Tiểu sư đệ tiêu diệt một quân đoàn Băng Nguyên Lang?
Tiếu sư đệ bây giờ có thực lực võ đạo gì?
Lục Tuyết Kỳ kinh ngạc hỏi: “Tiếu sư đệ, một mình em làm?”
Diệp Bắc Minh gật đầu: “Đúng vậy”.
“Hiện trường thi thể quá nhiều, Bát sư tỷ thông báo cho cơ quan địa phương, bảo bọn họ dọn sạch chiến trường”.
Lục Tuyết Kỳ trì hoãn hồi lâu.
Mới hít sâu một hơi: “Được, chị biết
ạ
rồi .
“Tiểu sư đệ, chuyện này đừng nói ra ngoài”.
“Nếu không sẽ rất nguy hiểm cho
em .
“Hả?”, Diệp Bắc Minh kỳ quái: “Tại sao?”
Lục Tuyết Kỳ nghiêm túc nói: “Thực lực của em quá mạnh, sẽ có người kiêng kỵ!”
“Chị sẽ phái người qua, lúc đó sẽ nói chị đang luyện binh, gặp phải quân đoàn Băng Nguyên Lang lẻn vào trong lãnh thổ Long Quốc”.
“Bên chi liền tiêu diêt hết!”
Diệp Bắc Minh suy tư chốc lát.
Gật đầu đồng ý.
Lục Tuyết Kỳ lại kỳ quái hỏi: ‘Tiếu sư đệ, em đi tỉnh Xuyên Thục làm gì?”
Diệp Bắc Minh trả lời: “Cô gái của em bị gia tộc cổ Võ cưỡng ép bắt đi”.
“Cô ấy tên Hạ Nhược Tuyết, nếu em không đi, rất có thể cô ấy sẽ bị ép gả cho người khác”.
“Hạ Nhược Tuyết? Người nhà họ Hạ
Cổ Võ?”
Lục Tuyết Kỳ kết hợp với việc Diệp Bắc Minh đi tỉnh Xuyên Thục, lập tức suy đoán ra là đi đến nhà họ Hạ Cổ Võ.
“Đúng vậy”.
“Tiểu sư đệ, em đừng làm loạn, gia tộc Cổ Võ không đơn giản như em nghĩ đâu”.
“Bát sư tỷ, em không thế để Nhược Tuyết gả cho người khác”.
“Tiểu sư đệ, em nghe chị nói…”
Tút tút tút!
Đã cúp điện thoại.
“Alo! Alo?”
Lục Tuyết Kỳ gấp gáp.
Ngộ nhỡ Diệp Bắc Minh xảy ra chuyện ở nhà họ Hạ Cổ Võ, cô ấy sẽ hối hận cả đời.
Cô ấy quát lớn một tiếng: “Triệu tập tướng sĩ đội Thiên Tự, đi tỉnh Xuyên Thục cho tôi!”
“Nhanh, nhanh!”
Bốn đội lớn Thiên, Địa, Huyền, Hoàng.
Địa vị ngang hàng với đội Thần Cơ, đội Thiên Cơ và đội Huyền Cơ.
Nhà họ Hạ Cố Võ.
Giăng đèn kết hoa, bầu không khí vui mừng.
Tỉnh Xuyên Thục không lớn.
Nhưng có hai gia tộc Cố Võ.
Nhà họ Hạ Cổ Võ dùng võ đạo để đứng vững!
Đường Môn Cổ Võ, dùng độc dược để đứng vững!
Liên hôn của hai gia tộc lớn.
Hôm nay.
Chỉ là nghi thức đính hôn.
Hôn lề chính thức được tổ chức vào ba tháng sau.
Toàn bộ tầng lớp cao cấp của Long Quốc đến gần một nửa.
Không có trong báng xếp hạng Tông Sư Á Châu, không có tư cách tiến vào cửa nhà ho Ha.
Một vài tầng lớp cấp cao của Long Hồn cũng được mời tới.
Ngụy Kinh Phú – Ngụy Thần!
Đường Kình Thương – chiến thần Kình Thương!
Hai nhân vật tiếng tăm lừng lẫy ở Long Quốc này.
Hiện giờ đứng sau lưng đám người giống như lâu la.
Lão giả bên trái bọn họ đứng thứ năm trên báng xếp hạng Tông Sư Á Châu!
Người phụ nữ bên phải đứng thứ bây trên bảng xếp hạng Tông Sư Á Châu!
Người đàn ông trước mắt là hoàng đế một nước nhỏ ở Đông Nam Á!
Thân phận của bọn họ xem như thấp nhất.
Trong sân lớn náo nhiệt, mọi người cùng nhau trò chuyện.
Trên người mổi người đều có một luồng khí tràng cao cấp!
Nhưng không ai dám tùy tiện đi đi lại lại!
“Giờ lành đã đến, xin mời cô dâu chú rể!”
Đột nhiên.
Một tiếng thông báo vui mừng truyền tới.
Dưới con mắt của mọi người
Hạ Nhược Tuyết cứng ngắc đi ra.
Cô ấy muốn phản kháng, nhưng toàn thân lại đang run rẩy.
Không chút sức lực.
Cô ấy bị người ta khống chế, bị đâm kim bạc vào tay chân.
Dùng sợ tơ liên kết, giống như một con rối, chỉ có thể đi hết toàn bộ nghi lễ đính hôn!
Một bên khác.
Một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi ngồi trên xe lăn đi ra..
Đường Tư Triết!
Con trai người đứng đầu Đường Môn.
Vốn là cao thủ dùng độc.
Thiên tài tuyệt thế của Đường Môn!
Tinh thông các loại độc dược và thuật cơ quan.
Sau khi kết hôn với người vợ minh yêu thương, vợ lại bất hạnh mất sớm.
Đường Tư Triết chịu kích động, từ đó trở nên vô tri vô giác.
Hai chân cũng mất đi năng lực hành động!
Cho đến có một ngày, hắn thấy hình của Hạ Nhược Tuyết!
Giống y đúc người vợ đã chết của
hắn!
Sau khi Đường Tư Triết nhìn thấy Hạ Nhược Tuyết, vẻ mặt có chút kích động.
Trong mắt đều là tia máu: “Là Minh Nhi, nhìn đi”.
“Cô ấy chính là Minh Nhi! Giống Minh Nhi y đúc!”
Đường Tư Triết mặt tràn đầy tình
yêu.
Kích động không thôi!
Khách có mặt ở đây đều rối rít khen ngợi.
“Cậu Đường đúng là có tình có nghĩa!”
“Hô hô hô, đúng vậy! Vợ cậu ấy chết bao nhiêu năm rồi, vậy mà cậu ấy vẫn nhớ mãi không quên!”
“Người đàn ông có tình có nghĩa như thế này còn lại không nhiều đâu”.
“Cậu Đường quả thật là người đàn ông tốt!”
“Giờ lành đã đến, đính hôn…”
Đột nhiên.
“Đính hôn?”
“Đính hôn gì chứ?”
Một giọng nói lạnh băng truyền đến, cắt đứt lời của người làm chứng.
Sau đó, một tiếng quát như sấm truyền đến.
“Người phụ nữ của Diệp Bắc Minh tôi mà các người cũng dám động?”
Soạt!
Tất cả mọi người đều quay đầu.
Chỉ thấy.
Diệp Bắc Minh chậm rãi đi tới.
Cơ thể Hạ Nhược Tuyết cứng đờ, bị người khác khống chế, không thể nào quay đầu.
Nhưng lại nghe được giọng của Diệp Bắc Minh.
Trong mắt lập tức trào nước mắt!
Anh vẫn đế ý đến mình, anh thật sự đã đến?
Hạ Nhược Tuyết rất cảm động, cho dù bây giờ chết chung với Diệp Bắc Minh, cô ấy cũng thỏa mãn!
“Diệp Bắc Minh?”
Sắc mặt Ngụy Kinh Phú trong nháy mắt biến sắc.
Ông ta không nhịn được quát lớn: “Diệp Bắc Minh,
Cậu có biết mình đang làm gì không?”
“Không biết đây là gia tộc Cổ Võ sao?”
Đường Kình Thương cũng lên tiếng quát: “Còn không mau cút đi! Đây không phải nơi cậu có thể đến!”
Hai người sợ đến choáng váng.
Mẹ nó!
Đây là gia tộc Cổ Võ đó!
Diệp Bắc Minh thân là thiếu soái Long Hồn, ngộ nhỡ gia tộc Cổ Võ giận cá chém thớt Long Hồn, bọn họ cũng xui xẻo theo.
Vì vậy bọn họ hoàn toàn bị dọa sợ!
“Diệp Bắc Minh?”
“Là cậu thanh niên kia của Long Quốc?”
“Chính là hắn!”
Rất nhiều khách có mặt tại đây đều chấn động.
Diệp Bắc Minh không đế ý đến mọi người, trong mắt chỉ có một mình Hạ Nhược Tuyết.
Anh bước lên, xuất hiện bên cạnh hạ Nhược Tuyết: “Nhược Tuyết!”
Hạ Nhược Tuyết môi run rấy. Trong mắt đều là nước! Nhưng không thế trả lời.
“Có người dùng kim bạc với em?”