Mục lục
[Dịch] Hứa Tiên Chí
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà một khi ngoại ma câu dẫn ra tâm ma, dưới tác dụng kết hợp, tuyệt đối sẽ làm cho người tu hành bình thường cảm nhận được cái gì gọi là "Trăm mối cảm xúc ngổn ngang" .

Nhưng Hứa Tiên lúc này đang tiến vào trong mộng cảnh, không có chút phát giác nào, nhưng nếu như đây thật sự là trò chơi, thì độ khó của nó trong bất tri bất giác, đã đề cao hơn mấy lần, thậm chí là nhiệm vụ không cách nào hoàn thành.

...

Màn đêm thâm trầm, trường thi trải qua một tiếng chiêng lớn, giờ phút này đã yên lặng xuống.

Phần đông học sinh đang yên ổn ngủ trong phòng được an bài sẵn, nhưng trong kinh thnfh, tấc đất tấc vàng, đương nhiên không được lớn lắm, trong căn phòng có nhiều giường, chỉ dùng bình phong ngăn cách với nhau.

Trong phòng xá to như vậy, nhưng không có người nào nói chuyện, vào lúc đó, ai cũng biết bọn họ cần nghỉ ngơi thật tốt. Ứng thí vào cuộc thi ngày mai.

Phan Ngọc chỉ nằm ở trên giường, lúc này đã đứng dậy, Vân Yên thì nằm ngay bên cạnh, nàng đi qua đẩy Vân Yên, nói khẽ:

- Này, Hán Văn, theo ta ra ngoài một chút.

Phan Ngọc đã lớn như vậy, cho dù ở cùng với Hứa Tiên thật đi nữa, thì nàng cũng thích sạch sẽ. Nhưng trong phòng xá thế này, có cảm giác không được thoải mái, cho nên dứt khoát đi ra bên ngoài một lúc, lại lo lắng để Vân Yên ở đây một mình, cho nên mang theo nàng.

Vân Yên cũng không có chìm vào trong giấc ngủ, mà là đang tu luyện, bị Phan Ngọc đẩy, lúc này tỉnh lại, nàng cũng không ngủ được, lập tức đứng dậy đi ra ngoài cửa cùng với Phan Ngọc

Bầu trời còn mưa rơi lác đác, nhưng dưới ánh sáng của đèn lồng trên hành lang, giông như có tiếng của ngàn vạn con côn trùng đang kêu lên, không ngừng quanh quẩn bên tai.

Hai người đi tới đình đài cuối hành lang, Vân Yên ân cần nói:

- Như thế nào, ngủ không được?

Ngày thường mặc dù có rất nhiều tranh chấp, nhưng cũng không phải không có biểu hiện thân cận, trong thời gian dài ở chung, kỳ thật quan hệ của các nàng rất thân mật.

Phan Ngọc nói:

- Dù sao có ngủ hay không cũng không sao cả, đi ra ngoài rộng rãi một chút cũng tốt, ở trong cái phòng đó ta ngửi thấy mùi lạ.

Phan Ngọc đả thông hai mạch Nhâm Đốc. Vân Yên Trúc Cơ thành công, các nàng một đêm không ngủ cũng không ảnh hưởng gì tới tinh thần.

Vân Yên cười nói:

- Ta cũng cảm thấy như vậy, nhưng nghe được rất nhiều người ngáy ngủ.

Mỉm cười một cái, rồi lại vịn cột trụ hành lang, nhìn qua bóng tối bên ngoài hành lang, nói:

- Không biết hiện giờ hắn đang làm cái gì?

Phan Ngọc nói:

- Có lẽ đang chuẩn bị độ thiên kiếp a!

Trên mặt cũng có chút sầu lo, thiên kiếp nguy hiểm thế nào, nàng cũng có nghe thấy.

Vân Yên nháy nháy mắt nói:

- Yên tâm đi, hắn có nhiều thứ chưa ăn vào, nhất định không nỡ.

Mỉm cười đánh giá quanh thân Phan Ngọc.

Phan Ngọc nhịn không được liếc nàng, nói:

- Là có nhiều thứ chưa ăn đủ đấy chứ.

Tuy biểu rõ Hứa Tiên trước mặt là Vân Yên đang giả trang, nhưng có lẽ bởi vì giả trang quá mức hoàn mỹ, tướng mạo quen thuộc kia cũng làm nàng có chút phân thần.

Vân Yên lại không cong lồng ngực, có chút tự hào nói:

- Đúng là ăn chưa đủ.

Tâm lý của nàng được Hứa Tiên cải tạo qua, cho nên da mặt ở phương diện nay vượt qua Phan Ngọc quá xa.

Phan Ngọc nghe được nàng trả lơi như thế cũng cảm thấy có chút bất đắc dĩ, cũng làm cho Vân Yên cười trộm một phen, nói:

- Đề mục hôm nay chỉ làm theo cách nhớ bài, nhưng vào ngày mai phải hiển lộ tất cả thần thông, thế nào, có muốn ta thư giãn một chút cho hay không?

Phan Ngọc tự tin nói:

- Không cần, cũng không cần.

Vân Yên cười nói:

- Đây chính là ngươi nói."

Nhưng trong lòng đã lập kế hoạch. Phu quân đối với chuyện này không quá coi trọng, ta cũng không cần gắng lấy cái gì hội Nguyên, chỉ cần có thể làm tiến sĩ bình thường, có lẽ đã đầy đủ.

Không thể không nói, nàng có thất khiếu lung linh tâm, cho nên nhìn cực thấu tâm tư của Hứa Tiên, tuy Hứa Tiên không ngăn cản nàng phát huy, nhưng kỳ thật cũng chỉ nổi danh mà thôi, thanh danh vô dụng với hắn mà nói, chỉ là thứ gây phiền toái.

Mọi nơi tịch liêu không người, chỉ có tiếng mưa rơi xuống mái hiên, ngọn đèn dầu mờ nhạt, lời nói và làm việc của hai người cũng tùy tiện một chút, nhưng đề phòng tai vách mạch rừng, nên còn chừng mực.

Trong bóng tối, một đôi mắt đang nhìn từ xa xa, nhưng dần dần nhíu mày.

Trình Tàng Kiếm tối nay tâm sự phức tạp, cho nên không ngủ được, suy nghĩ môt chút, trong bất tri bất giác đi về phía gian phòng của Phan Ngọc ở xa xa. Nhìn thấy hai đạo thân ảnh quen thuộc, vốn định tiến lên chào hỏi, nhưng vào lúc này dừng bước lại. Phan Ngọc cùng Hứa Tiên thân mật, dường như vượt qua tưởng tượng của mình.

Khoảng cách quá xa, cho nên không nghe được Phan Ngọc đang nói cái gì, nhưng hắn tinh thông tiễn thuật, thị lực thật tốt, xuyên thấu qua màn mưa ngăn cách, dưới ánh đèn mông lung, đạo thân ảnh kia càng nhin càng thấy giống nữ tử yểu điệu, giấu sâu trong mộng ảo của nam nhân.

Trình Tàng Kiếm lắc đầu. Chỉ thấy hành vi hiện tại rất không hợp với tính tình của mình, muốn đi về phía Phan Ngọc bên kia

Bỗng nhiên toàn thân của hắn chấn động, trừng to mắt. Hứa Tiên vậy mà kéo tay của Phan Ngọc, mà Phan Ngọc lại không giãy dụa, cứ như vậy mặc cho hắn lôi kéo, giống như đang mỉm cười. Mặc dù chỉ thoáng qua, Hứa Tiên đã buông tay, trong mắt thường nhân không có gì khác biệt.

Nhưng Trình Tàng Kiếm so với người bị bắt tại trận đang ăn gian trong trường thi còn chấn kinh gấp mười lần, hắn biết rõ thói quen của Phan Ngọc, hắn cực kỳ ghét tiếp xúc thân mật với người nào, cho dù là nam nhân hay nữ nhân. Quen biết đến nay, thậm chí hắn chưa từng nhìn thấy có bất cứ người nào thân cận da thịt với Phan Ngọc cả.

Trình Tàng Kiếm vô cùng hiểu rõ chuyện này, dù sao dung mạo của Phan Ngọc dù là nam nhân cũng động tâm, nếu như thân mật quá nhiều, chính hắn cũng không dám cam đoan mình có sinh ra suy nghĩ tục tíu hay không, cho nên cho tới bây giờ vẫn bảo trì khoảng cách. Nhưng ngay vừa rồi, hắn tận mắt thấy Phan Ngọc đem tay của mình nằm trong tay của nam nhna khác, tuy là thời điểm ngắn, lại làm cho tâm của hắn vô cùng rung động.

Thật tình không biết, cho dù là Hứa Tiên hay Vân Yên, đối với Phan Ngọc làm dễ dàng, nhưng thứ hắn nhìn thấy còn nghiêm trọng hơn.

Đáy lòng Trình Tàng Kiếm xuất hiện cảm giác cổ quái, nói không rõ là tư vị gì. Chỉ biết đè nén lợi hại. Phan Ngọc cùng Hứa Tiên quan hệ như thế nào, hắn tuyệt đối không suy nghĩ cao thượng như Như Ngọc Phan Ngọc, có yêu thích ky dị với nhau, cho dù Hứa Tiên khí lãng hiên ngang, nhưng không phải là người có yêu thích này. Hơn nữa nghe nói lần này lên kinh, bên người còn mang theo một thiếp thất cực đẹp.

Hơn nữa những ngày này đủ loại cảm giác, Trình Tàng Kiếm thầm nghĩ: chuyện này còn có mê hoặc khác!

Nhiều loại ý niệm trong đầu xuất hiện một lần, hắn đi nhanh về phía Phan Ngọc cùng Hứa Tiên. Hắn tin tưởng, sau loại cảm giác quái dị này, nhất định cất dấu cái gì đó, hắn muốn đi vạch trần nó ra.

Càng vì thế, trong lòng ngực của hắn có một đoàn âm hỏa đang bốc cháy hứng hực. Đang thiêu đốt tâm lý cao ngạo của hắn, cho nên hắn bước nhanh hơn vài phần.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK