Cả Phi Lai Phong giống như run rẩy, một mùi vị o-zon tảng mát ra. Đột nhiên vách tường phật quang kia nhạt đi, nhưng một kích này, giống như có thể đánh nát nó..
Hương khói tích lũy suốt mấy trăm năm qua, tín niệm của vô số người tụ tập. Trước mặt thiên địa đại kiếp nạn, thì tầng phật quang này cũng thúc thủ vô sahcs, cũng không quá đáng ngăn cản hai ba cái mà thôi!
- Ta thật sợ không nghĩ tới, có ai sống sót nổi với thiên kiếp như vậy chứ?
Nếu là lúc bình thường, Hứa Tiên cũng có suy nghĩ như vậy.
Nhưng vào lúc này, Hứa Tiên đang nhìn lên bầu trời, lẳng lặng chờ đợi, bởi vì ở bên ngoài, người nọ, vẫn còn đang chiến đấu vì hắn.
...
Bộ váy áo màu trắng của nàng bay phất phơ trong gió, búi tóc của Bạch Tố Trinh đã loạn, mái tóc đen nhanh của nàng bay cuồng loạn trong cuồng phong, trên người của nàng có một tầng khí tức màu trắng nhạt bao phủ, tầng khí tức kia cực kỳ mờ mịt, giống như da thịt trắng nõn của nàng truyền ra, giống như tuyết sơn mịt mù, làm cho thân hình của nàng mờ ảo giống như tuyết sơn thần bí vậy.
Nhưng hai con mắt của nàng đỏ hồng, phá hư tất cả yên lặng. Tuyết sơn run rẩy, giống như có hồng hoang cự thú phá tan băng mà chiu ra, xuất hiện tuyết lở phô thiên cái địa.
Pháp Hải đã hoàn toàn bất chấp tình huống Linh Ẩn tự sau lưng, tập trung tư tưởng nhìn qua Bạch Tố Trinh trước mặt, cảm giác chỉ cần hắn hơi phân thần sẽ bị xé nát thành vô số mảnh. Thiền trượng của hắn run lên.
- Bạch Tố Trinh, ngươi quả nhiên đã nhập ma đạo, nếu như bỏ mặc ngươi lúc này, tất sẽ gây họa cho muôn dân trăm họ, xem ra hôm nay lão nạp phải thu ngươi rồi...
- Oanh!
Một tiếng sấm sét cực mạnh đánh gãy lời của hắn nói, cùng lúc đó, Pháp Hải cảm thấy một cổ nguy cơ mãnh liệt, bản năng dùng kim thuẫn ngăn cản trước người.
Bàn tay trắng nõn của Bạch Tố Trinh oanh kích lên kim thuẫn, "Keng" một tiếng vang lên, giống như có vô số giọt mưa đang đánh lên kim loại.
Pháp Hải lui ra phía sau một bước, trong nội tâm kinh hãi, nếu lần này không dùng kim thuẫn ngăn cản, thì Kim Thân của hắn cũng bị hao tổn, tại sao đột nhiên nàng có được lực lượng như vậy?
- Chết!
Bạch Tố Trinh ngay sau đó kêu to một tiếng, trên bề mặt kim thuẫn xuất hiện vết rạn nứt, âm thanh giòn tan vang lên, mạnh mẽ phá vỡ nó. Đem bàn tay ngọc ẩn hàm khí tức mờ mịt đánh lên Kim Thân của Pháp Hải. Giống như chuông lớn rung động, Kim Thân cao ba trượng không tự chủ được bay ra phía sau, đụng nát sơn môn sau lưng, ngã vào quảng trường phía sau, cả quảng trường bị nghiền nát sụp đổ.
Pháp Hải mở to hai mắt, không thể tưởng tượng nổi nhìn qua thân ảnh màu trắng đứng trong đống phế tích. Một đôi mắt đỏ phát sáng trong một thiên địa tối đen, ẩn chứa dã tính bị tu hành áp chế cả ngàn năm, nhìn thẳng vào Pháp Hải, giờ này khắc này nàng không phải Bạch Tố Trinh, mà là một con bạch xà đang săn mồi.
Sát khí cuồng bạo trên người nàng lan tràn ra ngoài, giống như vu nhân cuồng chiến thời Man Hoang, ném tất cả bận tâm và lý trí, chỉ có phẫn nộ cùng sát tính chèo chống thân thể. Bí pháp Long tộc không có tác dụng đề cao tuổi thọ của sinh vật. Lại có thể trong thời gian thật ngắn đem một phàm nhân một đầu dã thú biến thành sinh vật có sức mạnh hủy thiên diệt địa. Mà tác dụng người nàng, một yêu quái có pháp lực hơn một ngàn bảy trăm năm, lại có tác dụng vượt quá tưởng tượng, nhưng nàng một mực đè nén, không dám đem cổ lực lượng này phát huy ra ngoài, lo lắng sẽ bị lạc mất chính mình. Áp lực đến mức tận cùng, lúc này đã phóng thích ra ngoài một cách triệt để!
Thần sắc phẫn nộ trên mặt của Bạch Tố Trinh đã biến mất, chỉ còn lại nụ cười đẹp đẽ nhưng lạnh lùng, nhìn thoáng qua người trước mặt, nói khẽ:
- Pháp Hải, chịu chết đi!
Pháp Hải trầm giọng quát:
- Yêu nghiệt chớ có càn rỡ!
Đem vung tay lên, thu hồi một trăm lẻ tám tràng hạt, tấm chắn màu vàng tiếp tục ngưng tụ lần nữa!
Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên Bạch Tố Trinh trước mặt không thấy, thực sự không phải là đột nhiên biến mất, mà là thân hình dần dần trở thành nhạt, tính cả nhân uân chi khí bên người, cứ như vậy mà hư không tiêu thất.
Pháp Hải hét lớn một tiếng:
- Thông Thiên Nhãn! Thiên Nhĩ Thông!
Trong mắt bên tai xuất hiện một tầng kim quang, triệt để bắn phá phạm vi mười dặm, một hạt tro bụi trong phạm vi này thoát khỏi tay của hắn. Lờ mờ nhìn thấy một thân ảnh trắng nhạt đang bay tới gần.
Mặc dù Pháp Hải cả kinh bất loạn, nắm thiền trượng trong tay, hai tay kết thành phật ấn không ngừng biến ảo, kim quang bên người sáng lên. Đồng thời thao túng Kim Thân hai mặt bốn tay. Một tay cao tấm chắn bảo vệ quanh thân, lúc này tấm chắn đã không còn bộ dáng vốn có, mà hóa thành một đạo hào quang bao quanh thân thể của hắn lại, thu nhỏ vách tường phật quang. Một tay chỉ huy một trăm lẻ tám tràng hạt vây chung quanh người, một tay huy động lệnh kỳ, triệu hoán ngàn vạn phật binh, một tay mở kinh thư, hợp lại với bản tôn tụng niệm phật hiệu! Miệng phun kim liên, nâng đấu đại phạn văn, vang vọng cả ngọn núi.
Trong nháy mắt này, trên Phi Lai Phong có một thế giới khác. Bạch Tố Trinh lúc trước không có làm hắn bị thương, tuyệt đối không thể, chỉ cần để cho hắn khóa được vị trí của nàng, thì phật binh và tràng hạt có thể nhanh chóng công kích nàng, giết nàng ngay tại chỗ. Còn nếu như mặc cho những phạn văn này tích tụ lực lượng, thì hắn sẽ càng ngày càng mạnh.
Nhưng vào lúc này, đột nhiên trên bầu trời xuất hiện đạo lôi đình còn mạnh hơn trước kia, oanh kích Đại Hùng bảo điện
Vách tường phật quang không chịu được nữa, phá thành mảnh nhỏ, đột nhiên trên tượng Phật Như Lai xuất hiện vài đạo vết rách. Đại Hùng bảo điện phát ra âm thanh kẽo kẹt như rên rỉ, ầm ầm sụp đổ!
Dư âm ảnh hưởng của vụ nổ tung lan ra bốn phía, vô số phật binh phạn văn ầm ầm chấn động, hóa thành linh tử, ngay cả kim thuẫn cũng xuất hiện một tầng chấn động. Đột nhiên thân ảnh của Bạch Tố Trinh xuất hiện bên trái của Pháp Hải, một kiếm trảm lên cánh tay Kim Thân cầm kinh thư của Pháp Hải.
Kiếm toái, cánh tay đoạn!
Chất lỏng màu vàng từ trong cánh tay bay ra, cộng thêm mảnh vỡ lóng lánh của Truy Tinh Kiếm, cấu thành một thiên mạc đen kịt, cấu thành một bức canh thê lương.
Thời điểm thiền trượng đánh xuống, thân ảnh của nàng lại biến mất lần nữa!
Pháp Hải giận dữ, hoàn cảnh hiện giờ rất bất lợi với hắn, rất nhiều pháp thuật không cách nào thi triển ra được! Nhưng nếu rời đi như vậy, lại sợ nàng bỏ chạy, sẽ không làm gì được, chỉ có sử dụng pháp khí của sư phó ban cho hắn để hàng phục yêu xà này.
- Sư phó, ta dùng pháp khí của ngươi hàng yêu phục ma!
Rống to một tiếng, người tới chính là Đạo Tế hòa thượng, là chuyển thế thân của Hàng Long La Hán, già diệp Tôn Giả tại phật trong hàng đệ tử, có danh "Đệ nhất đầu đà", "Đệ nhất thượng hành", Hàng Long La Hán chuyên quản hàng yêu phục ma, cũng là La Hán mạnh nhất trong mười tám La Hán, cho dù bây giờ chưa khôi phục toàn bộ thực lực, cũng vượt xa Địa Tiên, kinh nghiệm chiến đấu càng không tầm thường.