Mục lục
Thẩm Nguyệt, Một Kiếp Hồng Trần (full) - Tác giả: Thiên Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Liễu Mi Vũ trúng độc khó qua, Tần Như Lương bèn thu hồi tâm trạng phức tạp kia. Hắn ta không thèm nhìn đứa bé mà chỉ lấy đi nhau thai từ bụng của Thẩm Nguyệt rồi vội vàng lấy nhau thay làm thuốc dẫn, chạy đến Phù Dung Uyển.  

 

Thẩm Nguyệt mắc mưa, lúc sinh đã sốt cao không dừng.  

 

Sau khi sinh xong, nàng vẫn sốt cao không giảm, bất tỉnh nhân sự, dùng thuốc vô dụng, nên Ngọc Nghiên chỉ có thể dùng cách của Thẩm Nguyệt dùng với Tần Như Lương lúc trước để chữa trị.  

 

Mặc dù Ngọc Nghiên hận Tần Như Lương không quan tâm sống chết của Thẩm Nguyệt mà một mực ép nàng phải sinh đứa bé ra, sau đó lấy nhau thai của Thẩm Nguyệt đi cứu Liễu Mi Vũ, nhưng nàng ta không quản được nhiều như thế, vì tình hình của Thẩm Nguyệt hiện đang rất tệ.  

 

Triệu thị lau nước mắt, tự trách: “Đều là lỗi của ta, ta tưởng là tướng quân muốn trò chuyện với công chúa thật tốt, không ngờ tướng quân lại nghĩ như thế…”  

 

Ngọc Nghiên lạnh lùng nhìn Triệu thị, nói: “Lúc ta đi, ta luôn miệng dặn dò Triệu mụ rằng không được để công chúa ở một mình, nhất định phải để công chúa luôn ở trong tầm mắt của bà, thế mà bà là quên mất! Triệu mụ không nhớ chuyện lần trước xảy ra thế nào à? Bà lại yên tâm để công chúa ở chung với hắn ta, bà muốn hại chết công chúa đúng không!”  

 

Triệu thị biết mình đuối lý, thương tâm không thôi: “Ta thật sự không ngờ…”  

 

Ngọc Nghiên nói: “Trên đời này không có ai lòng lang dạ sói, vong ân phụ nghĩa, không bằng súc sinh như cái tên họ Tần đó!”  

 

Ngày xưa nếu Ngọc Nghiên nói thế thì Triệu thị nhất định sẽ cãi lại, nhưng hôm nay bà ta không nói gì được.  

 

Theo phương pháp dân gian, người phụ nữ có thai sau khi sinh thì phải tìm chỗ để chôn nhau thai.  

 

Bây giờ nhau thai của Thẩm Nguyệt bị cầm đi làm thức ăn cho người khác, vậy có khác gì là ăn thịt người?  

 

Chuyện hung ác như thế mà Tần Như Lương cũng làm được!  

 

Lúc Thẩm Nguyệt tỉnh táo lại thì cả mắt đều đỏ ngầu, cả trời đất như quay cuồng.  

 

Ngọc Nghiên hầu hạ ở bên, chưa kịp nói gì thì đã không nhịn được mà khóc lên.  

 

Thẩm Nguyệt khẽ hỏi: “Trai hay gái?”  

 

Đứa bé trong tã giờ đang nằm bên người nàng ngủ, nàng vươn tay là sờ được.  

 

“Công chúa, là con trai”, Ngọc Nghiên cố nói.  

 

Thẩm Nguyệt nhắm mắt lại, nói: “Ngươi đi nói với Liên Thanh Châu, là ta sinh con trai”.  

 

“Vâng”.  

 

Bàn tay lạnh như băng của nàng nắm chặt cổ tay của Ngọc Nghiên: “Đừng nói cho hắn biết vì sao ta lại sinh non”.  

 

“Sao lại thế ạ?”, Ngọc Nghiên không phục: “Họ Tần kia không thương công chúa thì sẽ có người thương chứ!”  

 

“Không nói được…”  

 

Trước khi mê man, Thẩm Nguyệt vẫn nghĩ, rốt cuộc Liên Thanh Châu có phải cha của đứa bé hay không.  



Nếu phải, quá trình này đã làm nàng đau đớn lắm rồi, sao còn khiến cha đứa bé phải đau đớn thêm làm gì? 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK