Mục lục
[Dịch] Hứa Tiên Chí
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc nàêu Yêu trên đài nói:

- Kế tiếp đã tới phiên của ta rồi.

Chỉ một ngón tay vào thuyền lớn của Hứa Tiên, cười nói:

- Phan công tử, Hứa công tử, còn có vị công tử thần bí kia, chớ để cho ta thất vọng a, ta chờ đi gặp những tỷ muội kia đấy.

Yêu Yêu nhiệt tình như lửa, bộ dáng giống như mình là món ăn dân dã vậy. Làm cho bất cứ nam nhân nào cũng phải nuốt nước bọt, tưởng tượng cảnh mình rong ruổi trên người của nàng, chinh phạt tứ phương. Nhưng bọn họ cũng biết, tối nay đại khái không có cơ hội này, chỉ có thể chờ ngày sau dùng một cái giá tiền thích hợp thỏa mãn mong ước của mình.

Quả nhiên, Hứa Tiên dễ dàng đánh bại tất cả mua được nàng, sau khi Yêu Yêu lên thuyền, theo lệ thường hành lễ với ba người Hứa Tiên, sau đó hòa minh vào chúng nữ.

Hứa Tiên nhìn qua ngân phiếu trong tay không con tới một nửa, rốt cục cũng hiểu cái gì gọi là xài tiền như nước, nhưng chỉ còn lại mấy chục vạn lượng bạc, cũng đủ mua lại Thường Hi rồi, đây mới là mục tiêu lớn nhất đêm nay của hắn.

Phẩm hội hoa xuân rốt cuộc cũng dừng lại một chút, nhưng hào khí không có giảm bớt. Tất cả mọi người đang đợi, không biết hoa khôi, thầm suy đoán ai là người có thể mang theo Thường Hi lên thuyền a, tin tưởng mị lực của Thường Hi đủ cho rất nhiều người không tiếc tất cả a. Còn trong sòng bạc của Phù Dong Viên, cũng vì thế mà thiết lập cá cược chuyện này.

Đây mới xem là cao trào chân chính của phẩm hội hoa xuân, cho dù là quần chúng tầm thường cũng phải mở to mắt ra mà nhìn, tất cả mọi chuyện tối nay sẽ biến thành chủ đề bàn luận vào ngày mai của tất cả tửu lâu.

Lúc này, bỗng nhiên một chiếc thuyền nhỏ tới gần thuyền lớn của Hứa Tiên, một người hầu đi lên thuyền. Trước thi lễ nói:

- Tiểu nhân bái kiến ba vị công tử.

Sau đó nhìn Phan Ngọc nói:

- Phan công tử, điện hạ nhà ta có chuyện cần làm phiền ngài.

Phan Ngọc cũng nhận ra, người này chính là tôi tớ của tam hoàng tử, trong nội tâm cũng hiểu được ý đồ của hắn tới đây, lại biết rõ còn cố hỏi:

- Không biết điện hạ có chuyện gì quan trọng không?

Người hầu kia từ trong tay áo móc ra một phong thư, cung kính giao cho Phan Ngọc, nói:

- Điện hạ chỉ nói Phan công tử thông minh tuyệt đỉnh, nhất định sẽ hiểu được ý của hắn.

Phan Ngọc mở phong thư ra xem xét, đó là mười tấm ngân phiếu, mệnh giá đều là một ngàn lượng. Đây chính là cái giá bảo Phan Ngọc buông tha đấu giá.

Người hầu lúc này lại nói:

- Phan công tử, ngươi nhìn, điện hạ của ta hiện giờ đang nhìn ngài đấy.

Phan Ngọc nhìn theo hướng hắn nói, trong một đống thuyền lớn phía trước, tìm được thuyền của tam hoàng tử, trên thuyền quả nhiên có thân ảnh quen thuộc đang chắp tay với mình, xa xa nhìn qua Phan Ngọc, chính là tam hoàng tử a.

Phan Ngọc cũng chắp tay thi lễ.

Hứa Tiên nói:

- Ngươi trở về nói cho điện hạ của ngươi biết, Hứa Tiên thật sự không cách nào bỏ được thứ yêu thích, kính xin hắn thứ tội.

Người hầu kia biến sắc, nhưng vẫn nhìn về phía Phan Ngọc.

Phan Ngọc trao phong thư trả lại cho người hầu, nói:

- Ngươi trở về nói cho tam điện hạ biết, việc này không phải ta có thể làm chủ.

Người hầu ừ vài tiếng, chỉ lui ra.

Quả nhiên, đấu giá vừa mới bắt đầu, giá tiền đã tăng lên với tốc độ không tưởng tượng nổi, từ giá khởi điểm, đã tăng lên gấp mười lần, nhưng không có dấu hiệu sẽ dừng lại. Tình trạng này so với các đấu giá trước cộng lại còn không bằng.

Hứa Tiên không khỏi cười khổ, thì ra bạc trong tay của mình vẫn còn ít, hôm nay thoạt nhìn vô cùng nguy hiểm. Trên đời này luôn luôn có chút ít nữ tử khiến cho nam nhân choáng váng đầu óc, thậm chí liều lĩnh, những nữ tử này đã bước ra khỏi phạm trù của mỹ nữ, trong mắt của thế nhân, là kẻ gây tai hoạ, khuynh quốc, tuy đều là ý nghĩa xấu xa, nhưng lại khiến người ta biết rõ sắc đẹp của các nàng là thế nào.

Nữ tử bên người của Hứa Tiên, có thể quy về loại này, mặc dù chưa được khảo nghiệm là kẻ gây tai họa, nhưng không thể không thừa nhận, Thường Hi đã đạt tới tiêu chuẩn nàys.

Thời điểm này tiếng hô giá đã yếu lại, bởi vì giá cả đã vượt qua mười lăm vạn lượng.

Chẳng biết ánh trăng chiếu xuống lúc nào, trời đổ mưa xuân, mảnh như lông tơ, rơi đầy trời, thấm ướt quần áo, nhuận vật im ắng. Ở giữa thiên địa này, chỉ còn lại mặt nước yên tĩnh, cùng với đèn dầu của đợi thuyền, từ xa xa nhìn lại, giống như đảo hoang.

Nước sông gợn sóng không mạnh. Nhưng người nơi đây không vì thế mà gấp gáp, dưới mặt sông, một cổ sóng ngầm đã bắt đầu khởi động. Đáy nước đưa tay không thấy năm ngón, nếu như có người nào nhìn thấy, tất nhiên hoảng sợ vì biến hóa này, vô số cỗ thi hài quyện cùng bùn nhão dưới sông, một lần nữa xuất hiện, hiện ra hình người, vặn vẹo vô cùng quỷ dị, giống như được đèn dầu chỉ dẫn, từ bốn phương tám hướng, bắt đầu tụ tập dưới lòng sông.

Trong nội tâm Tham Lang khẽ động, thầm nói:

- Đến rồi!

Giương mắt nhìn qua Thường Hi ở trên đài cao, chỉ thấy Thường Hi khẽ cúi đầu, khuôn mặt yên lặng trong trẻo nhưng lạnh lùng như ánh trăng, giống như hoàn toàn không để ý tới những cảm giác nóng bỏng của người xung quanh vào lòng, loại tư thái cao ngạo này càng làm sai lòng người, không kềm chế được.

Chỉ có Tham Lang loáng thoáng cảm giác được, khóe môi của nàng xuất hiện nụ cười vui vẻ, giống như rượu ngon ẩn chứa kịch độc, đang đợi người nào đó nhấm nháp.

gần một ngàn con thuyền nhỏ lấy đài cao kia làm trung tâm, ở một chỗ tít ngoài xa của đội thuyền, một còn thuyền nhỏ phiêu đãng theo sóng nước, Ngư Huyền Ky ngẩng đầu lên hít sâu không khí mát lạnh, nhìn Duẩn nhi nói:

- Nên trở về đi.

Duẫn nhi văn vê dụi mắt nói:

- Thế nhưng mà... Còn chưa chấm dứt a.

Nhưng đang chống lại cơn buồn ngủ.

Ngư Huyền Ky nói:

- Xem nữa cũng không có ý nghĩa gì.

Thò tay ôm thân thể nhỏ nhắn của Duẩn nhi vào ngực, Duẩn nhi gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý, quả nhiên không qua một lát, Duẩn nhi đã ngủ đi. Ngư Huyền Ky vung tay lên, quay đầu thuyền. Đi vào bờ.

Thời điểm này, đấu giá cũng chuẩn bị kết thúc, trừ Hứa Tiên và con thuyền của tam hoàng tử đấu giá với nhau ra, không còn cái giá trần gì nữa. Con số hai mươi tám vạn lượng khủng bố, đợi thời điểm Hứa Tiên hô ba mươi vạn lượng bạc, tất cả mọi người đều không hẹn mà hít sâu một hơi, ánh mắt lại nhìn về phía tam hoàng tử.

Sắc mặt tam hoàng tử tái nhợt, trong nội tâm đại hận.

- Tốt cho Hứa Tiên, tốt cho Phan Ngọc.

Nhưng chung quy không dám tiếp tục nữa.

Hứa Tiên khẽ buông lỏng khẩu khí, như vậy, còn có thể tiết kiệm được một hai chục vạn lượng, nhưng đúng lúc này, bỗng nhiên có người báo ra con số hoàn toàn mới, ba mươi lăm vạn lượng.

Trên mặt nước xôn xao một hồi, Hứa Tiên quay đầu nhìn lại, ở một chiếc thuyền hoa mỹ cách đó không quá xa, trên bong thuyền có một người đứng lên, hắn quay đầu lại nhìn thấy một bóng người đứng trong một đám thị nữ, đi tới bong thuyền, cẩn thận nhìn lên, đó là một nữ tử -- Doãn Hồng Tụ.

Hứa Tiên sững sờ, đây là chuyệ gì, trước kia khi hắn chia tay với nàng. Cho tới hôm nay có hàng trăm chuyện quấn thân, cho nên không có tới phủ quận chúa, đây là lần đầu tiên gặp lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK