Mục lục
[Dịch] Hứa Tiên Chí
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiểu Thanh cùng Tiết Bích bỏ đánh nhau, tiến tới trước mặt của Hứa Tiên, trong mắt xuất hiện hào quang đáng sợ. Gắt gao nhìn chằm chằm vào Hứa Tiên, từ trong kẻ răng nói ra hai chữ:

- Cái gì!

Hứa Tiên đổ mồ hôi lạnh, khoát tay cười nói:

- Hiểu lầm, hiểu lầm!

Bỗng nhiên phát hiện chính mình biến thành kẻ đốn mạt lừa gạt thiếu nữ vô tri, nữ thần tương lai a.

- Thanh Long Nháo Hải Kỳ!

- Bích Thủy Kim Tinh Tráo!

Hứa Tiên nhanh chóng bay lên không trung, thở dài nói:

- Ai, ta nói là hiểm lầm mà.

Hắn càng thanh minh càng không rõ!

Ngư Nhi đút một con cá vào miệng, đuôi cá còn lộ ra ngoài. Lời nói mơ hồ không rõ ràng:

- Quả nhiên ăn vẫn ngon a.

Quay đầu đã khôn thấy bóng dáng của Hứa Tiên.

Thần sắc Tiết Bích kích động bắt lấy bả vai của Ngư Nhi, dốc sức liều mạng, nói:

- Nói cho ta biết, đây không phải thực, ngươi thực sự không có ngủ với người nọ?

Hốc mắt đã có chút ướt át.

Ngư Nhi hơi ngửa đầu, giống như con cá heo đang ăn cá, đáp:

- Đúng thế a! Làm sao vậy?

Tiết Bích như bị sét đánh, nàng đứng không vững, ngã quỵ trên đất, cầm chặt một nắm cát, mắng:

- Hỗn đản!

Nam nhân đều là hỗn đản, quả nhiên nói ngoài miệng thì nghe hay lắm, nói cái gì sợ nàng cô độc, lại dám đùa giõn một thiếu nữ thiên chân vô tà!

Tiết Bích lung la lung lay đứng dậy, trong miệng lẩm bẩm:

- Không được, ta nhất định phải quay trở lại Dao Trì nói với thánh mẫu cho thêm người tới, nhất định phải làm thịt hắn, nhất định phải làm thịt hắn!

Tiểu Thanh vội vàng ngăn nàng lại, nói:

- Hứa Tiên không phải người như vậy.

Ngư Nhi cũng ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, nhỏ giọng nói:

- Khôn phải chúng ta cũng ngủ chung sao?

- Chuyện đó không giống, khoan đã, chỉ ngủ chung thôi sao? Hắn không có làm gì với ngươi chứ?

- Không có a!

Tiết Bích thu hồi sát khí, thở ra một hơi, nói:

- Vậy là tốt rồi!

- Ta đã nói là hiểm lầm mà.

Hứa Tiên từ trên trời quay lại lần nữa.

Tiểu Thanh nói:

- Tại sao ngươi ngủ chung giường với người ta?

Hứa Tiên nói:

- Chuyện này, lúc ấy ta bị sét đánh, đầu óc không rõ lắm, hơn nữa là Ngư Nhi bảo ta ngủ a.

Hoàn toàn là điển hình của nam nhân không chịu trách nhiệm.

Ngủ chung giường với mỹ nữ chân dài, không làm gì đó mới là đau khổ. Hắn cũng không phải thánh nhân quân tử gì, loại chuyện tốt này đương nhiên không có lý do cự tuyệt. Mặc dù sẽ duy trì chút đạo đức cuối cùng. Sẽ không làm ra chuyện cầm thú gì đó.

Mặt trời lặn mặt trăng lên, một đống lửa đã đốt lên trên bờ cát.

Ngư Nhi thỉnh thoảng nhắm mắt lại, đem cá nướng tốt giao cho Hứa Tiên, lại nghe được tiếng cầu trợ trên biển truyền tới.

Nhưng đã không cần bản tôn xuất mã, sau khi tượng thần trong miếu thờ đạt được tín ngưỡng nhất định, là có thể hình thành phân thân giống như Nhị Lang Thần.

Nhưng Hứa Tiên biết rõ, nàng cũng muốn tự thân ra biển du dắt, nhưng nàng càng muốn ở lại với mình. Trong khoảng thời gian ngắn, nàng đã nhắm mắt lại vô số lần. Rốt cuộc Hứa Tiên cũng biết rõ số công đức khủng bố đó từ đâu tới rồi.

Tiết Bích nói:

- Hiện tại ngươi hiểu chưa, mặc dù cho nàng ở chung với những người kia, nàng cũng không có cách nào hưởng thụ sinh hoạt của phàm nhân, thành thần cũng phải trả giá thật nhiều, càng được nhiều người sùng kính thì càng không có được tự do!

Hứa Tiên muốn hỏi một tiếng:

- Đáng giá sao?

Nhưng thấy nụ cười trên mặt của Ngư Nhi, ánh lửa nhảy động trước mặt của nàng, lúc sáng lúc tối. Nếu như cảm thấy không đáng, thì cũng không có nàng như ngày hôm nay.

Nếu như không phải vì thiện ý, thì cũng không có ai làm chuyện buồn tẻ như vậy. Cũng không có khả năng có nhiều công đức như vậy.

Có lẽ bởi vì bị cô lập quá lâu, mới có loại cảm giác khát vọng quá. Nhưng cho dù như thế nào, đây là lựa chọn của nàng. Có lẽ bởi vì nàng cũng thiên chân vô tà, nhưng không phải vì nàng từ nhỏ đã mất thân nhân, cho nên thiện tâm của nàng cũng càng nhiều hơn.

Lúc trước hắn hao hết tâm tư khích lệ nàng rời khỏi bờ biển, kết quả cuối cùng nhất là không được gì. Nếu như nàng không muốn, cho dù Dao Trì thánh mẫu đích thân tới cũng không thể thuyết phục được nàng.

Hứa Tiên nói:

- Cảm ơn ngươi đã tận khả năng giúp đở nàng!

Nếu như bỏ qua nhân tố là nàng, Ngư Nhi không có khả năng tu luyện pháp thuật đạt tới bước này, tuy hơi lộ ra ngang ngược, nhưng cũng vì bảo vệ Ngư Nhi mà thôi.

Bích Thủy Tráo, thuộc thủy, một trong bảy tinh túc ở phương bắc, nằm ngoài cùng của tinh túc, hình thành tường vây, vì vậy mới bị gọi là "Vách tường" . Vách tường, chính là bình chướng của gia viên, gia cố vách tường cần nhiều công sức và cát đá.

Hứa Tiên nói cảm tạ làm cho Tiết Bích sửng sờ, nhìn đống lửa đang cháy, nói:

- Đây là công tác của ta, hiện tại nàng ta chưa hiểu nhiều cách sử dụng tín ngưỡng lực, bằng không nếu động thủ thì ta cũng không phải đối thủ của nàng. Nếu như có thể kiên trì thêm, sớm muộn gì sẽ có một ngày. Nàng thu hoạch tín ngưỡng lực còn vượt xa những thần linh khác rất nhiều.

Lời nói của nàng lại xoay chuyển, nói:

- Các ngươi như vậy, là vì Long tộc Đông Hải sao?

Tiểu Thanh cảnh giác nói:

- Làm sao ngươi biết?

Tiết Bích cười nói:

- Bằng pháp lực và pháp bảo của các ngươi, ở trong Đông Hải này, có thể làm được trừ Long tộc ra, không còn bất cứ kẻ nào khác nữa.

Hứa Tiên cười nói:

- Chuyện này cũng chưa chắc, nghe nói trên biển có không ít tán tiên, tu hành không cạn, chúng ta gặp phải cường nhân ăn cướp cũng nói không nhất định, trong sách không phải thường xuyên ghi như vậy sao?

Tiết Bích không nhịn được cười to, nói:

- Ăn cướp! Địa Tiên? Sách gì có ghi như vậy. Tuy tán tiên cường dại ở hải ngoại rất nhiều, nhưng đều là người không tranh đoạt quyền thế, tính tình vô cùng tốt. Ngay cả tiên cung chúng ta đang xây dựng, có một vị tán tiên khác phát hiện ra trước, ta van cầu hắn, nói rõ tình huống của Ngư Nhi bây giờ, hắn lập tức giao nơi đó cho chúng ta, nói là bội phục việc làm của Ngư Nhi, còn tặng một quả linh đan cho nàng.

Hứa Tiên khẽ giật mình, nói:

- Tốt như vậy? Không phải ngươi dùng Dao Trì áp người ta đấy chứ?

Nhưng cũng nghĩ tới, đại trượng phu cũng chú ý nghĩa khí làm trọng, thiên kim có thể bỏ. Tu luyện thành tiên nhân cũng không phải kẻ nào cũng độ lượng cả, bởi vì bản tính của nhân loại vốn là ích kỷ.

Bản thân của dã thú sinh hoạt trong hoàn cảnh thiên nhiên ác liệt, vốn không có cái gì thiện ác để nói chuyện. Tu luyện thành tinh cũng sót lại bản tính vốn có, trong mắt của nhân loại chính là ngoan độc tà ác. Bởi thế cho nên Hồ Tâm Nguyệt không chịu cải biến tác phong và quan niệm của mình, thấy kẻ đại gian đại ác, phải tru diệt mới thống khoái.

Không phải nàng sai, lập trường bất đồng mà thôi.

Tiết Bích lườm hắn một cái, nói:

- Lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử. Dao Trì Tiên Cung thực sự không phải là dùng để khinh người, thánh mẫu nương nương cũng không cho phép chúng ta làm việc như vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK