Anh đứng tại chỗ nhìn về Côn Luân Hư.
Trong con ngươi đều là tia máu, trên người tản mát ra sát khí kinh khủng!
Khát máu cực hạn!
Lạnh lùng cực hạn!
Mọi người sợ đến nổi tim như ngừng
Mặt đẹp của Vân Kiếm Bỉnh nóng lên: Thất sư tỷ kia nhất định là rất quan trọng với anh ta?’
‘Rốt cuộc là kiểu phụ nữ như nào, khiến anh ta thay đổi như vậy?’
Không biết tại sao, trong lòng Vân Kiếm Bỉnh lại có chút ghen tỵ!
“Tiếu sư đệ, sư muội Như Khanh sẽ không vô duyên vô cớ lập gia đình, nhất định có ẩn tình!”
Đàn ông trung niên đi tới.
Xung quanh yên tĩnh đến đáng sợ.
Không một ai dám nói chuyện.
Tròng mắt Diệp Bắc Minh đỏ thẫm: “Sư huynh, em chuẩn bị đi Côn Luân Hư một chuyến!”
“Được!”
Người đàn ông trung niẽn nghiêm túc gật đầu: “Mọi thứ đều phải cẩn
Diệp Bắc Minh dặn dò: “Đúng rồi, sư huynh, long mạch bị hư hại, nhưng tạm thời đã bị em chế trụ”.
“Loại này áp chế có thế kéo dài hai mươi ngày!”
“Bây giờ cần một món đồ có số mệnh lớn mới có thế tu bố hoàn toàn long mạch!”
“Đồ có số mệnh lớn?”, người đàn ỏng trung niẻn suy tư trong chốc lát.
Gật đầu.
“Được, tiểu sư đệ, chuyện này giao cho anh”.
“Được!”
Diệp Bắc Minh một bước bay lên không, nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Nhà họ Liễu, thành Hoàng Phong, Côn Luân Hư.
Nhà họ Liễu có việc hỷ, đèn lồng lớn màu đỏ được treo trên cao.
Các khách mời nối liền không dứt.
Bố mẹ của Liễu Như Khanh đích thân nghênh đón khách quý ở cửa.
“Nhà họ Liễu quả đúng là gặp may mắn lớn!”
“Một thành Hoàng Phong nhỏ bé, vậy mà bám được vào nhân vật khổng lồ đế quốc Thanh Long này!”
“Ai nói không phải sao, sau này không ai dám khinh thường nhà họ Liễu chứ?”
“Nghe đồn tiểu thư nhà họ Liễu hồi nhỏ bị một vị cường giả thần bí mang đỉ, mấy năm trước mới đột nhiên quay về, kết quả vừa hay gặp được Thái tử đế quốc Thanh Long Tô Lăng Vân”.
“Hai người vừa gặp đã yêu, bây giờ cuối cùng sắp thành thân rồi!”
“Một khi hai người thành thân, Tô Lăng Vân lên ngôi, cô Liễu chính là hoàng hậu của đế quốc Thanh Long đó!”
Cửa nhà họ Liễu, mọi người đang bàn luận rất sôi nổi.
Vô số cô gái hâm mộ đến mức mặt đỏ tới mang tai!
Hoàng hậu?
Mầu nghi thiên hạ!
Quả đúng là nguyện vọng cả đời!
“Đại diện Huyền Lôi Cốc!”
“Đại diện Thiên Kiếm Tông đến!”
“Đại diện Phạn Âm Cốc đến!”
“Đại diện cung Hạo Miểu đến!”
“Đại diện cung Xã Tắc đến!”
“Đại diện Lưu Ly Tông đến!”
“Đại diện học viện Thiên Thần đến.
Liều Tông Chính kích động tiến lên nghênh đón: “Hoan nghênh, hoan nghênh mọi người!!!”
“Hôm nay tiếu nữ bám víu đế quốc Thanh Long, chư vị có thể đến chúc mừng, quả thật khiến nhà họ Liễu cảm thấy vô cùng vinh hạnh!”
“Đúng đúng đúng, vô cùng vinh hạnh!”, Từ Tập Phượng cũng gật đầu.
Đại diện những tông môn này mang vẻ mặt lạnh lùng.
Nhà họ Liều?
Một gia tộc nhỏ hạng ba mà thôi.
Nếu không phải nế mặt đế quốc Thanh Long, làm sao bọn họ có thể đến nhà họ Liễu chúc mừng?
“Chúc mừng, gia chủ Liều!”
‘Chúc mừng!
“Thật đáng mừng!”
Những đại diện của tông môn này biếu hiện rất qua loa lấy lệ.
Đám người nhà họ Liễu lại tiếp đãi tỉ mỉ, mời bọn họ vào đại sảnh nhà họ Liễu.
Các tầng lớp cấp cao cũng đi theo!
Người của những tông môn này vừa xuất hiện, đại sảnh vốn náo nhiệt lập tức yên tĩnh.
Mọi người cũng không dám nói lung tung!
Sợ sẽ đắc tội với người của những tông môn lớn này.
Đột nhiên.
Một thanh niên trong đó lắc đầu: “Kỳ lạ, tên nhóc Tô Lăng Vân này không phải kẻ cuồng tu luyện sao?”
“Sao đột nhiên lại muốn cưới vợ, tiếu thư nhà họ Liều này rốt cuộc xinh đẹp thế nào?”
“Lại khiến cho Tô Lăng Vân muốn thành thân sớm như vậy, kỳ lạ, quá kỳ lạ!!!”
Lôi Bằng của Huyền Lôi Cốc!
Võ Thánh Hậu Kỳ, các đỉnh phong cũng chỉ có một bước!
Vấn đề là hắn mới 28 tuổi, thực lực vô cùng khủng khiếp trong thế hệ trẻ Côn Luân Hư.
“Có lẽ Liễu Như Khanh kia thật sự rất đẹp!”
Một thanh niẻn khẽ gật đầu.
Mục Thừa của Thiên Kiếm Tông, Võ Thánh hậu kỳ!
Tuổi tác cũng chỉ có 24 tuổi!
ii
Hừ!
n
Một tiếng hừ lạnh truyền tới, vô cùng bất mãn.
Mọi người nhìn qua!
Người này chính là Tống Điệp Y của Phạn Âm Cốc, trên khuôn mặt thanh tú của cô ta đều là vẻ ghen tỵ!
Lôi Bâng cười thâm sâu: “Nghe nói Tống Điệp Y cô và Tô Lăng Vân từng có tình cảm, xảy ra chuyện gì vậy?”
Người ta đá cô rồi?1
“Lôi Bằng, anh tự tìm cái chết phải không?!!!”
Tống Điệp Y đứng phắt dậy, tức giận rút kiếm!
Ầm!
Lôi Bằng đứng dậy, sau lưng truyền tới một tiếng sấm sét vang dội.
Trong lôi quang phía sau lưng lóe lên hình ảnh một con côn bằng: “ông đây sợ cô à?”
Trong đám người, Văn Nhân Mộc Nguyệt nhướng mày.
Khóe miệng Mục Thừa của Thiên Kiếm Tông nhếch lên ý cười, dáng vẻ xem kịch hay!
Đám người cung Hạo Miểu và học viện Thiên Thần thờ ơ ngồi đó.
Đại diện của Lưu Ly Tông là một cô gái vô cùng xinh đẹp!
Khăn che khuôn mặt thanh tú, vóc dáng đẹp đến dọa người, không thua kém gì Văn Nhân Mộc Nguyệt.
Cô ta chỉ ngồi ở đó đã hấp dẫn ánh mắt của vô số đàn ông!
Đột nhiên.
Một trận cười sang sảng truyền tới: “Ha ha ha ha, nếu hai vị đến tham dự hôn lễ của tôi, vậy hôm nay phải cho Tô Lăng Vân tôi mặt mũi chứ?”
“Tô huynh tới!”
Mục Thừa của Thiên Kiếm Tông đứng dậy, đi từ cửa lớn nhà họ Liễu vào.
Người của cung Hạo Miêu và học viện Thiên Thần cũng ra ngoài.
Lôi Bằng cười lạnh: “Lần sau tính sổ với cô!”
Đi theo ra ngoài.
Mặt đẹp của Tống Điệp Y lạnh băng, dẫn người của Phạn Âm Cốc ra cửa lớn nhà họ Liễu.
Văn Nhân Mộc Nguyệt liếc nhìn cô gái đeo khăn che mặt của Lưu Ly Tông, sau đó cũng đj ra ngoài.
Mọi người đi đến cửa lớn nhà họ Liễu.
Chỉ thấy đội rước dâu thanh thế rất lớn đi tới.
Tô Lăng Văn hăng hái, cả người mặc đồ đỏ!
Cưỡi một con ngựa cao lớn, trước ngực đeo một đóa hoa đỏ thẩm: “Như Khanh, anh tới cưới em đây!”
“Chúc mừng Tô huynh!”
“Hôm nay là đại hôn của Tô huynh, chờ một ngày nhất định sẽ đăng quang hoàng đế!”
“Tôi chờ Tô huynh trở thành hoàng đế của đế quốc Thanh Long, lại uống rượu mừng một lần nữa!”
Bỗng nhiên.
Trong vô số lời chúc mừng, một giọng nói lạnh băng truyền tới: “Chỉ dựa vào mày cũng muốn cưới người phụ nữ của tao? Mày xứng sao?”