Mục lục
Thẩm Nguyệt, Một Kiếp Hồng Trần (full) - Tác giả: Thiên Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một công chúa tiền triều còn sống trong cung, vốn đã chẳng ra thể thống gì. Huống hồ nàng ta không phải người ngoài thì cũng là kẻ thù, làm sao có thể chung sống dưới một mái nhà được?  

 

Hậu cung này là hậu viện của hoàng đế, không có lý do gì để nuôi một công chúa tiền triều.  

 

Nếu mẹ con Tĩnh Nguyệt khiêm tốn đôi chút, Thái hậu nhắm một mắt mở một mắt cho qua được, nhưng nghe Tề phi nói vậy, hai mẹ con nhà này không chỉ hù dọa Ngũ hoàng tử, con trai của nàng ta còn được vào viện Thái Học, dù thế nào Thái hậu cũng không nuốt nổi cục tức này.  

 

Quan trọng nhất là qua lời kể của Tề phi, Thẩm Nguyệt và Bắp Chân không thể nào khiêm tốn được.  

 

Nghe lời tố cáo của Tề phi, Thái hậu tức đến mức bùng nổ, đập bàn nói: “Đường đường là viện Thái Học, đó là thư phòng chuẩn bị cho hoàng tử và công chúa, đâu thể để một tiện nhân bên ngoài vào đó vấy bẩn được, hoàng đế quá hồ đồ rồi!”  

 

Tề phi lau nước mắt: “Ngay từ đầu thần thiếp cũng cảm thấy không ổn thỏa rồi, nhưng lời nói của thần thiếp không có phân lượng, cũng không tiện nói gì”.  

 

Thái hậu nói: “Làm gì có đạo lý ấy, hậu cung này đâu đến lượt nàng ta vênh váo! Hôm nay ta phải xem xem, rốt cuộc nàng ta vô pháp vô thiên đến mức nào!”  

 

Sau đó Thái hậu dẫn theo cung nhân, định hùng hổ đi tới cung Thái Hòa, đòi xử lý mẹ con Thẩm Nguyệt.  

 

Tề phi tỏ ra đề phòng: “Thái hậu, cung Thái Hòa đó có cá sấu xung quanh, e là sẽ làm Thái hậu sợ. Chi bằng gọi mẹ con Tĩnh Nguyệt tới cung của thần thiếp, đến lúc đó muốn xử lý thế nào đều do Thái hậu định đoạt”.  

 

Cung Thái Hòa dù thế nào cũng là cung Thái Hòa, không phải nơi ở của Tề phi. Chỉ khi nào gọi người tới cung của nàng ta, nàng ta mới có thể muốn gì được nấy, lại thêm Thái hậu chống lưng, nàng ta có thể mạnh tay trừng phạt mẹ con Tĩnh Nguyệt.  

 

Thái hậu ngẫm nghĩ, cảm thấy đề nghị của Tề phi rất thỏa đáng bèn sai người tới cung Thái Hòa truyền chỉ.  

 

Tất nhiên Thẩm Nguyệt biết sự việc của Tề phi còn chưa kết thúc, nàng ta nhất định sẽ còn đến vào mấy ngày này.  

 

Việc nàng ta lôi cả Thái hậu ra cũng nằm trong dự đoán của Thẩm Nguyệt, dù sao thì Tề phi vẫn luôn khiến Thái hậu vui vẻ.  

 

Thẩm Nguyệt cũng không có chút hảo cảm nào đối với Thái hậu, tại sao phải giữ thể diện cho bà ta, dẫn theo Bắp Chân tới cung của Tề phi mặc cho hai người họ chà đạp?  

 

Đầu óc Thẩm Nguyệt chưa bị úng nước.  

 

Thế nên sau khi cung nhân tới cung Thái Hòa truyền chỉ, Thẩm Nguyệt coi như không nghe thấy. Đừng nói là dẫn theo Bắp Chân tới cung Tề phi, nàng thậm chí còn không ra khỏi cung Thái Hòa nửa bước.  

 

Thái hậu đợi tới đợi lui mà không thấy người đến, tới khi hỏi lại mới biết Thẩm Nguyệt kháng chỉ, vô cùng giận dữ. Tề phi ở bên cạnh châm dầu vào lửa: “Tĩnh Nguyệt kia đúng là gan to bằng trời, nàng ta dám chống lại cả ý chỉ của Thái hậu! Rõ ràng là không coi Thái hậu ra gì mà!”  

 

Thái hậu cũng không thể kiên nhẫn tiếp tục đợi trong cung Tề phi được nữa, lập tức dẫn cung nhân tới cung Thái Hòa.  

 

Phen này khỏi cần Tề phi ra tay, Thái hậu tự khắc sẽ xử lý hai mẹ con tiện nhân kia, Tề phi cũng đi cùng bà ta, đi theo còn hóng chuyện nữa chứ.  



Người trong cung Thái Hòa ai nấy mất hồn mất vía, một khi Thái hậu đến, đừng nói là Thẩm Nguyệt và Bắp Chân, đến cả các cung nhân cũng phải chịu trận. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK