Mục lục
Thẩm Nguyệt, Một Kiếp Hồng Trần (full) - Tác giả: Thiên Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Hạ Du ghét nhất nhìn thấy cha mình diễn, rõ ràng là ông ta tự lôi kéo hắn ta đến đây mà còn không để cho hắn nói nhiều thêm một câu.  

 

Hạ Du thỉnh thoảng lại nhìn về phía tấm vải sa mỏng, càng ngày càng cảm thấy vị công chúa đang ôm đứa trẻ rất quen.  

 

Trước đây hắn đã từng gặp qua Tĩnh Nguyệt công chúa chưa? Cũng có thể hắn ta đã từng gặp qua nhưng chắc chắn đã quên mất bộ dạng của nàng trông như thế nào, làm sao có thể cảm thấy quen như thế được?  

 

Ngồi ở phía bên kia của Tần Như Lương là Liễu Mi Vũ.  

 

Trước khi nhập tiệc thì Liễu Mi Vũ đã đứng lên, tỏ ra vô cùng chân thành bước tới trước mặt Thẩm Nguyệt để kính trà cho nàng.  

 

Hương Lăng bên cạnh nàng ta bưng tới một cái khay, hai tách trà đã được chuẩn bị sẵn trong khay.  

 

Liễu Mi Vũ cầm lấy một trong những tách trà, nhẹ nhàng nói: "Công chúa, tách trà này Mi Vũ đáng ra đã phải kính người từ sớm, không biết đến bây giờ có quá muộn không?"  

 

Thẩm Nguyệt không nhanh không chậm giao Bắp Chân cho Thôi thị, vừa đứng dậy cũng cười nói: "Thế nào, thật hiếm thấy ngươi có tấm lòng như vậy, ta thực sự vui mừng khôn xiết".

 

Liễu Mi Vũ nói: “Trước kia Mi Vũ không hiểu nên mới cùng công chúa có nhiều mâu thuẫn không vui. Mi Vũ và công chúa cùng là người bên cạnh tướng quân, đáng lý phải coi nhau như tỷ muội, như người một nhà. Mi Vũ tạ tội cùng công chúa vì những chuyện trong quá khứ, mong công chúa lượng thứ”.  

 

Thẩm Nguyệt nhướn mày: “Người một nhà thì không sai, nhưng coi nhau như tỷ muội có vẻ không hợp lý lắm, ngươi cũng muốn làm công chúa hả?”  

 

Liễu Mi Vũ thoáng khựng lại, có vẻ lúng túng: “Công chúa chê cười rồi, Mi Vũ không dám, Mi Vũ lỡ lời”.  

 

Tần Như Lương không thể chịu nổi khi Liễu Mi Vũ chịu ấm ức, bèn đỡ lời cho nàng ta: “Mi Vũ có lòng hòa thuận cùng cô, cô biết chừng mực đi”.  

 

Thẩm Nguyệt thong dong nói: “Ngươi nói như vậy là sao chứ, chẳng phải Mi Vũ muốn coi ta như tỷ muội sao. Tỷ muội của ta chẳng lẽ không phải công chúa? Ta chỉ suy xét bản chất của sự việc thôi”.  

 

Biểu cảm của Liễu Mi Vũ càng lúc càng vô tội: “Công chúa, Mi Vũ thực sự chỉ muốn hòa thuận cùng người thôi”.  

 

Thẩm Nguyệt gật gật đầu: “Ta tin ngươi chứ, ban nãy chẳng qua cũng chỉ nói đùa vài câu với ngươi thôi. Trong nhà đông khách như vậy, cứ gây ầm ĩ thì đồn ra ngoài cũng mất mặt”.  

 

Nói rồi, nàng bưng chén trà còn lại lên, ngón tay đảo quanh miệng chén, nheo mắt nói: “Mi Vũ, ngươi chịu kính ta chén trà này, ta thực sự thấy vui lòng”.  

 

Khóe mắt Liễu Mi Vũ đỏ ửng lên, nước mắt loang loáng, giống như vui quá nên rơi lệ: “Nói như thế nghĩa là công chúa bằng lòng uống chén trà này, cùng Mi Vũ hóa giải hiềm khích trước kia? Sau này Mi Vũ nhất định không làm công chúa tức giận nữa”.  

 

Thẩm Nguyệt khẽ nhếch môi, giơ tay định gạt đi giọt nước mắt bên khóe mi của nàng ta, lại khiến Liễu Mi Vũ giật mình. Nàng tỏ vẻ độ lượng: “Coi ngươi kìa, nói gì mà ngốc thế”.  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK