Mục lục
Thẩm Nguyệt, Một Kiếp Hồng Trần (full) - Tác giả: Thiên Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Tần Như Lương bị dọa, ánh mắt ấy giống như một con sói trong đêm phát hiện kẻ ngoại lai xâm lấn, mơ ước con mồi của nó vậy.  

 

Sau này chính quyền thay đổi, triều đình thanh tẩy, Tần Như Lương là phụ tá đắc lực của tân đế, cũng biết Tô Vũ đã giúp hoàng thượng diệt trừ mấy cái gai trong mắt, tạo ra mấy huyết án diệt môn.  

 

Cùng lúc ấy, hắn cũng thanh tẩy cựu thần, bài trừ dị nghị.  

 

Khi nhóm triều thần thay đổi liên tục làm người người bất an, hắn vẫn liêm khiết trong sạch như cũ.  

 

Những cựu thần tiền triều vẫn là Sở thần, hoàng đế Đại Sở vẫn mang họ Thẩm, bọn họ nắm giữ triều chính Đại Sở, tân đế không thể để cho triều chính sụp đổ như thế, cho nên vẫn cần sử dụng.  

 

Hoàng thượng khi ấy phải giữ lại Tô Vũ, vì hắn đại diện cho nhóm cựu thần.  

 

Nhưng hoàng thượng không thể để cho Tô Vũ có thực quyền gì, nếu Tô Vũ muốn lâu dài thì chỉ có thể làm một Đại Học Sĩ biết thân biết phận.  

 

Nhiều năm trôi qua, Tô Vũ vẫn luôn là cái gai trong mắt của hoàng đế Đại Sở, bây giờ cái gai này chưa bị rút ra mà còn vẫn sống rất tốt.  

 

Lần này quay về từ Dạ Lương e là không thể thuận buồm xuôi gió như cũ nữa.  

 

Mọi chuyện xưa dần nổi lên mặt nước, mà người chìm dưới đáy nhiều năm như Tô Vũ cuối cùng cũng chậm rãi xuất hiện.  

 

Tần Như Lương đã không thể khống chế thế cục Đại Sở nữa, nhưng Tô Vũ thì có.  

 

Không chỉ vậy, Tô Vũ còn có thể bày mưu tính kế.  

 

Tô Vũ nói với Tần Như Lương: “Mời Tần tướng quân đưa tay ra”.  

 

Tần Như Lương nhíu mày, bài xích: “Làm gì?”  

 

Tô Vũ nhướng mày: “Chẳng lẽ Tần tướng quân muốn cứ tàn phế như vậy sao?”  

 

Tần Như Lương chấn động.  

 

Sắc mặt Tô Vũ lạnh nhạt thản nhiên, không hề có chút dao động nào.  

 

Hắn cầm chắc cổ tay của Tần Như Lương, chẩn mạch cho hắn ta, ngón tay mềm mại khẽ sờ lên vết sẹo và gân mạch trên cổ tay của hắn ta: “Cũng không phải là vô phương cứu chữa”.  

 

Tô Vũ nói xong, chậm rãi lấy một cây ngân châm ra khỏi áo, đâm vào cổ tay Tần Như Lương.  

 

Mặc dù Tần Như Lương không thấy đau đớn, nhưng ngón tay bị kích động, bắt đầu co rút.   

 

Tô Vũ nói: “Xem ra có thể khôi phục đến tám phần”.   

 

Tần Như Lương kinh ngạc nói: “Ngươi cũng biết y thuật à?”  

 

Tô Vũ liếc mắt nhìn hắn ta, nói: “Ta là thầy của A Nguyệt, nàng biết thì sao ta không biết được”.  

 

Tần Như Lương bừng tỉnh.  

 

Đúng nhỉ, đây là thầy của Thẩm Nguyệt, mọi thứ Thẩm Nguyệt biết đều do hắn dạy.  

 

Quả nhiên hắn đã che giấu quá sâu! E là không ai có thể phát hiện được bộ mặt thật của hắn!  

 

Tần Như Lương nói: “Ngươi sẽ chữa cho ta?”  



“Với y thuật của A Nguyệt thì e là không thể dựng gân nối mạch cho ngươi được, nên nàng mới mong ta có thể chữa cho ngươi”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK