Mục lục
Thẩm Nguyệt, Một Kiếp Hồng Trần (full) - Tác giả: Thiên Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Ngươi tưởng chuyện này bỏ qua như vậy sao, người hại Triệu mụ không phải là ta, là người mà Triệu Ma một lòng muốn bao che. Muốn lôi người này ra còn không dễ sao?   

 

Ta sẽ tiếp tục điều tra thuốc đó, nếu lấy từ dược phòng trong phủ thì sẽ có ghi chép. Ta nghĩ người đó sẽ không ngốc đến mức đến dược phòng lấy thuốc, dược phòng cũng không có loại thuốc hạ tiện này, cho nên chắc chắn thuốc này được mua từ bên ngoài”.   

 

Hương Phiến vẫn không thể hiện gì, nha hoàn bên cạnh nàng ta đã bắt đầu run rẩy.  

 

Thẩm Nguyệt liếc nàng ta một cái, lại nói: “Bất luận là ai ra vào phủ tướng quân cũng sẽ có ghi chép. Ta sẽ điều tra từng người, ta không tin không tìm ra được. Hương Phiến, ngươi hết lòng cầu nguyện đi, tốt nhất chuyện này không liên quan đến ngươi”.   

 

Nói xong, Thẩm Nguyệt dẫn theo Ngọc Nghiên hiên ngang bỏ đi.  

 

Hương Phiến đứng trong sân viện đưa mắt nhìn theo bóng lưng Thẩm Nguyệt, trong đầu lại nhanh chóng suy nghĩ.  

 

Nha hoàn bên cạnh hoang mang lo sợ, hỏi: “Phu nhân, bây giờ phải làm thế nào? Nếu để công chúa biết, chắc chắn nàng ta sẽ không tha cho chúng ta…”  

 

Trên đường về, Ngọc Nghiên không hiểu hỏi: “Tại sao phải nói với Hương Phiến là công chúa sẽ đi điều tra ghi chép người ra vào phủ, chúng ta trực tiếp đi kiểm tra chẳng phải biết ngay sao, nếu nha hoàn bên cạnh Hương Phiến thực sự ra ngoài phủ, thì có chứng cứ rồi!”  

 

Ngọc Nghiên đã rất chú ý quan sát, vừa nãy nha hoàn bên cạnh Hương Phiến sợ đến mức run lên bần bật.  

 

Thẩm Nguyệt nheo mắt nhìn con đường phía trước, nói: “Vậy thì đánh rắn động cỏ sớm vậy làm gì, cho dù bản ghi chép bày ngay trước mắt, Hương Phiến cũng có thể một mực phủ nhận, nếu nàng ta nói nàng ta sai nha hoàn ra ngoài mua châm hoa cài, mua điểm tâm, thì ta với ngươi cũng chẳng còn cách nào”.  

 

“Cho nên điều tra ghi chép chỉ là giương cờ đánh trống thôi ư?”, Ngọc Nghiên hiểu ra: “Thực ra bản ghi chép cũng vô dụng?”  

 

“Sao lại vô dụng, mồi câu này được quăng ra, sẽ có lúc nàng ta hoảng loạn”.  

 

Thẩm Nguyệt vốn không định đi điều tra ghi chép người ra vào phủ, nàng biết điều ra cũng vô dụng.  

 

Ban đêm, khi nha hoàn bên cạnh Hương Phiến lén đến phòng ghi chép hồ sơ xóa nhật ký ra vào phủ trước đó không lâu, thì vừa hay bị bắt tại trận.  

 

Ngọc Nghiên lôi nha hoàn đó ném đến trước mặt Hương Phiến ở Hương Tuyết Uyển.  

 

Dưới ánh đèn mờ, Thẩm Nguyệt thong thả ung dung bước vào Hương Tuyết Uyển, Hương Phiến sợ đến như gặp ma.  

 

Thẩm Nguyệt nói: “Nếu không phải ngươi có tật giật mình, thì đâu cho nha hoàn này đi sửa lại nhật ký ra vào phủ? Chuyện đến nước này, ngươi còn gì để nói?”  

 

Hương Phiến nói: “Công chúa thật có thủ đoạn hay, chỉ là một nha hoàn đến phòng hồ sơ thì có thể chứng minh điều gì chứ?”  

 

Thẩm Nguyệt nheo mắt cong môi nói: “Ý của ngươi là muốn ta dùng hình nghe nàng ta chính miệng khai ra?”  

 

Lời vừa được nói ra, nha hoàn liền run rẩy quỳ xuống, dập đầu nói: “Công chúa tha mạng! Công chúa tha mạng!”  

 

Lúc Triệu thị bị đánh, nha hoàn này đã đi xem, kết cục thê thảm đó, nàng ta không thể chịu nổi.  



Có khi gậy còn chưa đánh xuống, nàng ta đã mất hết ý chí khai hết luôn. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK