“Trước khi tổ tiên chạy nạn đã từng nhờ một vị thiên thần ở Thần Giới xem bói!”
“Lúc ấy khí vận của nhà họ Dư vẫn chưa hết, nhưng ngày sau nhất định phải đê phòng một người có thể triệu hoán hắc long!”
“Hắc long?”
Trên mặt Dư Lãng tràn đầy khó hiểu.
Dư Thiên Trung gật đầu: “Không sai! Người này rất có thể sẽ hoàn toàn hủy diệt nhà họ Dư!”
“Huyết mạch không còn!”
“Huyết mạch không còn?”, cả người Dư Lãng run lên, hít sâu một hơi!
“A!”
“Ông nội, không nghiêm trọng như vậy chứ?”
“Hơn nữa chuyện này thì có liên quan gì đến Diệp Bắc Minh?”
Dư Thiên Trung gật đầu, sắc mặt hơi hòa hoãn một chút.
Nhưng trên mặt ông ta vẫn có hàn ý nồng đậm: “Huyết long và hắc long, đúng là không
giống nhau lắm!”
“Nhưng vừa rồi Cửu u nói kẻ này đến từ Hoa tộc Thượng cổ!”
“Mà đồ đằng của Hoa tộc Thượng cổ chính là một con hắc long hỗn độn!”
“Điều này rất khó khiến lão phu không thể không liên tưởng bọn họ với nhau!”
“Nhưng cho dù như thế nào, cho dù là trăm thân thề long thai kia, hay là tên nhóc này có khả năng tiềm an uy hiếp…”
“Cậu ta đều phải chết! Hậu duệ của Hoa tộc Thượng cổ, có thể lợi dụng được thân phận này có thể một chút…”
Cùng lúc đó, nhà họ Mặc.
“A, ông nội!”
Mặc Đình Đình mở ra Huyền Bảng mới nhất, lập tức hét lên một tiếng.
“Sao vậy?”
Mặc Phong Hành nhanh chóng đi tới.
Mặc Đình Đình đưa tay chỉ vào một vị trí trên Huyền Bảng, thân thể mềm mại không ngừng run rẩy: “ông… ông mau nhìn kìa!”
Mặc Phong Hành nhìn về phía Huyền Bảng, thân thể già nua cũng chấn động: “Làm sao có thể!”
Chỉ thấy.
Một cái tên quen thuộc vốn dĩ đã không thể xuất hiện, thế mà lại rơi vào vị trí thứ 30 của Huyền Bảng!
Diệp Bắc Minh, cảnh giới Động Hư sơ kỳ!
Hạng 30 Huyền Bảng!
“Làm sao có thể!”
Mặc Phong Hành hoàn toàn ngây ra, hít sâu một hơi: “Không phải cậu ta đã chết sao? Làm sao có thể còn sống được!”
Mặc Đình Đình nuốt nước miếng: “ông nội, có phải là Huyền Bảng đã sai rồi không?”
“Tuyệt đốỉ không có khả năng, Huyền Bảng được điêu khắc từ một tảng đá hỗn độn!”
“Đi!”
Mặc Phong Hành quay người, đi về phía một mật thất nhà họ Mặc.
Đi đến cửa vào mật thất, hai lão già ngăn Mặc Phong Hành lại: “Lệnh bài!”
Mặc Phong Hành khoát tay, lấy ra một cái lệnh bài màu đen.
Hai người lập tức để ông cháu đi qua!
Cứ như vậy, sau khỉ đi qua bảy tám cửa ải.
Cuối cùng, ông cháu hai người đã tới chỗ sâu nhất mật thất nhà họ Mặc.
Nơi này rỗng tuếch, rộng khoảng hơn mười ngàn mét vuông!
Một cái bia đá màu đen giống như mộ bia đứng vững ở đây.
Tấm bia đá này không cao, chỉ khoảng ba mét.
Phía trên lít nha lít nhít hơn chục ngàn cái tên!
Mặc Đình Đình hô hấp dồn dập: “ông nội, đó là Huyền Bảng sao?”
Mặc Phong Hành nghiêm túc gật đầu, ánh mắt không thể dời đi nữa!
Ông ta nhìn chằm chằm vào cái tên ở vị trí 30 của Huyền Bảng!
Quá đột ngột!
Những người có thể lọt vào top 30 của Huyền Bảng gần như đều là Đế Cảnh!
Chỉ có một mình Diệp Bắc Minh là cảnh giới Động Hư!
Bỗng nhiên, Mặc Phong Hành hét lớn một tiếng: “Đình Đình, rạch đứt lòng bàn tay, vẩy máu của cháu lên trên Huyền Bảng đi!”
“Hả?”
Mặc Đình Đình sửng sốt.
“Đừng hỏi vì sao, cứ làm theo!”, Mặc Phong Hành khẽ quát một tiếng.
“Vâng, ông nội!”
Mặc Đình Đình không dám thất lê, lấy một con dao găm ra cứa rách lòng bàn tay.
Máu tươi nóng bỏng bắn ra, vẩy vào phía trên Huyền Bảng!
Cảnh tượng khó tin xuất hiện, trong nháy mắt máu tươi và Huyền Bảng tiếp xúc đã hóa thành một đống sương máu!
Sương máu xoay tròn, Huyền Bảng vốn dr màu đen trong nháy mắt đã trở nên đỏ bừng, cực kỳ lộng lẫy!
Gào!
Cũng đúng vào lúc này, sương máu ngưng tụ thành một con huyết long lượn quanh Huyền Bảng!
Một giây sau, huyết long tiêu tán ầm ầm, sương máu hóa thành hư ảnh một thanh niên!
Người này cực kỳ cao lớn, thế mà lại đứng ở trên đỉnh Huyền Bảng, giống như là quân vương nhìn xuống ông cháu hai người!
“A! Cậu Diệp!”
Mặc Đình Đình bịt chặt cái miệng nhỏ, rung động nhìn một màn này!
Mặc Phong Hành kích động đến mức cả người phát run, sỉết chặt nắm đấm!
“Ngày này cuối cùng đã tới!”
Mặc Phong Hành quỳ rạp xuống đất bịch một tiếng: “Đình Đình, còn không mau quỳ xuống!”
“Đây chính là chỉ ấn mà tổ tiên nhà họ Mặc để lại cho chúng ta, quả nhiên chính là cậu Diệp!”
“Cậu ấy có thể dẫn dắt nhà họ Mặc chúng ta quay về Thần Giới!”
Trong đôi mắt đẹp của của Mặc Đình Đình toàn là vẻ kinh ngạc và chấn động: “ông nội, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?”
Trong phòng, Chu Nhược Giai tỉnh lại.
Một cánh tay cường tráng rắn chắc đang luồn qua nách cô ây, nắm chặt lấy lồng ngực
của cô ấy!
Mà cô ấy thì đang yếu ớt nằm trong lòng một người đàn ông.
Diệp Bắc Minh lộ ra một nụ cười: “Em đã tỉnh rồi à?”
Gương mặt xinh đẹp của Chu Nhược Giai ửng đỏ, ngượng ngùng gật đầu: “ừm”.
“Cảm giác như thế nào?”, Diệp Bắc Minh hỏi.
Chu Nhược Giai vô cùng thẹn thùng, cái đầu nhỏ chôn trong ngực Diệp Bắc Minh: “Ai nha, mắc cỡ chết nqườỉ ta rồi!”
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK