Mục lục
[Dịch]Cực Phẩm Thái Tử Gia- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Uống rượu có thể làm loạn tính tình, đặc biệt đối với nam nhân khi uống rượu xong rồi thì luôn nghĩ đến chuyện gì khác, hơn nữa rượu có thể phong bế tinh, thật ra là rượu làm cho trung khu thần kinh bị tê liệt, khiến phản ứng không hề linh mẫn, do đó mới kéo dài thời gian nhưng thực tế dùng rượu trường kỳ thì trên các phương diện công năng bị tổn thương lớn.

Chưa đến giữa khuya, Cao Tiểu Sơn cũng dẫn Bàng Quyên Nhi đi về, ngó lại 2 tròng mắt của y ửng hồng thì biết có lẽ đêm nay Bàng Quyên Nhi cũng bị y không chà thì cũng đạp .

Đường Sinh và Đường Cẩn trở về Lam nha bảo, hiện giờ nơi này thanh tĩnh chỉ còn lại ba người, hai người bọn họ và La Tú Hồng.

La Tú Hồng thành vệ sĩ của Đường Cẩn, thỉnh thoảng Đường Sinh nếu có vắng mặt thì thời điểm đó cô sẽ đi bảo vệ Đường Cẩn, ở một địa phương trong thời kì và thời điểm khá đặc thù thế này thì Đường Cẩn rất cần một vệ sĩ như vậy. Sau sự kiện Lý Tuấn Hách xảy ra, Đường Sinh cũng không an tâm cho lắm, hắn mơ hồ cảm giác được còn có thể phát sinh sự kiện tiếp theo, trong lúc nhất thời khó mà nắm chắc cụ thể, chỉ có một chút mơ hồ cảm giác nguy cơ đến từ nước ngoài.

Thật ra Đường Sinh vẫn xem nhẹ một tiểu nhân vật. Ai vậy? Đó là Nakamura Miyuki, người này có câu kết với Hujino Nozomi chuyên làm chuyện ác

Mặt khác, Đường Sinh cũng bỏ qua lực ảnh hưởng của Hujino Nozomi trên vài phương diện, bởi vì cậu ta cũng không rõ về gia tộc Hujino như thế nào.

Khi thời điểm mà Đường Sinh ôm Đường Cẩn vui đùa trong bồn tắm, thì Nakamura Miyuki lại đang quỳ trước mặt nữ vương run rẩy.

Nakamura Miyukisở dĩ có thể cùng Hujino Nozomi lăn lộn một chỗ, bởi vì gã là quân sư quạt mo, nguyên do là vị nữ vương này đề cử, cô ta là ai? Chính là Hujino Nana, chị của Nozomi, một trong những người nhiều năm lưu động ở Đông Minh trên khắp các quốc gia, lợi dụng ưu thế tài chính gia tộc mình (của cải đen tối, sưu cao thuế nặng là chính), cô ta ở trong tối, em trai thị ở ngoài sáng, chung tay quơ về các loại tài sản phi pháp lặng lẽ chảy vào túi riêng.

Ở các Thành phố của Malaysia, Indonesia, Singapore, Thailand, Philippines, Myanmar, Việt Nam, Lào, Brunei, Cambodia có thể thấp thoáng bóng dáng của Hujino Nana, cô ta đại diện cho gia tộc quyền quý Hujino ở trong thương trường, xây dựng Đông Minh cảnh nội tạo ra đà ảnh hưởng nhất định.

- ... Đường Sinh ở Trung Quốc kia, hắn chính là nguyên nhân tạo ra cái chết của em ta sao?

Bởi vì em trai đã chết do đó về phương diện kinh doanh của Hujino Nana xuất hiện nhiều lỗ hổng, con đường bí mật vận chuyển tài nguyên chìm không thể lưu thông, đồng nghĩa con đường kinh doanh hay là thu nhập của ả ta bị ngâm vào nước.

Nakamura Miyuki quỳ ở nơi đó, đầu cũng không dám ngẩng lên, mình chỉ là tiểu nhân vật có liếm giày cho vị tiểu thư này cũng chưa xứng. Cô ta tùy tiện kêu một tiếng thì mình cũng ngẻo cả trăm lần, khi đối thoại với ả ta, trong lòng y cực kỳ sợ hãi, người phụ nữ này vui giận thất thường, so với Hujino Nozomi thì bà cô này thập bội đáng sợ.

- Đúng vậy, thưa tiểu thư Nana, chị em Lý Tú Phổ và Lý Tuấn Hách ở Hàn Quốc cũng là một trong những nguyên nhân. Nozomi bắt Lý Tuấn Hách làm cho gã tự tử khiến cho Asugawa Shigeru nảy sát khí. Y và Lý Tú Phổ có mối quan hệ, Nozomi bị giết cũng là một trong những nguyên nhân đó. Có thể lúc đầu sự kiện bộc phát chính là Đường Sinh ở Trung Quốc, Asugawa Yoshiko và Âm Dương Lục Ẩn (là sáu người chết cùng Yoshiko) đều là chết ở trong tay của Đường Sinh, người này cực kỳ đáng sợ.

Hujino Nana khinh thường hừ một tiếng

- Ngươi trở lại Trung Quốc đi làm nội ứng của ta tại đó, ta và cha ta sẽ thương lượng cho ngươi đến làm đại diện của Sumitomo tại Trung Quốc. Lực lượng của Đông Minh là rất hùng mạnh, ảnh hưởng tại Trung Quốc cũng hết sức quan trọng, mi sẽ trở thành một trong những nắm tay của chúng ta, chúng ta sẽ đả kích hắn trên phương diện kinh doanh, đến lúc đó ta sẽ biến hắn thành nô lệ của ta, khiến hắn sống giống như một con chó.

- Vâng, tôi nguyện thề sống chết vì tiểu thư, Nakamura Miyuki chờ mong ngày đó sớm đến, để an ủi linh hồn của Hujino Nozomi trên trời có linh thiêng...

- Cút đi...

Hujino Nana đuổi y xéo, ánh mắt sâu thăm thẳm nhìn chằm chằm về phương hướng đại lục.

- Đường Sinh, mi là dạng đồ chơi gì?

Xa xa ở phía Trung Quốc, tại Lỗ Đông Tuyền Thành Đường Sinh đang cùng người yêu Đường Cẩn lăn trên giường, dường như cậu ta phát hiện ra âm thanh nào đó, Đường Sinh hướng tới cửa sổ thấp giọng, trầm trầm nói:

- Mẹ kiếp, lão tử là kết tinh số một Thái Tử gia của Trung Quốc ngàn năm văn hiến, đứa nào không phục đến đây thử xem? Một phát làm cho mi tiêu đời!

Hắn phát một câu rất thần kinh, rồi quay đầu lại và hôn Đường Cẩn.

- Anh làm chi giống bị thần kinh thế hả trời?

- Hả!? Dường như có đứa nào mắng anh thì phải, phun cho nó phắn trở về thôi mà. À này... Chúng ta tiếp tục đi.

Đường Sinh vặn thân thể của mỹ nữ.

Dưới ánh trăng, Đường Cẩn ngọc thể như chi, mồ hôi chảy ra một tầng, Đường Cẩn xoay người đứng lên đem đầu Đường Sinh ôm vào trong ngực

- Thôi đừng, xương cốt đều nhũn hết cả ra rồi ... A ...đừng cắn mà...

Đường Sinh mơn man bầu ngực của cô, vân vê hai hạt màu tím, quả nhiên khiến cô lại run rẩy.

Mấy ngày gần đây Đường Sinh có thói quen bú sữa, sữa của Sắc Sắc nhiều vô kể, bú đến nỗi mà hắn cũng thấy ngán, lúc mút của Đường Cẩn thì lại thấy không ra làm cho hắn thấy, rối rắm, liền mút lấy mút để, cả người Đường Cẩn như tê dại, lấy chân ngọc giẫm lên thân hắn rồi chà chà xát xát...

Một hồi lâu, cô xoay đầu Đường Sinh lại

- Ngoan nào, đừng thế nữa, bằng không ngày mai sao có sức tập quân sự chứ ...

Trên thực tế mỗi lần bị Đường Sinh gây sức xong đều muốn ngủ lười, nhưng vào ngày hôm sau mở mắt ra lại tràn đầy tinh lực, có lẽ đây là đặc trưng của thể chất biến dị.

Đường Sinh nằm xuống ở một bên, hai người ôm lấy nhau

- Anh thật sự muốn đấu vớ vẩn cùng họ Miêu kia à?

- Đương nhiên là phải đấu rồi, anh không thể để thanh danh mình cho người ta lên án, mất mặt cả em nữa em biết không? Anh phải giữ thể diện cho em chứ.

- Đừng mà, chỉ sợ Ca-chiu-sa của anh dọa cho họ Miêu chết khiếp đi, không đạo đức lắm đâu? Tha cho gã đi!

- Cái gì chớ?!...Lực lượng của đàn ông mạnh ở chỗ uy hiếp, tên nhóc con kia, gã nghĩ gã là ai? Vậy cũng dám đến đùa giỡn nữ nhân của ta? Có phải anh hiền hay không? Các em thường xuyên bị người khác đùa giỡn? Chuyện này có đi phải có lại, không thương lượng.

Ngày hôm sau, nhóm tân sinh bắt đầu khởi hành tới doanh trại quân khu để huấn luyện, hơn nữa là cắm trại dã ngoại, cách Tuyền Thành hơn hai mươi cây số quanh đi quẩn lại chỉ có một mảnh hoang dã, nơi này vẫn thuộc quân khu Lỗ Đông. Tân sinh có mấy trăm người, căn cứ huấn luyện ở cách đó không xa, khá đơn sơ nói, chỉ có mấy căn phòng, nghe nói tắm rửa đều phải thay phiên nhau mà vào, mỗi ngày mà muốn tắm rửa là chuyện không có khả năng, thật ra gần đó cũng có một con sông, không nhịn được thì ra sông vậy thôi..

Đường Sinh và Ngưu Quân, Mã Binh, Tuần Gia ở cùng nhau, Đường Cẩn và Vương Hàm cùng một chỗ, vòng tròn của bọn họ có vẻ rất nhỏ.

Còn Miêu Tuấn Bách, Lâm Hiểu Kháng, Hàn Tĩnh, cố Đào, Lục Thành, Trần Hữu Binh, Đàm Linh, Khương Tiểu Uyển - vòng tròn của bọn họ lớn hơn rất nhiều, xung quanh bọn họ cũng có một đống người, đầu tiên là một đám trung thành ở Long Cương, là đám mới tạo dựng quan hệ ở Truyền Thành.

So sánh với bọn họ, thì bọn Đường Sinh không đáng nhắc đến, vào một tối, sau một ngày dài huấn luyện chấm dứt, Miêu Tuấn Bách tới khiêu chiến Đường Sinh.

- Đường Sinh, chúng ta vào nhà tắm hoặc ra sông “đấu kiếm” , ai là dao thái rau thì người đó là con chó, các anh em đây đều làm chứng, dám không?

Ngưu, Mã, Tuần bọn họ không biết bối cảnh của Miêu Tuấn Bách ra sao, cho nên bọn họ liền giục Đường Sinh.

- Sợ cài gì chứ, đi!

Nhưng thật ra Đàm Linh và Khương Tiểu Uyển ở phía sau xem xét Đường Sinh khe khẽ nói nhỏ.

- Ai, đừng nói chứ anh chàng này cũng rất được mà!

Nghe được Khương Tiểu Uyển đánh giá về Đường Sinh, Đàm Linh thừa biết trong lòng cô ta muốn cái gì, Tiểu Uyển là một cô gái lẳng lơ, cô rất thoáng. Kinh nghiệm có, cô yêu tiền có, yêu đẹp trai có luôn, về phần yêu trung trinh hoặc trung thành cho tới bây giờ là .......không có. Hàn Tĩnh mà không mua cho cô chiếc xe giá trị mấy trăm vạn, thì đừng có mơ cô liếc mắt một cái, sự thật là vậy.

Luận dung mạo, Khương Tiểu Uyển nhìn như băng thanh ngọc khiết, làn da trắng, bộ dáng xinh đẹp, so với Đàm Linh càng hút mắt hơn nhưng chỉ là bề nổi thôi, còn bên trong thì thiếu nữ này cũng rất phong tình, và thật sự phóng đãng, cô thích suốt đêm hoan ái, uống rượu, say thuốc, hết sức phóng túng.

- Không phải lại coi trọng cậu ta chớ? Thật sự khâm phục mi, Hàn Tĩnh không đủ cho ngươi hả?

Quan hệ của các cô không tồi, từ thời còn trung học lận, đã nhiều năm gắn bó, song phương rất hiểu biết nhau, nói chuyện cũng không nhích cái e, xoay cái dè.

- Cậu cho rằng cậu đúng sao? Lãng phí tuổi thanh xuân, có cái gì hay ho? Hiện giờ làm màng nhân tạo không quá mấy đồng, sau này gả cho thằng nào hả bà đây làm một cái. Khi thời điểm động phòng bà khẳng định dụ dỗ khiến đầu óc choáng váng, mê muội, con gái, nữ nhân mà không diễn trò thì sống uổng phí, nữ nhân mà không hưởng thụ cũng phí luôn, Hàn Tĩnh à? Cậu ta tuy cặp với ta nhưng đồ chơi hắn sớm không dùng được, ăn Viagra đều không được năm sáu phút, cần cứng thì không cứng, cần mạnh không mạnh, vậy thì vứt đi, giờ còn bà còn cần nhá sau này thì té đi, đổi lại anh chàng đẹp trai mấy hồi

Nói xong, Khương Tiểu Uyển liền xem xét Đường Sinh, hai con mắt tỏa ánh sáng, Đàm Linh trở mình xem thường, cô cũng biết rõ, từ trung học tới đại học, họ Khương này ít nhất có tám thằng bạn trai qua tay, nói thật, nhan sắc cô không đẹp nhưng cô vẫn còn tinh khiết, điều này mê hoặc nam nhân.

Bên này Đường Sinh cười mỉm gật gật đầu.

- Đi thôi, dám đấu là tốt rồi, cậu nói đi nhưng đi đâu? Nhà tắm hay là ra sông?

- Đương nhiên là ra sông.

Người vừa lên tiếng chính là Khương Tiểu Uyển

- Xuống sông, nước lạnh thì càng khảo nghiệm ý chí chiến đấu của nam nhân chớ, đi nhà tắm thì tính cái gì?

Cô có ý định khiêu khích đám nam nhân này, Đàm Linh mắt trợn trắng, tay ở phía dưới nhéo cô một cái.

Tiểu Uyển quay đầu lại thấp giọng nói:

- Cô phải như vậy, họ Miêu kia càng thêm coi trọng cô, cô càng nhìn gã, gã còn tưởng rằng chính mình là thần, cô khiến gã sinh ra cảm giác nguy cơ, mới có thể khống chế được, nam nhân đều đểu, bọn họ sẽ đùa giỡn cô mà thôi.

So sánh đùa giỡn nam nhân, Đàm Linh thì không theo kịp với Khương Tiểu Uyển, trong lòng suy nghĩ thấy có lý, liền không nói lời gì .

Nguyên cả đám nam sinh kêu gào:

- Ra sông, xuống sông đi, Xuống sông đi, phải hưởng ứng chị em phụ nữ thôi

Hàn Tĩnh xấu hổ nhưng y biết Khương Tiểu Uyển cá tính hào phóng, mình trở thành người yêu cô ta đơn giản là gắn bó ở chữ tiền, trong lòng thầm mắng hai chữ tiện nhân.

Miêu Tuấn Bách luôn luôn tự phụ, lại muốn ở trước mặt Đàm Linh hiển thị hào khí của mình:

- Xuống khúc sông đi, dám không?

Đường Sinh hơi ngượng, cô nữ sinh kêu gào kia cũng có bộ dáng chút chút, chỉ có điều trong mắt lộ ra nét lẳng lơ, hiện tại là đâm lao phải theo lao, không chiến đấu thì lại bị mọi người cười chết, còn chiến đấu thì lại có cảm giác đang đùa giỡn nhưng sau khi kiểm tra sức khoẻ thì tồn tại lời đồn rất kêu, khiến cho chính mình bực bội. Đường ca liệt dương? Bị cái danh xưng này thì không thể được, không còn mặt mũi.

- Đi, ra sông đi, mẹ kiếp, nói trước mọi người phải tắt điện thoại đi, nếu ai chụp ảnh, bố mày không khách khí đâu nhá!

Về điểm này đồng dạng Miêu Tuấn Bách cũng đang lo lắng, y cũng kêu đám người Lâm Hiểu Kháng chú ý cẩn thận.

- Tiểu Lâm, ai muốn xem thì di dộng của họ phải thu hồi, xong chuyện thì trả về cho bọn họ...

Biện pháp này hợp lý, vì thế cậu ta bắt đầu đi thu điện thoại ...

Đường Cẩn và Vương Hàm các cô không biết lần này khi nào cử hành quyết đấu, lại càng không nghĩ tới sẽ ở ngoài sông tiến hành, cho nên các cô cũng không có tới.

Ánh trăng hiện lên, con sông cũng cách đó không xa sông lớn doanh trại, bờ sông tụ tập một đống thiếu nam, và hai thiếu nữ.

Đường Sinh và Miêu Tuấn Bách cởi quân phục, sẽ mặc quần nhỏ xuống sông, thời tiết đầu tháng chín không tính là lạnh nhưng vào ban đêm nước sông rất lạnh, Miêu Tuấn Bách dính một chút nước liền rùng mình, còn Đường Sinh thì không có hiện tượng này,thể chất của cậu ta rất mạnh

Khương Tiểu Uyển mắt sáng lên.

- Thực là cường tráng à! Thân thể giống như một mãnh thú vậy. Hắn mà đè mình chắc thích chết đi được.

Đàm Linh hết chỗ nói, nhưng không thể không thừa nhận cách nói của Tiểu Uyển, Miêu Tuấn Bách so với Đường Sinh thì quả thực kém hơn hẳn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK