Mục lục
[Dịch] Hứa Tiên Chí
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hứa Tiên xấu hổ ho nhẹ hai tiếng, chỉ nói:

- Ngươi nghỉ ngơi thật tốt!

Sau đó trốn ra ngoài cửa, hoảng hốt ý thức được, từ nay về sau, trong khuê phòng, lại nhiều thêm một đối thủ không đối phó được.

Tiểu Thanh cắn môi nhịn lại nhịn, rốt cuộc nằm trên giường cười ha ha. Đáng tiếc ta không có mạnh như tỷ tỷ, đánh không lại ngươi, bằng không thì hôm nay phải cho ngươi cầu xin tha thứ mới được, xem là ai dọn dẹp ai?

Không có biện pháp, thần kỹ này với nàng mà nói, thức sự quá bản năng.

...

Trong thần miếu Thái Nhất bao la, tùy ý chọn một nơi, xem như phòng bếp tạm thời, dọn đồ nấu ăn ra bếp.

Tiết Bích ân cần hỏi:

- Hứa công tử, sắc mặt của ngươi không tốt lắm.

Không trách thái độ của nàng lo lắng khi thấy Hứa Tiên khác thường, bởi vì sắc mặt của Hứa Tiên gần đây vô cùng no đủ, bỗng nhiên biến thành hơi tái nhợt, bước chân tỏ ra phù phiếm.

Hứa Tiên miễn cưỡng cười cười nói:

- Không có sao, không có sao!

Hôm nay nhìn qua Tiết Bích, chỉ cảm thấy tâm phẳng lặng như nước, tà niệm không sinh.

Tiết Bích dường như cũng trải qua trải nghiệm nhiều hơn vài phần, mỉm cười cũng không nói nhiều.

- Khách mới sắp tới, ta đi tiếp khách, ngươi nên chuẩn bị nhanh một chút.

Liền thướt tha đi ra ngoài.

Hứa Tiên thở dài thật sâu, giữ vững tinh thần. Chuẩn bị tốt nguyên liệu nấu ăn, làm thành một bàn yến hội. Hắn cũng có kinh nghiệm trợ giúp Ngao Ly cái này Đại Vị Vương nấu cơm, cho nên một mình chuẩn bị cũng không có gì khó khăn cả. Mặc dù hắn không có chức nghiệp đầu bếp, nhưng khi tu vi cao hơn, vị giác càng linh mẫn, kỹ xảo nấu nướng và tốc độ nấu cũng tăng cao.

Trong đại điện, Tiết Bích dẫn chúng tiên vào bên trong, những đồng nhân bên trong đã sớm bị chế trụ rồi, chỉ chờ ngày sau lại nghĩ biện pháp khống chế chúng.

Chúng tiên lần đầu tiên đi vào trong nơi to lớn như thế này, cũng bị khí thế của thần miếu Thái Nhất chấn nhiếp, kinh ngạc nói không ra lời.

Đây đại khái là kiến trúc to lớn nhất từ trước tới nay bọn họ gặp dược, tháp vàng của nhân loại đã được xem là một kỳ tích, nhưng trước mặt cung điện này chỉ là đồ chơi con nít. Chỉ sợ Hoàng của chúng tiên hiện giờ, Lăng Tiêu Bảo Điện của Ngọc Hoàng Đại Đế, cũng xa xa không có khí thế như nó, bởi vì thân hình của người bình thường, căn bản không cần ở địa phương lớn như thế.

Mà lịch sử ẩn chứa trong đó, càng làm cho chúng tiên sợ hãi thán phục không thôi, đây từng là điền viện của Thiên Đế, chính là Đông Hoàng Thái Nhất đại danh đỉnh đỉnh a.

Sợ hãi thán phục ngoài càng là may mắn, cảm phục, may mắn chính mình không cần cùng như vậy Yêu Hoàng sanh ở đồng dạng thời đại, cảm phục có thể đem như vậy nhất thời đời (thay) chung kết thiên thần Hậu Nghệ.

Hứa Tiên chính là Hậu Nghệ chuyển thế tin tức cũng không từng truyền ra bên ngoài, giới hạn tại Tiết Bích mấy người biết được.

Chúng tiên vừa đi, vừa chỉ chỏ bốn phía nhao nhao nghị luận. Tiết Bích đi trước chúng tiên, ngược lại giống như hướng dẫn viên du lịch, khi dẫn bọn họ tới trước đồ đằng Kim Ô, đã bài tốt yến hội rồi.

Nhìn thần tọa cao lớn như núi, đã sớm bị Hứa Tiên thu vào công đức ngọc bài, phát hiện đồ chơi này làm từ vàng ròng mà thành, là một ngọn núi vàng chân chính. Hơn nữa nhìn màu sắc tương đối phù hợp với thưởng thức của Đông Hoàng Thái Nhất, không hổ là nhà giàu mới nổi, lựa chọn làm đồ cất chứa đầu tiên, hôm nay tiện nghi cho Hứa Tiên.

Đánh tan biểu tượng quyền y của Đông Hoàng Thái Nhất lưu lại, thay thế bằng một cái ngọc tọa do ngọc tạo thành, khắc đầy đường vân bọt biển và sóng cả, ngồi lên trên, giống như có sóng biển vây quanh thân thể, phía sau ngọc tọa, là một hải đồ cực lớn, tường tận bao quát thủy văn bốn biển.

Trước ngọc tọa, một nữ tử dáng người thon dài đang đưa lưng về phía chúng tiên, ngửa đầu dừng nhìn qua hải đồ này. Nàng đã thu dáng vẻ tùy ý trước kia, mặc một bộ hoa bào lộ vai, trên bào phục có yêu đường vân màu xanh đậm như biển cả, một đạo thần quang đang bao phủ thân thể của nàng. Càng tăng thêm một tia khí tức thần thánh mỹ lệ.

Nghiễm nhiên, đây chính là nữ thần xinh đẹp chân chính, làm cho chúng tiên đứng nhìn từ xa, sinh lòng kính ý. Tuy biết vị kia xưng là mụ tổ nương nương, tên là Ngư Nhi tiểu cô nương, nhưng hiện tại, không có ai liên hệ hai người lại thành một.

Cặp môi đỏ mọng của Tiết Bích nhúc nhích, một âm thanh lọt vào trong tai của Ngư Nhi, nói:

- Đi, bảo trì, chuẩn bị quay người lại!

Trên gương mặt của nữ thần cao quý này tràn ngập khẩn trương, chỉ cảm thấy chuyện này còn khó khăn hơn việc cứu người trong mưa gió, nhưng nhìn lên bức hải đồ này, đây là Hứa Tiên trong lúc rãnh rỗi đã vẽ nó ra, vẫn còn nhớ rõ lời hắn nói khi đó.

- Nếu như ngươi đã lựa chọn vận mệnh của mình, ta muốn nói cho ngươi, biển này rất lớn, so với lục địa còn lớn hơn nhiều. Thỉnh dùng lực lượng ngươi phù hộ cho tất cả người đi thuyền trên biển, trở thành nữ thần chân chính.

- Nhưng ta chỉ là nữ ngư dân thôi.

Khi đó nàng nói như vậy.

- Ngươi đúng là thế, nhưng trong mắt ta lại không phải, bởi vì ngươi là nữ thần!

Phía sau nàng có tiếng bước chân tới gần. Tiết Bích nhìn qua Ngư Nhi đang si ngốc, âm thầm lo lắng, thời điểm này nàng sẽ không bỏ cuộc nửa chừng chứ!

- Ta nên nói cái gì với bọn họ đây?

Nàng âm thầm xoắn tay lại với nhau.

- Sẽ, nhất định sẽ, cả biển cả này đều phải nghe theo lời của ngươi, đi thôi, trở thành hóa thân của biển cả!

Ngư Nhi, không, là mụ tổ nương nương bỗng nhiên quay người, mỉm cười thi lễ với chúng tiên.

- Cung nghênh chư vị thượng tiên, Lâm Mặc lúc này nghênh tiếp các vị.

Hào quang và dáng vẻ tự nhiên, trên mặt xuất hiện nụ cười ưu nhã, làm cho người dạy cho nàng là Tiết Bích cũng sững sờ, đây thật sự là Ngư Nhi sao?

Chúng tiên nhao nhao chào, gọi một tiếng "Mụ tổ nương nương!" Sau đó dâng lễ vật của mình.

Mang theo quyết ý khi cứu người trong biển cả. Cho dù không hiểu rõ, cũng phải thổ lộ chân tướng kiên định của bản thân. Vào giờ phút này, nàng muốn dũng cảm trở thành nữ thần.

Giống như con nhộng ngủ say đã lâu, phá kén thành bướm.

Đại điện to lớn này, đã không còn là thần miếu Thái Nhất nữa, mà là Thủy Khuyết Tiên Cung, nghênh đón tân chủ nhân của nó.

Hứa Tiên lặng lẽ ngóng trông nhìn thấy một màn này, phát ra lời chúc phúc của bản thân, không nói gì, quay người đi vào phòng bếp, chuẩn bị mỹ vị món ngon.

Yến Tử cẩn thận từng li từng tí đứng ở một bên, Tiết Bích phải phụ trách bàn bạc với chúng tiên, dù sao Ngư Nhi còn không có chút kinh nghiệm với những chuyện này, cần nàng điều hòa, âm thầm sai sử.

Yến Tử là người đưa đồ ăn duy nhất, nhưng khi liếc nhìn sang Hứa Tiên, nàng liền co vai lại. Con mắt nhìn chằm chằm vào mũi chân, sắc mặt từ trắng chuyển hồng, nếu như Hứa Tiên còn không dời ánh mắt, thì sắc mặt của nàng hồng lên, đỏ ửng.

Hứa Tiên khẽ lắc đầu, thời điểm Thủy Khuyết Tiên Cun thành lập, nghi thức đúng là keo kiệt ah!

Ngoài điện Tiết Bích đang nói chuyện với chúng tiên, vừa nhìn ra bên ngoài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK