Mục lục
Đồ đệ thiên tài - Diệp Bắc Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hạ Nhược Tuyết không chút do dự, đi lên trước kiếm Thừa Ảnh.

Cắt rách lòng bàn tay!

Máu tươi rơi xuống thân kiếm, kiếm mang lập tức tỏa ra!

Vù!

Tiếng ngân nhẹ.

Lúc này, thời gian như dừng lại trở thành vĩnh hằng!

Không biết qua bao lâu, khi Hạ Nhược Tuyết phản ứng lại mới giơ tay ra nắm lấy kiếm Thừa Ảnh.

Sau nửa tiếng, một ông già nhanh chóng chạy tới chỗ đó.

Xung quanh hỗn loạn, bên trong cửa đá đã bị nổ là mộ huyệt cũng đã nổ tung!

Đám người Hạ Nhược Tuyết cũng biến mất!

“Kiếm ý cường đại thật!”

Ông già đứng chắp tay, ánh mắt vô cùng cay độc: “Là khí tức của hắn ta, tuyệt đối không sai!”

“Sức mạnh truyền thừa? Nơi này vừa có truyền thừa sao?”

Sau lưng ông già, một đám đàn ông trung niên cảnh giới Vực Vương đều nghiêm mặt: “Lão tổ, Vạn Đạo Kiếm Chủ đã chết rồi mà?”

“Tại sao sau triệu năm, khí tức của hắn ta lại xuất hiện trở lại?”

“Người chết rồi thì truyền thừa thế nào được?”

“Đúng vậy, lão tổ, rốt cuộc chuyện này là thế nào?”

“Hừ!”

Ông già hừ lạnh: “Vạn Đạo Kiếm Chủ chó má gì, chỉ là phản đồ của Kiếm tòng ta thỏi!”

“Hắn ta đánh cắp kiếm kĩ vò thượng của tổ tiên Kiếm tòng, cấu kết với Hoa tộc!”

“Lão phu đoán, hắn ta để lại một mảnh tàn hồi, sống tạm đến giờ!”

“Nhất định kiếm kỹ của tổ tiên ở trên người truyền nhân của phản đồ, chúng ta phải tìm ra người đó!”

Mấy người trợn mắt nhìn nhau.

Nằm mơ cũng không ngờ tới, Vạn Đạo Kiếm Chủ lại từng là người của Kiếm tòng?

Một người đàn ông trung niên cau mày nói: “Lão tổ, người đã đi rồi, muốn tìm đệ tử của phản đồ há chẳng phải là mò kim đáy biến hay sao?”

Lão tổ Kiếm tông cười đầy thâm ý: “Người này còn quá trẻ, để lại rất nhiều khĩtức!”

Ngay sau đó.

Lão tổ Kiếm tông khoát tay, một thanh kiếm màu đen xuất hiện ở hư không!

Kiếm ý lặng lẽ tràn ra!

Lão tổ Kiếm tông nói: “Tìm được hắn rồi!”

Thần kiếm màu đen như có ý thức, lục soát khắp mộ huyệt một lần.

Nó ngân lên, phá không mà đi!

“Đuổi theo!”

Lão tổ Kiếm tông bước ra, bay trên không.

Mười mấy người theo sát phía sau.

Sau một tiếng, đám người của lão tố Kiếm tông dừng lại, nhìn chín mươi chín núi Rồng.

“Nơi này là…”

Sắc mặt mọi người đều kì lạ.

Lão tổ Kiếm tông cũng sửng sốt, con ngươi chợt cứng lại: “Hoa tộc, nhà họ Diệp!”

Một người đàn ông trung niên hơi do dự tiến lên: “Lão tổ, chúng ta nên làm gì đây?”

“Năm đó, rất nhiều tông mòn của chúng ta đã có giao hẹn với nhà họ Diệp của Hoa tộc, khi còn sống, tuyệt đối không bước vào lãnh địa Hoa tộc nửa bước”.

Những người còn lại đều sửng sốt.

Liệt tổ liệt tông của Kiếm tòng đã lập quy tắc, bọn họ không dám tùy tiện làm trái!

“Ha ha”.

Lão tổ Kiếm tông toét miệng cười: “Đã qua triệu năm rồi, dù có giao hẹn thì cũng hết hiệu lực rồi”.

“Hơn nữa, hòm nay chúng ta tới đây là tìm truyền nhân của phản đồ Kiếm tòng, không nhằm vào nhà họ Diệp của Hoa tộc!”

“Dù tổ tiên biết, cũng sẽ không trách tội chúng ta”.

Dứt lời, lão tổ Kiếm tòng đi đầu tiến vào núi Rồng của nhà họ Diệp.

Trực tiếp xé bỏ giao hẹn năm xưa!

Vừa đến trước cửa nhà họ Diệp, mấy người cảnh giới Tôn Giả đã xuất hiện: “Ai? Đứng lại!”

“Người của học viện Giám Sát?

Sao các người lại ở đây?”

Lão tổ Kiếm tông lập tức nhận ra mấy người đó.

Mà mấy người đó cũng nhận ra hoa văn in trên quần áo của người Kiếm tòng: “Kiếm tông?”

Khí tức của những người Kiếm tông rất kinh khủng!

Đều là cảnh giới Vực Vương trở lên!

Người đi đầu râu tóc bạc phơi, như một con sư tử đực!

Là loại sâu không lường được!

Một người đàn ông kiêng dè tiến lên: “Tiền bối của Kiếm tông, ta tên Chu Khung!”

“Chúng ta tuân lệnh của tổng viện trưởng Vương Bình An, đặc biệt ở đây bảo vệ người nhà họ Diệp!”

“Không biết tôn tính đại danh của các vị tiền bối, hơn nữa, các vị tới đây làm gì?”

Chu Khung nhìn ra người của Kiếm tòng không có ý tốt lành gì.

Vì vậy, anh ta nêu lên Vương Bình An, hy vọng bọn họ có chút kiêng dè!

Lão tổ Kiếm tông còn chưa nói chuyện, một người đàn ông trung niên bên đó đã tức giận mắng: “Cậu là thứ gì chứ?”

“Dù cỏ Vương Bình An ở đây thì cũng không đủ tư cách nói hỏi tên của lão tổ chúng ta!”

Khí tức cảnh giới Vực Vương đè xuống.

Xẹt xẹt xẹt!

Đám người Chu Khung bị ép không ngừng lùi về phía sau.

Lão tổ Kiếm tông thuận miệng giải thích: “Yên tâm đi, chúng tôi không có hứng thú với người nhà họ Diệp!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK