Mục lục
Thẩm Nguyệt, Một Kiếp Hồng Trần (full) - Tác giả: Thiên Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Thẩm Nguyệt nhìn bộ dạng phong trần đó, liền tiến lên phủi áo cho Liên Thanh Châu, nói: “Ngươi đi đường xá xa xôi, hẳn là phải bôn ba nhiều lắm, cũng chẳng gấp một ngày hôm nay, sao không nghỉ ngơi cho khỏe rồi hẵng mời ta đến”.  

 

Động tác tự nhiên này của nàng khiến cho Liên Thanh Châu sợ choáng váng.  

 

Theo lý mà nói, như ngày xưa Thẩm Nguyệt mà làm những động tác này thì chắc là phải có ý đồ xấu gì đó.  

 

Liên Thanh Châu lui về phía sau, toát mồ hôi hột: “Tại hạ chỉ một lòng muốn quay về, không hề mệt mỏi. Nếu hôm nay không mời được công chúa đến, e là không có cách nào ngủ yên giấc được”.  

 

Thẩm Nguyệt nhìn thấy hết phản ứng của hắn, cười mà như không cười nói: “Sao lại lùi? Sợ ta ăn thịt ngươi à?”  

 

“Công chúa thật biết nói đùa”, Liên Thanh Châu đưa tay ra hiệu: “Bên ngoài trời lạnh, mời công chúa vào trong rồi nói tiếp”.  

 

Liên Thanh Châu dẫn nàng vào một căn phòng rộng rãi, bên trong là ghế đệm trải đầy, trên ghế có gối dựa mặt gấm.  

 

Những chiếc bàn làm từ mộc thấp bé màu đậm, bên trên có hương trà lượn lờ, trông vô cùng mờ ảo.  

 

Thẩm Nguyệt ngắm cảnh trong phòng, tặc lưỡi nói: “Liên Thanh Châu, ngươi thật biết hưởng…”  

 

Lời còn chưa nói hết, Thẩm Nguyệt đã nhìn thấy một bóng người đang khoan thai thưởng trà ở trong phòng. Cả người nàng run dậy, lùi về sau một bước, giật mình nói: “Sao ngươi lại ở đây?  

 

Tô Vũ chậm rãi buông chén trà xuống, ngước mắt nhìn Thẩm Nguyệt: “Sao ta lại không được ở đây?”  

 

Liên Thanh Châu ho khan một cái, hóa giải lúng túng: “Hôm nay giao thừa, càng đông càng vui, càng đông càng vui”.   

 

Tô Vũ khép mắt nhìn nàng lui về sau, nhại lại lời ban nãy của nàng: “Sao lại lùi? Sợ ta ăn thịt cô à?”  

 

Giọng nói và âm điệu giống của Thẩm Nguyệt như đúc.  

 

Liên Thanh Châu mặt không cảm xúc, trong lòng lại vui vẻ vô cùng.  

 

Đây có phải là vỏ quyết dày có móng tay nhọn trong truyền thuyết không?  

 

Liên Thanh Châu chủ động giải vây: “Công chúa cũng đến rồi thì vào ngồi chung thôi, ăn xong tại hạ sẽ đưa công chúa thưởng thức chiếc thuyền này”.  

 

Thẩm Nguyệt cũng không ngờ sẽ gặp Tô Vũ ở đây, nàng không có chút chuẩn bị nào.  

 

Nhưng Liên Thanh Châu cũng đã nói, nàng đến rồi mà không dám vào cửa thì thành ra đang rén hay sao.  

 

Ai không biết còn tưởng nàng sợ Tô Vũ.  

 

Thẩm Nguyệt bèn hơi khó chịu đi vào, chọn ghế cách Tô Vũ xa nhất mà ngồi xuống.  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK