Tiểu Man quả nhiên là một mỹ nữ có cá tình, tự mình đặt cho Đường Sinh một vị trí, “tôi chỉ coi cậu là tình nhân” thôi.
Tình nhân ư? Thế chẳng phải người thân của cô sẽ khinh rẻ tôi sao? Đường Sinh nghĩ trong lòng, tôi sẽ bị nghi ngờ là được bao mà.
Cứ như vậy ôm Tiểu Man ngủ một đêm, hắn hoàn toàn không có chút áp lực, người tình là tốt, người tình thì có thể bền lâu hơn.
Cũng trong ngày hôm đó, ở Bắc Kinh hai hoa khôi cảnh sát Đinh Hải Dung và Ninh Hân song song xuất hiện trong bộ Công an, đến thăm hỏi lãnh đạo cũ và bí thư cũ của các cô. Là ai vậy ta? Chính là ông Chung Hoài Nhân vừa mới được điều về Bộ công an không lâu, hai cô ấy chính là nhờ sự quan tâm của Chung Hoài Nhân mới được chuyển về tỉnh.
Bây giờ thì sao, lại muốn nhờ sự quan tâm của lão Chung để chuyển đơn vị đây, đương nhiên không phải lão Chung chủ động quan tâm mà là Đinh Hải Dung xin chuyển.
Trong lúc phá án ở Tây Kỳ Ninh Hân và Hải Dung phối hợp với nhau cực kỳ ăn ý, tình bạn cũng tiến triển rất nhanh, đến nay đã thành chị em tốt. Với cá tính của Ninh Hân, cô còn ngượng ngùng chạy theo Đường Sinh tới Lỗ Đông, nhưng Hải Dung thì không sợ điều đó.
Tính cách Hải Dung thẳng thắn, nghĩ gì thì làm cái đấy, chẳng qua cũng chỉ là đi Lỗ Đông sao? Cho dù cậu có lên trời hay xuống đất thì cũng không thể bỏ được chúng tôi?
Cô ấy chỉ cần gọi một cuộc điện thoại về Bắc Kinh rồi cúp máy xuống, thì bên này Lão Chung đã gật đầu, cũng không nói nhiều chỉ nói một câu, “Em nuôi tôi Đường Sinh tới Lỗ Đông rồi, tôi cũng muốn tới đó, nếu như ông không quan tâm tôi sẽ từ chức không làm nữa, không chỉ có mình tôi mà còn có cả Ninh Hân, ông phải đồng ý cho chúng tôi chuyển tới đó mới được”.
Như vậy Lão Chung chỉ biết cười lớn, Tiểu Thái Tử này khá lắm, Đinh gia khuê nữ theo đuổi rất chặt, nhất quyết muốn tới Lỗ Đông che chở cho em nuôi, vậy thì có thể làm sao chứ? Đi thì đi thôi, Chung Hoài Nhân hiện nay làm gì chứ? Trước đây chúng ta từng nói rồi, hạ tuần tháng 8 Lão Chung được điều tới Bộ công an, được bổ nhiệm làm Thứ trưởng thường trực bộ công an, kiêm Phó trưởng ban thư ký Ủy ban chính trị pháp luật Trung ương.
Kỳ thật bây giờ có thể nhìn ra, vị này chính là nhiệm kỳ năm 2007 phải được đề bạt lên làm Ủy viên quốc hội, bộ trưởng bộ công an
Sự đột ngột thay đổi vị trí của lão Chung chỉ là một điềm báo trước cho bước tiếp theo của họ Đường, đây phải phối hợp với một số tình thế.
Có một vài đại gia tộc nhạy bén có thể cảm nhận được sự thay đổi, nhưng không thể phỏng đoán được cụ thể lão Đường gia mục đích là nhằm vào đâu.
Đã nói lão Chung nhúng tay vào chút việc nhỏ điều động nhân sự của bên này, thực sự là đại tài tiểu dụng,những ngày vào Bắc Kinh, ông ta và Đường Thiên Tắc, Đường Thiên Tứ cũng gặp mặt không ít, cũng quen cán bộ trong bộ công an hiện có liên quan tới Đường gia. Làm chút việc nhỏ này gần như không cần ông ta mở miệng, những người đứng đầu của cục đều trực tiếp ấn định rồi, cho nên Hải Dung và Ninh Hân đều xuất hiện ở văn phòng của Lão Chung.
Sau một hồi nói chuyện, cũng khoảng hai mươi mấy phút, lão Chung đã hiểu rõ, tình cảm của hai vị này đều là chị nuôi của Đường Sinh, bạn đừng nghĩ rằng có nhiều chị thì là một việc tốt, ngoài ra, Đường Thiên Tứ nói với Lão Chung, Ninh Hân còn có một thân phận khác bên quân đội.
Chỉ là một chút như vậy, Lão Chung đã hiểu, đợi sau khi hai cô gái rời khỏi, ông ta tìm cấp dưới của mình dặn dò một chút. Buổi chiều, lệnh điều động hai người Ninh, Đinh đi Lỗ Đông đã được đưa xuống, đương nhiên các cô ấy đến đó chỉ là cấp phó, dù sao cũng không thể đem những người đứng đầu trong cục bên đó chuyển hết đi để cho họ nắm quyền được? Mục đích của các cậu cũng không phải tới đó để nắm quyền.
Hai cô gái không để ý xem là chức vụ gì, nhẹ nhàng nhàn nhã một chút là được, chạy đông chạy tây nói chuyện yêu đương thì làm gì còn thời gian nữa chứ.
Hai cô cầm lấy lệnh điều động cũng không vội đi ngay, mẹ của Đường Sinh vẫn còn ở đây, không tới thăm mẹ Liễu còn ra gì nữa không? Ninh Hân chủ động gọi điện cho mẹ Liễu, Liễu Vân Huệ vừa nghe Ninh Hân đến Bắc Kinh liền cười,
- Hân à, buổi tối mẹ làm sủi cảo cho con nhé ...
Một câu như vậy, làm ấm áp lòng Ninh Hân, mẹ Liễu thừa nhận mình rồi, rất sớm bà đã thừa nhận rồi.
Trưởng phòng Liễu tự xưng “mẹ”, kỳ thật là một lời hai ý, vừa nghe thấy được bỏ đi từ “Liễu”, kỳ thật là sự thừa nhận với Ninh Hân, chính là muốn nói, “sau này con gọi ta là mẹ là được rồi”, đương nhiên việc này vẫn còn phải che đậy, người của nhà nước phải chú ý tới thể diện chứ.
Ban đêm, trong nhà mới của Trưởng phòng Liễu, Đường Thiên Tắc cũng xuất hiện, là Liễu Vân Huệ gọi điện bảo ông ta tới, nếu không ông ta mà về nhanh như vậy sao? Nghe nói là Ninh Hân tới, trong lòng lão Đường cũng thấy vui, ân nhân cứu mạng của con trai, sao có thể chậm chạp được. Ngoài ra chính là cái đó, không thể nói, tiểu tử đó bây giờ không quản lý được, sau này không về làm quan thì cũng trở thành người vĩ đại, chỉ sợ Lão gia không đồng ý, việc sau này để sau hãy nói, bây giờ lại them một Đinh Hải Dung nữa, lại một người chị nuôi nữa?
Lão Chung chưa từng đề cập với họ về việc của Đinh Hải Dung, ông ta cho rằng anh em của lão Đường sớm đã biết, còn cần gì mình phải lắm chuyện chứ? Nào ngờ, Đường Thiên Tắc và Đường Thiên Tứ không hề rõ. Lúc đầu khi sự kiện Vương Ngạn Đôn xảy ra, biết ngay là Đường Sinh ở phía sau thao túng, nhưng không biết hắn đem vị hôn thê của Vương Ngạn Đôn biến thành chị kết nghĩa, hôm nay khi cùng ăn sủi cảo, mới biết rõ chân tướng.
Đây là một nhân tố quan trọng, cho đến nay, sau vụ của Vương Ngạn Đôn, quan hệ hai nhà Đinh Vương đã rất thối nát, nhưng Đường Sinh và hai nhà đó lại không tiếp xúc nhiều, tỏ ra không liên quan gì tới chúng tôi vậy, bây giờ xem ra “rất có liên quan tới chúng tôi” rồi, đều là tên tiểu tử đó làm ở sau lưng.
Ngay cả Trưởng phòng Liễu cũng lặng lẽ mỉm cười, khi hai vợ chồng kề tai nói nhỏ trong phòng bếp, Đường Thiên Tắc cười,
- Em nuôi được đứa con quý tử.
Trưởng phòng Liễu bĩu môi:
- Em có bản lĩnh lớn như vậy sao? Chủ yếu vẫn là có giống tốt nếu không thì chẳng đựơc vậy đâu.
Đường Thiên Tắc mỉm cười, có kỳ mẫu ắt có kỳ tử, Tên Tiểu tử kia suốt ngày cười nói lạnh lùng, hóa ra mẹ hắn ta là như vậy.
Không có cách nào, lại thêm một khuê nữ nữa, thêm một mỹ nữ gọi là “mẹ Liễu”, hơn nữa gia thế của người ta cũng không tầm thường.
Đêm đó, Ninh Hân và Hải Dung vừa rời khỏi, Đường Thiên Tắc liền gọi ngay điện thoại cho Đường Thiên Tứ, nói qua tình hình:
- Thiên Tứ, tôi cũng không ngờ có việc này, lão Chung hình như sớm đã biết rồi? Cũng chẳng nói với chúng ta, ừ, cũng phải có thể ông ta cho rằng chúng ta đã biết, việc này đúng thật là…, tôi thấy đại cục cần phải điều chỉnh và phân bổ lại, ngay mai tôi phải lên núi gặp Lão gia.
Buổi sáng ngày thứ 2, Ninh Hân chủ động gọi điện cho Đường Thiên Tứ, gọi “chú tứ” rất thân thiết, Đường Thiên Tứ biết Ninh Hân này là người có quan hệ với Tiểu Thái Tử, tự nhiên sẽ không chậm chễ tiếp cô,
- Ninh Hân à, cháu đến Bộ tham mưu II một chuyến đi, cháu còn chưa cho mọi người ở đây gặp mặt mà.
Làm nhân viên đặc công của Bộ tham mưu II của Bộ tổng tham mưu luôn phải đi nơi này nơi kia, gặp một số người.
Lúc này, Ninh Hân vào Bắc Kinh nhưng mặc trang phục cảnh sát, một hình dáng oai phong, đây mới là một bộ quân phục nghiêm chỉnh, hình ảnh trên inte là một kiều nữ chế phục, nào có khí chất của Ninh Hân? Khác xa một trời một vực.
Cũng là trước đó không lâu, Đường Thiên Tứ của chúng ta cũng được thăng chức, thiếu tướng vẫn là thiếu tướng, nhưng chữ “phó” thì được bỏ đi, trở thành Bộ trưởng Bộ tham mưu II. Vốn dĩ ông ta làm phó bộ trưởng cũng là quá giới hạn, Phó bộ trưởng của của thiếu tướng cũng dùng quá giới hạn. Bộ trưởng các bộ tổng tham mưu khác cũng đều là thiếu tướng, cọ sát một thời gian ngắn rồi chuyển lên chức vụ chính thức là rất bình thường. Chỉ là sau khi có chức vụ chính thức rồi thì không được kiêm nhiêm làm trưởng phòng của Sở 19 nữa.
Mặt khác, Bộ trưởng Đường Thiên Tứ này còn kiêm cả trợ lý của Tổng tham mưu trưởng, Trợ lý của Tổng tham mưu trưởng bình thường thì đều là cấp bậc trung tướng.
Đây lại là một sự biến hóa trong Đường gia, cho dù nói hoạt động không lớn, cũng sớm đã đoán ra, nhưng cũng khiến một số người hơi giật mình.
Đường Thiên Tứ bảo Ninh Hân ngồi, nhấc điện thoại lên bảo Cục trưởng mới của Cục 19 đến, là một đại tá cấp quan quân do một tay ông ta đề bạt, khoảng ngoài 40, cúi chào rất chính quy với Đường Thiên Tứ, ông ta mới giới thiệu với Ninh Hân:
- Đây là sở trưởng Sỏ 19 đại tá Lý Tấn
Ninh Hân cũng tiến lên cúi chào:
- Đặc công Cục 19 Ninh Hân báo cáo Sở trưởng.
Đến lúc này cô vẫn chưa có chức gì trong Cục 19.
Lúc này xem như là đưa ra một lỗ hổng trong thân phận của cô, giống như cảm giác được trở về nhà mẹ đẻ, trong lòng cũng có chút kích động, Bộ tham mưu II từ trước tới giờ luôn là một ban rất phi thường, tình hình quân sự trong và ngoài nước nó đều nắm giữ.
- Sở trưởng Lý, Sắp xêp Ninh Hân tới Bộ Lỗ Đông, thân phận công khai của cô ở bên đó là Phó cục trưởng cục công an.
Đường Thiên Tứ nói một câu đã định vị chức vụ của Ninh Hân, ồ, người ta là cấp cục phó sao? Lý Tấn đang cân nhắc, Cục 19 ở Lỗ Đông cũng chính là cấp phòng, điều này không dễ sắp xếp,
- Bộ trưởng, chúng ta ở Lỗ Đông cấp bậc khá thấp.
- Điều này tôi biết, tỉnh Bắc Lục chẳng phải có phân khu sao? Ninh Hân làm Phó quân khu, tôi thấy như vậy cũng được.
- Rõ, tôi về Sở triệu tập một cuộc họp, thảo luận một chút về việc bổ nhiệm đồng chí Ninh Hân, Ninh Hân, xin mời.
Nói giỡn, nhân vật trong mắt Bộ trưởng Bộ tham mưu II có thể khinh thường dò xét sao? Điều này thật không thỏa đáng, đã bao giờ thấy Bộ trưởng Đường làm như vậy chưa?
Vào buổi trưa, Ninh Hân đã cầm trong tay bổ nhiệm của Cục trưởng Cục 19 Lý Tấn, đồng thời, sở 19 còn thông báo cho các phân khu về nhiệm vụ mới của Ninh Hân, đến lúc đó chỉ cần đến báo tin là có thể nhận nhiệm vụ, Phó quân khu của phân khu tỉnh Bắc Lục, rất không tầm thường.
Phải biết rằng sáu tỉnh có ít nhất bao nhiêu thị xã? Trong mỗi thị xã có bao nhiêu phân đà của Cục 19, Ninh Hân này thật sự lợi hại.
Cũng là buổi trưa hôm đó, Đường Thiên Tắc lên núi Thanh trúc, báo cáo tình hình mới với lão gia, chính là quan hệ với Đinh gia.
Đường lão gia ánh mắt lóe sáng, cười lớn mấy tiếng, vỗ vai con trai,
- Haha, tên tiểu tử này có thể gây sức ép à, Đinh Vương hai nhà vốn có quan hệ là tốt, sao nó lại trộn lẫn với người ta chứ? Con làm cha phải có trách nhiệm, phải phê bình nó.
Nói thì nói vậy, Đường Thiên Tắc cũng thấy tâm tình của lão gia rất tốt,
- Vâng thưa cha, con trah thủ thời gian giáo huấn nó.
- Thế cục khó lường, đều là do thiên định? Cố tình làm to chuyện, ai có thể coi là thật chứ? Ha, gần đây Cục chính trị trung ương đang thảo luận bổ nhiệm một số vị trí quan trọng, về Liễu Đông, ta thấy có một số mặt có thể nhượng bộ;
Đường Thiên Tắc tự nhiên hiểu rõ, thời gian gần đây Cục chính trị trung ương đang thảo luận cái gì, ông ta rất rõ:
- Cha, tối nay con sẽ đến thăm Chủ tịch Quốc hội.
- Ừ, con đi đi, chú ba của con còn ủ mấy bình rượu ngon ở đó, con tới tịch thu cho ta, đến tết có thể uống.
Chủ tịch quốc hội Lệ? Ông ta chính là cán bộ chính thức của Đường lão gia ngày xưa, chủ tịch quốc hội Hội đồng nhân dân đương nhiệm là đầu sỏ hiện chức của Đường gia trong trung ương, vị trí này như thể có cảm giác hơi “ lùi”, kì thực là xuất phát từ sự suy nghĩ công bằng, bởi Đường lão gia vẫn còn sống.
Cho nên cho dù ở trong tình thế cục diện chính trị hơi yếu cũng không ngại, trên thực tế về đại sự vẫn là lời nói của cụ Đường ở Núi Thanh Trúc là có quyền hạn nhất.
Có lẽ gần đây Cục chính trị trung ương đang thảo luận về việc tiến và lùi của Bí thư Tỉnh liễu Đông Đinh Hán Tĩnh.
Nói là trong cuộc họp quốc hội toàn đảng năm 2006 mới thảo luận vấn đề này, nhưng hiện nay đã bắt đầu nổi lên, tiến là tiến vào hội nghị thường vụ, lùi là lùi Hội đồng nhân dân cả nước hoặc phó chức của Mặt trận tổ quốc cả nước.
Chủ yếu Lệ Chí Huân của Đường hệ không có biểu hiện rõ ràng, cho nên luôn không thảo luận ra được kết quả, đêm nay Đường Thiên Tắc đi vì việc này. Vì đêm hôm trước Đinh Hải Dung tới nhà ăn sủi cảo và đã gắn chặt quan hệ với Đường Sinh, lập trường của Đường hệ có sự thay đổi mới.
Trước khi đổi, sẽ không vì sự giao du của con trai làm ảnh hưởng tới đại cục, nhưng Đường Sinh hiện giờ rất phi phàm, đủ để xoay chuyển cục thế.