Ánh mắt của Diệp Bắc Minh vô cùng lạnh lẽo: “ô, thật sao?”
“Nói như vậy lai lịch của anh rất trâu bò sao?”
Phó Tiểu Long cười to giống như nổi điên: “Hahahahaha! Nào chỉ là là trâu bò chứ!1′
“Sau khi anh biết thân phận của tôi, ngay cả cơ hội hối hận cũng không có đâu!”
“Nhà họ Phó! Tôi đây là người nhà họ Phó!”
“Nhà họ Phó?”
Diệp Bắc Minh nhướng mày: “Nhà họ Phó rất khủng bố sao?”
“Nào chỉ là kinh khủng… Quả thực là vô cùng kinh khủng!”
Sau lưng anh truyền đến giọng nói run rẩy của Mặc Phong Hành.
Anh nhìn lại.
Chỉ thấy.
Cả người Mặc Phong Hành run lẩy bẩy, đã sớm bị mồ hôi lạnh thấm ướt!
Trong đôi mắt già nua toàn là tơ máu, khuôn mặt nhăn nheo sợ đến mức sắp bật khóc!
Trên mặt Diệp Bắc Minh tràn đầy vẻ khó hiểu: “ồ? Làm sao lại kinh khủng?”
Mặc Phong Hành gần như nằm rạp trên mặt đất: “Bọn họ… Bọn họ là người phát ngôn của Thần Giới!”
“Là một trong số rất ít những gia tộc có thể trực tiếp liên hệ với Thần Giới!”
“Trong số những người trẻ tuổi thuộc top 30 của Huyền Bảng có 13 người là nhà họ Phó!”
“Gần như chiếm cứ nửa giang sơn… Đặc biệt là Phó Long Đình, chính là người đứng đầu Huyền Bảng!”
Phó Tiểu Long nhếch miệng cười một tiếng: “Phó Long Đình chính là anh trai ruột của tôi!”
“Cậu chính là Phó Tiểu Long tuyên bố muốn gây họa cho tất cả mỹ nữ Huyền Giới…”, Mặc Phong Hành trừng to mắt.
Phó Tiểu Long điên cuồng cười: “Hahahahaha! Lão già, xem ra ông cũng biết tôi!”
“Cháu gái của ông, nhất định tôi đây phải
chơi!”
“Không chỉ chơi, hơn nữa còn muốn để thuộc hạ của tôi cùng nhau chơi đùa!”
Nói rồi.
Gã ta liền nhìn Diệp Bắc Minh bằng vẻ mặt nghiền ngẫm: “Nhóc con, sợ không?”
Diệp Bắc Minh bình tĩnh nói: “Thật ngại quá, không có cảm giác gì”.
“Cái gì, anh nói cái gì…”, Phó Tiểu Long biến sắc.
Diệp Bắc Minh dùng lực vào cổ tay!
“Răng rắc” một tiếng vang giòn!
Cổ họng của Phó Tiểu Long nổ tung tại chỗ!
Dứt khoát, lưu loát!
Mãi cho đến chết trên mặt gã ta vẫn còn sót lại vẻ hoảng sợ và không dám tin!
Đến chết gã cũng không thể ngờ được mình đã nói ra nhà họ Phó!
Anh trai gã ta là Phó Long Đình xếp thứ nhất Huyền Bảng!
Làm sao Diệp Bắc Minh còn dám giết gã ta!
Cùng lúc đó.
Gào!
Trong một sơn cốc tràn ngập khí tức trời đất, tiếng rồng gầm không ngừng quanh quẩn!
Sâu trên bầu trời vang lên sấm chớp đùng đùng, những tỉa sét to bằng thùng nước không ngừng nện xuống!
Bốn phía sơn cốc có hàng trăm hàng ngàn người đang đứng, mỗi người đều nhìn về phía sâu nhất trong sơn cốc với ánh mắt nghiêm nghị!
Chỉ nhìn thấy.
Một thanh niên với mái tóc đen đang bay múa!
Độ kiếp!
Hơn nữa còn là lôi kiếp của cảnh giới Đế Tòn!
“Sau khỉ lôi kiếp kết thúc, chắc hẳn Đình Nhỉ sẽ có thể đột phá cảnh giới Đế Tôn đi!1′
Một lão giả tóc trắng vuốt râu một lúc, trên mặt là nụ cười vô cùng hưng phấn.
Ánh mắt người xung quanh cũng nóng như lửa, kích động nhìn chằm chằm vào chỗ sâu trong sơn cốc!
“Đình Nhi đã lợi hại hơn mấy lão già chúng ta nhiều!”
“Đúng vậy, sau này cậu ấy tiến vào Thần Giới, nhà họ Phó ta vươn lên chỉ ở trong tầm tay!”
“Hahahahaha! Không hổ là kỳ lân tử nhà họ Phó chúng ta, người đứng thứ nhất Huyền Bảng, vô địch thiên hạ!”
Đám người nghị luận xôn xao.
Bỗng nhiên.
Âm ầm!
Từng con rồng sét hóa từ lôi kiếp nện mạnh lên trên người Phó Long Đình!
Phụt!
Phó Long Đình phun ra một ngụm máu tươi, cả người bay ra ngoài!
Lôi kiếp ỉm bặt dừng lại!
“Chuyện này…”
“Thất bại rồi sao?”
Tất cả mọi người nhà họ Phó đều vô cùng sợ hãi, lập tức sải bước ra, tất cả đều xông vào trong sơn cốc.
“Đình, chuyện gì xảy ra vậy?”
Lão già tóc trắng quan tâm hỏi: “Vì hôm nay mà cậu đã bế quan mười năm, làm sao lại thất bại?”
Phó Long Đình lau máu tươi ở khóe miệng một cái, trên khuôn mặt anh tuấn tràn đầy lệ khí cuồng bạo!
“Lúc đầu nhất định sẽ thành công, thế nhưng ngay vừa rồi trái tỉm của tôi đột nhiên đau nhức kịch liệt!”
“Giống như có một người thân nhất đã rời xa tôi, khiến tôi phân tâm nên mới độ kiếp thất bại!”
“Người thân nhất rời đi?”
Đám người sững sờ.
Lão giả tóc trắng quay đầu nhìn thoáng qua đám người, bố mẹ của Phó Long Đình đều ở trong đó!
Đột nhiên một tiếng “răng rắc” giòn giã vang lên.
Mẹ Phó Long Đình đưa tay vào trong ngực, một khối huyết ngọc vỡ vụn xuất hiện ở trước mắt mọi người.
“Không! Tiểu Long!”
Một tiếng kêu thảm thiết như tan nát cõi
lòng vang lên!
Khuôn mặt già nua của lão giả tóc trắng vô cùng âm trầm: “ở Huyền Gỉớỉ lại có người dám giết huyết mạch nhà họ Phó ư?”
“Cho dù phải trả giá như thế nào cũng phải tìm ra được người này cho lão phu, cho dù là thế lực nào!”
“Không cần bẩm báo, trực tiếp diệt tộc!”
“A! Chủ nhân!
‘Đừng mà!1
Mấy người còn lại nhìn thấy Phó Tiểu Long đầu một nơi thân một nẻo, lần lượt bị dọa đến mức tự vẫn tại chỗ!
Mặc Phong Hành cung ngây người ra: “Lần nàv aâv ra hoa lớn rồi!”
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK