Mục lục
Đồ đệ thiên tài - Diệp Bắc Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1416: Tu La Tộc gặp nguy hiểm!
Băng Phách thấy thế, linh hồn của cô liền tách ra làm hai.
Nhập vào cơ thể của Vương Như Yên và Lục Tuyết Kỳ.
Một giây sau.
Hai người mở mắt, khôi phục sức sống!
Cùng lúc đó, trong sảnh chính của Thiên Đạo tông tại Tam Thiên Thế Giới.
Một đám quan viên cấp cao của Thiên Đạo Tông đều quỳ trên mặt đất, không dám thở mạnh một hơi!
Trên ghế của mấy vị trưởng lão, lúc này đang ngồi hơn chục ông lão vời sắc mặt nghiêm túc!
Những người này đi ra từ cấm địa sau núi, mấy vị cấp cao của Thiên Đạo Tông hỏi mâỳ câu đã bị giết ngay tại chỗ!
Bọn họ chỉ có một yêu cầu, đó là tất cả tin tức về Diệp Bắc Minh trong vòng hai tiếng đồng hồ!
“Báo cáo, thưa ngài, có rồi, có rồi…1
Một ông lão chật vật chạy vào, cầm trong tay một xấp tài liệu lớn.
Lục Bạch Hạc mở mắt: “Mang tới đây!”
Vừa giơ tay lên, tất cả tài liệu đều bay vào tay ông ta!
Đọc từng cái một!
“Diệp Bắc Minh đến từ đại lục Cao Võ, Thanh Huyền Tông…”
“Hả? Dỉ tích Côn Luân? Hoa tộc…”
“Ma tộc… Không ngờ tiểu súc sinh này liên quan đến nhiều người như vậy!”
Sau khỉ đọc xong, ông ta đưa tài liệu cho những trưởng lão khác.
Chờ cho đến khỉ tất cả mọi người đọc xong!
Lục Bạch Hạc trong mắt lộ ra sát ý đáng sợ: “Tiểu súc sinh này thế mà đến từ chỗ đó, lúc trước nơi đó là một khu vực thấp kém!”
“Long mạch bị chém, phép tắc bị phong ấn, vĩnh viễn không thể nào sinh ra võ giả cấp cao!”
“Lúc trước nếu không phải không có ai muốn mang tiếng hủy diệt Hoa tộc, làm sao có thể để cho nơi đó tự sinh tự diệt như vậy?”
“Không ngờ bọn họ vậy mà thật sự tiếp tục
kiên trì!”
“Tiểu súc sình này cư nhiên từ nơi này đi ra, xem ra nó thật sự là tàn dư của Hoa tộc!”
“Nếu biết trước điều này, tôi hẳn là đã phá hủy toàn bộ cái nơi gọi là di tích Côn Luân Thượng cổ này!”
Từ Trung Thiên nắm lấy chòm râu dê, cười lạnh: “Theo tài liệu ghi lại, tiểu súc sinh này đang ở Tu La Tộc của Ma giới!”
“Cái gì mà Ma giới!”
Lục Bạch Hạc giễu cợt lắc đầu: “Một thế giới Vũ Nội nhỏ mà thôi, chúng ta trực tiếp tới đó!”
“Phá hủy tất cả, nghiền nát tất cả!”
“Người nào cản trở, giết không tha! Giết cho đến khi tên tiểu súc sinh đó chết mới thôi!”
Từ Trung Thiên nhếch miệng cười một tiếng: “Cũng đúng, mạng người ở thế giới Vũ Nội quả thật không đáng tiền!”
Dứt lời, mười người nhìn nhau.
“Ha ha ha ha!”
Tất cả cười đùa vui vẻ!
Một giây sau.
Đồng loạt ra tay, vẽ ra mấy chục đạo phù văn trong hư không!
Tất cả phù văn ngưng tụ lại, xé rách rào cản không gian!
Lộ ra một con đường trong không gian!
Một luồng khí lạnh chết chóc truyền đến, phía bên kia của con đường trong không gian chính là Hoàng cung của Tu La Tộc!
“Đi!”
Lục Bạch Hạc dẫn đầu, theo sau là những người khác!
Con đường trong không gian biến mất!
Chỉ có một đám quan viên cấp cao của Thiên Đạo Tông ở Tam Thiên Thế Giới nhìn nhau, không ngừng nuốt nước miếng: “Trực tiếp xé toạc không gian, thậm chí không cần sử dụng truyền tống trận. Họ là thần sao?”
Một ông lão nuốt nước miếng: “Không biết bọn họ có phải là thần hay không, tôi chỉ biết là Diệp Bắc Minh chết chắc rồi!”
Đi đến không trung phía trên Hoàng cung của Tu La Tộc.
Lục Bạch Hạc đưa tay đè xuống, hơi thở như biển cả rộng lớn nổ tung, đánh vào sảnh
chính trong Hoàng cung của Tu La Tộc!
Cùng lúc đó, giọng nói của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: “Người trẻ tuổi, có kẻ địch tới!”
“Tổng cộng có mười ba người, cảnh giới của bọn họ đều bị áp chế về cảnh giới Động Hư đỉnh phong!”
“Cảnh giới thật sự có thể sẽ cao hơn!”
Diệp Bắc Minh ngay lập tức rời khỏi nghĩa trang.
“Bum”, một tiếng nổ lớn vang lên, toàn bộ Hoàng cung của Tu La tộc rung chuyển!
Bên ngoài Lân lượt vang lên những tiếng la hét, Diệp Bắc Minh nhanh chóng lao ra khỏi phòng tham gia cùng mọi người!
“Mọi người không sao chú?”
Tất cả người của nhà họ Diệp, Ly Nguyệt, Tôn Thiến, nữ hoàng Tu La đêu ở đây.
Diệp Bắc Minh thở phào nhẹ nhõm!
Ngay lập tức, đôi mắt anh tối sầm, bước ra khỏi sảnh chính.
Bạch! Bạch! Bạch!
Mười ba ánh mắt lập tức rơi xuống trên người Diệp Bắc Minh!
“Mày chính là Diệp Bắc Minh?”
Lục Bạch Hạc giống như một vị quý tộc từ trên trời nhìn xuống: “Chỉ là một tên có cảnh giới Chân Linh đỉnh phong, nhưng lão già vô dụng Viên Phong đó vậy mà chết trong tay mày?”
Diệp Bắc Minh lập tức nghĩ tới lão Viên trong long mạch phong ấn của Thiên Đạo tông!
Anh hơi nheo mắt: “Các người cũng tới từ Huyền Giới?”
Lục Bạch Hạc nghiền ngẫm cười: “Ai cho phép mày dùng loại giọng điệu này nói chuyện với tao?”
Ông ta quát to một tiếng!
“Quỳ xuống!”
Ầm ầm!
Một sức mạnh khủng khiếp đè xuống, giống như có thiên thạch va vào anh!
Lấy Diệp Bắc Minh làm trung tâm, mặt đất nổ tung, khói bụi ngập trời!
“Chồng!”
“Con trai!”
“Bắc Minh!”
Mọi người đều sợ hãi hét lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK