Con mẹ nó quá kinh khủng!
Bổng nhiên.
Một giọng nói quát khẽ truyền tới: “Những người này là tiền bối của giới võ đạo!”
“Có một vài người đã từng lè người canh giữ, đều là những người đứng đầu, chẳng lẽ thật sự không phân biệt trắng đen sao?”
“Nếu là cuộc chiến Long Môn nên làm theo lần lượt!”
“Thân là người canh giữ Long Quốc, chơi xấu cũng thôi đi, lại còn sử dụng vũ khí phụ ma, thật sự không cần một chút mặt mũi nào sao?”
Tất cả mọi người đều ngây ra!
Chấn động nhìn Lục Khi Sương.
Sợ đến mức tim sắp nổ tung!
Lá gan của cô gái này quả thật quá
Mỗi một câu một chữ của cô ta đều kích thích sâu sắc những lão giả canh giữ gia tộc kia!
Lục Lâm Thiên thiếu chút nữa bị hù chết, kéo tay Lục Khi Sương: “Khi Sương, con làm gì thế? Mau ngồi xuống!”
“Ha ha ha ha!”
“Đươc! Đươc! Đươc lắm!”
Đám lão giả canh giữ gia tộc ngửa mặt lên trời cười lớn, ánh mắt cay độc nhìn về phía Lục Lâm Thiên: “Lục Lâm Thiên, nhà họ Lục các người được đấy!”
“Mấy trăm năm qua, nhà họ Lục rất vững vàng, cảm thấy ngày tháng tươi đẹp đã qua rồi sao?”
“Bây giờ lại còn làm ngược lại với chúng tôi!”
“Được lẳm, sau khi chuyện này kết thúc, trừng trị từng người, tính cả người nhà họ Lục các người!”
Lục Lâm Thiên cúi đầu xuống, mặt xám như tro tàn.
Nhà họ Lục xong rồi!
Phương Dã Ma tay cầm kiếm Hiên Viên, khí thế không ngừng tăng: “Diệp Bắc Minh, mày có thế chết dưới kiếm Hiên Viên là phúc mười đời mày tu được đấy!”
Soạt!
Kiếm Hiên Viên không chút do dự chém xuống!
Ma thú tinh hạch cấp bốn trên kiếm cách lóe lên một đường tinh mang, năng lượng bên trong giống như biển lớn vỡ đê, khơi thông toàn bộ.
Đùng đoàng!
Không khí chấn động, toàn bộ đài võ đạo chế tạo bằng sắt thép lay động kịch liệt.
Một đường kiếm khí tung hoành trên trăm mét, bộc phát ra từ trong kiếm Hiên Viên!
Một kiếm rơi xuống!
Diệp Bắc Minh quát lẽn một tiếng lớn: ‘Tới đúng lúc lắm!”
Anh giẫm dưới chân, khí thế bộc phát: “Long Đế Trảm!!”
“Gào!”
Một tiếng long ngâm.
Mọi người mơ hồ nhìn thấy trên người Diệp Bâc Minh bộc phát ra huyết khí ngất trời, ngưng tự thành một hình đầu rồng!
Long Đế Quyết, Thương Long Kình, Kinh Lôi Trảm!
Ba loại võ kỹ kết hợp.
Dề như trờ bàn tay!
Một đường kiếm khí màu máu, bộc phát ra từ trong kiếm Đoạn Long.
Trong nháy mắt tiếp xúc với kiếm khí kiếm Hiên Viên chém ra, lập tức hòa tan!
Giữa điện quang hỏa thạch.
Một tiếng ‘keng’ thật lớn!
Kiếm Hiên Viên rung mạnh!
Hóa thành vô số mảnh vụn bay ra ngoài!
Giống như đồ chơi, vừa đụng liền vỡ!
Đồng thời, toàn bộ đài võ đạo chế tạo từ sắt thép chia năm xẻ bảy!
Trực tiếp chìm vào trong đất!
Đây chính là đài võ đài xây từ sắt thép một lần, con mẹ nó là sắt thép đấy!!!
Lại một kiếm chấn động nứt qua, nhìn thấy khe hở mà giật mình!
“Sao có thế!!!
Phương Dã Ma ngây người, toàn thân hóa đá giống như điêu khắc.
Ầm!
Lôi ảnh trùng trùng!
Diệp Bắc Minh bước ra, lưu ra một tàn ảnh tại chổ, xuất hiện trước mặt Phương Dã Ma!
Phương Dã Ma cảm nhận được nguy điếm, khoảnh khắc ngẩng đầu lên, vừa vặn đối mặt VỚI ánh mắt coi thường tất cả của Diệp Bắc Minh!
Giơ kiếm Đoạn Long, chém về phía cổ Phương Dã Ma!
“Đừng, cậu Diệp, tôi biết lỗi rồi…”
“Bẳt đầu từ bây giờ, nhà họ Phương khuất phục dưới chân cậu, để mặc cho cậu sai khiến!”
Phương Dã Ma luống cuống, ánh mắt kinh hoàng.
Phụt!
Một người canh giữ lập tức quỳ xuống, làm con mắt tất cả mọi người đều hiện lên kinh hoàng!
Một kiếm vừa rồi hoàn toàn nghiền nát lòng tin của Phương Dã Ma!
Phương Dã Ma biết chỉ có thần phục mới có thể miễn chết, nhà họ Phương mới có khả năng tồn tại!
Diệp Bắc Minh chẳng buồn nghe ông ta nói nhảm, giơ kiếm lẻn.
Phốc!
Một cái đầu dữ tợn liền bị chém đứt, lăn bảy tám vòng trên đất mới dừng lại.
Toàn trường tĩnh mịch!
Biếu cảm những lão giả vừa uy hiếp nhà họ Ngụy, nhà họ Lý Cảng Đảo, nhà họ Lục Cố Võ giống như ăn phải phân vậy!
Kiếm Hiên Viên vỡ rồi?
Đài võ đạo sập?
Phương Dã Ma chết?
Thời gian ở đây giống như ngừng lại.
Ánh mắt cả mọi người nhìn về phía Diệp Bắc Minh từ chấn động biến thành kinh hoàng!
Cuối cùng hóa thành nỗi kinh sợ nồng nặc!!!
Ngụy Yên Nhiên giống như nằm mơ: “Anh… anh ấy một kiếm giết chết Phương Dã Ma?”
Lý Gia Hỉnh kích động đến mức toàn thân run rẩy, nước mắt đều chảy ra: “Chủ nhân, chủ nhân thằng rồi!”
Lục Khi Sương kích động nhảy cẫng lên: “Bố, bố xem! Thần y Diệp thắng rồi, anh ta đã giết Phương Dã Ma!!!”
“Cái gì?
Lục Lâm Thiên ngẩng đầu, trên khuôn mặt già nua đều là vẻ khiếp sợ.
Vạn Lăng Phong và Lâm Thương Hải kích động đến mức toàn thân run
ray!
Sướng!
Con mẹ nó quá sướng!
Trận chiến còn chưa kết thúc!
Diệp Bắc Minh trực tiếp xoay người, xông về phía hai người Tân Quân Lâm và Chu Nhân Tiên.
“Rít rít rít rít!
n
Hai người hít khí lạnh, không còn ngạo mạn như lúc trước, chỉ có vẻ kiêng kỵ vô tận!
Năm người canh giữ đã chết ba, bọn họ nào còn dám khinh thường Diệp Bắc Minh?
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Hai người bị dọa cho liên tục lùi lại phía sau.
Nếu Diệp Bắc Minh lại chém ra một kiếm đầy uy lực như vừa rồi, chắc chắn bọn họ phải chết!
“Đến lượt các người!”
Giọng nói Diệp Bắc Minh lạnh như băng truyền tới.
Ầm!
Lôi ảnh trùng trùng, trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Tân Quân Lâm, một kiếm chém tới!
Vành mắt Tân Quản Lâm sắp nứt ra: “Toàn thế nhà họ Tân ra tay cho tôi! Ra tay hết, không tiếc bất cứ giá nào, xóa bỏ Diệp Bắc Minh!!!”
“Toàn thế nhà họ Tiêu, toàn thế nhà họ Phương, các người còn đang chờ cái
gỉ?”
“Chờ Diệp Bắc Minh giết bọn tôi, sau đó diệt cả gia tộc các người hả?!!!”
“Toàn thể nhà họ Tân giết cho tôi
tt
Tân Quân Lâm hoàn toàn điên rồi!
Sợ choáng váng!
Con mẹ nó quá kinh khủng!
Nhóc con này năm năm trước thật sự là một phế vật sao?
Bây giờ anh mới chỉ 23 tuổi sao?
Quá dọa người!
Giới võ đạo Long Quốc tuyệt đối không cho phép có nhân vật lợi hại như vậy tồn tại!!!
Đám người nhà họ Tiêu và nhà họ Phương sửng sốt!
Giây tiếp theo.
Chu Tiên Nhân quát lớn: “Toàn thế nhà họ Chu ra tay cho tôi!!!”