Mục lục
Thẩm Nguyệt, Một Kiếp Hồng Trần (full) - Tác giả: Thiên Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Thẩm Nguyệt chậm rãi quay người lại, nhìn Tần Như Lương rồi chế nhạo nói: "Ngươi nói xem ta có quan tâm hay không? Chuyện quanh ta có bao nhiêu đàn ông cũng chẳng liên quan gì tới ngươi, ngươi nghĩ ta còn có thể hồi tâm chuyển ý thích ngươi như trước sao? Ngươi dựa vào đâu mà nói Thẩm Nguyệt ta làm mất mặt phủ tướng quân? Kẻ như ngươi có tư cách gì mà phán xét Thẩm Nguyệt ta có bại hoại hay không?"  

             Thẩm Nguyệt cười nói: "Nếu như ngươi vội vàng muốn đổ tội tư thông cho thê tử của mình như vậy thì ta cũng không ngại hành xử đúng với tội lỗi mà ngươi gán cho ta!"  

             Những lời khó nghe mà Tần Như Lương vừa nói ra khá nhỏ, người trên phố không thể nghe thấy được rõ ràng.  

             Mọi người qua lại chỉ nghĩ rằng phu thê nhà này đang giận dỗi nhau mà thôi.  

             Nhưng hắn ta thật sự muốn làm bẽ mặt Thẩm Nguyệt, bản thân hắn ta không vui thì hắn ta cũng không muốn nhìn thấy Thẩm Nguyệt được vui vẻ, chỉ cần có thể khiến cho nàng cảm thấy nhục nhã một chút thì trong lòng của hắn cũng sẽ cảm thấy thoải mái hơn!  

             Tuy nhiên, hắn không ngờ da của Thẩm Nguyệt dày như tường đồng vách sắt.  

             Thẩm Nguyệt tiếp tục ngẩng cao đầu bước đi trên phố, nàng vẫn đang mang mạng che mặt.  

             Không ngờ Tần Như Lương lại đột nhiên giơ tay kéo toạc mạng che mặt của nàng xuống khiến cho gương mặt có vết sẹo lớn bị người ngoài đường nhìn thấy.  

             Tần Như Lương tiếp tục châm chọc nói: “Nữ nhân xấu xí như cô dựa vào thứ gì để quyến rũ nam nhân khác?”, hắn ta khinh thường nhìn Thẩm Nguyệt, nhếch miệng cười nói tiếp: "Dựa vào thân thể này của cô sao?"  

             Đôi mắt Thẩm Nguyệt như sâu hơn, không có ánh sáng nào có thể xuyên qua được sự âm trầm trong ánh mắt của nàng.  

             Xung quanh có không ít người dừng lại xem náo nhiệt.  

             Thẩm Nguyệt đứng trước mặt Tần Như Lương, ngẩng đầu nhìn hắn ta.  

             Một lúc lâu sau nàng đột nhiên giơ tay ra, một tay nắm lấy tóc sau vai của Tần Như Lương rồi kéo mạnh xuống.  

             Bàn tay nhỏ thon dài của nàng dùng lực cực mạnh, đến mức gân tay nổi hết cả lên. Nàng giống như đang nhổ cỏ, chỉ hận không thể nhổ hết tóc của Tần Như Lương xuống.  

             Hành động này vô cùng bất ngờ khiến cho Tần Như Lương không dự đoán được, hắn ta không ngờ nàng lại dám ra tay giữa đường, bây giờ nàng đã thành công nắm lấy đầu của hắn ta, hắn ta không thể không cúi đầu trừng mắt nhìn Thẩm Nguyệt nói: "Buông tay ra!"  

             Thẩm Nguyệt giả điếc, khẽ hất cằm nhướng mày, thản nhiên nói với hắn ta: "Tần tướng quân, bây giờ ta sẽ nói cho ngươi biết ta dựa vào cái gì để quyến rũ nam nhân".  

             Sau đó nàng lại siết chặt nắm tay, dùng hết sức bình sinh đấm vào một bên mặt của Tần Như Lương.  

             Một quyền của nàng đã đấm trúng mặt của Tần Như Lương khiến cho tất cả mọi người xung quanh đều phải hít vào một ngụm khí lạnh.  

             Nàng phải dùng bao nhiêu lực mới có thể đấm một nam nhân cao lớn như Tần Như Lương phải lảo đảo đứng không vững.  

             Phụ nữ có thai đúng là không thể trêu vào.  

             Đặc biệt là đối với một người phụ nữ mang thai như Thẩm Nguyệt, nàng sẽ không lãng phí thời gian nói nhưng chuyện vô nghĩa, cần gì thì cứ nói chuyện bằng quyền cước là được!  

             Khóe miệng Tần Như Lương lập tức rách ra, chút máu đỏ sậm theo khóe miệng chảy xuống.  

             Hắn ta bị một quyền của Thẩm Nguyệt đấm đến mức đầu óc ông ông, hoa mắt chóng mặt.  

             Thẩm Nguyệt lắc lắc nắm tay, nhìn thấy nắm tay công chúa đỏ bừng, Ngọc Nghiên đau lòng nói: "Công chúa, người có đau không?"  

             Thẩm Nguyệt khẽ đẩy tay Ngọc Nghiên ra, nhìn thẳng Tần Như Lương nói: "Đứng một bên cho ta, cẩn thận một lúc sau ngươi sẽ bị thương".  

             Sau đó nàng lại tiến về phía trước, thừa dịp Tần Như Lương còn chưa tỉnh táo nàng đã thuận tay lấy một chiếc bình hoa bằng sứ trên quầy hàng bên cạnh đập thẳng lên đầu Tần Như Lương mà không hề chớp mắt.  

             Phiên chợ sáng vốn rất ồn ào náo nhiệt bây giờ lại đột nhiên yên tĩnh đến lạ thường.  

             Tất cả đều bởi vì đôi phu thê này đánh nhau ngoài đường.  

             Thẩm Nguyệt nói: "Tần Như Lương, nghe bà nói đây, cho dù bà đây mang tiếng xấu khắp thiên hạ thì chỉ cần ta không liên quan gì đến Tần Như Lương ngươi thì ta vẫn sạch sẽ hơn ngươi!"  

             Khi chiếc bình hoa giáng xuống thì Tần Như Lương đã đưa tay lên chống đỡ, những mảnh sứ vỡ tung tóe khắp đất, chính hắn ta cũng bị cắt trúng tay chảy máu.  

             “Thẩm Nguyệt, cô chán sống rồi sao?”, Tần Như Lương đưa tay sờ lên mặt, vô tình chạm vào mảnh sứ, sau đó lại liên tục phất tay phủi các mảnh sứ vỡ.  

             Hắn ta sắp nổi trận lôi đình.  

Bởi vì vừa rồi, ngay khi Thẩm Nguyệt dùng sức đạp vào Tần Như Lương khiến hắn ta ngã xuống đất, gần như đồng thời, một phi tiêu màu đen không biết bắn ra từ chỗ nào vẽ ra một đường cong sắc bén, thoáng chốc đã xoẹt ngang qua người Thẩm Nguyệt, vững vàng cắm vào tấm ván gỗ ở gian hàng sứ gần đó.  

             Mà tấm ván gỗ đó chính là nơi Tần Như Lương vừa đứng.  

             Nếu Thẩm Nguyệt không đá vào người hắn ta thì chắc chắn tên này đã bị phi tiêu đâm trúng.  

 

             Vốn dĩ là xem vợ chồng cãi nhau đánh nhau, đột nhiên nhìn thấy vũ khí hung hiểm này lao vào, người hóng chuyện xung quanh lập tức giải tán.  

             Những chuyện như có kẻ thù giết người này kia vẫn nên bớt hóng lại thì tốt hơn.  

             Thẩm Nguyệt và Tần Như Lương không còn để tâm đến việc cãi cọ nữa.  

 

             Toàn thân Tần Như Lương căng chặt, chậm rãi đứng lên, hắn ta nín thở ngưng thần, cẩn thận quan sát xung quanh.  

             Thẩm Nguyệt nhìn bốn phía, chỉ có thể phán đoán hướng bắn ra từ vị trí phi tiêu cắm trên tấm ván gỗ, nàng quay đầu lại nhìn nhưng không phát hiện ra người nào đáng nghi cả, vì thế không khỏi lớn tiếng mắng: “Mẹ kiếp, tên ất ơ nào ném thì lần sau nhớ ném chuẩn một chút nhé? Đừng gây tai họa cho người vô tội là ta chứ”.  

             Rõ ràng người kia muốn phóng phi tiêu về phía Tần Như Lương.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK