Dung nữ muốn thu thập cảnh bọn Đào Quân định bức hiếp hai người bọn Ninh Manh, mấy người này đúng là biết phối hợp thật lại còn giở trò lưu mạnh nữa, lúc bị người ta còng tay lại Đào Quân còn không ngừng kêu gào ba tôi là Phó chủ tịch thành phố, các ngươi dựa vào gì mà bắt tôi? Hơn nữa tôi chẳng làm gì hết…
Kỳ thật Dung nữ hai ngày nay làm việc trong cục Giám sát kiểm tra cũng đặc biệt chú ý tới những tin tố giác, bởi lẽ được sở phái xuống kiểm tra thì nhất định phải nhận được một số tố giác mới, còn về kết quả của việc tố giác thì hiện tại không thể nói đến, nhất định sẽ có người che giấu tội ác, từ trước tới nay vẫn vậy.
Hôm nay cô cũng đặc biệt dặn dò người điều tra những tố giác có liên quan tới hai cha con Đào Thị, không thể điều tra được gì từ Chủ tịch thành phố Đào, còn những việc về con trai ông ta Đào Quân thì cũng có nhiều uẩn khúc. Thế nhưng những viên cảnh sát đang đảm nhiệm vụ án này cũng bi tố giác, buổi chiều lại tiếp tục điều tra ba bốn người hành pháp đã từng nhúng tay vào vụ việc này, nếu như cứng rắn một chút, thì nhất định sẽ điều tra ra chỗ sơ hở, kết quả sẽ là như vậy.
Mặc dù đây lại là một việc chưa được giải quyết đích đáng nhưng lại đưa được những tên trốn tránh khỏi vòng pháp luật ra ánh sáng, mà ở đây ngọn nguồn của mâu thuẫn chính là Đào Hải Vân.
Đêm đó, những tài liệu liên quan đến vụ án được gửi tới đội Cảnh sát Hình sự thành phố, bao gồm việc bắt giữ Đào Quân,…Ở Thanh Thị, đám người Dung nữ chưa trực tiếp nắm giữ quyền chấp pháp, đội mai phục hôm nay cũng đều là những bâc anh tài và vài người là người của đội phòng chống bạo lực. Bọn họ nói rằng nhận được điện thoại kêu cứu của Ninh Manh, vừa hay gặp cảnh đám người Đào Quân đang dùng bạo hành, nhân viên của đội phòng chống bạo lực là do Ninh Hân dẫn tới, đi cứu người cũng là chuyện bình thường. Bởi vì trước đó một ngày mới phát hiện, chị của Ninh Manh lại là Ninh Hân, người ta quan tâm tới em gái cũng là chuyện bình thường, đội cảnh sát cũng chẳng có gì để phàn nàn.
Đào Hải Vân vốn không muốn vướng vào nhiều chuyện cũng dặn dò con không nên gây chuyện, thế nhưng Đào Quân nào có để vào tai, hắn nghĩ điều đó là không quan trọng.
Thế nhưng đến khi có người đến tìm bố hắn, Đào Hải Vân mới thấy chột dạ, chuyện này phải nói thế nào với Cục trưởng cục cảnh sát Thành phố Trần Vượng Đông đây?
Trần Vượng Đông là người của phái trung lập, không đứng về phía bí thư Thành ủy, cũng không đứng về phía Chủ tịch thành phố Vệ Đạt Côn, thế nhưng ông lại rất có uy tín trong giới cảnh sát. Cái chức vụ cục trưởng cục cảnh sát của ông là dựa vào bản lĩnh của bản thân mà có được, năm 2003 ông ta sẽ được ứng cử vào chức Phó chủ tịch thành phố, vì vậy uy tín cũng được tăng lên.
Bí thư tỉnh Lưu Quang Chấn rất coi trọng Trần Vượng Đông, ông ta đã từng hai lần tới Thanh Thị thị sát, ông đánh giá khá cao công tác của Trần Vượng Đông ở Thanh Thị, điều này giúp Trần Vượng Đông củng cố vị trí của mình, ngay cả bí thư Mạc Trung Hoàng cũng không có lý do gì để trách cứ ông.
Ít nhất thì trong hệ thống chấp pháp ở Thanh Thị này, không có ai đủ tư cách đảm nhiệm chức vụ Cục trưởng cục công an hơn Trần Vượng Đông, giữa Trần Vượng Đông và Đào Hải Vân cũng có thâm tình. Thực tế quan hệ giữa Trần Vượng Đông này và bất cứ vị lãnh đạo của thành phố đều rất tốt, nhân duyên của ông ta tốt như diều gặp gió, nguyên tắc cứng rắn, kể cả những người không thích ông cũng phải nể phục, tuy nhiên ông rất ít đắc tội với người khác.
Thế nhưng chuyện của Đào Quân lại một lần nữa khiến ông mang tiếng, ở nhà cục trưởng Trần đang nằm xuống chuẩn bị ngủ cũng phải ngồi dậy, xem ra trời lại trở gió rồi, hết lần này tới lần khác tên nhóc này bị bắt tới đây, cái này phải hỏi tội Đào Hải Vân đây?
- … không sai, phải hỏi tội Đào Hải Vân.
Ở biệt thự Ngân Bãi, Đường Sinh cười nói với Liễu Tông Quyền ngồi đối diện như vậy
- Liễu bá, cháu thấy tên Đào Hải Vân là nhân vật quan trọng, ông ta cũng là điểm mấu chốt trong bước cờ đi tới Thanh Thị của Tập đoàn Sắc Hinh, không phải ông ta chính là người nắm giữ nền công nghiệp ở đây sao? Như thế này là thế nào? Thật là thiên vị, cháu sẽ gọi Kỳ Liên tới, cô ta biết rất rõ về Thanh Cương để ngày mai cô ấy phân tích cho chúng ta về tình hình nội bộ Thanh Cương, chắc rằng bác Liễu cũng chưa rõ đâu nhỉ?
Liễu Tông Quyền lắc lắc đầu
- Tình trạng của Thanh Cương bác cũng muốn nắm rõ thế nhưng không thể tìm hiểu được, nhưng có một điểm, Thanh Cương có thể trở thành cây đại thụ che cả bầu trời ở Thanh Thị là bởi vì có sự trợ giúp to lớn của Đào Hải Vân. Đến bí thư Mạc cũng không thể so được với sự giúp đỡ của ông ta trên phương diện này. Bí thư Mạc Trung Hoàng có một nguyên tắc rõ ràng, lập trường của ông, quan điểm của ông trên nhiều phương diện khiến cho người khác phải nể phục. Ví dụ như việc thu hút đầu tư nước ngoài, từ trước tới giờ ông vốn không đồng ý với với việc tuần tự đưa vào những cây đại thụ của nước bạn, còn như những lĩnh vực khác thì rất hoan nghênh, đây chính là giới hạn đáy của ông.
Đường Sinh gật gật đầu, nói như vậy chỉ cần đưa quá khứ của tên Đào Hải Vân này ra là ổn rồi, ngoài ra, trong đầu Đường Sinh còn nghĩ đến việc lợi dụng lấy tên Đào Quân ra uy hiếp bố gã. Những việc tên tiểu tử này có liên quan tới không mấy liên quan tới cha gã, trừ khi là một sự áp lực tâm lí, cũng có thể coi là một sự uy hiếp. Mục đích là khiến cho tên Đào Hải Vân trong thời gian nhạy cảm nhất không dám làm càn, mà lựa chọn một phương thức đối kháng ôn hòa khác.
Muốn xử lý tên Đào Quân này là vì gã đáng ghét giống như ruồi bọ vậy, nếu như gã không tiếp cận Ninh Manh thì Đường Sinh cũng chẳng thèm để ý tới gã.
Tên Đào Quân thực sự chọc giận Đường Sinh nên e rằng kết quả cũng chẳng tốt hơn so với tên Triều Quân Hoành, chỉ có điều Đường Sinh không muốn làm như vậy lắm.
Hơn nữa doanh nghiệp chính thức cạnh tranh trên thương trường như Tập đoàn công nghiệp tàu thuỷ Sắc Hinh thì sợ ai chứ? Sắc Hinh tất nhiên là có lợi thế của bản thân, cái lợi thế này là do Công ty công nghiệp tàu thuỷ Trung Quốc và Tổng công ty đóng tàu trung quốc dâng hiến, tại sao lại động đến Đào Hải Vân? Là bởi vì ông ta nắm quyền bất chính và lừa gạt Thanh Cương.
Khi mà cạnh tranh không còn công bằng, Đường Sinh cũng chẳng ngại giở một chút thủ đoạn bất chính, ngươi có kế sách của ngươi thì ta cũng có kế sách của ta chứ, chúng ta chính là bát tiên vượt biển, mỗi người một điểm thần thông, đến lúc ngươi gặp hạn thì cũng đừng trách ta đây thủ đoạn độc ác, chỉ tại mông ngươi cũng chẳng sạch.
Sau khi Liễu Tông Quyền đi, Ninh Hân mãi hơn chín giờ mới về, trong phòng ngủ của Đường Sinh nói với hắn là đêm nay có thể có thu hoạch rồi.
- Ồ? Như vậy là thế nào?
Đường Sinh cũng vô cùng nóng ruột, ngày mai đã là hội thảo về các doanh nghiệp ngành công nghiệp tàu thuỷ ở Thanh Thị rồi, Đào Hải Vân làm Phó chủ tịch quản lý ngành công nghiệp của Thanh Thị, nhất định sẽ có những phát biểu quan trọng. Mặc dù phát biểu của ông ta không thay mặt ý kiến cuối cùng của thành ủy Thanh Thị, quan điểm của các doanh nghiệp cũng sẽ phần nào phản ánh ý kiến của ông ta, như vậy bản chất chiến lược phát triển kinh tế còn tồn tại của Thành ủy sẽ được đưa ra ánh sáng.
Đào Hải Vân có thể liều lĩnh như vậy vì sao chứ? Bởi lẽ mối quan hệ của ông ta với Triều gia, chỉ có điều bí thư thành ủy Mạc Trung Hoàng cũng không thể sánh với lão bí thư Bạch người đã mất, nếu không vi phạm nguyên tắc của ông thì lão Mạc sẽ nhẫn nhịn.
Châm biểm một chút là không thể đấu lại được , Mạc Trung Hoàng bất đắc dĩ phải suy nghĩ điểm này, Đào Hải Vân là quân cờ của lão Bạch “ tiên triều”, nếu mình o ép ông ta thì người dưới sẽ nhìn nhận ra sao? Ồ, lão Bạch qua đời rồi, Mạc Trung Hoàng này lại vong ân phụ nghĩa sao?
Kỳ thật không phải chuyện này chỉ có điều lời đồn đáng sợ, ai cũng bất lực thôi, những người ở dưới cũng chẳng có cách nào để nhìn ra được bản chất vấn đề, cũng chỉ từ một số biểu hiện bên ngoài mà nhận định về bạn, điều này khiến cho Mạc Trung Hoàng vô cùng bị động. Mặc dù trong lòng cũng muốn nói rằng mình không phục Đào Hải Vân, kết quả là Đào Hải Vân cứ tự nhiên trình bày ý kiến, hơn nữa còn làm như đang thuyết phục Mạc đại bí thư, khiến cho Mạc Trung Hoàng dở khóc dở cười.
Tình huống này đang được Đường Sinh cân nhắc, thế nhưng Đường Sinh không có cách nào nắm rõ, chỉ có thể hạ thủ với chính Đào Hải Vân, dùng một đòn đả kích ông ta khiến cho ông ta tạm thời thất ngữ, tốt nhất là không thể phát biểu điều gì không hay ở hội nghị ngày mai, như vậy là lý tưởng nhất.
Lúc này Ninh Hân nói tối nay có thể có thu hoạch đấy, khiến cho Đường Sinh ngứa ngáy trong lòng, Ninh Hân cười một cái:
- Hoa Anh Tú theo dõi ông ta, ông ta bị chủ tịch của Công ty công nghiệp tàu thuỷ Hàn Quốc tại Trung Quốc mời đi rồi, không nói trước được có thể làm gì, cậu không hi vọng ông ta có thể làm được điều gì à?
- Ặc, hi vọng á, chỉ sợ trong lúc nhạy cảm nhất ông ta không dám có động thái gì, hay là chúng ta cũng đến gần xem sao?
Biệt thự Tây Hải là một khu xa hoa bậc nhất ở Thanh Thị, Đường Sinh và Ninh Hân giống như lần trước mò tới đột nhập biệt thự của Phó chủ tịch thành phố nào đó, lần này lại tới biệt thự Tây Hải tìm tòi sơ hở, Hoa Anh Tú ở ngoài theo dõi cẩn thận liên lạc với Ninh Hân.
Bên trong biệt thự nào đó, Đào Hải Vân tạm thời không suy nghĩ về vấn đề của con trai, sau khi nói chuyện với Trần Vượng Đông, cục trưởng Trần nói chẳng có vần đề gì to tát, ông ta cũng yên tâm, cho nên ông ta nhận lời mời của Chủ tich Lý Tái Thực của Công ty công nghiệp tàu thuỷ Hàn Quốc tới biệt thự riêng của ông ấy để nói chuyện.
- …Tập đoàn công nghiệp tàu thuỷ Hiện Đại rất hy vọng được tham gia vào việc xây dựng khu căn cứ Ngân Loan của Thanh Thị, Phó chủ tịch Đào ngài cứ đưa ra điều kiện đi tôi nhất định sẽ thỏa mãn, chúng ta là bạn bè lâu năm cách đối nhân xử thế của tôi ông biết rõ đấy, lần này nhất định phải giúp tôi.
Đào Hải Vân rụt rè nói:
- … Tôi cũng muốn giúp đỡ Tập đoàn công nghiệp tàu thủy Hiện Đại, với thực lực mạnh mẽ quý tập đoàn đứng thứ nhất nhì trên thế giới, nếu như công nghiệp thuyền của Thanh Thị có thể nhận được sự giúp đỡ của Tập đoàn công nghiệp tàu thủy Hiện Đại bất kể là đầu tư về phương diện kỹ thuật hay thị trường quốc tế … đều có sự tiến bộ nhảy vọt, chỉ có điều…Ôi, Mạc bí thư, người này tính tình khá bướng bỉnh lại còn rất nguyên tắc, tôi không thuyết phục được ông ta!
- Tôi tin Chủ tịch Đào có thể làm được, từ trước tới nay chúng tôi vẫn đánh giá cao sự phát triển của Chủ tịch Đào trong vấn đề quan trường, nếu như có thể thu hút được Tập đoàn công nghiệp tàu thủy Hiện Đại, tôi bảo đảm thời gian xây dựng khu căn cứ Ngân Loan có thể thu lợi nhuận về sẽ ngắn hơn một năm, nhiều quốc gia trên thế giới đặt hàng, tiền hàng cho những đơn đặt hàng này sẽ không dưới ba tỷ đâu
Lý Tái Thực nói một cách hùng hồn, lúc này một mỹ nữ người Hàn vô cùng hấp dẫn bước vào rót trà cho họ, cô mặc bộ Hàn phục, tất trắng ưỡn ẹo trước mặt Đào Hải Vân. Ông ta từng gặp không ít cô gái người Hàn thế nhưng người thanh tú như vậy thì hôm nay là lần đầu.
- Chủ tịch Đào, có thấy vị tiểu thư này trông quen quen không?
Lúc Lý Tái Thực hỏi như vậy vẻ mặt hắn cũng mờ ám hơn, Đào Hải Vân liền gật gật đầu, Lý Tái Thực lại nói:
- Hà… Mắt của Chủ tịch Đào cũng tốt thật đấy, vị này là ngôi sao Hàn Quốc Lý Hiền Trinh.
Đứng núp cùng Ninh Hân Đường Sinh thỏ thẻ nói vào vành tai cô, nhỏ giọng nói:
- Lý Hiền Trinh à, củ chuối thật, vị minh tinh Hàn Quốc này thời gian vừa rồi gây ra sự kiện ầm ĩ tại bộ ngoại giao, một ngôi sao tiện nhân bị Đàm Tiểu Ngũ nhà họ Đàm “xử”, lúc đó bọn Đinh Hải Quân xông vào không chỉ đánh Đàm Tiểu Ngũ mà còn đánh cả Lý Hiền Trinh một trận, không ngờ vị minh tinh Hàn Quốc này lại lưu lạc tới Thanh Thị này.
- Thực toát mồ hôi, loại minh tinh kiểu này thực không thoát nổi vận mệnh bị quan lớn chơi? Không biết là đáng thương hay là đáng buồn?
- Ôi, nói thế nào đây, bọn họ cũng chỉ là lợi dụng sắc đẹp thôi, cũng không để tâm được mất gì, cũng chỉ là kiếm tiền thôi mà.
- Đường Sinh có phải cậu cũng muốn cùng cô ta? Không ngờ vừa nghe tới tên cô ta là đã kích động rồi, đã cương lên rồi đây này…
- Oan cho tôi quá, chúng ta đang ôm nhau như vậy, tôi có thể không cương lên sao? Xin cô, cục trưởng Ninh đừng có “vuốt” thế…
- Đâu có sao, dù sao thì trốn ở nơi này cũng chán quá, tôi “vuốt” để cậu hưởng thụ, có thể tưởng tượng là cô Lý Hiền Trinh kia…
Đổ mồ hôi, bàn tay đang ôm Ninh Hân của Đường Sinh cũng trượt xuống dưới
- Được thôi, chị “vuốt” tôi còn tôi “móc” chị xem ai sẽ là người kêu lên đây…
Ninh Hân sợ tới mức vội vàng rụt tay lại:
- Đồ tồi, đánh chết cậu, lại bắt nạt tôi rồi, cái của cậu cứng như vậy trọc vào tôi khó chịu chết đi được!
- Tôi mới thực sự là khó chịu này, Hân nhi “hãm” lại cho tôi đi, nếu không chờ tới khi bọn họ khai chiến, tôi đã bị nghẹn chết rồi.
Bàn tay của Ninh Hân sờ tới rãnh sau quần của hắn, ấn mạnh một cái, Đường Sinh liền tắt lửa, bên ngoài có giọng của Dương Tái Thực
- Hiền Trinh, nhất định phải phục vụ Đào tiên sinh thật tốt, ông ấy là bạn tốt của Tập đoàn công nghiệp tàu thủy Hiện Đại của chúng ta…
- Vâng, Lý tổng, Hiền Trinh nhất định tận tâm tận lực hầu hạ Đào tiên sinh, ngài cứ yên tâm!
Lý Hiền Trinh giả bộ tinh khiết trả lời.
Đào Hải Vân cũng tỏ ra khách sáo
- Lý tổng, như vậy không ổn, tôi…
Hắn chưa kịp nói hết Lý Tái Thực đã lui ra.