Mục lục
Thẩm Nguyệt, Một Kiếp Hồng Trần (full) - Tác giả: Thiên Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thẩm Nguyệt hít thở sâu một hơi, trên mặt mang theo tình cảm dịu dàng cực độ, nhẹ giọng thì thầm: “Thẩm Nguyệt ta vốn là người phụ nữ của Tô Vũ”.  

 

Tô Vũ ôm nàng, nói: “Tối nay nàng vô cùng xinh đẹp”.  

 

Thẩm Nguyệt ngẩn ra.  

 

Tô Vũ lại mập mờ nói: “Lục hoàng tử của Dạ Lương cứ nhìn nàng chằm chằm, chẳng lẽ thật sự cho rằng sau này nàng chính là người của hắn ta sao?”  

 

Thẩm Nguyệt không nhịn được bật cười, nói: “Tối nay chàng chưa từng ngước mắt nhìn ta một lần, sao biết ta xinh đẹp?”. Tay nàng vuốt ve vạt trước quan bào của Tô Vũ, khẽ nói: “Trái lại là ta, luôn không nhịn được len lén nhìn chàng. Gần đây đều là như vậy, rõ ràng chàng ở ngay trước mặt ta, ta lại không thể đường đường chính chính đến gần chàng”.  

 

Hoa văn thêu trên vạt trước quan bào của Tô Vũ khác với áo đen của hắn, chất vải cũng không giống nhau. Nhưng Thẩm Nguyệt sờ tới sờ lui, trong lòng chỉ cảm thấy vô cùng yên bình.  

 

Nàng dựa vào lồng ngực Tô Vũ, cười nói: “Ta phát hiện, quan bào này của chàng cũng rất tốt, không ai trong triều có thể tao nhã bằng chàng. Chuyện triều chuyện chính đều là chuyện tầm thường, nhưng chàng mặc quan bào như này lại mang đến vài phần cao khiết giống như chàng không nên đứng trong đám người thế tục đó”.  

 

“Nàng thích?”, Tô Vũ khẽ hỏi.  

 

Mặc dù Thẩm Nguyệt không nhìn thấy biểu cảm của hắn, nhưng cũng nghe ra được lười nhác và vui vẻ trong giọng điệu của hắn.  

 

 

 

Nàng cười không đáp, hỏi: "Thân thể chàng đều khỏe rồi chứ?”  

 

“Gần như bình phục rồi”.  

 

Thẩm Nguyệt chỉnh lại trang phục cho hắn, một mực cảm thấy bất an, lại hỏi: “Từ buổi cung yến lần trước đến nay mới qua một tháng, vết thương trên người chàng đều đã lành chưa?”  

 

“Chỉ cần không vận động quá độ sẽ không có vấn đề gì”.  

 

Thẩm Nguyệt lúc này mới nhớ tới một chuyện trọng yếu, mấy ngày nay nàng vẫn luôn quanh quẩn trong đầu nàng, nay gặp được hắn cuối cùng cũng có thể hỏi ra.  

 

“Còn có, chuyện của Bắp Chân…”, nhắc tới thân thế của Bắp Chân, nàng nhất thời không biết nên mở lời thế nào.  

 

Nàng luôn muốn nghe cách nói của Tô Vũ, nhưng khi việc này thực sự bày ra trước mặt hai người, Thẩm Nguyệt mới phát hiện ra rằng nó không dễ dàng như tưởng tượng.  

 

Khi ở trong cung Thái Hòa, nàng đã tự nhủ nếu Bắp Chân thật sự là con của Tô Vũ, vậy không phải là mười phân vẹn mười sao. Nàng chưa bao giờ dám hy vọng rằng cha ruột của Bắp Chân là Tô Vũ, vậy bây giờ hắn có khả năng đó, không phải là đạt được ước muốn rồi hay sao?  

 

Không phải như vậy.  

 

Thẩm Nguyệt đã cố gắng kiềm chế những suy nghĩ vô căn cứ đó, tại sao Tô Vũ vẫn luôn giấu giếm nàng, tại sao không chịu thừa nhận, thậm chí hắn cũng là một người có tính tự chủ cực mạnh, tại sao lúc đó lại chạm vào nàng…  

 

Có rất nhiều câu hỏi bị nàng đè nén dưới đáy lòng, không thể hiện ra ngoài nhưng không có nghĩa là không tồn tại.  



Thẩm Nguyệt đang cố gắng sắp xếp lại ngôn từ thì Tô Vũ đã lên tiếng: "Không có đủ thời gian để nói về chuyện khác nữa rồi, ngự hoa viên hẳn là sắp kết thúc ngay bây giờ”. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK