“Những người còn lại sau này có thể chậm rãi gi*ết, chỗ sâu trong nhà họ Phương có tồn tại kinh khủng hơn đang bế quan, cậu tùy tiện đuổi theo vào trong sẽ rất nguy hiểm!”
Diệp Bâc Minh ngẫm lại.
Không lựa chọn đuối theo!
“Nhóc, Long Nguyên có thể giúp Hạ Nhược Tuyết khôi phục tuổi trẻ!”
Diệp Bắc Minh gật đầu: “Tôi đã sớm chú ý đến nó!”
Bước lên trước, anh đi thẳng tới trước bàn của Trần Vô Diễn.
Chỉ vào Long Nguyên trên bàn: “Thứ này, tôi muốn!”
Tạch!
Vô số ánh mắt nhìn qua!
Trần Vô Diễn trầm mặt: “Nếu tôi không cho thì sao?”
Diệp Bắc Minh mỉm cười: “Tôi chỉ thông báo cho anh, không phái trưng cầu ý kiến của anh!”
Anh duỗi tay chộp về phía Long Nguyên!
“ôi trời ơi!”
“Trần Vô Diễn là Thánh tử Thiên Đạo tông, chẳng phải quả hồng mềm!”
“Tòi chưa từng thấy kẻ nào phách lối như thế!”
Rất nhiều khách khứa bị dọa sợ, mí mắt giật mạnh!
Trần Vô Diễn giận tím mặt: “Cậu kia, đây là đồ của tôi!”
“Tôi không cho, cậu dám đoạt há?”
“Cậu thật là to gan…”
Chưa kịp nói xong câu này!
Bịch!
Tiếng vang giòn giã truyền đến!
Loáng xoảng, Trần vỏ Diễn bay ngược ra ngoài, đụng đổ mười mấy cái bàn.
Mầy lão già gần như là trống rỗng xuất hiện, bay lên đỡ lấy Trần Vô Diễn đang chật vật!
“Dám ra tay với Thánh tử, mày muốn ch”ết!”
Hai lão già sâu không lường được bước lên trước, lao về phía Diệp Bắc Minh!
Hơi thở kinh khủng bộc phát!
Thánh nữ Tổ Long điện suy tư: “Dừng tay!”
Cô ta chợt sải bước chặn trước người Diệp Bẳc Minh!
Hai lão già sững sờ, lập tức dừng lại: “Thánh nữ Tổ Long điện, cô có ý gì?”
Thánh nữ Tổ Long điện mở miệng: “Hai vị tiền bối, xin nghe một lời của tôi!”
Cô ta nhìn về phía Trần Vô Diễn: “Trần huynh, vừa rồi chúng ta cá cược với nhau, anh còn nhớ không?”
Dấu vết dấu ngón tay trên mặt Trần Vô Diễn có thế thấy được rõ ràng, anh ta nhẹ gật đầu!
Thánh nữ Tổ Long điện lạnh nhạt nói tiếp: “Nếu đã vậy, viên Long Nguyên này hiện tại chính là của tôi!”
“Tôi tặng nó cho cậu Diệp!”
“Trân huynh, cho tôi chút mặt mũi, thế nào?”
Ai ai cũng khiếp sợ!
Mọi người kinh ngạc nhìn Thánh nữ Tổ Long điện!
Ánh mât lạnh như băng của Trần Vô Diễn quét nhìn Diệp Bắc Minh: “Được, tôi cho điện hạ mặt mũi!”
“Chỉ c’ân thằng này quỳ xuống nói xin lỗi với tôi, lại tự tát bản thân một trăm bạt tai!”
“Cái tát vừa nãy coi như bỏ qua!”
“Nếu không thì, bản Thánh tử nhất định phái làm cho cậu ta sống không bằng ch”ết!”
Một tát này nếu cứ tính như vậy!
Trân Vô Diễn anh ta sẽ trở thành trò cười của khắp ba ngàn thế giới!
Hai lão già tiến lên một bước, hơi thở như Hồng Hoang mãnh thú nghiền ép xuống: “Thằng kia, quỳ xuống!”
Diệp Bắc Minh đang định bảo tháp Càn Khôn Trấn Ngục bùng nổ!
Đột nhiên.
Một giọng nói lạnh lẽo vang lên: “Muốn cho con rể của tôi quỳ xuống? Thiên Đạo tông các người có đủ tư cách chưa?”
“Ai?”
Hai lão già Thiên Đạo tông đồng thời quay đầu.
Chỉ thấy một cô gái Ma tộc chậm rãi đi tới, tóc tím mắt xanh, trên người mang theo thái độ kiêu ngạo của một nữ hoàng!
Ánh mắt của lão già áo bào trắng từ Thiên Đạo tông trầm xuống: “Nữ hoàng Tu La?”
Diệp Bắc Minh thật sự bất ngờ, không nghĩ tới nữ hoàng Tu La lại đột nhiên xuất hiện!
“Tiền bối, sao bà lại đến đây?”
Nữ hoàng Tu La nhìn chằm chằm vào anh: “Diệp Bâc Minh, bán hoàng thật sự muốn tát một phát cho cậu ch”ết tươi!”
“Cậu lại dám làm ra loại chuyện đó với con gái tôi, đàn ông dám làm dám chịu!”
“Nếu cậu đã làm chuyện vợ chồng với con gái tôi, hiện tại lập tức quay về Tu La tộc kết hôn cho tôi!”
Diệp Bẳc Minh khá là xấu hổ!
Công chúa Tu La quả thực đã dùng trong sạch của mình cứu sống anh một lần!
Thần nữ Túc Hoàng âm thầm cẳn chặt răng: “Tên khốn khiếp này, lại đi trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi!”
“Ngay cả công chúa của Tu La tộc cũng bắt được!”
Nhưng nhanh chóng, cô ta cảm thấy không thích hợp: “Túc Hoàng ơi là Túc Hoàng, cậu ta tìm phụ nữ thì có liên quan gì đến cô!”
“Đừng có suy nghĩ bậy bạ!”
Diệp Bẳc Minh trưng ra vẻ mặt thành thật: “Tiền bối, đợi tôi xử lý xong những chuyện trong tay mình, rồi nhất định tự mình giải thích với bà!”
Nữ hoàng Tu La ngang ngược mở miệng: “Không cần, loại chuyện nhỏ nhặt này, một câu của bản hoàng là xong!”
“Hiện tại mau đi cùng tôi, không ai dám cản cậu!”
“Thật sao?”
Lão già mặc áo bào trắng cười lạnh, tiến lên một bước: “Nữ hoàng Tu La, có lẽ ớ tại Ma giới bà có chút địa vị!”
“Nhưng bà phải hiểu rằng, đây là ba ngàn thế giới!”
Nữ hoàng Tu La cười lạnh: “Ba ngàn thế giới thì sao chứ?”