Mặc Phong Hành mời Diệp Bắc Minh ngồi trong một cái đình, lại lần nữa quỳ trên mặt đất: “Mặc Phong Hành, gia chủ đờỉ thứ ba trăm tám mươi mốt của nhà họ Mặc, tham kiến chủ nhân!”
Diệp Bắc Minh bình tĩnh nhìn ông ta: “Nói đỉ, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?”
Mặc Phong Hành cung kính đáp lời: “Rõ!”
“Nhà họ Mặc tôi vốn là tôi tớ của nhà họ Diệp Hoa tộc. Sau khi Hoa tộc hủy diệt, con cháu nhà họ Diệp cũng thất lạc khắp nơi!”
“Nhà họ Diệp sớm đã suy nghĩ kỹ hết thảy, để nhà họ Mặc chúng tôi mang theo thánh vật Hoa tộc mai danh ẩn tích!”
“Chờ đời sau của Hoa tộc trở về!”
“Tổ tiên nhà họ Diệp đã từng tiên đoán, nhà họ Diệp sẽ có một vị con cháu mang theo huyết long mạnh mẽ trở về!”
“Hôm nay, chủ nhân cậu cuối cùng cũng xuất hiện!”
Nghe Mặc Phong Hành nói.
Diệp Bắc Minh khẽ sửng sốt!
Sao lời này nghe giống chuyện kể đêm
khuya vậy?
Anh nhướng mày: “Mặc lão tiên sinh, ông đang không nói đùa chứ?”
“Tổ tiên nhà họ Diệp? Lại còn thánh vật Hoa tộc?”
“Chẳng lẽ thánh vật của Hoa tộc ở ngay tại nhà họ Mặc?”
Mặc Phong Hành ngưng trọng gật đầu: “Chính xác! Thánh vật của Hoa tộc đang ở ngay nhà họ Mặc, để che giấu tai mắt người khác”.
“Nhà họ Mặc chúng tôi sửa lại tên của thánh vật Hoa tộc: Huyền Bảng!”
“Cái gì?”
Lần này, Diệp Bắc Minh hoàn toàn không bình tĩnh: “Thánh vật của Hoa tộc chính là Huyền Bảng? Chuyện gì vậy?”
Mặc Phong Hành giải thích: “Cậu Diệp, có thể là do tôi chưa giải thích rõ ràng”.
“Thánh vật của Hoa tộc là một tảng mẫu thạch Hỗn Độn, thứ này vô cùng đặc thù!”
“Nó có thể cảm ứng được thực lực của toàn bộ người trẻ tuổi dưới 1000 tuổi tạỉ Huyền Giới, sau đó nhà họ Mặc chúng tôi sẽ liệt kê xếp hạng này thành một danh sách!”
“Đặt tên là Huyền Bảng!”
Diệp Bắc Minh còn chưa nói chuyện.
Âm thanh kích động của tháp Càn Khôn Trấn Ngục đã vang lên trước: “Đụ mẹ! Mẫu thạch Hỗn Độn? Thật hay giả!”
Lần đầu tiên Diệp Bắc Minh thấy tháp Càn Khôn Trấn Ngục kích động như thế.
“Tiểu Tháp, sao vậy?”
Một giây sau.
Diệp Bắc Minh khiếp sợ phát hiện, vị trí trái tim chợt chấn động!
Hoa văn hình một tòa tháp nhỏ khẽ run lên.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục truyền giọng đến: “Nhóc, mẫu thạch Hỗn Độn sinh ra cùng thiên địa sơ khai!”
“Nó có thể biến đổi thành vạn vật trong thế gian, thứ đồ chơi này bản tháp chỉ nghe nói qua, chứ chưa từng gặp được!”
“Nếu như thánh vật của Hoa tộc thật sự là một tảng mẫu thạch Hỗn Độn, cũng khó trách người của Thần Giới muốn đuổi giết Hoa tộc…”
“Tất cả đêu có thể giải thích được!”
“Chuyện này chẳng khác gì việc một người
bình thường lấy được ngọc tỉ truyền quốc, Hoàng đế có thể không đuối giết sao?”
Diệp Bắc Minh nhướng mày: “Một tảng đá vụn mà thật sự lợi hại như vậy?”
“Đù!”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trực tiếp chửi tục: “Một tảng đá vụn? Con mẹ nó cậu biết tảng đá kia có ý nghĩa như thế nào không?”
“Chỉ cần cậu muốn, nó có thể khiến cậu đứng ở vị trí bất bại!”
Trong lòng Diệp Bắc Minh khẽ nhúc nhích: “Tiểu Tháp, nếu tôi dùng mẫu thạch Hỗn Độn giúp ông tái tạo thân thể thì sao?”
“Đụ mẹ!”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục kích động vô cùng: “Nhóc, mẹ nó cậu nói thật à?”
“Nếu cậu có thể làm được chuyện này, Thần Giới thì tính là cái thá gì!”
“Thần Quốc Hỗn Độn, rồi thế giới Bản Nguyên gì gì đó, bản tháp dều có thể lật mẹ cho cậu luôn!”
“Trong thiên hạ, cậu chính là vị vua duy nhất!”
Hai mắt Diệp Bắc Minh nhíu lại: “Tiểu
Tháp, ông nhắc đến Thần Quốc Hỗn Độn, thế giới Bản Nguyên là cái gì?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục biết mình nói lỡ miệng, nhanh chóng nói sang chuyện khác: “Khụ khụ… Không có gì!”
“Kích động thì kích động, nhưng bản tháp vẫn chưa tin!”
“Thế giới này có mẫu thạch Hỗn Độn!”
Diệp Bắc Minh nhìn lướt qua Mặc Phong Hành: “Có phải thật hay không, đi xem một chút liền biết!”
Đang muốn nói chuyện, bên ngoài truyền đến tiếng hô kinh ngạc của Mặc Đình Đình: “Các người là ai? Mau tránh ra!”
“A… Các người muốn làm gì?”
“Đình Đình gặp nguy hiểm!”
Sắc mặt Mặc Phong Hành biến đổỉ, nhanh chóng phóng ra bên ngoài trận pháp.
Diệp Bắc Minh đi theo sau, bước ra khỏi trận pháp.
Trước mặt anh đứng tầm mười người.
Cầm đầu là một thanh niên đang đứng chắp tay, trên người mang hơi thở lười biếng nhàn tản!
Sau lưng gã ta có hai lão già cảnh giới Đế.
Khoảnh khắc bước ra khỏi trận pháp, Diệp Bắc Minh chỉ hơi nhìn thoáng qua, phát hiện chỉ là cảnh giới Động Hư sơ kỳ liền lập tức không còn hứng thú!
“Đình Đình!”
Mặc Phong Hành thấy Mặc Đình Đình bị đốỉ phương bắt thì khuôn mặt già nua ngập tràn lo lắng: “Chư vị, lão phu Mặc Phong Hành!”
“Chính là người của nhà họ Mặc, đây là cháu gái Mặc Đình Đình của tôi!”
“Không biết đắc tội các vị chỗ nào, còn xỉn chư vị rộng lòng tha thứ!”
“Xem như nhà họ Mặc tôi kết giao chư vị làm bạn bè!”
Đối phương có hai cảnh giới Đế, rõ ràng không phải người bình thường!
Mặc Phong Hành không dám khinh thường, dứt khoát trực tiếp biểu lộ thân phận!
Lùi một bước mà nói, nhà họ Mặc nối tiếng với các loại bảng trong Huyền Giới.
Thần bí và ít xuất hiện!
Mấy người này hẳn là sẽ nể tình.
“Nhà họ Mặc?”
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK