Mục lục
Thẩm Nguyệt, Một Kiếp Hồng Trần (full) - Tác giả: Thiên Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thẩm Nguyệt trực tiếp ném sách cho Ngọc Nghiên nói: “Những cuốn sách này ngươi lấy mà xem, xem xong rồi thì truyền xuống cho các nha hoàn trong phủ đọc, phiên bản cổ đại của ‘bá đạo tổng tài yêu ta’ này ắt hẳn sẽ nhận được sự yêu thích từ mọi người”.

 

Nàng đương nhiên phải để mọi người biết nàng dốt nát vô học.

 

Kết quả thoại bản được lưu hành rất nhanh trong phủ, có lần vô tình bị Tần Như Lương xem qua cảm thấy nội dung thật không thể để vào mắt.

 

Vết thương của Tần Như Lương đã gần như khôi phục, hắn hùng hùng hổ hổ đến Trì Xuân Uyển, vừa định há miệng nói Thẩm Nguyệt vài câu, nàng thấy hắn tới liền vẫy tay với hắn nói: “Ngươi tới thật đúng lúc, mau tới đây giải thích cho ta đoạn này”.

 

Tần Như Lương ngồi xuống xem mới biết sách Thẩm Nguyệt đang đọc đều về binh pháp.

 

Tất cả những cuốn sách này đều do Tô Vũ gửi tới, nàng muốn đọc hết trong quá trình dưỡng thương hơn nữa còn phải ghi nhớ.

Thẩm Nguyệt tưởng rằng loại sách này sẽ vô cùng tối nghĩa, nhưng chẳng ngờ ngoài lời giảng giải của Tần Như Lương, Tô Vũ sớm đã ghi lời bình vào những phần khó hiểu.

 

Như thể hắn đã lường trước được một ngày nào đó nàng sẽ đọc những cuốn sách này vậy.

 

Lúc này nàng mới thực sự giống như một học sinh, chăm chỉ học bài mà thầy giáo giao những năm đầu.

 

Chỉ là đã trì hoãn quá lâu, mà hiện tại mới coi như lựa chọn lại lần nữa.

 

Tuy rằng thể chữ ghi chú của Tô Vũ nhỏ nhắn nhưng lại vô cùng mạnh mẽ, nói nét chữ nết người quả thực không giả. Những lời nhận xét của hắn ngắn gọn lại dễ hiểu, mỗi lần Thẩm Nguyệt nhìn vào chữ hắn đều không kìm được hồi tưởng một trận.

 

Về phía hoàng đế bên này, sau khi điều tra hai người, mật thám đại nội dâng lên kết quả: “Thuộc hạ đã điều tra rõ, tin tức kia được truyền ra từ Minh Nguyệt Lâu đầu tiên, mà vào hai ngày đó Hạ đại nhân vừa vặn mở tiệc chiêu đãi riêng một vài quan viên trong kinh không có tư cách tham gia buổi triều sớm tại Minh Nguyệt Lâu và có bàn về những chuyện này”.

 

Hoàng đế nghe vậy phẫn nộ: “Mới qua vài ngày mà Hạ Du đã đắc ý quên hình như vậy! Không chỉ học được cách kết bè kéo cánh, còn đưa quan viên tới thanh lâu chơi gái!”

 

Trước đây hoàng đế đều một mắt nhắm một mắt mở với việc quan viên tìm kỹ nữ nhưng đến thời điểm này nó đã trở thành một sai lầm.

 

Mật thám đại nội thoáng im lặng rồi đáp: “Bẩm hoàng thượng, không phải đại nhân Hạ Du mà là đại nhân Hạ Phóng”.

 

Hoàng đế vốn tưởng rằng là Hạ Du, nhưng tuyệt đối không ngờ tới vậy mà là Hạ Phóng- kẻ vẫn luôn cẩn thận dè dặt, điều này làm sao có thể không khiến hoàng đế bất ngờ đây?

 

“Tin tức chính xác không?”

 

Mật thám đáp: “Theo sự xác minh của thuộc hạ thì đích xác là như vậy, Hạ Phóng uống tới say mèm mới để lộ tiếng gió, sau đó lại lưu truyền trong khắp các hàng rượu quán trà, chẳng mấy chốc đã lan truyền cả kinh thành”.

 

Hoàng đế trầm ngâm hồi lâu, ấn tượng đối với Hạ Phóng vẫn dừng lại ở một mặt kỷ luật tự giác, thông minh điệu thấp kia: “Nhưng trẫm biết Hạ Phóng trước nay chưa từng đặt chân tới kỹ viện, sao hắn có thể đi tìm kỹ nữ?”

 

“Còn có một chuyện thuộc hạ không biết có nên thưa hay không”.

 

“Nói!”

 

“Thuộc hạ tra được, trong nhà Hạ Phóng có ba người thiếp, trong đó có hai người được đưa về từ nhà Tô đại nhân Tô Vũ, là người thiếp mà lúc đầu hoàng thượng sắp xếp đến bên cạnh Tô đại nhân”.

 

Sắc mặt hoàng đế thoắt cái thay đổi.

 

Mật thám nói tiếp: “Trên thực tế Hạ đại nhân là một người tham muốn sắc đẹp”.

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK