Mục lục
Thẩm Nguyệt, Một Kiếp Hồng Trần (full) - Tác giả: Thiên Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Thẩm Nguyệt lại chỉ vào Tề phi: “Là nàng ta dẫn Ngũ hoàng tử tới Thái Hòa cung, muốn ép Ngũ hoàng tử đẩy con trai ta xuống hồ! Cũng chính độc phụ lòng dạ như rắn rết này muốn Ngũ hoàng tử tiếp xúc riêng cùng con trai ta, không cho phép bất kỳ cung nữ và thái giám nào đến gần! Con trai nàng ta vấp ngã, ngược lại trách tội lên đầu con trai ta! Ta nói cho ngươi biết, hôm nay có ta ở đây, ngươi đừng hòng!”  

 

Tề phi biến sắc, gào ầm lên: “Tiện nhân! Ngươi chớ ngậm máu phun người!”  

 

Thẩm Nguyệt đáp: “Ta ngậm máu phun người hay không, thái giám và cung nữ ở đây tận mắt chứng kiến, chẳng lẽ còn muốn đổ oan cho ngươi chắc!”  

 

Tề phi níu tay Thái hậu, nghẹn ngào nói: “Thái hậu, Ngũ hoàng tử biến thành như vậy rồi mà tiện nhân này còn vu vạ cho thần thiếp, cầu xin Thái hậu định đoạt!”  

 

Thái hậu tức nghẹn trong lòng nên quát nạt Thẩm Nguyệt: “Con trai ngươi là cái thá gì mà cũng đòi sánh cùng hoàng tử! Cho dù Ngũ hoàng tử đẩy con trai ngươi xuống hồ, cũng là số phận của nó! Thẩm Nguyệt, lá gan ngươi lớn lắm, ỷ thế hoàng thượng, tưởng ta thực sự không dám giết ngươi sao!”  

 

 

 

Thẩm Nguyệt vọt tới bên hồ hô to: "Có bản lĩnh thì các ngươi tới đây!”  

 

Cây cầu gỗ duy nhất dẫn đến cung Thái Hòa đã bị phá hủy, thái hậu cùng Tề phi không có cách nào đi qua chỉ đành đứng ở bờ đối diện trợn trừng hai mắt.  

 

Thẩm Nguyệt cũng không nán lại thêm mà xách theo rìu quay người đi vào trong.  

 

Các cung nữ và thái giám của cung Thái Hòa thấy vậy đều bị dọa tới trơ như phỗng, mơ hồ cảm thấy sự việc hình như náo loạn càng lúc càng nghiêm trọng.  

 

Nhưng Thẩm Nguyệt lại bình chân như vại, nàng không ưu sầu về việc mọi thứ sẽ tồi tệ hơn. Sau khi làm ầm lên cuối cùng vẫn phải đưa ra một lời giải thích, so với việc chết không rõ nguyên do còn tốt hơn nhiều.  

 

Thái hậu ở bờ bên kia tức nổ đom đóm mắt, hôm nay bà ta không thể cứ như vậy bỏ qua. Vì vậy lập tức hạ lệnh triệu tập đại nội thị vệ nổi danh công phu cao cường tới, hạ quyết tâm phải bắt mẹ con Thẩm Nguyệt tới trước mặt để trừng trị.  

 

Nhưng việc điều động đại nội thị vệ chắc chắn sẽ kinh động tới hoàng đế.  

 

Nghĩ tới điểm này Tề phi vội vã lựa lời khuyên can: “Thái hậu, đại nội thị vệ đều đang bảo vệ hoàng thượng, nếu như gọi đến, chắc chắn lại phải quấy rầy tới người. Hoàng thượng gần đây đã đầu tắt mặt tối với chính sự trong triều, những chuyện hậu cung này chúng ta vẫn nên đừng làm phiền tới người nữa”.  

 

Thái hậu nghe thấy cũng có lý, đáp: “Vẫn là ngươi chu đáo hiểu ý người, vậy ngươi nói xem phải làm thế nào mới có thể lôi đầu người đàn bà điên kia với đứa con trai rẻ tiền của nàng ta ra ngoài? Nếu hôm nay không xả được cơn giận này, ta sẽ sinh bệnh mất”.  

 

"Chỉ cần kêu thị vệ bình thường khiêng thang dài tới, để bọn họ dọc theo thang dài leo sang phía đối diện, trói hai mẹ con kia rồi giải tới trước mặt thái hậu là được”.  

 

Thấy cách này khá khả thi nên thái hậu liền lệnh cho thị vệ đi tìm thang dài tới.  

 

Sự việc trong cung Thái Hòa ầm ĩ không nhỏ tự nhiên đã có người trong thời gian ngắn nhất truyền tin tức đến tai hoàng hậu.  

 

Cung nữ bên cạnh nhỏ nhẹ bẩm: “Hoàng hậu nương nương, Tề phi kia không dám rêu rao sự việc tới chỗ hoàng thượng, sợ rằng nàng ta không chiếm được lí lẽ trong đó”.  

 

Hoàng hậu cười mỉa một tiếng: “Ngươi đã thấy nàng ta lúc nào có lý lẽ chính đáng chưa, chính mình sau lưng làm chuyện xấu nhưng lại nịnh nọt trước mặt thái hậu liền có thể qua quýt thoát tội. Có lẽ lần này nàng ta không ngờ tới, công chúa Tĩnh Nguyệt vì bảo vệ con trai mình sẽ quyết cá chết lưới rách với nàng ta như vậy?”  



Hoàng hậu trước nay tại chốn hậu cung vẫn luôn điệu thấp, vì nổi trội đều bị Tề phi cướp sạch sẽ nên nàng dứt khoát an tâm bồi dưỡng đại hoàng tử. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK