Cố nhiên đã từng nghĩ tới Hứa Tiên sẽ đến ngăn cản lần đại hôn này, nhưng lại không nghĩ rằng sẽ là phương thức như thế. Cảm giác chính mình ngày hôm nay nếu như bị người như thế mang đi, quả thực mất mặt về đến nhà.
- Hồ ly, chút tư tình nhỏ là không có tiền đồ, ngươi vẫn nên trở về giai cấp vô sản giản dị đi!
Hứa Tiên cũng là một câu nói truyền trở lại, hắn vốn tưởng rằng Tam hoàng tử tàn nhẫn tất nhiên sẽ xuất thủ, lại chưa từng nghĩ đến, Tam hoàng tử nhìn Hồ Tâm Nguyệt thật sâu, trên mặt đồng dạng mang theo các loại tâm tình u buồn, không thể tin tưởng,...thâm tình nói:
- Hi nhi, ngươi quen biết hắn sao? Hắn là ai? Ngươi trả lời ta đi.
Hứa Tiên chỉ biết, hài tử này đã hỏng rồi.
- Hắn không phải nói rồi sao? Hắn gọi là Tằng A Ngưu?
Hồ Tâm Nguyệt nhìn chằm chằm Hứa Tiên, tâm tình rất kém đáp, nàng biết lần đại hôn này đã thất bại rồi, cũng không có tâm tư gì đến ứng phó Tam hoàng tử.
Tam hoàng tử còn không kịp nói, Hứa Tiên đã bi phẫn nói:
- Trước đây khi cùng ta ngắm trăng, gọi Ngưu ca ca, hiện tại có mới nới cũ, lại gọi ta là Tằng A Ngưu.
Hồ Tâm Nguyệt túm lấy cổ áo của Hứa Tiên:
- Ngươi câm miệng cho ta!
Xung quanh truyền đến tiếng nghị luận đều, ngay cả nàng loại tầm tình không đem hắn đặt ở trong mắt, cũng bị người liên tưởng đến cùng loại gia hỏa này có quan hệ phương diện kia, thật sự có chút phát điên.
Tam hoàng tử lại hiểu lầm Hồ Tâm Nguyệt thái độ chuyển biến, ngữ khí khó khăn nói:
- Hi nhi, ngươi thực nhận thức hắn, vì sao, cho tới bây giờ, không có nói cho ta biết, vì sao, đây rốt cuộc là vì sao?
Đến cuối cùng đã nhịn không được rít gào lên.
Hứa Tiên chán ghét một chút, thầm phỉ báng trong bụng nói: bởi vì ngươi không phải diễn viên chính a, ở trong kịch truyền hình loại gia hỏa như ngươi chính là vì bị NTR mà tồn tại. Nói lại, đây thực sự là Tam hoàng tử mà ta đã gặp qua trước đây sao?
Hồ Tâm Nguyệt phất phất tay:
- Ta đi, các ngươi trò chuyện đi sao!
Nàng cũng không muốn để tâm niệm của Hứa Tiên kinh lịch qua những chuyện chán ghét kia, ở trong hiện thực lại kinh lịch qua một lần nữa.
Hứa Tiên cũng đã làm tốt chuẩn bị giết ra khỏi vòng vây.
Lúc này, Tam hoàng tử lại mở miệng nói:
- Hi nhi, không nên trốn tránh, nói cho ta biết lựa chọn của ngươi đi, không nên sợ hãi thương tổn ta, nếu như ngươi lựa chọn ta, ta sẽ dùng cả sinh mệnh của ta...
Vẻ mặt si tình kia của hắn, trong khóe mắt lệ nóng, để Hứa Tiên có một loại cảm giác mất mác "ta có phải là đến nhầm địa phương rồi không?".
Hồ Tâm Nguyệt một lòng thoát khỏi hiện trạng này, không muốn lại nghe loại lời nói buồn nôn này nữa, lập tức ngắt lời nói:
- Ta chọn hắn!
Hứa Tiên nghĩ, Tam hoàng tử kia trong nháy mắt biểu tình chính là "như bị sét đánh" chính là thuyết minh hay nhất. Sắc mặt hắn tái nhợt, thanh âm run run nói:
- Ta...biết hạnh phúc của ngươi chính là hạnh phúc của ta, ta chúc các ngươi bạch đầu giai lão...
Lần này ngay cả Hứa Tiên cũng nghe không nổi nữa, vội vã lôi kéo Hồ Tâm Nguyệt hướng ra ngoài cửa đi đến, dọc theo đường đi quả nhiên không ai ngăn cản, nhưng so với ánh mắt chăm chú kia của Tam hoàng tử, quả nhiên vẫn là cam nguyện ý bị một trăm người vây công hơn.
Mắt thấy Tam hoàng tử thủ đoạn độc ác kia biến thành một kẻ não hỏng như vậy, Hứa Tiên cũng không biết nên vui hay nên buồn, nhưng ít ra từ hôm nay trở đi, Hồ Tâm Nguyệt lại cũng vô pháp lợi dụng thân phận Thường Hi này nữa.
Người xung quanh tách ra hai bên, nhìn theo Hứa Tiên mang Hồ Tâm Nguyệt rời khỏi, nguyên bản ánh mắt coi thường biến thành nghiêm nghị kính trọng, nguyên bản hình tượng quê mùa kia trong nháy mắt đã trở nên cao lớn, hơn nữa càng lúc càng lớn. Dựa vào thân phận như vậy dĩ nhiên có thể cùng Tam hoàng tử tranh đoạt nữ nhân, cuối cùng còn thu được thành công, đây là một loại mị lực gì.
Mà Hồ Tâm Nguyệt thừa thụ chính là một loại ánh mắt khác, cùng với rất rất nhiều chỉ trỏ bàn tán.
- Nữ tử thanh lâu quả nhiên là lẳng lơ.
- Chậc chậc, không nghĩ tới nàng dĩ nhiên thích nam nhân như vậy.
- Đầu nàng có phải là bị lừa đá rồi không?
Đủ loại đánh giá như thế khiến nàng rất muốn độn pháp một cái, bay trên trời mà đi, hoặc là dùng một đạo Đâu Suất Hỏa đem người ở đây hết thảy giết chết.
Nhưng Hứa Tiên nắm chặt tay nàng hiển nhiên sẽ không cho nàng cơ hội này, thẳng đến biến mất ở trong ánh mắt của mọi người, mới hóa thành độn quang, trở lại trong Bạch Vân Quan, đã thấy Hứa Tiên ngồi ngay ngắn trên bồ đoàn, mìm cười nhìn về phía nàng.
Hồ Tâm Nguyệt lại lấy làm kỳ lạ:
- Chẳng lẽ là phân thân thuật?
Trên thực tế, Hứa Tiên biết trong Phật hiệu, xác thực có phân thân thuật, mặc dù làm không được "hóa thân hàng tỉ" Khoa trương như vậy, nhưng coi như là pháp thuật không tệ. Chỉ là cũng không phải áp dụng trong tranh đấu, bởi vì mỗi một phân thân đều là từ trong bản thể phân hoá ra, phân ra không chỉ không thể biến cường, ngược lại sẽ trở nên yếu hơn.
Hơn nữa trong tay Hứa Tiên có vài pháp thuật cường đại cần hắn đến tu hành, cũng không có tinh lực lại đi nghiên cứu cái khác. Hơn nữa có Thủy Hồn Thuật, đã tương đương với có rất nhiều phân thân, uy lực của Long Khu so với bất cứ phân thân nào đều phải mạnh hơn nhiều lắm.
Khi Long Khu đầu nhập trong Công Đức Bài của Hứa Tiên, Hồ Tâm Nguyệt không khỏi càng kinh ngạc: vừa rồi đó chẳng lẽ không phải là không khỏi, mà là Khôi Lỗi?
Hứa Tiên cũng không giải thích, nhìn Hồ Tâm Nguyệt một thân áo cưới đỏ thẫm:
- Xem ra hôn lễ của ngươi không thể thành công được rồi.
- Lần này ngươi hài lòng rồi?
Hứa Tiên cười nói:
- Nói vậy lần này cắt đứt kỳ luyến có một không hai, ngày hôm nay sẽ truyền khắp kinh thành.
Đối với tràng kịch do chính mình đạo diễn này, rất là hài lòng:
- Hiện tại ngươi có thể đem nhục thân Thường Hi trả lại cho nàng đi.
Thường Hi cũng theo đó biến mất ở trong phạm vi tầm mắt của mọi người, sau này có không ít người ở ngoài kinh thâm tra theo cái gọi là Cao Lão Trang, lại phát hiện căn bản không có một địa phương như vậy, hơn nữa cũng căn bản không ai biết gia hương của Thường Hi ở nơi nào. Từ nơi nào đến, lại đã đi về nơi nào, một đời danh kỹ hạ lạc rốt cục thành mê đề, dẫn tới hậu nhân làm ra vô số huyễn tưởng.
Hồ Tâm Nguyệt làm mặt lạnh nói:
- Không quan hệ với ngươi!
Chỉ cảm thấy rất nhiều lần hạ giới, đây là một lần mất mặt nhất, trong lòng đem Hứa Tiên hận đến chết.
Hứa Tiên lắc đầu nói:
- Thực không hiểu thưởng thức.
Trầm mặc chỉ chốc lát, Hồ Tâm Nguyệt đột nhiên hỏi:
- Tằng A Ngưu lại là chuyện gì xảy ra?
Hứa Tiên khinh miệt liếc nhìn nàng một cái, một cổ cảm giác ưu việt trên chỉ số thông minh thản nhiên mà khắc sâu, chính là cổ nhân...Cổ yêu quái đương nhiên chưa từng nghe qua đại công tích Tằng A Ngưu đại chiến Quang Minh đỉnh.
Hồ Tâm Nguyệt bị hung hăng kích thích:
- Cừu này không báo phi quân tử, Hứa Tiên, ngươi cứ chờ đó cho ta!
- Được được.
Hứa Tiên qua loa có lệ, bỗng nhiên thần sắc khẽ động:
- Lại có người đến!