Mục lục
[Dịch]Cực Phẩm Thái Tử Gia- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày hôm sau tin tức lão tứ của nhà họ Triều bị cảnh sát bắt đã được truyền ra, trong lúc nhất thời khiến cho không khí của đại hội thương vụ công nghiệp tàu thuỷ do Ngân Loan hội quán ở Thanh Thị tổ chức càng thêm náo nhiệt, người vẫn mạnh mẽ chống đỡ tình hình là Triều Công Nguyên hôm nay cuối cùng cũng không xuất hiện tại nơi làm việc của Ngân Loan hội quán.

- …Cục hình sự Tỉnh đã phái người xuống, chính là nhằm vào lão tứ của nhà họ Triều, y chính là nghi can lớn nhất trong vụ án của Kê ca trước đây, cũng không phải cảnh sát Thanh Thị chúng ta vào lúc này cố ý không nể mặt mũi của anh em nhà họ Triều, nhưng thật sự là…

Ở văn phòng của Bí thư Thành ủy Mạc Trung Hoàng, Trần Vượng Đông đang giải thích tình hình trước sau khi bị bắt của Triều lão tứ, ý muốn nói với Bí thư Mạc điều này là do Cục hình sự Tỉnh làm…

Mạc Trung Hoàng nghe xong sắc mặt đông lạnh, sau đó khoát tay áo nói:

- Cần phải khống chế ảnh hưởng, đừng để dư luận xôn xao, Cục hình sự của Tỉnh làm như vậy vào lúc này là rất không để ý đến bộ mặt của thành phố, Ngân Loan thương hội chính là hội nghị thương vụ trọng đại mà Thanh Thị đã phải chuẩn bị rất lâu mới công khai hoạt động được, các xí nghiệp đầu tư ở bên ngoài tập trung như mây, thế mà vừa mới bắt đầu lại vạch trần ra sự mục nát của xí nghiệp lớn trong nước, đợi hội nghị kết thúc rồi mới bắt người không được sao? Chỉ biết muốn thế nào là làm theo ý mình thế ấy.

Bí thư Mạc là người có tầm nhìn hơn nữa còn là tầm nhìn vô cùng cao, thử nghĩ xem các thương nhân người nước ngoài sẽ nghĩ như thế nào về điều này? Nhân phẩm của lãnh đạo xí nghiệp trong nước thấp như vậy sao? Như vậy thì làm sao người ta có thể yên tâm cùng mình hợp tác? Ở Ngân Loan hội quán đại biểu của xí nghiệp Hàn Quốc nhìn những doanh nghiệp quốc doanh trong nước với ánh mắt khinh thường, tuy rằng bọn họ đã cực lực che dấu cảm giác này trong nội tâm nhưng Mạc Trung Hoàng cũng vẫn nhận thấy.

Sau khi tống cổ Trần Vượng Đông đi, Bí thư Mạc bèn rút điện thoại gọi cho Tỉnh ủy Chủ tịch Tỉnh Lâm Chi Mậu, ông biết tuy hiện giờ Chủ Tịch không có ở nhà hay văn phòng làm việc mà là ở Bắc Kinh nhưng những tình huống lớn tại Tỉnh khẳng định người này nắm rõ như lòng bàn tay, vì vậy mà Mạc Trung Hoàng đem những bất mãn của chính mình nói hết với Chủ tịch Tỉnh.

- ….Đồng chí Trung Hoàng, về chuyện nhà họ Triều sáng sớm nay đồng chí Quang Chấn đã báo cáo với tôi và Bí thư Chương, anh ta cũng là bất đắc dĩ mà thôi, đêm ngày hôm qua Triều lão tứ đã trốn lên thương thuyền của Sumitomo định yên lặng trốn ra nước ngoài, nhân viên theo dõi của Cục hình sự Tỉnh không biết làm sao đành phải bắt y về, không thể để y chạy được. Y chính là người bị hiềm nghi lớn nhất trong vụ án của Kê ca cũng bởi vì ở Thanh Thị đang diễn ra hoạt động tổ chức khiến mọi người quan tâm là Ngân Loan thương hội nên mới chậm chạp chưa động đến y, đồng chí Quang Chấn cũng đã suy xét đến ảnh hưởng toàn cục hành động ngày hôm qua cũng là bất đắc dĩ, nếu để y chạy ra nước ngoài để bắt trở lại sẽ vô cùng khó khăn trắc trở, đồng chí Trung Hoàng chắc cũng hiểu điều này!

Nghe Chủ tịch nói như vậy Mạc Trung Hoàng cũng không biết nói gì:

- Điều này tôi hiểu rõ, nhưng Chủ tịch Tỉnh, ảnh hưởng là không thể tránh khỏi…

- Ừ, điều này tôi hiểu rõ Trung Hoàng à, có cậu ở Thanh Thị chủ trì đại cục tôi và Bí thư Chương rất là yên tâm, quyết tâm diệt trừ những phần tử hủ bại của chúng ta chưa bao giờ dao động, càng không thể nhân nhượng đối với những thương nhân này, chúng ta đã rất nể mặt họ rồi là bọn họ không chịu thua kém, có chút trách nhiệm và ảnh hưởng là điều không thể tránh khỏi. Chúng ta cũng chỉ có thể đặt nó lên trên vai, chọn cách đối mặt đảm đương, tôi tin tưởng Ngân Loan thương hội cuối cùng cũng sẽ lấy được kết quả khiến cho Tỉnh Ủy và Trung Ương an tâm được, tạo lên một căn cứ đóng tàu số một ở Thanh Thị của Tỉnh Lỗ Đông, theo kế hoạch quy hoạch ban đầu của Ngân Loan tôi tin tưởng vững chắc ở điểm này, Mạc Trung Hoàng cậu nếu làm không tốt vụ Ngân Loan này, tôi xem cậu đối mặt thế nào với các vị phụ lão của Thanh Thị?

- Chủ tịch Tỉnh Chi Mậu xin cứ yên tâm, Thanh Thị sẽ không làm cho Tỉnh Ủy phải thất vọng, lại càng không khiến cho Trung Ương thất vọng, căn cứ Ngân Loan nhất định sẽ phát triển nhanh.

- Vậy là được, Trung Hoàng à, đại hội Đảng toàn quốc lần thứ tư sắp diễn ra rồi, cậu cứ tiếp tục làm công tác về Ngân Loan, trước khi diễn ra một ngày thì cậu tới Bắc Kinh đi, tôi và Bí thư Chương sẽ chờ cậu mừng công, tranh thủ ở hội nghị này có một kết quả thuyết phục đi.

Gác điện thoại với Chủ tịch Tỉnh Lâm Chi Mậu, Mạc Trung Hoàng cảm thấy một cỗ áp lực hội nghị ở thủ đô sắp diễn ra, trước khi diễn ra hội nghị muốn quyết định được hạng mục căn cứ Ngân Loan sao? Điều này quả thật là vô cùng khó khăn nhưng trong lòng y cũng rõ ràng, nếu hạng mục này được quyết định thì con đường làm quan của mình sẽ càng thêm rộng mở, điều này cũng đem lại thể diện cho Tỉnh Ủy. Bí thư mới nhận chức Chương Khởi Minh, Chủ tịch Tỉnh Lâm Chi Mậu đều hy vọng thấy được một màn như vậy, tuy nhiên Mạc Trung Hoàng cũng hiểu, ngoài miệng Lâm Chi Mâu tuy nói chuyện với mình rất hay, nhưng trên thực tế trong lòng ông ấy đối với mình vẫn tồn tại khúc mắc.

Vốn dĩ Mạc Trung Hoàng là thân tín của hệ thống nhà họ Bạch, bao giờ đã kết giao thực sự với Lâm Chi Mậu chứ? Trước kia đã như vậy bây giờ cũng thế còn tương lai thì ngươi phải đứng sang phía của Chương Khởi Minh mà Chương Khởi Minh chính là tới tiếp nhận lại cán bộ của hệ thống Bạch gia cũ!

Sau đó Mạc Trung Hoàng gọi điện cho Trưởng ban thư ký Khổng Lệnh Trăn:

- Lệnh Trăn a, tối nay hẹn với Chủ tịch La Sắc Sắc của tập đoàn Sắc Hinh cùng với Phó chủ tịch tập đoàn tàu thuỷ Trung Quốc Úc Chính Hưng cho tôi tại “Ngân Long mặc vận cư”.

Lão Mạc hạ quyết tâm muốn nói chuyện lớn về căn cứ Ngân Loan.

Hôm nay cũng chính là ngày Triều lão tứ bị bắt, La Sắc Sắc ở lại biệt thự không hề ra ngoài, làm Chủ tịch của Sắc Hinh nhưng cô cũng không phải mỗi ngày đều phải lộ mặt đâu, mà là để Phó chủ tịch Liễu Tông Quyền cùng Loan Nghệ Mỹ đi ứng phó với Ngân Loan thương hội. Tương lai ở Lỗ Đông bên này cũng là vợ chồng họ sẽ chủ trì tập đoàn Sắc Hinh, Sắc Hinh sẽ phải phóng tầm mắt ra cả nước chứ không chỉ dừng lại ở Lỗ Đông này. La Sắc Sắc phải duy trì phong thái như hiện nay cô cũng thích loại cảm giác này, mà bụng giờ cũng dần dần to lên, người khác nhìn thấy sẽ khó mà nhận ra La tổng tài hoa tuyệt mỹ.

Cả buổi trưa đùa giỡn với Đường Sinh, cô đến quần áo cũng chưa thay, ngồi ở phòng rượu trên tầng hai của biệt thự cô vẫn mặc váy ngủ áo ngực cũng không thèm mang, ở trong này không có người ngoài, toàn là những người thân cận nhất của Đường Sinh, chẳng có gì mà phải che giấu cả, cho nên Sắc Sắc không thèm tránh.

Vào ban ngày Ninh Hân, chị Dung và Anh Tú đều không có ở nhà, các cô đều có việc, hôm nay động thủ với Triều lão tứ khiến cho tình thế có chút biến chuyển, bao gồm Tập đoàn tàu thuỷ Trung Quốc và Tổng công ty công nghiệp tàu thuỷ Trung Quốc đã thu mua cổ phiếu của Thanh Cương cũng phải triệu tập hội nghị khẩn cấp. Đối với việc Tập đoàn Thanh Cương bị lộ tảy ra một số vấn đề bọn họ đều tỏ ý nghi ngờ, cũng bởi vậy mà vạch trần sự hỗn loạn về nhân sự bên trong của hai đại tập đoàn này….

Điều này cũng chỉ là phản ứng dây chuyền nhưng lại khiến cho Triều Công Nguyên vô cùng sầu não, lực khống chế của các anh em nhà họ Triều đối với Thanh Cương lại thêm một bước suy yếu.

Nhiều ngày nay Đường Sinh càng thêm cưng chiều Sắc Sắc, còn bao hàm cả một loại sợ hãi, cảm giác thấp thỏm sợ cầm thì bị rơi vỡ mất, thỉnh thoảng còn đem ánh mắt nhìn chăm chú vào cái bụng vẫn còn bằng phẳng của Sắc Sắc, lại năm lần bảy lượt vụng trộm hỏi Trần Tỷ:

- Trần Tỷ, đúng là có thật chứ?

Cái loại tâm tình lo được lo mất này khiến Trần Tỷ không nén nổi buồn cười, chưa bao giờ thấy hắn thất thố như vậy, kỳ thực trong lòng cô cũng hiểu, Thủ trưởng Đường mới có 18 tuổi, vậy mà sắp làm cha rồi? Nghĩ lại cũng thấy hoang đường, việc này nếu để cho mẹ hắn là cô Liễu biết được thì cô sẽ nghĩ như thế nào đây?

Ngay trước mặt Trần Tỷ, Đường Sinh vẫn muốn ôm Sắc Sắc ngồi lên đùi mình, Sắc Sắc ít nhiều cũng thấy ngượng ngùng, người tình dáng người vô cùng to lớn, chính mình ngồi ở trong lòng hắn không hề cảm thấy khó chịu, ngược lại còn thấy vô cùng an tâm:

- Cậu không sợ Trần Tỷ chê cười hay sao?

- Chê cười cái gì? Trần Tỷ sẽ không cười đâu.

Đường Sinh không cho là như vậy còn quay lại hỏi Trần Tỷ:

- Trần Tỷ, cô nghĩ đứa bé này sẽ là trai hay gái?

Sắc Sắc trợn tròn mắt, Trần Tỷ thì bật cười hỏi ngược lại:

- Vậy Đường thủ trưởng hy vọng là trai hay gái?

Lời này cũng chính là điều mà Sắc Sắc muốn hỏi, cô liền nghiêng trán nhìn chằm chằm Đường Sinh:

- Nói nhanh lên, không được do dự.

- Ồ…tôi đây hy vọng là song thai, tốt nhất là long phượng thai, ha…

Câu trả lời của Đường Sinh đổi lấy một cái cốc của Sắc Sắc.

Bàn tay nhỏ nhắn cốc một cái lên trán của hắn nói,

- Giảo hoạt, tôi là heo sao? Một lần mà muốn sinh những hai đứa?

Trần Tỷ lại lần nữa phụt ra, cười đến không ngừng được, Đường Sinh thì cười haha:

- Thì sinh một lần luôn, nếu nuôi thì nuôi cả đôi.

- Cút đi, còn lâu mới nuôi một đôi, chỉ có hai quả lê thôi sinh hai đứa con thì cậu còn gì để tranh nữa chứ?

- Chị xem chị nói gì vậy, tôi sao có thể đoạt sữa với con của mình sao? Đúng không Trần Tỷ?

Đường Sinh hơi xấu hổ cười.

Trần Tỷ cười đến nghiêng ngả, Sắc Sắc thì nâng cằm của hắn lên:

- Vậy nên tôi mới nói, chỉ sinh một đứa thôi, một bên của đứa bé, một bên dành cho cậu.

- Tôi có nên cảm động lệ rơi đầy mặt không? Không được, Chúng ta đi “bắn thêm một súng” nữa đi, dù thế nào cũng phải sinh đôi nha…

- Thêm cái đầu cậu ý, cái đó của cậu to lớn ác độc như vậy, nhỡ đem đứa nhỏ phá hư đi thì phải làm sao? Trần Tỷ, có đúng không?

- Phải, điều này nguy hiểm khá lớn đó.

Nhìn thấy Sắc Sắc nháy mắt với mình, Trần Tỷ liền phụ họa theo ý của cô.

Đường Sinh sầm mặt lại

- Chết tiệt, Trần Tỷ, vậy từ giờ trở đi tôi không được làm chuyện đó với La Sắc Sắc à?

Sắc Sắc nghe vậy cúi người nằm lên trên bàn rượu:

- Trần Tỷ, số tôi đúng là xấu quá mà? Suốt ngày bị người ta nhớ đến làm chuyện đó thôi.

Bọn họ đang trò truyện tán gẫu vui vẻ thì Cam Tịnh gọi điện thoại đến, Trần Tỷ trước nghe sau đó chuyển cho Sắc Sắc:

- Là Cam Tịnh…

Hàn huyên vài câu, Sắc Sắc ừ vài tiếng liền cúp điện thoại, Cam Tịnh đang cùng Liễu Tông Quyền, Loan Nghệ Mỹ ở Ngân Loan hội quán tham dự thương hội thì Trưởng ban thư ký Khổng Lệnh Trăn đến tìm bọn họ, nói tối nay Bí thư Mạc muốn mời La tổng đi “Ngân Long mặc vận cư”, xin vui lòng đến dự.

Sắc Sắc liền đứng lên, hai tay xoa nắn vòng eo còn nhẹ nhàng lắc lắc, cô vừa là nhân vật quan trọng lại còn là mỹ nhân chân dài có lực sát thương vô cùng mạnh mẽ, mặc dù Đường Sinh đã nhìn quen bộ dáng lẳng lơ của cô nhưng cũng không thể chống cự lại được:

- Ôi….Cán bộ cấp Phó tỉnh muốn mời ăn cơm, tám phần là coi trọng bộ dáng xinh đẹp chết người này của tôi, tối nay nhất định phải mặc tử tế một chút, biết đâu ngày mai vừa mở mắt ra thì đã được lên làm quan rồi.

Đôi mắt đẹp của cô vẫn chăm chú nhìn Đường Sinh, bộ dạng như muốn chọc giận hắn, Đường Sinh bĩu môi:

- Lão Mạc lòng có dư mà lực không đủ, tuy nhiên tôi thực vẫn phải đề phòng Sắc tổng cùng với quan lớn bỏ chạy, vậy nên, bản thiếu gia quyết định, tối nay dùng tư cách nam thư ký của Sắc tổng tham gia bữa tiệc này.

Sắc Sắc cười duyên rồi lại gần vòng tay ôm cổ hắn nhìn sang Trần Tỷ nói:

- Trần Tỷ à, chị nghĩ Mạc Trung Hoàng sẽ nghĩ như thế nào? Ồ, một người đẹp trai như vậy, chẳng lẽ là La Sắc Sắc bao tên mặt trắng này? Tôi lại lén liếc mắt đưa tình vài lần, chắc chắn người ta sẽ nghĩ thế.

Cô biết Nhị Thế Tổ muốn gặp Mạc Trung Hoàng là có dụng ý của hắn, mà không phải là vì mình mà xuất hiện, chẳng qua người này không muốn nói ra mà thôi.

Đường Sinh cúi mặt ở hai bầu ngực to lớn của cô mà dụi dụi, con ngươi sâu thẳm chợt lóe:

- Cần phải tiếp xúc gần gũi với Mạc Trung Hoàng này, ông ta là đại tướng đắc lực nhất của lão Bạch còn ở lại Lỗ Đông, khả năng toàn tâm theo Chủ tịch Lâm là không lớn, Bí thư Chương nói việc này vô cùng trọng đại, tôi phải tìm hiểu thêm về người này, để tìm cách làm loạn bố cục của ông ấy tạo cơ hội cho cha tôi chứ.

- Ôi, cục cưng bé nhỏ, nếu muốn buổi tối nay tôi dẫn đi cùng, thì biện pháp tốt nhất là phải lấy lòng tôi ngay từ bây giờ, ví như mát xa cho tôi hoặc vân vân.

- Tất nhiên không thành vấn đề, Trần Tỷ, lấy lọ dầu đến đây để tôi hầu hạ Sắc tổng, được nữ nhân mạnh mẽ này bao thì thương cũng không dậy nổi a!

Thời điểm Đường Sinh mát xa cho La Sắc Sắc thì Chủ tịch Thành phố Thanh Thị Vệ Đạt Côn cũng nhận được tin tức Bí thư Mạc muốn mời La Sắc Sắc đi “Ngân Long mặc vận cư”, mặt ông hơi trầm xuống, lão Mạc, ông có phải đã rất nóng vội rồi hay không? Điều này không phù hợp với tác phong cẩn thận nghiêm túc từ trước tới nay của ông.

Trưởng ban thư ký Trương Chính Lâm trước tiên đem tình huống này báo cáo lại cho Chủ tịch Thành Phố Vệ:

- …Mặt khác, Lão tứ nhà họ Triều bị bắt làm liên lụy tới một vị nhân viên cao cấp của tập đoàn Sumitomo ông Nakamura, ông ta đang nói với Trần Vượng Đông tại Cục công an thành phố là muốn bảo lãnh người ra.

Ông Nakamura ở xã hội thượng lưu của Thanh Thị hoạt động rất mạnh, người mà ông ta có giao tình hoặc quan hệ công việc là những nổi tiếng thật sự không ít, người Nhật Bản này quả thực rất có năng lực, Vệ Đạt Côn nhíu mày nói:

- Tạm thời cứ mặc kệ chuyện của bọn họ, Thanh Cương cũng muốn tham gia hạng mục của Ngân Loan, hix, lần này đúng là rất khó a!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK