Tập đoàn Sở Đại không chỉ phát triển riêng lĩnh vực than đá, hàng loạt lĩnh vực khác sau này sẽ phải liên tiếp khởi động, lúc này mới chỉ tiến hành đồng nhất tám Cục cũng đã hao tổn rất nhiều công sức. Ngày 30 tháng 7, thu mua được Cục Khánh Châu, ngày 1 tháng 8, Cục Tây Kỳ đã cùng Sở Tình bàn bạc sát nhập vào tập đoàn Sở Đại, Hác Đông Minh, Vương Hướng Sư, Phong Trần đều tụ tập tại Tây Kỳ để ăn mừng.
- Nếu thống nhất được hết sản nghiệp than đá của tám Cục ở Giang Trung, trong tay Sở Đại sẽ nắm giữ hơn ba mươi tám nghìn cây số vuông than đá, tổng trữ lượng lên tới 280 nghìn triệu tấn, dự tính mỗi năm sản xuất 200 triệu tấn sản lượng thì sẽ sản xuất được liên tục trong 1400 năm. Đương nhiên, nếu sản xuất phát triển, mỗi năm sản lượng đạt tới 500 triệu tấn cũng không phải là việc khó, như vậy trữ lượng than đã khai thác ở Giang Trung dùng đến 500 năm sau cũng không thành vấn đề, bao gồm cả trữ lượng do Tập đoàn Năng lượng Điện Trung Hoa và Tập đoàn Năng lượng Than Trung Quốc nắm giữ, tính ra nguồn tài nguyên là vô cùng khổng lồ, ở trên thế giới cũng phải thuộc top 10.
Đường Sinh cùng Sắc Sắc vẫn còn ở lại Khánh Châu, Cam Tịnh và Trần Khiết thì theo Quan Cẩn Du rời đi trước.
Cùng ở lại Khánh Châu còn có: Hoa Anh Hùng, Bạch Vũ Sanh, chuyện bọn họ phải tự giải quyết còn rất nhiều, phải thành lập chi nhánh của Cẩn Sinh và Sở Đại tại Khánh Châu, mặt khác, Ông Nguyên và Tần Hiểu cũng chưa đi, y là đi theo Đường Sinh, chuẩn bị chút việc vặt, chưa được giao nhiệm vụ gì.
Ở phòng khách, Đường Sinh cùng Sắc Sắc đang ngồi trên sô pha nghiên cứu lại cụ thể và tỉ mỉ tình hình sự nghiệp than đá của Sở Đại.
Cô nói:
- Theo thống kê, tính toán qua thì lần hợp nhất này đã làm cho quy mô của Tập đoàn Sở Đại lớn đến dọa người, nói về sản nghiệp than đá có tới 137 mỏ quặng cỡ vừa và lớn, 98 hầm mỏ, sản lượng than đá khai thác được cao nhất lên tới 200 triệu tấn một năm; đường sắt thì có 4000km chiều dài, nhận thuê cảng Bắc Đại một năm nhập vào xuất ra khoảng 70 triệu tấn, nếu cảng Tân Đại hoàn thành, có thể xuất nhập tổng cộng 300 triệu tấn, số công nhân chỉ tính riêng thợ mỏ đã lên tới hàng vạn người, chưa kể đến số công nhân viên chức tại hai cảng lớn nữa, vậy quy mô là vô cùng khổng lồ!
Đường Sinh cười cười:
- Trùm một ngành sản xuất khổng lồ đã bắt đầu xuất hiện, lúc trước, khi cô đi theo tôi, không phải còn quá mờ mịt hay sao?
Sắc Sắc híp mắt đẹp nhìn hắn chăm chú:
- Úi chà, chưa chi đã tỏ ra huênh hoang! Không có bà chị này làm chỗ dựa cho cậu, cậu nghĩ sẽ làm được như thế này chắc?
Hả, Đường Sinh rụt cổ lại, nhìn chăm chú thân thể khỏe mạnh của cô, cười gượng nói:
- Đúng vậy, tôi dù dũng mãnh đến đâu cũng phải quỳ gối trước mặt cô? Ở trước mặt Sắc tổng đây, tôi chỉ là con búp bê nho nhỏ, nào dám vênh vang nha?
Sắc Sắc chồm về phía hắn:
- Tôi liều mạng với cậu.
Ha…Đường Sinh càng cười to, kết quả náo loạn tất nhiên là Sắc tổng bị Nhị Thế Tổ Đường Sinh ức hiếp, cô cũng không vừa, mở cúc áo kéo sang hai bên, bộ ngực tuyết trắng đẫy đà liền bật ra, hai tay choàng qua cổ Đường Sinh kéo xuống:
- Chị đây sợ cậu chắc? Ngoan ngoãn lại đây phục vụ chị đi!
Khi hai người ngồi trong phòng, Sắc Sắc vẫn mang nịt ngực, cô biết Đường Sinh rất thích cặp “bảo bối” của mình, liền cố ý chiều hắn, hiện giờ tuy là ban ngày, nhưng nhìn Sắc Sắc mắt đẹp mờ nước nằm trong lòng mình, Đường Sinh cười:
- Chúng ta vào phòng đi?
- Cút…Dâm tặc này, tôi chịu thua cậu luôn, đàn ông giờ toàn kẻ xấu, khó trách sự nghiệp AV (1) Nhật Bản đều phát triển như vây.
- Cũng không thể nói như vậy được.
Đường Sinh nắm quả tuyết lê to lớn của cô trong tay, cười nói:
- Người Nhật rất thông minh, đôi khi thực sự phải khâm phục họ. Chị đã nói tới “phim người lớn” Nhật Bản, thị trường trong nước chúng ta thế nào? Chị lên mạng tìm những trang internet đen xem, những phim của Nhật Bản chiếm tỉ lệ bao nhiêu? Phim Âu Mĩ chưa bằng một phần mười của người ta, vì sao vậy? Người Tây phương rất thiếu “chất xám”, vào phim là đè lên nhau, “súng” liền hoạt động, không hề có chút gì tỉ mỉ, tinh tế, phim Nhật thì khác, chúng luôn đánh vào tâm lý xấu xa của người đàn ông, thường đùa giỡn nhân vật nữ chính chết đi sống lại, nhằm thỏa mãn dục vọng trong lòng nam giới, cho nên sự ưa thích phim Nhật vượt xa phim Âu Mỹ. Nhưng trên thực tế Nhật Bản được cái gì? Dựa vào ngành công nghiệp tình dục có thể trở thành cường quốc sao? Toàn dân làm loại nghề này cũng không giải quyết được vấn đề nha!
Sắc Sắc lườm hắn một cái:
- Tôi biết ngay cậu nhiễm AV Nhật độc hại quá sâu, quá sớm rồi mà, đáng thương cho Cẩn Du, gặp phải độc thủ là cậu cuối cùng cũng bị thất thân! Tôi tự hỏi không biết lúc đó trông cô ấy như thế nào, ài, thương lượng một chút, lần sau cho tôi rình coi chút nhé?
- Chị mà cũng muốn rình coi nữa sao? Dù sao hiện tại hai ta có cả đống thời gian, tôi tự mình làm cùng chị không phải rõ ràng hơn sao?
- Xì, này, ông nội ơi, La Sắc Sắc tôi rất không thích kiểu đấy đâu? Cứ trực tiếp làm đi, xấu xa!
Hai người cười to, ôm lấy nhau một hồi, anh anh tôi tôi, sau đó lại tiếp tục nghiên cứu tình hình sự nghiệp than đá của Sở Đại:
- Tôi nghĩ chọn người tên là Trương Triệu Toàn này đi, không chỉ tuổi trẻ cường tráng, còn có đủ năng lực và tài hoa, hơn hẳn cái người tên Niên Du kia đã 50 tuổi, phong cách làm việc cũng đủ quyết đoán, Cục Khánh Châu lại là cái đầu tiên sát nhập, chị nghĩ sao?
- Việc này Chủ nhiệm Đường nói được là được, có cậu ở đây, tôi sẽ tha hồ dựa dẫm, chuyện gì cũng không muốn nghĩ.
- Vậy a… Sắc tổng, xem ra tôi không thể giữ lại một người như chị bên cạnh rồi, nếu không, chị chỉ biết mỗi cái việc chuyên trách làm “vú em”, còn phải thả chị ra để đảm nhiệm công việc một mình, ở bên cạnh chỉ lo dụ dỗ quyến rũ tôi, nào có nửa phần tâm ý nghĩ đến sự nghiệp? Chuyện này, tôi nói không sai chứ?
Sắc Sắc có chút ngỗ ngược, thản nhiên cười nói:
- Vô nghĩa, ai bảo chỉ mình cái đầu của cậu đã bằng mười người trí tuệ cộng lại, tôi so làm sao được? Khi cậu không ở đây, Sắc tổng tôi đây còn phải giả vờ chút để giữ thể diện bên ngoài, có cậu bên cạnh, tôi chỉ muốn đi luyện Yoga, học múa bụng…, ở trong mắt tôi chỉ cần có cậu là đủ rồi, sự nghiệp hay không sự nghiệp, tất cả chỉ là chó má, cậu là toàn bộ sinh mạng của tôi, tôi chỉ vì cậu mà rực rỡ, vì cậu mà yêu kiều, vì cậu mà nở rộ, tôi yêu cậu!
- Mẹ kiếp, chị cho tôi không dám chỉnh chị? Không ngờ dám cả gan nói yêu tôi? Lại đây, tử hình ngay tại chỗ!
Tiệc rượu buổi tối, Sắc Sắc cũng phải đi theo Chủ nhiệm Đường tham dự. Không có cách khác, Chủ tịch thành phố Vinh Quốc Hoa cùng Trương Triệu Toàn mời toàn bộ nhân vật tai to mặt lớn ở Khánh Châu tới tham dự, nói ngày mai Đường Sinh rời khỏi Khánh Châu, nên nhất định phải làm tiệc chia tay, vậy nên mặc dù Sắc tổng tay chân đã nhuyễn cả ra cũng phải đến. Cô đúng là yêu tinh giỏi hóa trang, trong mắt mọi người cô là một phụ nữ mạnh mẽ, đứng ở đỉnh cao của sự nghiệp, nhưng kiếp này chỉ có Đường Sinh được thấy bộ dáng lẳng lơ, quyến rũ của cô.
Trương Triệu Toàn buổi tối uống cũng không ít, ngà ngà say, bộ dáng hăng hái, lớn tiếng luận bàn về triển vọng than đá của Sở Đại. Ông ta cũng đoan chắc tối đa hai năm nữa, Sở Đại sẽ có thể vượt tập đoàn Năng lượng Điện Trung Hoa đang đứng đầu ngành than trong nước, tập đoàn Năng lượng Than Trung Quốc đương nhiên cũng không thể xem thường, nó so với tập đoàn Năng lượng Điện Trung Hoa chỉ kém một chút.
Bọn họ vừa uống rượu vừa bàn về triển vọng tương lai của Sở Đại. Đồng thời, Cung Vĩnh Xuân cũng bắt đầu hành động, mục tiêu là Từ đại công tử Từ Quân.
Ở thành phố Khánh Châu này, lực ảnh hưởng của Cung Vĩnh Xuân rất lớn, cũng là từ sau vụ án của Lưu Đại tạo được uy danh, hai bộ phận Điều tra và Phòng chống ma tuý vô cùng kính phục cô, hơn nữa Cục trưởng Lý rất coi trọng cô, Cung Vĩnh Xuân nói một tiếng đều nhất nhất nghe theo.
Phía bên này, Tôn Dung có nói cho Cung Vĩnh Xuân, có người đố kỵ cô, ở sau lưng cô nói xấu không ít, nào là Cục trưởng Lý cùng cô có gian tình, đem cô thu dưỡng làm tình nhân bí mật, trước kia có thời gian vợ của Cục trưởng Lý còn định đi tìm Cung Vĩnh Xuân, ồn ào chửi cô không biết xấu hổ.
Việc này ở Cục của lão Lý còn lưu truyền, lão Lý đã đem vợ về nhà hung hăng dạy dỗ một trận, chỉ có điều Cung Vĩnh Xuân lại không biết gì về chuyện này bởi không ai nói với cô, lần này cũng là bởi vì bị thuyên chuyển nên Tôn Dung mới nói ra, khuyên cô về sau nên cẩn thận, Cung Vĩnh Xuân lại không cho là đúng.
- Tôi đây mà sợ bọn họ nói sao? Thích nói gì cứ nói, chỉ là mấy người rỗi hơi xấu bụng, nữ nhân của lão Lý kia cũng thật là ngu ngốc, không chút trình độ nào.
- Ai, là phụ nữ xuất thân từ nông dân, điều này cũng dễ hiểu thôi, bên ngoài tin đồn nhiều như vậy, làm quan lại lắm cạm bẫy dụ dỗ, bà ấy sợ chồng mình không giữ mình được thôi, nhưng mà nói thật, Cục trưởng Lý của chúng ta đúng là không tồi, xử sự mọi chuyện đều có nguyên tắc, rất biết đối nhân xử thế.
Cung Vĩnh Xuân nói:
- Tám phần là do bọn cán bộ rảnh rỗi ngứa răng nên mới huyên thuyên linh tinh, lần này về để xem tôi trị bọn họ như thế nào, dám bôi nhọ tôi thì chết chắc!
Cung Vĩnh Xuân là người nói được làm được, mấy ngày nay đều theo dõi sát sao Từ Quân, cô không tin tên họ Từ này có thể trụ được mãi, sẽ phải nhanh chóng hiện hình thôi.
Mười một giờ đêm, Từ Quân đang ở chỗ bí mật cùng một phụ nữ lăn lộn trên giường thì bị cảnh sát vây bắt. Trước khi có Viagra, trong truyền thuyết lưu truyền một loại ma tuý có tác dụng thần kỳ, dũng mãnh dị thường, có thể giúp đàn ông duy trì thời gian 60 phút tung hoành ngang dọc, bách chiến bách thắng, nhưng khi đã nghiện được khoảng nửa năm về sau, năng lực đàn ông sẽ hoàn toàn tiêu tan, sau đó sẽ bị liệt dương, cả đời về sau không thể lại hùng phong được nữa.
Trên thực tế thì loại ma tuý này có tác dụng làm xuất hiện ảo giác sung sướng hơn cả khoái cảm khi làm chuyện đó, vào thời điểm đó, bản thân không thể nghĩ gì ngoài phụ nữ.
Đêm bắt được Từ Quân, vật chứng cũng bắt được, đó là số lượng thuốc phiện vượt quá 120 gram, đây là trọng tội, khẳng định sẽ bị xử bắn.
Nhưng mà cũng còn phải xem kẻ đó là người bán hay người mua, nằm trong đường dây hay chỉ một mình, mức hình phạt áp dụng cũng sẽ bất đồng, bởi mức độ nguy hại đối với xã hội là khác nhau, nếu chỉ là mua cho bản thân hưởng thụ, mức hình phạt áp dụng sẽ nhẹ hơn, còn nếu là đi bán, khẳng định được tặng một viên đạn là chắc chắn.
Cung Vĩnh Xuân sau khi bắt được Từ Quân đã phát lệnh nghiêm mật phong tỏa tin tức, suốt đêm sai người lái xe đưa y đến Sở công an của Tỉnh, đỡ phải ở Khánh Châu xử y không được, dù sao nếu đem y lên tỉnh, Đường Sinh còn có thể liên hệ được.
Tại khách sạn, đã là hơn 12 giờ đêm, Cung Vĩnh Xuân tìm đến Đường Sinh là để thương lượng việc này, chủ yếu là do có quan hệ đến Từ Định Tuyên, dù sao ông cũng là Bí Thư Thành ủy của Khánh Châu, mặc dù đang trong giai đoạn quá độ tạm thời chủ quản công việc, cũng không thể xử sự sơ xuất được, chuyện này có liên quan đến sự nghiệp làm quan của ông ta.
- Nghe nói mai cậu phải đi?
Lúc này đã ra khỏi nhà khách, ở trên xe Cung Vĩnh Xuân liền hỏi.
- Ừ, mọi việc lớn đều đã xong, hành trình tại Khánh Châu coi như kết thúc, những chi tiết nhỏ không cần đích thân tôi ra tay, cô luyến tiếc tôi sao?
- Hừm, ít tự kiêu đi, tôi cũng không phải cần đàn ông?
Cung Vĩnh lườm hắn một cái, ánh mắt tối sầm lại, cô là đang giả vờ cứng rắn.
- Chà, vậy sao, cô làm tôi đau lòng quá, vậy có thể dùng xe cô đưa tôi đi dạo một vòng Khánh Châu không?
Đường Sinh đề nghị.
Khuôn mặt xinh đẹp của Cung Vĩnh đỏ lên, chỉ yêu cầu đơn giản là đi dạo thôi sao? Trong lòng cô tự nhiên là liên tưởng tới những chuyện khác, mà anh chàng trẻ tuổi này chắc chắn cũng có nghĩ đến.
Đương nhiên, ý tưởng ấy cũng không thể nói ra lời được, sau khi đi dạo được một chút, Cung Vĩnh liền lái xe vào một ngõ nhỏ…Cái tên Đường Sinh này, như thế nào lại luôn là ở trên xe của hoa khôi cảnh sát? Trước có Ninh Hân, sau lại là Cung Vĩnh Xuân, rung thì rung đi, dù sao cũng còn có giảm xóc nữa cơ mà.
Có lẽ biết Đường Sinh phải đi, cũng không biết bao lâu nữa mới gặp lại? Cung Vĩnh “làm” rất điên, cũng rất tình cảm.
Bọn họ ở trong xe làm tổ một đêm, sau Đường Sinh đưa cô về, bị Đường Sinh ôm tới choáng váng, cô mới biết chính mình chống đỡ không được.
Đường Sinh về lại khách sạn khoảng 7 giờ sáng. Sáng sớm tắm rửa cũng là một việc rất tốt đẹp. Sau khi ăn xong, lại cùng Hoa Anh Hùng và Bạch Vũ Sanh bàn bạc, khi Vinh Quốc Hoa và Trương Triệu Toàn tới, Đường Sinh mới cùng Sắc Sắc xuống lầu, để họn họ đưa ra sân bay.
10 giờ máy bay cất cánh bay về Nam Phong. Lần quay về này, Đường Sinh không biết là sẽ gặp lại người con gái đã thay đổi cả cuộc đời hắn.
Người đó là ai? Chính là Phương Huyên, người con gái xuất hiện đầu tiên trong cuộc đời Đường Sinh, tại bữa tiệc đính hôn bị Đường Sinh mắng không ra gì, mắt đẫm nước bước lên máy bay, cô đã quay về!
(1) AV: Adult Videos (Phim người lớn).