Mục lục
Thẩm Nguyệt, Một Kiếp Hồng Trần (full) - Tác giả: Thiên Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thẩm Nguyệt nói: “Thành Huyền đã thế này thì những nơi khác chắc hẳn đều là người của hoàng thượng làm đại tướng trấn thủ, nắm lấy binh quyền. Bộ hạ cũ như Hoắc tướng quân trong quân đội chỉ có danh chứ không có quyền, hoàng thượng cần bọn họ để ổn định nhân tâm. Chỉ khi nào có chiến sự bộc phát thì bọn họ chắc chắn sẽ là người đầu tiên xông pha ra trận, đúng chứ?”

 

Tô Vũ nhìn Thẩm Nguyệt: “A Nguyệt thật thông minh”.

 

Muốn để những bộ hạ cũ như Hoắc tướng quân xông lên chiến trước thì phía sau phải có những người độc tài như Triệu Thiên Khải, Thẩm Nguyệt suy nghĩ một chút thì cảm thấy rất khó chịu.

 

Trải qua trận chiến này mà Hoắc tướng quân vẫn còn bình yên vô sự, chắc hẳn không chỉ nhờ vào kinh nghiệm phong phú mà năng lực thống lĩnh quân đội khi đánh trận của ông ta cũng rất mạnh.

 

Tô Vũ nói, Hoắc tướng quân trước kia đã phụng mệnh trấn thủ biên quan, tây cảnh Đại Sở chính là chỗ của man di mọi rợ. Ông ta là Trấn Tây tướng quân nên không thể tự ý rời vị trí trong lúc Đại Sở nội loạn. Nếu không man di sẽ xông vào, Đại Sở sẽ thành thù trong giặc ngoài, tràn ngập nguy hiểm.

 

Đã từng là Trấn Tây tướng quân nhất phẩm năm đó trấn thủ Tây cảnh, uy phong lẫm liệt khiến cho đám man di kia cũng phải sợ hãi, vậy mà bây giờ lại không bằng cả phó tướng bên người Triệu Thiên Khải.

 

Tô Vũ hạ giọng, cúi đầu lẩm bẩm để chỉ mình Thẩm Nguyệt nghe được, giống như là đang nói ra nỗi lòng mình.

 

Thật ra hắn đang phân tích thế cục cho Thẩm Nguyệt.

 

Hắn nói: “Lần này đối đầu với Dạ Lương, đại quân Nam cảnh tuy tổn thất nặng nề nhưng vẫn không thể khinh thường. Năm đó tiên đế không đủ binh lực, chỉ thua ở chỗ nghi ngờ Nam Vương nhổ quân đi về Nam cảnh, nhưng lại không có sự lựa chọn nào khác. Man di Tây cảnh thì có thể ngăn được, nếu phương Bắc ổn định, Dạ Lương ngừng chiến thì đại quân Nam cảnh này vẫn có thể hành quân về phía Bắc như cũ”.

 

Thẩm Nguyệt chấn động nhìn Tô Vũ.

 

Hắn vẫn rất lạnh nhạt như cũ, khép đôi mắt hẹp dài, nói ra những lời dịu dàng nhưng lại chém đúng chỗ yếu hại.

 

Thế nhưng ngữ khí của hắn lại không có chút ngập ngừng nào, giống như đang nói chuyện ngày thường với nàng vậy.

 

Thẩm Nguyệt đột nhiên cảm thấy nàng như đang đi vào một thế cục to lớn.

 

Cục diện này do chính tay hắn bày ra.

 

“Tô Vũ, rốt cuộc chàng muốn làm gì?”, Thẩm Nguyệt nghe thấy giọng nói của mình vang lên.

 

Là hắn cho Tần Như Lương xuất chinh đánh Dạ Lương, cũng có thể là hắn để Tần Như Lương chiến bại ở đây, mặc dù Thẩm Nguyệt không biết hắn đã dùng đến thủ đoạn gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK