Mùi thơm của đồ ăn làm bụng của Nhu Gia công chúa réo lên, nàng đã rất lâu không có tư vị như thế này.
Nghe thấy động tĩnh, thị nữ Tử Ngọc đi tới nói:
- Công chúa, ngươi tỉnh!
Nhu Gia công chúa hỏi:
- Hứa công tử đâu này?
Trong nội tâm có chút bận tâm, mình đang được hắn cõng về, rất nhiều người đều nhìn thấy a! Thế cho nên không dám nhìn ánh mắt của Tử Ngọc.
Tử Ngọc nói:
- Hứa công tử đang ở bên ngoài, vừa mới ăn xong. Hiện tại đang nói chuyện với quận chúa.
Nàng nói chuyện giống như không biết chuyện gì ca.r
Nhu Gia công chúa nói:
- Có thể cho bọn họ đi vào không?
Tử Ngọc do dự một chút, nói:
- Ta sẽ đi mời.
Không bao lâu, Hứa Tiên cùng Doãn Hồng Tụ đi tới.
Doãn Hồng Tụ cười nói:
- Ngươi cái này một giấc ngủ thời điểm có thể không ngắn.
Vốn nàng còn có chút bận tâm, nhưng thấy khí sắc của Nhu Gia công chúa hôm nay không tệ, lập tức yên tâm lại.
Nhu Gia công chúa dường như hiểu rõ, không khỏi nhìn về phía Hứa Tiên, Hứa Tiên nháy mắt với nàng mấy cái, ý bảo nàng không cần lo lắng. Đương nhiên hắn sẽ không để cho những người khác nhìn thấy đang cõng công chúa, một ít pháp thuật tàng hình nho nhỏ đã giải quyết được tất cả phiền toái, đặt nàng lên giường, đắp kín chăn lại.
Tuy không thể cho người khác nhìn ra chuyện gì. Thị nữ bình thường cũng không dám đặt câu hỏi với công chúa.
Nhu Gia công chúa cảm nhận ý tử của hắn, lúc này mới yên lòng lại, cảm thấy thoải mái khi được hắn săn sóc, nhưng nghĩ tới ánh mắt của hắn nhìn thấy mình ngủ, hai gò má đã đỏ tươi lên.
Doãn Hồng Tụ nói:
- Nhanh ăn cơm đi, cô cô đã đáp ứng, cơm nước xong xuôi chúng ta trở về phủ quận chúa của ta.
Doãn Hồng Tụ đút nàng ăn, lại bị nàng cự tuyệt, nói:
- Ta tự ăn.
Tất cả chuyện vữa phát sinh, làm cho nàng tin tưởng hơn về khả năng của mình, huống chi Hứa Tiên dùng ánh mắt tán thưởng làm cho nàng cảm thấy mừng rỡ nho nhỏ.
Biểu hiện kế tiếp của Nhu Gia công chúa làm cho Doãn Hồng Tụ cùng Tử Ngọc đều ăn cả kinh, so về bình thường luôn ăn mấy ngụm liền không ăn nữa, khẩu vị của bữa ăn này rất dọa người, ăn hết một cái màn thầu.
Tuy Hứa Tiên nhìn ra, mà thầu của hoàng cung làm ra hết sức nhỏ, nhưng hắn đại khái nhìn ra hai chuyện. Nhưng đối với Nhu Gia công chúa mà nói, đây là hành động vĩ đại chưa từng có, ngay cả Tử Ngọc bình thường khích lệ nàng ăn nhiều, cũng đang bận tâm có nên ngăn cản hay không.
Nhu Gia công chúa cúi đầu ăn, miệng nhỏ nhắn nhai nhai, lễ nghi của hoàng gia được thể hiện thành quả trên người của nàng, mỗi động tác đều lộ ra dáng vẻ muôn phương, không có chút cố ý nào, ngay cả bộ dáng ăn cơm cũng đặc biệt động lòng người.
Lại làm cho Hứa Tiên liên tưởng tới chuyện khác, một tiểu nữ hài luôn ăn cơm rồi đánh nhau, Ngao Ly, khí chất trên người của nàng hoàn toàn trái ngược với Nhu Gia công chúa, bẩm sinh ngạo mạn cuồng vọng, còn mang tới một khí chất khác, giống như nước chảy và gió núi tạo hình mà thành, tục tằng lại không thô ráp. Tinh tế nghĩ lại, cùng Nhu Gia công chúa tương tự tới kỳ dị, nhưng Nhu Gia công chúa không có mũi nhọn như Ngao Ly a.
Có người nói tầng thứ lễ nghi tối cao sẽ phù hợp với thời điểm phá tan lễ nghi, nhưng Hứa Tiên nhìn ra, sau khi thông hiểu tất cả lễ nghi, tư thái được biểu hiện ra ngoài. Long tộc ở phương diện này dường như có ưu thế tiên thiên, mà người muốn đạt tới loại trạng thái này, cho dù sinh ra trong hoàng gia chí tôn, cũng cần một chút thiên phú. Nhu Gia không thể nghi ngờ là có thiên phú như vậy.
Đế vương cổ đại lựa chọn rồng làm đồ đằng, dùng loại bộ dáng hung ác và dữ tợn, xinh đẹp cùng ưu nhã hoàn mỹ kết hợp cùng một chỗ, làm tượng trưng cho hoàng quyền chí cao vô thượng, đúng là vô cùng chuẩn xác.
Nhu Gia công chúa ăn xong, cảm giác đã lâu rồi chưa được ăn ngon như vậy, thì khăn tay của thị nữ đưa cho lau môi, dùng trà xanh súc miệng. Đang muốn nói chuyện, lại phát ra tiếng ợ, tuy âm thanh rất nhẹ, nhưng làm cho mặt của nàng đỏ hồng, vội vàng che miệng.
Doãn Hồng Tụ cùng Tử Ngọc đều không thể không nhìn qua Hứa Tiên, Nhu Gia công chúa có biểu hiện như vậy, hiển nhiên không phải vì các nàng.
Hứa Tiên cười nói:
- Hiện tại có thể đi thôi!
Nhưng hắn đối với Nhu Gia mặc dù có bảo vệ thương tiếc, cũng không có suy nghĩ gì khác thường với tiểu hài tử như Nhu Gia cả.
Bánh xe cuồn cuộn, lúc tái diễn trình tự, xe ngựa xuất cung mà đi, trước tiễn đưa Hứa Tiên đến trước cửa phủ Phan vương, Hứa Tiên cũng cáo biệt với các nàng, bước xuống xe ngựa.
Sau lưng có âm thanh của Nhu Gia truyền tới, nói:
- Hứa công tử.
Hứa Tiên quay đầu lại đã thấy ánh mắt Nhu Gia công chúa lóe ra, nàng nói:
- Ngươi, ngươi bảo trọng.
Hứa Tiên cười gật gật đầu, nói:
- Ngươi cũng vậy.
Rồi sau đó nhìn Doãn Hồng Tụ nói:
- Nhu Gia công chúa điện hạ không được khỏe, không cần đi thỉnh ngự y, bảo ta đi qua là được.
Phủ Phan vương cùng phủ quận chúa đều ở trong nội thành, khoảng cách cũng không tính là xa, thân thể Nhu Gia công chúa cần từ từ điều trị và săn sóc mới được.
Doãn Hồng Tụ mỉm cười nói: "Không cần các loại:đợi Nhu Gia có việc gì, ngươi nếu có thì giờ rãnh, không ngại thường đến ta quý phủ ngồi một chút."
Hứa Tiên cười ứng tiếng, sau đó phất tay với các nàng. Liền ở trước cửa đưa mắt nhìn xe ngựa rời đi.
Tuyết rơi nhiều như mạn thiên phi vũ, Hứa Tiên nhẹ nhàng thở phào, quay người vào phủ.
Bọn hộ vệ biết rõ Hứa Tiên ở đây, cười xưng một tiếng "Hứa công tử ", sau đó cho hắn đi vào.
Hứa Tiên ngẫm lại một ngày này mình không có làm cái gì, không khỏi lắc đầu cười khổ, thò tay sờ sờ kim phù bên hông, không biết lúc nào mới có thể nắm chắc gỡ thứ này xuống, vượt qua thiên kiếp.
Những ngày này cũng không tính là không có chuyện gì, những tinh cầu trong thần hồn Thủy tinh, Kim tinh đã có kết cấu ổn định, đối với tháo túng linh khí, cũng xoay chuyển tự nhiên. Lại thông qua nội lực khai phát tiềm lực của bản thân, cũng lâm vào chiến đấu với Dương Tiễn, cho nên tinh khí càng tràn đầy, đối với khống chế năng lượng của mình, đã đạt tới độ cao mới.
Chỉnh thể mà nói, tinh khí thần của Hứa Tiên đã gần như no đủ, sau đó cũng dùng tốc độ chậm chạp tiến lên phía trước, dù sao không có khả năng thoáng một cái, thực lực tăng vọt lên nhanh chóng, tốc độ tu hành của hắn trong mắt người tu hành khác, đã là không thể tưởng tượng.
Trước mắt cũng có một cơ hội, đó chính là độ kiếp, chỉ cần vượt qua thiên kiếp. Thực lực sẽ nhanh chóng tâng lên tầng thứ mới, tiến nhập đại môn Địa Tiên, trở thành tiên nhân, cũng không cần phải nói, hắn lập tức đáp mây bay về Hàng Châu, cùng Bạch Tố Trinh giúp đỡ Ngao Ly đánh hạ Trường Giang.
Nhưng nếu không độ kiếp, cái gì cũng không cần phải nói. Độ kiếp mà còn một tia thần hồn chuyển thế là nhẹ, nếu như thần hồn bị đánh tan như Ngư Huyền Ky, thì không ai triệu hồi giúp hắn được. Nếu hắn lẻ loi một mình, đã sớm mạo hiểm thử một lần, nhưng tính mạng hôm nay không chỉ thuộc về hắn, tính mạnh của hắn có quá nhiều ràng buộc, không được phép có nửa điểm chủ quan.