Mục lục
Thẩm Nguyệt, Một Kiếp Hồng Trần (full) - Tác giả: Thiên Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Liên Thanh Châu nhẹ giọng nói: “Tại hạ chỉ cảm thấy nếu đã nhắc đến chuyện này rồi thì chắc hẳn công chúa cũng biết nguyên nhân hậu quả. Lẽ nào chỉ là vì câu nói của tại hạ mà công chúa có thể thay đổi được Tần tướng quân sao?”  

 

Thẩm Nguyệt cười, lắc đầu nói: “Ta chỉ hơi bất ngờ thôi”.  

 

Thẩm Nguyệt lại hỏi: “Ngươi còn có thể nhớ rõ được chuyện năm đó thì lúc Liễu Thiên Tuyết hãm hại ta, sao ngươi không lên tiếng?”  

 

Liên Thanh Châu khẽ cười: “Lúc đó tại hạ thấp cổ bé họng, hơn nữa sư phụ cũng đã nói, một người không phân biệt được đúng sai đến mức đó thì không đáng để công chúa phó thác tình cảm và niềm tin”.  

 

“Bây giờ ngươi nói rõ hơn đi!”  

 

“Đều là chuyện đã qua, có nói cũng không thể thay đổi được gì, ngược lại có thể giúp công chúa nhìn thấu một người”.  

 

“Ngươi nói đúng, trước đây hắn không phân biệt được ai tốt ai xấu, càng đừng mong gì sau này”.  

 

Bị thiệt một lần thì sao Thẩm Nguyệt có thể cảm thấy thương xót cho Tần Như Lương được, dù biết chuyện trước đây thì đó cũng là tùy việc mà xét.  

 

Thẩm Nguyệt tựa vào lưng ghế cười nói: “Thảo nào Tần Như Lương lại sợ ta biết chuyện Liễu Mi Vũ là Liễu Thiên Tuyết đến thế, Liễu Thiên Tuyết là con gái của tội thần, vốn dĩ là bị lưu đày thành nô lệ, nếu chuyện này bị vạch trần ra ngoài, Mi Vũ coi như xong”.  

 

Liên Thanh Châu ở bên cạnh nói: “Tần Như Lương chứa chấp con gái của tội thần trong nhà tức là đã phạm tội khi quân”.  

 

Thẩm Nguyệt híp mắt: “Cứ thế mà tử hình thì chẳng còn gì là thú vị, người ca ca đó của nàng ta là Liễu Thiên Hạc đúng chứ?”  

 

Hai huynh muội này hợp lực với nhau giấu giếm mọi người, ép nàng và con của mình vào chỗ chết.  

 

Món nợ này cứ từ từ mà tính.  

 

Liên Thanh Châu nói: “Đúng thế, Liễu Thiên Hạc chạy trốn ở bên ngoài, công chúa không cần lo, sẽ có người giúp công chúa. Liễu Thiên Hạc chính là thích khách ám sát vua, có người chỉ ước gì phanh thây hắn”.  

 

Chẳng phải à, tội thần tặc tử giống Liễu Thiên Hạc, nếu bị bắt, hoàng đế có thể yên lòng để hắn ta sống sót sao? Chỉ sợ ngay cả chết cũng không thể chết tử tế.  

 

Liên Thanh Châu nói: “Trước mắt, công chúa phải bắt chẹt tử huyệt của Tần tướng quân, sau đó là có thể yên lòng ở trong tướng quân phủ, nhưng công chúa vẫn phải cẩn thận”.  

 

Nói rồi hắn đứng lên nói với Thẩm Nguyệt: “Hôm nay tại hạ đến đây là muốn chào tạm biệt công chúa”.  

 

“Chào tạm biệt?”, Thẩm Nguyệt sửng sốt nói: “Ngươi phải đi?”  

 

Liên Thanh Châu đứng thẳng người: “Vâng, tại hạ phải rời khỏi kinh thành một thời gian, ngày mai sẽ xuất phát”.  

 

“Đi đâu?”  

 

“Đi kiếm tiền”.  

 

“Kiếm tiền ở đâu?”  

 

“Đây là bí mật thương nghiệp”.  

 

Thẩm Nguyệt bĩu môi: “Ta thấy, kiếm tiền là mánh lới che mắt, không chừng đi làm chuyện không thể cho người khác biết”.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK