Phương Huyên sau khi chia tay với Đường Sinh thì cùng với Dương Dương đi tìm một quán trà vào đó ngồi, chủ đề mà bọn họ nói đến chủ yếu là nói về Đường Sinh.
- Tôi thật sự nghĩ không ra, Nhị thiếu gia này thật ngốc. Ba hắn không phải sớm đã bị điều đi nơi khác rồi sao?
Phương Huyên nói:
- Trong chuyện quan trường tôi cũng không rõ lắm, lúc đầu ba tôi nói Đường gia thất thế, Đường Thiên Tắc tuy bị điều đến Giang Lăng làm việc nhưng chỉ là điều ngang thôi, xem ra Giang Lăng làm sao có thể so với ở tỉnh phủ được? Ông ta ở tỉnh phủ Nam Phong làm phó cấp sở, nếu như mà lên chức thì làm phó cấp tỉnh, Nam Phong không phải là thành phố trực thuộc Trung ương sao? Cho nên ba tôi nói Đường gia thất thế rồi nhưng ai biết được chứ?
- Này, Huyên Huyên, việc đính hôn lúc đầu giữa cô và Đường Sinh, chẳng lẽ là do người nhà cô quay ra phản đối lại tình hình hay sao?
- Không phải thế đâu, tôi thừa nhận ba mẹ tôi có một chút thế lực, điều này cũng không tránh được, đổi lại ai cũng có tâm lý này mà, nhưng ba Đường Sinh tại sao lại không được, cũng là thị ủy thành phố trực thuộc Trung ương, lại là một người tầm cỡ, chị nói người ta có thể chấp nhận đau khổ không? Chủ yếu là tình hình lúc đó rất phức tạp, ba tôi nói ngay cả người nhà ông ngoại Đường Sinh cũng không làm sao bỏ qua cho ba Đường Sinh được, chị nói đi, ngay cả người nhà cũng như thế thì người ngoài thấy như thế nào? Hơn nữa do bản thân tôi nhận thấy Đường Sinh hắn là tên lưu manh nên mới không nể mặt hắn.
Dương Dương bĩu môi, nói:
- Trước kia tôi cũng biết tên này phá phách, nhưng lần này ấn tượng mà hắn để lại cũng không tồi, hình như là sâu sắc hơn nhiều, cô xem chuỗi sự việc liên tiếp hôm nay xem? Biểu hiện của hắn khiến người ta phải ngạc nhiên và những người lớn với nhau mới có thể bình tĩnh như thế, dù nhìn ở góc độ như thế nào cũng không giống đó là học sinh lớp 11 được, Cục trưởng Mã cũng là cán bộ cấp sở, không ngờ nói chuyện với hắn thì khách sáo như vậy?
- Tôi cũng nghĩ không ra, có lẽ là do quan hệ cá nhân giữa ba hắn và Cục trưởng Mã không tồi? Nói tóm lại là tên này đã thay đổi rồi, càng trở nên đểu cáng hơn.
Dương Dương lại mỉm cười:
- Con trai mà, đâu có người nào không xấu đâu? Đại đa số là giả vờ thuần khiết trước mắt nữ nhi chúng ta, sau lưng lại xấu xa, nhưng thật ra Đường Sinh lại thẳng thắn thành khẩn, hắn trước kia cũng không có tật xấu động chân động tay với những cô gái, có điều là miệng nói hơi xấu xa.
- Tôi cũng thừa nhận những lời chị nói là chính xác, nhưng Đường Sinh so với một số tên xấu xa kia còn tệ hơn gấp bội,tôi biết chứ.
- Ừ, tôi cũng biết, nhưng hắn ít nhất so với một số tên còn nam tính hơn, xem tên Trần Trưng Phóng và tên mặt đeni xem, thực sự làm cho sinh viên chúng ta mất mặt, không đủ tiền thanh toánthì cũng không cần chạy phải không? Cái quái gì chứ, tôi quá hiểu bọn họ rồi, những việc như thế này bọn họ có thể làm được sao?
Phương Huyên lắc đầu gượng cười:
- Đúng đó, so với Đường Sinh thì bọn họ đơn giản không thể làm, sau này ít giao tiếp thôi nhé!
- Đúng vậy, cái loại người như thế, mua cho bọn họ rồi cũng không biết được, thật là ti tiện, à đúng rồi, cô với Đường Sinh ở nhà trẻ thật sự …
- Cái gì vậy, hắn nói bậy bạ gì phải không? Tôi và hắn ở cùng nhà trẻ đâu có gì chứ?
Phương Huyên mặt đỏ ửng lên, trợn mắt nói với Dương Dương.
Nhưng Dương Dương không tin, mờ ám nói:
- Chuyện nhà trẻ thôi, có gì không được chứ? Có thể xem như là sờ vào bộ phận sinh dục của hắn?
Phương Huyên co hai vai lại và nghiến răng nói:
- Chị Dương Dương, chị nói có thể như thế không? Căn bản không có chuyện đó…
- Không sao, thừa nhận đi, chị còn có thể cười được cô không? Quan hệ giữa hai chúng ta là gì? Nói như vậy, hai người bọn cô có quan hệ qua lại từ rất sớm.
Cô ấy thật sự tin việc này vì mặt Phương Huyên rất đỏ, nếu như không có chuyện đó thì mặt cô ấy sao lại đỏ lên? Dương Dương nghĩ như vậy.
- Tôi phục chị rồi có được không? Sờ rồi thì làm sao chứ?
Phương Huyên hung dữ trừng mắt lên:
- Hơn nữa cái Tập đoàn quản lý thông tin Cẩn Sinh đặc biệt kiêu ngạo, lúc ăn cơm nghe bọn học sinh nói ghen tị với chị và Trần Trưng Phóng, hai người bọn chị cùng làm việc ở Cẩn Sinh để nuôi sống bản thân có phải không?
- Ừ, lúc đầu là hắn và tên mặt đen động viên tôi, tôi cũng đăng ký để thử xem, Tập đoàn quản lý thông tin Cẩn Sinh cũng coi trọng tài năng, trung tâm quản lý nhân tài và Đại học tài chính và kinh tế Giang Trung có quan hệ với nhau, một số sinh viên ưu tú thì được ưu tiên cơ hội làm một số công việc vặt trước, để cho sinh viên có thể tiếp xúc với xã hội và môi trường xí nghiệp, tạo dựng lòng trung thành, Cẩn Sinh rất lợi hại, là Công ty tài chính ngân hàng chuyên gia xử lý đầu tiên trong nước và giống với tính chất của bốn Tập đoàn quản lý thông tin lớn, chỉ là sau lưng bốn Công ty quản lý thông tin là nhà nước, Tập đoàn Cẩn Sinh ngược lại là doanh nghiệp tư nhân.
Bọn họ vừa nói chuyện, trong lòng vừa đoán xem mối quan hệ giữa Đường Sinh và Tập đoàn quản lý thông tin Cẩn Sinh, gần năm giờ chiều, hai người chia tay nhau, Phương Huyên mới chính thức về nhà, sau khi về nhà cũng hỏi ba mẹ về tình hình nhà Đường Sinh, dù hận cái tên này nhưng cũng rất quan tâm đến tình hình hắn hiện nay, muốn làm rõ xem hắn là một tên tiểu tử tại sao lại có thể cùng ngồi với cán bộ cấp sở vừa nói chuyện vừa cười được?
- Chúng ta cụ thể cũng không thể rõ được, ngược lại là nghe người ta nói, trong sự kiện Tần Quang Viễn là thắng lợi lớn của Đường gia.
Phương Hoài Minh mang sự kiện Tần Quang Viễn ra nói:
- Em trai con biết trước tình hình, hình như là Đường Sinh và con trai của Tần Quang Viễn đánh ghen trước cổng trường rồi đánh đập tàn nhẫn gây ra chuyện, sau đó con cháu Tần gia lại gây sự, nhưng Tần gia không phải là ngồi im mà bảo con cháu Tần gia không tha, lật tung những chuyện đen tối ở thành phố Nam phong, kết quả là làm liên lụy đến Chủ tịch thành phố Tần Đại, dẫn đến phát sinh sự kiện chấn động Tần Quang Viễn, bây giờ Đường Thiên Tắc vẫn đang ở Giang Lăng, nói thật ra, mạng lưới quan hệ của Đường gia vẫn còn có ở khắp Nam Phong nên sự việc Tần Quang Viễn vẫn chưa kết thúc vì thế có không ít cán bộ cấp tỉnh xuất hiện tại lễ đính hôn của con gái Liễu Vân Cương – mẹ đẻ anh hai Đường Thiên Tắc. Vì thế có thể thấy rằng, ảnh hưởng của Đường Thiên Tắc rất lớn.
Phương Chấn không ở nhà, buổi chiều đi học bù , Phương Huyên cũng không vội vàng đi tìm em trai để hỏi tình hình của Đường Sinh, lúc này liền gật gật đầu.
Mẹ đẻ Lý Thục Viện nói:
- Tiểu Huyên, buổi trưa con và Đường Sinh ở cùng với nhau à? Đứa nhỏ này bây giờ xem ra có vẻ chín chắn hơn nhiều rồi.
- Hừ, đó còn không phải là một tên xấu xa sao? Tự thổi phồng, tự khoe khoang với con, đem việc tán gái ra nói đó là sự nghiệp cả đời theo đuổi duy nhất của hắn.
Phương Hoài Minh thở dài:
- Đứa nhỏ đó xong rồi, không cứu được nữa rồi, mấy ngày trước mẹ hắn Liễu Vân Huệ cũng đến Bắc Kinh, nghe nói là làm quan chức gì rồi, tục ngữ nói: lạc đà gầy chết còn to hơn ngựa, chúng ta so với nhà người ta còn kém hơn nhiều.
- Ba, cũng không có gì là giỏi cả, thương nhân không thể so với quan lại được, ít nhất thì chúng ta sống tự tại, tránh được một số ức hiếp quan lại cũng là chiều hướng khá phát triển, lại không phải chỉ có nhà mình, đúng rồi, công ty chúng ta hiện nay kinh doanh như thế nào rồi ạ?
Phương Hoài Minh gượng cười:
- Không khả quan lắm, tháng tư nhà nước ra chính sách mới, tin tức ngày nào cũng nói là cần phải dập tan biến động kinh tế, hạ nhiệt nền kinh tế, phải bành trướng, mà mức độ sa sút của các ngành sản xuất khác nhau, nhưng bắt đầu tháng 6 thị trường hồi phục chậm, nhà chúng ta cũng có chút tiền nhàn rỗi trong thị trường chứng khoán, cũng đầu tư vào đó ba năm rồi, bây giờ cũng nên giải ngân, cố gắng còn có thể kiếm được ít.
Lý Thục Viện nói:
- Dựa vào thị trường chứng khoán mà phát tài không nhiều lắm, đã có không ít người nhảy lầu, phải làm ăn buôn bán đúng đắn, bảo anh đi tìm mối quan hệ cũng là liên hệ với Tập đoàn quản lý thông tin Cẩn Sinh, nếu như thu nhận công ty của chúng ta, chẳng phải là bước chuyển mình sao? Bây giờ rất nhiều người xem trọng Cẩn Sinh.
Lại là Tập đoàn quản lý thông tin Cẩn Sinh, Phương Huyên liền nhíu mày, Phương Hoài Minh nói:
- Dễ dàng như vậy sao? Tập đoàn quản lý thông tin Cẩn Sinh có thể để ý đến công ty nhỏ với tài sản hai, ba triệu của chúng ta sao? Người ta đều có rằng chúng ta có khoảng hơn mười triệu, thực sự lại lẫn lộn với danh tiếng, chúng ta mắc nợ với tỉ lệ cao khoảng 60%, bây giờ đang lâm vào tình trạng phá sản, nền kinh tế lại không cải thiện, anh hoàn toàn thấy rằng mục tiêu thấp nhất của Tập đoàn quản lý thông tin Cẩn Sinh đều là những công ty có tài sản trên ba mươi triệu trở lên, những công ty nhỏ có tài sản trên mười triệu trong mắt họ chỉ là khách hàng nhỏ, còn những công ty dưới mười triệu người ta không để ý đến.
- Ba, con cũng nghe nói Tập đoàn Cẩn Sinh này rất vênh váo, buổi trưa lúc bạn học tụ tập, bọn họ đều nói mơ ước vào được Công ty Cẩn Sinh.
- Ừ, mấy ngày trước chính phủ thông báo, tài sản của Tập đoàn quản lý thông tin Cẩn Sinh vượt hơn ba mươi tỉ trở lên, ba biết đó là khoảng không chính xác, cũng có một khoản lớn vay nợ, có thể tất cả đều là tiền của ngân hàng nhưng bối cảnh của Cẩn Sinh có liên quan đến Liễu gia!
Phương Hoài Minh nói nhưng vẫn còn để lộ ra có vẻ hơi hối tiếc, xem ra lúc đầu quyết định từ mặt nhà Đường gia, bây giờ bọn họ mới thấy càng hối hận.
Tập đoàn quản lý thông tin Cẩn Sinh hóa ra là nguy cơ của tập đoàn Liễu thị, nói là không quan trọng gì với Liễu gia, biết là tình người nhưng ai có thể tin được?
Nghe ba nói Công ty nhà mình đang mắc nợ, tài sản cũng không gán nợ, trong lòng Phương Huyên nảy sinh ra ý tưởng mới, bản thân mình chi tiêu ở nước ngoài cũng không ít, đó cũng là một gánh nặng lớn trong nhà, làm việc ngoài giờ ở bên đó cũng không dễ dàng gì, bản thân mình lớn lên lại xinh đẹp nên trở thành mục tiêu của một số tên xấu xa, ở trong nước và nước ngoài cũng giống nhau, hơn nữa phí sinh hoạt bên đó lại cao, có tiết kiệm cũng vẫn đắt hơn nhiều so với bên này.
- Đúng rồi, Tiểu Huyên, Đường Sinh hắn cũng không nói với con chuyện đính hôn kia sao? Các con làm ầm ĩ lên cả rồi, làm sao có thể nói được nữa?
- Mẹ, Đường Sinh bây giờ so với ngày trước còn tồi tệ hơn nhiều, da mặt dày như thế, thậm chí càng tốt hơn, trưa hôm nay trước mặt bạn học con lại còn thổi phồng, nói con và hắn ngày xưa ở nhà trẻ đã yêu nhau rồi, con thật sự muốn bạt tai hắn, một người như thế không được nói bừa.
Lý Thục Viện thật ra không nghĩ là thế nên cười cười nói:
- Hắn bây giờ lại làm cho mẹ có cảm giác là chín chắn hơn trước nhiều rồi, cũng điềm đạm hơn, lúc nói với con có thể là có chút hồ đồ, hoặc có thể là cố ý, nhưng các con đều cùng thế hệ, lại đi để ý những lời này sao?
- Ai để ý hắn chứ? Là hắn bám lấy con đấy chứ, đúng rồi, bố, mẹ, buổi tối con có hẹn với bạn học.
Cô ta vừa mới đi, Lý Thục Viện liền nói với chồng:
- Hoài Minh, anh nói xem lúc đầu chúng ta nếu khuyên con gái đính hôn với Đường Sinh…
- Ôi, bây giờ nói cái đó thì có ích lợi gì chứ? Ngựa tốt không nhai lại cỏ, chúng ta đã lựa chọn cách không nể mặt nhà Đường gia rồi thì gánh vác hậu quả của việc này thôi, tôi thừa nhận rằng từ khi việc đó xảy ra, tình hình gia đình chúng ta ngày càng tệ hơn, phải chăng đó là ý trời sao?
Phương Huyện hẹn với Phương Phương, sau khi gặp mặt bọn họ nói một chút về việc liên quan đến Công ty quản lý thông tin Cẩn Sinh, Phương Huyên thì nói với cô ấy quyết định mới của mình:
- Dương Dương, tôi không chuẩn bị đi Anh nữa, công ty ở nhà gặp chuyện rồi, lại còn phải gánh vác thêm chi phí của tôi, tôinghĩ ra một cách là trở về học ở Đại học tài chính kinh tế Giang Trung, lại vừa có thể vào được Tập đoàn Cẩn Sinh, chị nói như thế có được không?
Cụ thể thì cô ấy không nói.
- Thật sao?
Dương Dương vừa nghe thì mỉm cười, trong lòng có chút đắn đo:
- Đường Sinh khẳng định có liên quan đến Tập đoàn quản lý thông tin Cẩn Sinh, dựa vào quan hệ của hắn với Lam Khấu thì có thể giúp cô giải quyết việc làm ở đó, nếu không chúng ta hẹn hắn đến đây ngồi, không phải bọn cô bảy tuổi thì yêu rồi sao?
- Vứt qua một bên đi, Tôi và hắn yêu cái gì, hắn nằm mơ đó.
Phương Huyên trợn mắt lên nói nhưng trong lòng thì ngược lại, có chút cảm giác khác lạ, cảm giác đó rất khó nói:
- Tôi cần phải dựa vào bản lĩnh bản thân để vào Tập đoàn Cẩn Sinh, tôi tin tôi có khả năng này.
Hai cô cùng lập kế hoạch cho việc này, Đường Sinh cũng làm tình với Vương Tĩnh xong, với cái miệng của Vương Tĩnh trong thời gian dài không cần nghĩ nhiều, cái cảm giác điên cuồng, hoang dã này có thể gọi hắn để tuân ra thú vui nhỏ giọt, mà cô gái này cũng thích như vậy, đối với cô ta mà nói đó là sự hưởng thụ. Thú vui lăn trên giường đơn ngược lại cần phải thấp hơn biểu hiện kỹ năng của cô ta, nhu cầu sinh lý của cô ta buộc phải thấp hơn dục vọng.
Hứng thú và ham mê của mỗi người không giống nhau, Vương Tĩnh này khác với mọi người, cô ấy chỉ thích đường ngang ngõ tắt.
Lúc 7h, Đường Sinh đi bộ tới Nam phong, đi đón Đường Cẩn và Quan Đậu Đậu, có một loại cảm xúc ấm áp đang chảy trong lòng.
Đường Cẩn và Quan Đậu Đậu xen lẫn trong đám học sinh không để ý đến người khác, cũng không biết có một tên xấu xa đang theo sau các cô.