Xoa xoa góc áo nghiêng đầu. Sắc mặt tái nhợt hiện ra nét đỏ ửng.
- Đợi Tiểu Thiến tu luyện linh thể tới đại thành, cũng không khác gì phàm nhân, cũng có thể...
Hứa Tiên nhất thời hiểu được ý của nàng, cho nên dò xét nàng một phen, dưới quần áo màu lam nhạt, dáng người của nàng cao gầy, sắc mặt tái nhọt của nàng mang theo màu hồng nhạt, vô cùng có hương vị, khiến người ta nhịn không được muốn ôm vào trong ngực, hảo hảo bảo hộ thương tiếc nàng. Rồi sao đó mới hô hít nàng thật sâu.
Nhưng giờ phút này Hứa Tiên cũng rõ, hai chủng cảm giác này không có mâu thuẫn. Chỉ chân thành nói:
- Đến lúc đó, ta lấy ngươi.
Tiểu Thiến gật đầu, nói:
- Ân.
Hai người đi trong núi, mây mù tràn ngập. Hơi nước như thác nước.
Tiểu Thiến còn nhắc tới chuyện trong núi, nói tới tên Kim Lũ Pháp Vương. Hứa Tiên kinh ngạc nói:
- Cái gì ngay cả Mị Nương cùng Thải Nhân cũng bị bắt rồi à?
Tiểu Thiến nói:
- Đúng vậy a. Ngày hôm qua nhân sâm tinh nói với ta. là do tên đó làm, bảo nhân sâm tinh dùng chính bản thân mình đổi lấy hai nàng, nhưng ta không đấu lại Kim Lũ Pháp Vương, chỉ có thể đợi tướng công tới nghĩ biện pháp.
Hứa Tiên nói:
- Chúng ta đi cứu các nàng đi! Cũng không để nhân sâm tinh bị tên kia ăn được.
Nhân sâm tinh ngàn năm đúng là vật đại bổ, cũng khó trách tên Kim Lũ Pháp Vương kia đánh chủ ý lên nhân sâm tinh, cho nên dùng loại phương pháp này.
Tiểu Thiến cười nói:
- Tướng công không cần lo lắng, lão nhân sâm tinh kia đã bị ta bắt giữ, đương nhiên không thể rơi vào trong miệng Kim Lũ Pháp Vương rồi.
Nhân sâm tinh cầu viện nàng, đương nhiên không có nhiều phòng bị.
Hứa Tiên rất là im lặng. Nàng đại khái nghĩ rằng, nếu như mình không thể cứu được hai con thỏ kia, thì có ý định ăn tươi nhân sâm tinh a.
Tiểu Thiến lo lắng nói:
- Nhưng mà đạo hạnh của Kim Lũ Pháp Vương không thấp, chúng ta nên đợi Bạch tỷ tỷ về rồi nói sau!
Hứa Tiên xoa bóp mũi của nàng, cười nói:
- Không tin ta phải không, ta sợ đi trễ, hai con thỏ kia bị người ta hầm cách thủy ăn rồi đấy.
Tiểu Thiến suy nghĩ một chút, nói:
- Kim Lũ Pháp Vương cho nhân sâm tinh thời hạn ba ngày, chúng ta vẫn còn hai ngày để chuẩn bị. Cho nên tướng công cứ đi tìm Ngư đạo trưởng tính toán vị trí. Lại kêu Tiểu Thanh cô nương, ba người chúng ta, trước tiên lén cứu hai con thỏ kia ra trước, rồi sau đó mới làm ý định khác! Ta cảm thấy được tốt nhất nên tránh xung đột, đợi đến lúc Bạch tỷ tỷ trở về, thì Kim Lũ Pháp Vương kia không phải đối thủ.
Những lời của Tiểu Thiến hiện giờ, chẳng khác gì thừa nhận không tin tưởng Hứa Tiên.
Hứa Tiên nói:
- Vậy thì tốt.
Biết đây chỉ là biện pháp nhất thời.
- Tiểu Thiến, ngươi biết ở đây có quặng mỏ nào không?
- Quặng mỏ. Mỏ gì?
- Mỏ vàng mỏ sắt mỏ đồng, ta cần kim linh chi lực thật nhiều để thắp sáng Kim tinh.
Tuy nói thắp sáng Kim tinh, trên thực tế chỉ là thắp sáng phương vị mà thôi, có thể vận dụng lực lượng của thế giới này, thắp sáng Kim tinh. Đương nhiên cần vận dụng đại lượng kim linh chi lực.
Tiểu Thiến nói:
- Chuyện này dễ thôi.
Sau đó đưa tới một đầu thú con, đó là một con chuột, có cái đuôi vô cùng dài, Tiểu Thiến đưa tới cho nó một quả táo đỏ. Nhìn Hứa Tiên nói:
- Tướng công, con chuột này chỉ ăn kim loại. Để ta hỏi nó một câu.
Sau đó nói chuyện với con chuột ăn kim loại một phen, sau đó chỉ rõ phương hướng cho Hứa Tiên nghe:
- Thanh cô nương cùng Ngư đạo trưởng đi tới chỗ ta thì tốt, có kết quả chúng ta sẽ tụ hợp tại thạch động.
Sau khi Hứa Tiên từ biệt Tiểu Thiến, sau đó bay về trong núi, tuy đã biết rõ Kim Lũ Pháp Vương quản chế Phượng Hoàng Sơn, nhưng lại lo lắng quá mức. Trong sơn mạch lớn như thế, mặc cho ai cũng không có khả năng chu đáo. Bay tới một ngọn núi, Hứa Tiên lập tức cảm giác được kim linh chi lực dầy đặc.
Kim linh chi lực không giống với thủy linh chi lực, thổ linh chi lực rải rộng khắp, tùy thời tùy ý dùng đến, trong không khí tuy có linh khí vô cùng mỏng manh. Đại bộ phận vẫn tồn tại ở những quặng mỏ, nhưng kinh linh chi lực dày đặc, lại không dễ dàng hấp thụ.
Hứa Tiên đứng trên sơn nham, tuy không biết bên dưới là mạch khoáng gì, nhưng chỉ cần có những linh lực này, còn lại chính là tìm kiếm vị trí của Kim tinh. Kim tinh có tên là sao Hôm, Thái Bạch, sao Mai, ban đêm gần với mặt trăng, tương đương dễ dàng tìm kiếm.
Hứa Tiên tĩnh tọa trên sơn nham tu hành. Ban đêm đã đến, nhưng bầu trời lúc này vô cùng u ám, không biết buổi tối có thể ít phí khí lực hay không. Đến ban đêm. Nhưng đưa tay không thấy năm ngón. Bầu trời vào nửa điểm, mới có ánh sao.
Âm thanh của hổ và sói ở tứ phía, quanh quẩn trong núi. Hứa Tiên nhìn lên bầu trời, trong lòng biết Tiểu Thiến đang chuẩn bị công việc ổn thỏa, đang đợi hắn. Nếu như ngày thường còn có thể chờ đợi được, nhưng hôm nay tình huống khẩn cấp, không thể đợi được nữa.
Hứa Tiên thở dài một hơi, nhắm mắt lại. Duỗi một cánh tay ra, năm ngón tay khẻ nhếch lên, giống như muốn chế trụ trời xanh, thần hồn trong Thủy tinh lóng lánh đến mức tận cùng, thao túng thủy linh chi lực trong không khí.
Hứa Tiên mở to mắt, bàn tay lớn nắm chặt lại với nhau, chậm rãi kéo màn che trên bầu trời ra. Mây mù dày đặc tản ra. Một ánh trăng bàng bạc chiếu xuống, giống như cột đèn. Xuất hiện trên bầu trời, một người đứng giữa thiên địa, nhìn lên bầu trời.
Sau màn che, quần tinh lóng lánh, xuyên thấu qua tầng hơi nước dày đặc, lộ ra vẻ sáng ngời đặc biệt. Hứa Tiên từ lúc chào đời tới nay, đây là lần đầu tiên thấy nhiều sao như thế này, màn đêm giống như lông mao của con phượng hoàng che khuất bầu trời, còn quần tinh chính là hạt bụi phát sáng.
Kiếp trước hắn nhìn lên bầu trời. Cũng kém bầu trời ở kiếp này, mà xuyên việt tới thế giới này, cũng gần hai mươi năm rồi, không có đêm nào, có thể so sánh với đêm hôm nay.
Không cách nào dùng ngôn ngữ để hình dung, chỉ có thể nói không thể tưởng tượng. Hứa Tiên vốn đang tìm kiếm vị trí của Kim tinh, nhưng ngẫu nhiên, thấy một mảnh tinh không, đẹp tới không cách nào tả xiết. Dãy núi có tiếng thú gào thét, lúc này giống như yên tĩnh lại, thế giới là một nhà hát lớn, hắn chính là nhân vật duy nhất, trong khoảng thời gian ngắn say mê trong đó, tâm thần như phi thăng lên mặt trăng, thần hồn cũng theo ánh trăng lan tỏa ra các vì sao.
Từ loại cảm thụ kỳ dị này, một điểm không hài hòa của chủ tinh cùng phụ tinh đã từ từ biến mất, thời điểm hắn đắm chìm trong ánh trăng, trí nhớ của hắn vốn bị hai mươi vạn công đức đè nén cũng sinh động hơn, mọi người biết đấy, khi bị trí nhớ của Đông Nhạc Đại Đế nhuộm dần. Tránh có chỗ kiên kỵ, hắn lâu nay không có sử dụng tới.
Không hiểu. Bỗng nhiên Kim Thân màu bạc lóng lánh biến thành phụ nhân. Hứa Tiên là chủ nhân đang đắm chìm trong ánh trăng, nhưng khả năng thao túng Kim Thân đã thoát ly dần, giống như một cái màng nước, không ngừng biến hóa hình dạng trên không trung. Nhưng lại không thể thành hình.