Mục lục
Đồ đệ thiên tài - Diệp Bắc Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Các tướng sĩ ngấn người, vẻ mặt một tướng sĩ trong đó biến sắc, kích động nói: “Long soái? Là cậu sao?”

Diệp Bắc Minh khẽ gật đầu: “Là tỏi”.

“Long soái?”

“Vãi! Là Long soái!”

“Trời ơi, Long soái trẻ quá!”

“Thần tượng! Cuối cùng gặp được thần tượng rồi!”

Các tướng sĩ vô cùng kích động.

Nếu không phải vì kỷ luật, thì đã xông lên xỉn chụp ảnh chung và xỉn chữ ký rồi.

Vị tướng quân đó tự giới thiệu:

“Long soái, tôi là Diệp Quân, là người của nhà họ Diệp ở Long Đô!”

“Diệp Quân Thần ở ngay trong quản doanh gần đây!”

Diệp Bầc Minh nhạy bén cảm thấy bầu không khí không đúng.

Anh cau mày: “Diệp Lăng Tiẻu ở đây ư?”

“Long Quốc xảy ra chuyện ư? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!”

Săc mặt của Diệp Quân hơi khó coi, anh ta nhìn Diệp Bắc Minh một cái sâu sẳc: “Long soái, cậu theo tôi đến quân doanh, đế Quản Thần đích thân nói với cậu thì hơn”.

Diệp Bắc Minh gật đầu, ngồi lên một chiếc xe trượt tuyết.

Mười lăm phút sau, anh xuất hiện ở cửa quân doanh.

Diệp Lăng Tiêu sớm đã nhận được tin, đích thân nghênh đón ờ cửa quân doanh.

Về mặt ý nghĩa nào đó, địa vị Long soái đã vượt qua Quân Thần Diệp Lăng Tiêu!

Vẻ mặt Diệp Lăng Tiêu nghiêm túc, thấy Diệp Bắc Minh xuống xe xong, vội vàng tiến lên: “Long soái, cuối cùng cậu cũng về rồi!”

“Chúng tôi biết cậu ở Côn Luân Hư, vẫn luôn nghĩ cách liên lạc với cậu, chỉ tiếc là không liên lạc được”.

‘Xảy ra chuyện lớn rồi!

Diệp Bắc Minh nghi hoặc hỏi: “Có chuyện gì?”

Diệp Lăng Tiêu nghiêm túc nói: “Điện Huyết Hồn, tro tàn lại cháy!”

“Cái gì?”

Vẻ mặt Diệp Bắc Minh biến sắc: “Rốt cuộc là thế nào?”

Diệp Lăng Tiẽu tỏ vẻ mặt bất lực: “Một ngày trước, mệnh lệnh của điện Huyết Hồn truyền đến các thế lực lớn giới võ đạo”.

“Nói cái gì mà Huyết Tổ trở về, điện Huyết Hồn chắc chắn sẽ trở lại!”

“Tất cả các thế lực giới võ đạo đều phải đến tổng đàn điện Huyết Hồn, bái kiến Huyết Tổ!”

“Ban đầu mọi người đều không coi là chuyện lớn”.

“Nhưng tối hôm qua, tộc trưởng của rất nhiều gia tộc võ đạo, gia tộc cổ võ, gia tộc ẩn sĩ bị giết!”

“Hiện trường để lại ấn ký của điện Huyết Hồn!”

Nơi đến đây.

Diệp Lăng Tiêu dừng lại.

Lấy ra một bức ảnh!

Cúi đầu nhìn, là ấn ký đầu lâu màu đỏ máu.

Diệp Bắc Minh nheo mắt, quả nhiên là ấn ký điện Huyết Hồn.

Anh vội hỏi: “Nhược Giai và Nhược Tuyết đâu?”

Diệp Lăng Tiêu nhìn sang Diệp Bắc Minh: “Người của điện Huyết Hồn giết vào phủ Diệp, một vài cao thủ của Long Hồn đều không ngăn được bọn chúng”.

“Cô Chu và cô Hạ đều mất tích, tôi đã cho người đi điều tra!”

“Khả năng lớn có liên quan đến điện Huyết Hồn!”

Sằc mặt Diệp Bắc Minh tối sầm.

Hai miếng ngọc vỡ nứt.

Cho thấy Chu Nhược Giai và Hạ Nhược Tuyết bị uy hiếp đến tính mạng!

Tỉnh!

Đột nhiên.

Điện thoại của Diệp Lăng Tiêu đố chuông.

Ông ta nhận được một đoạn video.

Mở ra xem, chính là video tống đàn điện Huyết Hồn!

Chu Nhược Giai và Hạ Nhược Tuyết bị nhốt trong một cál lồng sắt khống lồ.

Xung quanh lồng sắt đều là ăn xin toàn thân bấn thỉu.

Một giọng khàn khàn vang lên: “Người của ông đột nhập vào tống bộ điện Huyết Hồn, đã bị tôi giết rồi!”

“Chắc chắn ông quen Diệp Bắc Minh phải không?”

“Nói với tên súc sinh đó, bản tổ không còn kiên nhẫn nữa đâu!”

“Trong vòng ba tiếng, nếu không thể đến điện Huyết Hồn chịu chết!”

“Đám người bẩn thỉu nhất trẽn đời này sẽ đế lại chút gì đó trong cơ thể bọn họ đấy!”

Video dừng đột ngột.

‘Rắc!’

Lập tức bóp nát điện thoại!

“Vãi! Điện Huyết Hồn?”

Diệp Bẳc Minh lửa giận ngút trời, trong đôi mắt tràn đầy tỉa máu, sát khí trên người bùng phát: “Đến tổng đàn Điện Huyết Hồn!”

Tổng bộ Điện Huyết Hồn.

Huyết tổ ngồi trên chổ cao nhất của Đại Diện, hàng loạt võ giả của giới võ đạo Long Quốc đứng phía dưới.

Toàn hội trường tĩnh lặng!

Gần như tất cả những người có cương vị cao của các thế lực võ đạo giới võ đạo đều có mặt!

Rất nhiều khuôn mặt quen thuộc đều có trong đó!

Các gia tộc như nhà họ Hạ, nhà họ Lục, nhà họ Khương đều có ở hội trường.

Mẹ Hạ đứng trong đám đỏng, tuyệt vọng nhìn Hạ Nhược Tuyết, không dám nói một cảu!

Choang!’

Đột nhiên.

Một tiếng vang lẽn.

Huyết Tố ném ra một chiếc chìa khóa.

Đám ăn xin điên cuồng xông lên, sau khi lấy được chìa khóa, mở một bộ xiềng xích khóa chặt lồng giam Chu Nhược Giai và Hạ Nhược Tuyết.

Tổng cộng có ba bộ xiềng xích!

Mở một bộ, còn lại hai bộ!

Nếu mờ hết toàn bộ ba bộ xiềng xích, thì đám ăn xin bấn thiu này sẽ xông vào trong lồng giam!

Hai cô gái đã bị hạ độc, mất hết nội

lực.

Kết cục nghĩ cũng biết!

Khuôn mặt Hạ Nhược Tuyết tái nhợt, nhìn sang mẹ Hạ!

Mẹ Hạ đối diện với ánh mắt của con gái, lập tức cúi đầu lảng tránh sang một bên!

Hạ Nhược Tuyết hoàn toàn tuyệt vọng: “Nhược Giải, nếu bộ xích cuối cùng bị mở ra, Bắc Minh vẫn chưa đến, thì chúng ta làm thế nào?”

Đôi mầt của Chu Nhược Giai hiện vẻ kiên định: “Nếu thực sự đến lúc đó, tôi sẽ cẳn lưỡi tự vẫn!”

“Cho dù phải chết, tôi cũng sẽ không để mình bị lăng nhục!”

Đôi mắt của Hạ Nhược Tuyết cũng trở nên kiên định: “Được, vậy chúng ta cùng chết!”

Trong đám đông.

Sắc mặt Lục Khi Sương trắng bệch: “Bố, bố nói xem thần y Diệp có đến không?”

Lục Lâm Thiên bất lực lắc đầu: “Con gái, Huyết Tổ này là người sáng lập ra điện Huyết Hồn, điện Huyết Hồn có lịch sử hơn một ngàn năm!”

“Nếu thần y Diệp xuất hiện vào lúc này, thì sẽ chết chẳc!”

Lục Khi Sương suy sụp!

Thần y Diệp chắc không dám đến!

Một tiếng trôi qua.

“Tỉnh!

n

Huyết TỔ ném ra chiếc chìa khóa thứ hai.

Đám ăn xin cùng xông lẻn mở bộ xiềng xích thứ hai!

Đến tiếng thứ ba, đã hết thời hạn.

Diệp Bẳc Minh vẫn không xuất hiện!

Huyế TỔ thở dài một tiếng: “Đúng là tiếc quá, tẻn súc sinh này vẫn không

đến!”

“Choang!”

Chiếc chìa khóa thứ ba bay ra, rơi xuống đất.

Đám ăn xin điên cuồng xông lên, cướp chìa khóa, định mở bộ xiềng xích cuối cùng!

Chu Nhược Giai nhắm mắt: “Anh Bắc Minh, báo thù cho em!”

Hạ Nhược Tuyết cười thảm một tiếc: “Đời này có thể làm người phụ nữ của anh, là đủ rồi!”

Hai người định tự vẫn.

Đột nhiên.

Một đường kiếm khí màu đỏ máu từ bên ngoài đại điện phá không trung bay đến!

Bùng nổ trên lồng sẳt!

Phập!

Lấy lồng giảm hai người Chu Nhược Giai và Hạ Nhược Tuyết làm trung tâm, mặt đất trong vòng bán kính mấy chục mét ầm ầm vỡ nứt!

Tất cả đám ăn xin đều bỏ mạng, hóa thành sương máu!

“Việc này../

Tất cả mọi người có mặt đều kinh hãi.

Mọi người đều quay đầu, nhìn về phía cống lớn tống đàn điện Huyết Hồn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK