Mục lục
Đồ đệ thiên tài - Diệp Bắc Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi Đạm Đài Trần và Đạm Đài Lâm rời khỏi Thanh Huyền Tông.

Đạm Đài Trần thoa thuốc mỡ lên mặt, đã bớt sưng hơn khá nhiều: “Thù này không báo, tôi thề không làm người!”

“Ai bảo cậu gây rắc rối?”

Đạm Đài Lảm cau mày: “Tôi sớm đã nhắc nhở cậu rồi, người giỏi còn có người giỏi hơn, núi cao còn có núi cao hơn”.

“Mặc dù chúng ta đến từ gia tộc Thượng Cổ, nhưng cũng không phải vô địch”.

“Cậu nói xem, cậu ngang ngược như vậy để làm gì? Biết điều một chút, có lòng dạ một xíu không tốt hơn sao?”

Đạm Đài Trần đấm nát một tảng đá: “Ai biết tên kia lại giấu giếm cảnh giới chứ!”

Đạm Đài Lâm nhìn tảng đá lớn đã vỡ vụn: “Đạm Đài Trần, cậu bớt phóng túng chút lại cho tôi!”

“Thông qua bói toán, gia tộc đã xác định Đạm Đài Yêu Yêu chính là một trong Thập Đại Thỉẻn Nữ”.

“Giữa các gia tộc Thượng Cổ từ xa xưa đã có tiên đoán, Thập Đại Thiên Nữ ngưng tụ vô thượng khí vận của Đại Lục Chân Võ”.

Đạm Đài Trần nghi hoặc: “Thế chín thiên nữ còn lại ở đâu?”

Đạm Đài Lâm lắc đầu: “Có được một vị thiên nữ đã rất khó lường, cậu còn muốn tìm chín người còn lại?”

“Nếu đã chắc chân thân phận Thập Đại Thiên Nữ của Đạm Đài Yêu Yêu, chúng ta nhất định phải mang cô ấy về”.

Đạm Đài Trần nhìn cô ta: “Cho nên, cô bịa ra một câu chuyện giả lừa gạt Đạm Đài Yêu Yêu?”

“Bố mẹ cô ấy vi phạm tộc quy, sớm đã bị nhốt vào tử lao!”

Đạm Đài Lâm tự tin nở nụ cười: “Tôi không hề lừa cô ấy, tôi chỉ nói là bố mẹ của cô ấy vần còn sống mà thỏi”.

“Còn về chuyện nhốt trong tử lao, chỉ là tôi không nói mà thôi”.

Đạm Đài Trần nhìn chằm chắm Đạm Đài Lâm: “Sao cô chắc chắn Đạm Đài Yêu Yêu sẽ liên lạc với cô?”

“Chắc chắn sẽ”.

Đạm Đài Lâm nhếch miệng: “Tình thân vĩnh viễn là kỹ năng tất sát!”

“Đặc biệt là những cô gái từ nhỏ thất lạc, khát vọng tình yêu của bố mẹ”.

“TỎI đánh cuộc, không đến ba ngày, nhiều nhất là một ngày!”

“Cô ấy sẽ tự đi đến trước mặt tôi, cầu xin tôi dẫn cô ấy về gia tộc Đạm Đài”.

Cùng lúc đó, trong trang viên của Tỏ Tuyết Hồng.

Tô Thanh Ca bị trói trên ghế, gương mặt xinh đẹp trắng bệch tới cực hạn.

Một cái ngọc bội đặt trên mặt bàn trước mặt, dính đầy máu tươi của Tô Thanh Ca!

Hai người Tiếu Mai và Tô Tuyết Hồng đứng trước mặt Tô Thanh Ca.

Trong đôi mắt của Tô Thanh Ca tràn ngập thất vọng: “Tiểu Mai, chúng ta từ nhỏ lớn lên cùng nhau, rốt cuộc tôi có lỗi với cô ở điểm nào?”

“Tôi coi cô như chị em ruột, có thứ gì tốt mà tỏi khõng cho cô?”

“Tại sao cô lại phản bội tỏi?”

Tiếu Mai nghiền ngẫm cười đáp: “Tiếu thư, cái gì là phản bội chứ?”

“Đừng nói khó nghe như vậy, cái này là người leo lên chỏ cao!”

“Tôi ở bên cạnh cô hầu hạ hai mươi mấy năm, cuối cùng cũng chỉ là một con ở!”

“Nhan sắc Giang Hàn Mai tôi đâu có kém?”

“So sánh với cô, bất luận là lòng dạ, thủ đoạn, trung thành, trí thông minh của tôi đều cao hơn cô nhiều!”

“Dựa vào cái gì cô là tiếu thư? Mà tôi chỉ là một con ở?”

Giang Hàn Mai ghen tỵ nhìn chằm chằm Tô Thanh Ca: “Chẳng lẽ chỉ vì bố cô có được huyết thống của nhà họ Tỏ?”

“Nhưng mẹ cỏ cũng giống tôi, cũng là từ một con ờ bò lên!”

“Máu chảy trong cơ thể cô cũng chẳng cao quý hơn tôi là bao!”

“Tất cả những gì cỏ có được ngày hôm nay, đều chỉ bới vì cô đầu thai tốt!”

“Dựa vào đâu tôi phải hầu hạ cô mỗi ngày, mà không phải cô hầu hạ tôi?”

Giang Hàn Mai đi tới, nẳm lấy cằm Tô Thanh Ca: “Từ hôm nay trở đi, bà đây không hầu hạ nữa!”

Tô Thanh Ca tức giận, thân thế mềm mại run rẩy: “Cô không biết xấu hổ!”

“Ha ha ha!”

Giang Hàn Mai trơ tráo cười ra tiếng: “Đúng vậy, không biết xấu hổ thì thế nào?”

“Chỉ cần có lợi, tôi không biết xấu hố chút thì sao hả?”

“Hả? Cô nói xem, tôi không biết xấu hố thì cô có thế làm gì tôi nào?”

“Tiểu thư của tôi ơi!”

Giang Hàn Maj vươn tay, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt Tô Thanh Ca!

Tô Thanh Ca cắn chặt hai hàm răng trắng ngà: “Giang Hàn Mai, cô sẽ gặp quả báo!”

Cô ta bỏng nhiên vùng dậy, đâm về phía bụng Giang Hàn Mai.

Ầm!

Giang Hàn Mai chật vật té ngã trên đất!

Tô Tuyết Hồng ngồi một bên, chậm rãi uống trà: “Chó cắn chó!”

Giang Hàn Mai đứng lên, vọt thẳng đến trước mặt Tô Thanh Ca: “Con đĩ, mày dám va vào tao?”

“Mày tưởng rằng mày vẫn là tiểu thư lá ngọc cành vàng sao?”

“Mày đi chết cho tao đi!”

Vừa dứt lời, Giang Hàn Mai lấy ra một cái dao găm, hung hăng rạch xuống khuôn mặt Tô Thanh Ca!

Roẹt!

Da tróc thịt bong!

“Á!”

Tô Thanh Ca đau đớn, kêu lẻn thảm thiết, máu tươi nóng bỏng chảy dọc theo gương mặt.

Tô Tuyết Hồng xem trò vui không chê chuyện lớn, không ngừng vỗ tay: “Hay, hay lắm!”

“Tiếp tục, Tiếu Mai mau tiếp tục!”

“Hỏm nay tỏi chống lưng cho cô, dù cô có đùa chết Tô Thanh Ca thì tôi cũng bảo đảm nhà họ Tỏ sẽ khỏng biết chuyện này!”

Nghe thấy lời này.

Trong mắt Giang Hàn Mai lóe lẻn sát ý lạnh như băng!

Cô ả cầm dao găm lên, trực tiếp đâm vào cố tay Tô Thanh Ca!

Gân tay lập tức bị cắt đứt!

“A…”

Đau nhức kịch liệt khiến gương mặt xinh đẹp dính đầy máu tươi của Tô Thanh Ca vặn vẹo: “Giang Hàn Mai, mày dám giết tao, Tô Thanh Ca tao làm quỷ cũng không bỏ qua cho mày!”

“Mày còn mạnh miệng?”

Giang Hàn Mai cười lạnh, chủy thủ đâm vào trong đùi Tô Thanh Ca!

Phụt!

Chính xác cẳt đứt gân chân của Tô Thanh Ca.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK