Mục lục
Thẩm Nguyệt, Một Kiếp Hồng Trần (full) - Tác giả: Thiên Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trước đây Thẩm Nguyệt hiếm khi tiếp xúc với các phu nhân cùng tiểu thư này, Liễu Mi Vũ lại càng không có liên hệ gì với bọn họ.

 

Chỉ có những nữ nhân này mới nói chuyện phiếm. Nam nhân không để ý đến nhiều chuyện như vậy.

 

Ở đây có nhiều phu nhân cùng tiểu thư như vậy, làm gì có ai quan tâm để ý là gia quyến của nhà nào? Chỉ cần nhìn thấy dung mạo xinh đẹp một chút thì liền nhìn nhiều thêm một chút thôi.

 

Thẩm Nguyệt đêm nay thực sự tự do tự tại, đã có Liễu Mi Vũ quấn quít với Tần Như Lương cho nên nàng không cần phải lo lắng diễn xuất gì.

 

Bữa tiệc được bố trí trong ngự hoa viên rộng lớn, gió đêm thổi qua vô cùng mát mẻ.

 

Giữa ngực hoa viên có một đài cao, đêm nay các nhạc công và vũ cơ trong cung sẽ biểu diễn hết mình trên đó.

 

Trăm quan đều bắt đầu dâng lên hạ lễ, nói lời chúc mừng trong khi nhạc công và vũ cơ đang biểu diễn.

 

Không ai quan tâm đến Thẩm Nguyệt cho nên nàng ăn uống rất vui vẻ.

 

Nhưng trong cảnh tranh sáng tranh tối thì nàng lại sững sờ khi nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đang đứng dưới một gốc cây.

 

Người đó mặc y phục đen ngồi ở một góc khuất, ánh đèn xung quanh mờ ảo đến mức khiến cho người ta dễ dàng bỏ qua hắn.

 

Thẩm Nguyệt không biết tại sao mình lại phát hiện ra hắn, có thể là do nàng cảm giác được ở hướng đó có một ánh mắt cứ dán lên người mình.

 

Nàng quan sát một lúc thì liền giật mình.

 

Người kia cũng phát hiện nàng đang nhìn hắn cho nên liền nâng chén rượu lên, đặt lên môi uống một hơi cạn sạch.

 

Tô Vũ?

 

Thẩm Nguyệt nghi ngờ rằng mình đã hoa mắt rồi.

 

Sau bữa tối, bầu trời đêm bùng lên từng chùm pháo hoa.

 

Lúc này trên đài đã chuẩn bị xuất hiện tiết mục hí khúc.

 

Sau khi ăn xong và rời bàn thì ánh mắt của mọi người đều bị thu hút bởi pháo hoa trên bầu trời đêm hoặc là các diễn viên hí kịch trên đài.

 

Có người đi lướt qua Thẩm Nguyệt, dường như còn hơi huých vào tay nàng.

 

Đến khi nàng phản ứng lại thì người kia đã đi rất xa, nàng chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy một bóng dáng cao ráo mảnh khảnh.

 

Thẩm Nguyệt phát hiện trong tay mình có thêm một tờ giấy, trên đó có viết dòng chữ rất đẹp: hãy đến Viện Thái Học.

 

Người ký tên trên tờ giấy là Liên Thanh Châu.

 

Thẩm Nguyệt giật mình, nhanh chóng cất tờ giấy đi.

 

Liên hồ ly này thật lớn gan, còn dám trà trộn vào trong cung? Hắn lúc nào muốn gặp nàng mà chẳng được, sao phải lén lúc gặp vào lúc này chứ?

 

Thẩm Nguyệt cảm thấy không tin tưởng mấy. Nàng thậm chí còn không biết ai đã nhét mảnh giấy vào tay nàng.

 

Chỉ có điều cũng chẳng có được mấy người biết nàng là bạn tốt của Liên Thanh Châu.

 

Mang theo sự nghi ngờ, Thẩm Nguyệt lặng lẽ rời khỏi địa điểm khi mọi người không chú ý.

 

Lần trước nàng đã từng đi qua Viện Thái Học cho nên nàng vẫn nhớ đường đi đến đó.

 

Con đường ngô đồng vắng lặng mờ ảo, những ngọn đèn thắp sáng hai bên đường cũng vô cùng mông lung.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK