Mục lục
Thẩm Nguyệt, Một Kiếp Hồng Trần (full) - Tác giả: Thiên Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Tô Vũ đứng trước một nhà may lớn nhất trên con phố rồi gõ cửa.  

 

Vào giờ này, cho dù gia chủ còn ở hậu viện của cửa hàng thì có lẽ vẫn còn đang ngủ say.  

 

Vì vậy Tô Vũ gõ cửa hồi lâu cũng không có người trả lời.  

 

Hắn nhướng mày, không còn cách nào khác ngoài việc dùng một chút lực tác động lên cánh cửa.  

 

Tô Vũ đẩy cửa ra rồi bước vào trong.  

 

Bên trong cửa hàng vẫn còn trưng bày không ít y phục mới, Tô Vũ thản nhiên nhìn lướt qua, nét mặt lộ ra vẻ buồn chán.  

 

Đợi đến khi chủ nhà ở hậu viện nghe được động tĩnh bưng nến chậm chạp đi ra thì đã nhìn thấy Tô Vũ đứng ở trong cửa hàng của mình, ông ta sợ tới mức suýt chút nữa đã khiến cho nến rơi xuống mặt đất.  

 

Chủ nhà hoảng sợ hỏi: "Làm sao ngươi vào được đây?"  

 

Tô Vũ nói: "Ta gõ cửa hồi lâu nhưng không có người trả lời, đành phải tự mình đi vào".  

 

Chủ nhà nhìn ổ khóa trên cửa, thấy phần chốt đã bị gãy làm đôi thì càng thêm kinh hãi.  

 

Người này không hề gây ra tiếng động lớn vậy mà có thể phá hỏng cả ổ khóa, hơn nữa cơ thể còn không hề hấn gì, rõ ràng là một nhân vật rất lợi hại.  

 

Nhưng nếu như hắn đã lợi hại đến như vậy thì sao không đi cướp giật tiền trang mà lại đến nhà may làm gì chứ?  

 

Chủ nhà kinh hãi nói: "Mặc dù hiện tại nhà may làm ăn không tốt nhưng ta nói cho ngươi biết, ngươi dám đột nhập tư gia thì ta sẽ đi báo quan! Ngươi, nếu như ngươi mau rời đi thì ta sẽ không truy cứu nữa, nhưng nếu như ngươi làm xằng làm bậy thì ta nhất định sẽ đi báo quan!"  

 

Nói xong chủ nhà vội vàng cầm lấy một cây gậy gỗ chạy tới, bộ dạng như đang đối mặt với kẻ địch, miệng hét lớn một tiếng: "Ngươi đi mau đi, có nghe hay không!"  

 

Tô Vũ nhìn thấy một loạt hành động của ông ta, hắn trầm mặc một lát rồi mới nói: "Ta tới đây mua y phục".  

 

Chủ nhà hiển nhiên không tin: "Ngươi đến mua y phục mà còn đập phá cửa hàng của ta sao?"  

 

"Ta không thấy ai trả lời nên không rõ có ai ở bên trong không".  

 

Chủ nhà vẫn không tin, ông ta nói: "Nhưng bây giờ mới canh mấy, còn chưa rạng sáng mà ngươi đã chạy tới đây mua y phục rồi sao?"  

 

Tô Vũ trả lời như một lẽ đương nhiên: "Ừm".  

 

Chủ nhà nghẹn ngào, ông ta quét mắt nhìn Tô Vũ từ trên xuống dưới từ trái sang phải thì mới thấy bộ dáng của hắn thực sự không giống người quá xấu xa, hơn nữa ở trong cửa hàng này ngoại trừ mấy bộ y phục thì chẳng còn thứ gì đáng giá.  

 

Vì vậy ông ta lại kiên nhẫn nói: "Vậy thì ngươi muốn mua y phục gì?"  

 

Tay áo Tô Vũ phất lên quầy, một thỏi bạc lập tức rơi xuống quầy.  

 

Chủ nhà vừa nhìn thấy bạc thì hai mắt đã sáng lên, ông ta nghĩ thầm hóa ra hắn thật sự đến đây để mua y phục.  

 

Lúc này ông ta mới bỏ cây gậy xuống rồi giả lả cười nói: "Quả nhiên là hiểu lầm, mặc dù việc làm ăn hiện tại không được tốt cho lắm nhưng y phục trong cửa hàng của chúng ta đều có những kiểu dáng đẹp mắt nhất, quý khách có cảm thấy ưng ý bộ y phục nào chưa?"  

 

 

 

Nói xong chủ nhà còn ân cần dẫn Tô Vũ đến khu y phục nam, ánh mắt của ông ta liếc qua ước chừng kích thước cơ thể của Tô Vũ rồi đề cử cho hắn một số bộ y phục phù hợp. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK