Ngao Nghiễm cảm giác, cảm thấy Ngao Hạo hôm nay có một chút không đúng, nhưng không đúng ở đâu thì không biết, tự nhiên nói:
- Cũng tốt, ngươi nên ân cần thăm hỏi mẫu hậu của ngươi rồi trở về cung dưỡng thương đi!
Hứa Tiên đang muốn xác nhận, đột nhiên nhớ tới trong mảnh vụn trí nhớ. Mẹ ruột của Ngao Hạo đã chết từ sớm, Ngao Nghiễm đã lấy một con trai tinh làm hậu, nhưng xưa nay không hòa thuận với Ngao Hạo, cho nên mới nói "Ân cần thăm hỏi", xem ra lão Long này phát giác ra chỗ nào đó không đúng, muốn lừa dối chính mình. Trên mặt hện ra thần sắc khinh thường, chỉ nói:
- Hài nhi cáo lui.
Ngao Nghiễm chỉ huy cung nữ, nói:
- Còn không mau mau đưa thái tử về cung chữa thương.
Vân vê râu ria bỏ hoài nghi trong nội tâm, nghĩ tới hắn vừa mới tổn thương trong tay của Hứa Tiên, có khác thường cũng là bình thường. Nếu có người biến ảo thành hắn lừa gạt, cũng không biết được bí mật thâm cung bí sử này.
Hứa Tiên một đường đi qua hành lang trong Thủy Tinh Cung, ánh sáng màu lam nhộn nhạo dưới đáy biển, cả kiến trúc lộ ra ngoài như mộng ảo. Không biết có phải vì nguyên nhân ở dưới đáy biển hay không, cách cục của nó cũng giống như nhân gian, lầu các cao thấp phập phồng giống như tiên cảnh, đi vào tẩm cung của Ngao Hạo.
Lập tức có thị nữ mang theo thuốc chữa thương lên, Hứa Tiên vẫy lui cung nữ, mở chai ra, trong đó có rất nhiều đan dược, tên là Ngọc Lộ Đan, bao hàm linh lực phong phú. Hiển nhiên Ngao Nghiễm không có chút keo kiệt nào với đứa con này của mình. Hứa Tiên được tiên nghi cho nên không chút khách khí, vừa vặn trong thân thể này còn rất nhiều nội thương chưa khôi phục được, ăn hết tăng cường linh lực, tương lai sẽ có được chiến lực khủng bố.
Hứa Tiên muốn dùng giả Ngao Hạo ổn định tại Đông Hải Long tộc, một lần nữa mở mắt trên thải vân.
Tiểu Thanh hỏi:
- Như thế nào rồi?
Hứa Tiên nói:
- Ngao Ly bị nhốt ở một nơi tên là Liệt Hỏa Hạp, có một cái trận pháp tên là Diễm Lãng Ly Hợp Trận trông coi, không biết phương pháp phá trận. Chúng ta nên đi xuống dưới tìm hiểu một chút, có thể cứu nàng ra hay không.
Đầu ngón tay ngưng tụ một chút kim quang, tùy hắn họa lên trán của Tiểu Thanh. Hình thành một đạo Ẩn Thân Phù, tuy không thể gạt được con mắt của Địa Tiên, thậm chí với con mắt của người tu hành bình thường cũng nhận ra được, nhưng bây giờ có chút ít còn hơn không. Sau đó dùng thải vân bao phủ thân thể của bọn họ triệt để, hình thành một vân kén hơi mờ, sau đó tiến vào đáy biển.
Thải vân có công hiệu tàng hình và ẩn nấp, thải vân thì càng tốt hơn, còn tốt hơn cả Ẩn Thân Phù của Hứa Tiên chút ít.
Dưới biển sâu bốn trăm năm mươi trượng, một mảnh hắc ám, cho dù có thể thấy mọi vật cũng không phải rất xa, nhưng có Thiên Nhãn Thiên Nhĩ Thông như Hứa Tiên, chẳng khác gì ra đa, cho nên không cần lo lắng.
Thủy áp cường đại áp bách từ bốn phía, hai người trong vân kén dính sát vào nhau, vành tai và tóc mai chạm vào nhau.
Tiểu Thanh nhẹ giọng phàn nàn nói:
- Ngươi không thể làm đồ chơi này biến lớn hơn một chút sao?
Một cỗ nhiệt khí khác thường phà vào tai của Hứa Tiên, thân thể của nàng mẫn cảm, trong nội tâm lại dấu diếm một chút nhu tình, thân thể bị hắn ôm cũng mềm nhũn.
Hứa Tiên nói:
- Nhỏ một chút không dễ bị phát hiện!
Tay của hắn dán vào thân thể mềm mại của nàng, cảm thụ đường cong của nàng, da thịt ẩn ẩn toát ra sức sống cường đại, hô hấp của nàng có hương thơm kỳ lạ cho nên tràn ngập khắp vân kén, nhưng hương thơm này có người thường hít phải, chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.
Hứa Tiên nhịn không được cúi đầu đi tìm kiếm nơi phát ra mùi thơm, bờ môi chậm rãi lướt qua cái trán trơn bóng của nàng, xuống đôi má, thẳng đến bờ môi mềm mại. Nhẹ nhàng ma sát vài cái, đầu lưỡi tiến vào trong hàm răng của nàng, không quên liếm liếm răng nanh đặc biệt sắc bến của nàng, sau đó quấn lấy cái lưỡi mềm mại, cẩn thận chép miệng, giống như đang hưởng thụ mật ngọt ngon nhất trên đời.
Không còn đánh lén bức ép như trước kia, loại ôn nhu tiến hành theo chất lượng này càng làm cho nàng cảm thấy không biết phải làm sao, cũng không có giãy dụa, nhưng ý chí phản kháng mạnh mẽ không được như trước.
- Nếu giãy dụa sẽ bị phát hiện.
- Dù sao ta cũng không phải bị hắn hôn lần đầu.
- Một lần nữa cũng không sao.
Những lý do như vậy, không ngừng quanh quẩn trong đầu của nàng, chỉ nói trong nụ hôn sâu cảm thấy choáng váng, nhắm mắt lại. Lưỡi rắn không tự chủ được dây dưa với hắn.
Thải vân tiềm hành dọc theo địa hình, bồng bềnh đung đưa phập phồng, giống như chiếc bình đang trôi theo dòng nước, mà tâm tình của người trong bình cũng phập phồng theo.
Thế giới yên lặng như tờ, giống như chỉ còn lại hai người đang phiêu đãng. Thân ở trận địa nguy hiểm của địch, ngược lại kích tình càng làm cho công tác chuẩn bị thêm khẩn trương hơn.
Tay của Hứa Tiên đã sớm không còn ở eo nhỏ Tiểu Thanh nữa, bờ mông cao ngất, lưng trơn nhẵn, thậm chí bộ ngực co giãn của nàng, sưu tầm từng chỗ mẫn cảm trên người của nàng, ngay cả xương cốt của nàng cũng mềm nhũn lại.
Vân kén cũng không phải không thể biến lớn, ngược lại Hứa Tiên có thể thay đổi nó tùy tâm.
Cảm giác nóng rực toàn thân khiến Tiểu Thanh thêm thanh tỉnh, sững sờ như ý thức được cái gì đó, trong con ngươi thanh bích sắc có hờn dỗi, nhưng là mềm mại đáng yêu cũng ngọt ngào giống như nọc độc của nàng vậy.
Tâm thần của Hứa Tiên rung động, hôn lên cái trán của nàng, mỉm cười nhưng không có tiến thên một bước, tay hắn cũng buông bộ phận mẫn cảm của nàng ra, ôm nàng dán vào ngực của mình, lẳng lặng cảm giác an bình này. Nếu như tiếp tục như vậy, mình có thể khắc chế, nhưng thân thể của nàng không chịu được dục hỏa thiêu đốt a.
Tiểu Thanh gối lên ngực của hắn, nhiệt độ nóng bỏng cũng từ từ biến mất, nhưng trong lòng thì ấm áp, bỗng nhiên có thể nhận ra tâm tư của Bạch Tố Trinh, Vân Yên, Tiểu Thiến các nàng, đem bản thân mình hoàn toàn phó thác cho người khác, đánh tan tất cả sầu lo và đau khổ của mình.
- Ngươi cũng đừng nghĩ ta sẽ nghe lời ngươi giống như các nàng.
Trong nội tâm nàng nghĩ đến đây, cắn nhẹ vào ngực của Hứa Tiên.
Liệt Hỏa Hạp đã ở trước mặt.
Một khe rãnh thật sâu hiện ra dưới đáy biển, giống như miệng của cự thú, chỉ còn chờ con mồi đưa tới cửa, nó sẽ hợp lại, cắn nát con mồi.
Hứa Tiên có thể cảm giác được, Ngao Ly đang ở trong đó, cũng thấy được mấy đội Dạ Xoa tuần tra, thủ vệ tôm binh không có mấy, biểu hiện vô cùng tự tin với trận pháp này.
Hứa Tiên nắm chặt "Thanh Long Nháo Hải Kỳ" trong tay, nhiều hơn mấy phần tự tin, đã có được bảo vật. Không ngại nhìn thêm vài lần. Nếu như lúc này cứu được Ngao Ly ra thì tốt. Hơn nữa trong tay còn hai tấm độn phù, cho dù đánh không lại cũng có thể trốn được.
Tránh né thủ vệ, ẩn vào sâu trong hạp cốc. Đáy biển chấn động, hỏa diễm bắt đầu khởi động, một cổ khí lưu nóng rực từ dưới hạp cốc bốc lên, thủy linh chi lực dầy đặc nhất biển cả lại được hình thành ở nơi có hỏa linh chi lực dày đặc, hai chủng linh lực dây dưa cùng một chỗ vận hành tuân theo định luật nào đó.