Mục lục
[Dịch] Hứa Tiên Chí
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe được Ngao Hạo nói thế, Ngao Huyễn thật sự không phải là Chân Long, mà là một con Thận Long hiếm thấy. (Thận là con trai)

Thận Long cực kỳ hiếm thấy, bởi vì phương pháp sinh dục. Rắn cùng đuôi gà vào tháng giêng, sinh ra một quả trúng nhỏ, quả trứng này sẽ đưa tới lôi vân đầy trời, đánh quả trúng này tiến vào trong lòng đất, sau khi tiến vào đất khoảng mười mét lại biến thành đá.

Sau ba trăm năm, đất chung quanh trứng biến thành đá. Bắt đầu bay lên bầu trời, tìm được ánh mặt trăng, đá này sụp đổ, mới tạo thành một con trai. Sau đó bị bị sấm đánh vào trong lòng đất, biến thành đuôi gà, mà đuôi gà này không nở ra thành con trai, những đuôi gà này tiến vào trong biển, lại biến thành con trai.

Thận Long ăn chim én, nhưng chim én là loài chim bay nhanh nhất, cũng cực nhỏ tiếp xúc với mặt nước, cho nên con trai phải làm ra ảo ảnh, dụ chim én bay vào trong miệng của mình. Mà Ngao Huyễn nhổ pháp thuật bổn mạng của nó ra ngoài, chính là thận khí.

Trong nước tịch mịch, Ngao Ly đang ngủ say, bỗng nhiên trên mặt nước xuất hiện tiếng kêu gọi làm cho nàng bừng tĩnh.

- Ly nhi, Ly nhi...

Ngao Ly ngẩng đầu lên, mở to hai mắt, nói:

- Gia gia?

Trên mặt nước chính là thân ảnh hùng hồn của Ngao Kiền, âm thanh già nua, nói:

- Là ta, gia gia từ trên trời trở về, nhanh đi theo ta, chúng ta đi một nơi tốt.

Ngao Ly lắc đầu, xác định chính mình không có nhìn lầm, nhẹ nhàng quét đuôi rồng, quẫy mặt nước thoát ra. Đứng cách Ngao Kiền trên không trung một đoạn, nhìn hắn trước mặt, thấy hắn bay ra phía biển.

- Đi theo ta, đi theo ta!

Đột nhiên Ngao Ly phát giác không đúng, cảnh giác nhin qua Ngao Kiền ở giữa không trung, quát:

- Ngươi không phải gia gia, ngươi là ai? Lại dám giả trang gia gia!

Bóng dáng của Ngao Kiền dân dần vặn vẹo, phát ra âm thanh của Ngao Huyễn.

- Tiểu nha đầu, ta chính là gia gia của ngươi ah!

Ngao Ly phát giác không đúng, quay người muốn tiến vào trong nước, chỉ cần ở trong nước nàng có thể tự do sử dụng thủy linh chi lực của Tiền Đường Thái Hồ, cho dù Địa Tiên nhất lưu cũng không có biện pháp làm gì nàng.

Một đạo kim quang phá không bay tới, phát ra một tiếng kim loại "Rầm rầm". Chính là xiềng xích màu vàng. Xiềng xích tới cực nhanh, Ngao Ly bị ảo giác trên không trung hấp dẫn, vào lúc này tiến vào trong nước cũng không kịp, dốc sức liều mạng triệu tập thủy linh chi lực muốn đánh tới.

Nhưng xiềng xích màu vàng này quấn quanh thân của nàng mấy lần, nàng liền cảm thấy toàn thân mất đi lực lượng, đột nhiên nhớ tới lai lịch của xiềng xích màu vàng này.

- Phược Long Tác!

Ngao Hạo cười to nói:

- Đúng là vật ấy, Ngao Ly muội muội, ngươi nên thúc thủ chịu trói đi.

Lập tức phát động pháp thực, kiềm chế xiềng xích.

Ngao Ly khôi phục thân người muốn đào thoát vào nước, nhưng xiềng xích lập tức co lại, một mực trói buộc nàng.

Ngao Ly cả giận nói:

- Gia gia bảo các ngươi thề, tuyệt đối không cho đồ vật này xuất thế, các ngươi quên sỉ nhục của Long tộc rồi sao?

Thời điểm Đại Vũ trị thủy đã dùng xiềng xích này trói Giao Long, mở đường cho hắn, có được pháp lực lớn lao. Nhưng lại bị Long tộc xem là sỉ nhục, sau khi Đại Vũ chết, đoạt được vật ấy áp trong biển, thề tuyệt đối không đụng tới vật này.

Ngao Hạo mím môi không trả lời, chỉ niệm pháp quyết, đem Ngao Ly trói vào trong sơn nham.

Ngao Huyễn lại cười to nói:

- Cái gì hổ thẹn trơ trẽn, có thể bắt người là bảo vật tốt.

- Khác loài câm miệng!

Ngao Ly dùng ánh mắt oán hận nhìn qua Ngao Hạo.

Ngao Huyễn giận tím mặt, hắn cũng không pải là Chân Long, cho nên một lòng dựa vào Long tộc, cũng lấy họ là "Ngao", nhưng không được Long tộc khác đặt vào trong mắt, hận nhất nghe người khác nói mình là khác loại, tiến lên muốn giẫm lên đầu của Ngao Ly.

Ngao Ly chỉ nhìn qua Ngao Hạo, từ đầu tới đuôi cũng không có nhìn qua hắn.

Ngao Hạo lạnh lùng nói:

- Ngươi dám động nàng một sợi lông, ta sẽ giết ngươi.

Mặc dù bây giờ là địch nhân, Ngao Ly cũng là Long tộc chân chính, cháu gái của Ngao Kiền, người thừa kế hai đại thủy vực Trường Giang Hoàng Hà, là Long tộc công chúa, thân phận cao quý, sau có thể cho ngoại nhân bôi nhọ.

Thân hình Ngao Huyễn cứng đờ, đánh một quyền lên vách núi, núi đá rạn nứt.

Trong lúc này, một đám thải vân từ trên bâu trời bay tới.

Bỗng nhiên Ngao Ly mở to hai mắt nhìn qua, lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng, nói:

- Hứa Tiên!

Ngẩng đầu nhìn Ngao Hạo nói:

- Này, còn không mau chóng thả ta ra, bằng không Hứa Tiên đến, nhất định giết ngươi, hắn rất thương ta.

Nàng còn cất con gấu nhỏ trong ngực của mình.

Con ngươi màu vàng của Ngao Hạo biến thành âm trầm.

- Hứa Tiên? Đến vừa vặn!

Nhìn Ngao Huyễn nói:

- Ngươi trước mang theo Ngao Ly quay về Đông Hải, ta giết hắn xong sẽ đi theo, nhớ kỹ lời ta vừa nói, không được chạm vào nàng.

Ngao Huyễn nói:

- Thứ này thật sự là Phược Long tác? Nghe nói ngươi đã đánh với Hứa Tiên này một lần. Lần trước ngươi còn bị hắn phá vỡ pháp bảo đấy.

Trong lời nói bao hàm lời trào phúng.

Ngao Hạo bị khuyết điểm, cả giận nói:

- Ngu xuẩn, ngươi muốn bằng Phược Long Tác áp chế thủy linh chi lực của nàng khống chế, bằng không ngươi cho rằng ta có thể chế trụ hắn được sao? Lần trước nhất thời chủ quan, chỉ là một nhân loại, ta một tay cũng giết được hắn.

Ngao Huyễn không cần nói nhiều, bắt lấy Phược Long tác, bay lên không trung.

Hứa Tiên lung lay nhìn thấy một màn này, lập tức đằng vân đuổi theo Ngao Huyễn, phát ra âm thanh tức giận.

- Buông nàng ra!

Mây vàng tiến hóa thành thải vân, tốc độ mau lẹ hơn người, có một tầng bình chướng bao phủ người vào trong đó, không bị thiên phong diễn tấu.

Ngao Huyễn đang dẫn theo Ngao Ly, bị Hứa Tiên phát ra tiếng chấn động, chỉ cảm thấy đầu choáng mắt hoa, thiếu chút nữa từ trên không trung té xuống, trong nội tâm phát lạnh, tên Hứa Tiên này mạnh hơn tưởng tượng của hắn rất nhiều. Nhanh chóng tăng tốc độ bỏ chạy, nhưng sao nhanh bằng thải vân chứ.

Lập tức sẽ bị Hứa Tiên đuổi kịp, Ngao Hạo ngăn cản trước mặt của Hứa Tiên.

- Hứa Tiên, ngươi còn nhận ra ta không?

Hứa Tiên chỉ quát một tiếng "Cút!", sau đó đụng vào người của Ngao Hạo.

Trong nội tâm của Ngao Hạo cười lạnh, hắn tu hành ngàn năm, là Ngũ Trảo Kim Long chân chính, Địa Tiên chi thân, một thân sắc lực không phải nhân loại có thể so sánh, mà ta thân là Long tộc, há có thể so sánh với ta, lân này cho ngươi đụng thật tốt a, rửa sạch sỉ nhục của lần trước, sau đó hóa thành kim quang lao về phía của Hứa Tiên.

"Phanh" một tiếng vang thật lớn, hai người đụng vào nhau thật mạnh trên không trung, rồi sau đó đồng thời bắn ra ngoài.

Ngao Hạo chỉ cảm thấy cổ họng ngòn ngọt, thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu tươi, trong nội tâm tràn đầy kinh ngạc.

- Tại sao lực lượng của hắn mạnh như vậy.

Hứa Tiên cũng cảm thấy ngực của mình đau đớn, lực lượng của Long tộc quả thật không phải chuyện đùa, lần trước nhờ có nương tử nên không chiến đấu chính diện với hắn, bằng không không phải là đối thủ của hắn, nhưng hôm nay như trước kia, đáng tiếc Kim Thân bị hủy diệt trong thiên kiếp, bằng không thi lúc này mạnh hơn rất nhiều. Hắn chỉ tu Kim Thân mà không tu xá lợi, Kim Thân bị tiêu hủy triệt để trong thiên kiếp, còn chưa kịp khôi phục, cho nên pháp bảo đã tu luyện ra cũng không sử dụng được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK