Phải nói Đường Thiên Tắc lần này được Ban Tổ chức Trung ương đề tên trong danh sách dự khuyết lựa chọn, giống như những cán bộ khác thuộc các bộ và Ủy ban Trung ương, Ủy ban Tỉnh ủy đều có danh sách lựa chọn tương ứng, nhưng có thể chính thức có tên trong Ủy ban Trung ương Đảng hoặc Uỷ ban dự khuyết Trung ương thì chẳng có mấy, có bệ đỡ thì lại là chuyện khác..
Hơn nữa đại hội Đảng lần thứ tư năm 2002 là kỳ đại hội lớn, việc bổ sung vào thời điểm này lại càng khó khăn, tuy nhiên vẫn tốt ở chỗ không cần các đoàn đại biểu bỏ phiếu quyết định mà chỉ cần lãnh đạo cấp cao trực tiếp tiến cử.
Cho nên Đường Thiên Tắc cơ bản muốn có tên trong danh sách dự khuyết của Ủy ban Trung ương. Hắn hiện tại là Ủy viên bộ vụ Ủy ban tổ chức Trung ương, tương đương cấp bậc Thứ trưởng. So với cấp phó ở tỉnh thì Thứ trưởng có cao hơn một bậc, cấp tỉnh là có hạn chế, thuộc về khu vực, không thể so sánh với cả nước, mà Bộ Ủy là bộ phận trực thuộcTrung ương, trực tiếp phụ trách công việc mang tầm quốc gia, cấp Bộ và cấp Tỉnh khác nhau ở chỗ lĩnh vực quản lý rộng hơn. Trong pháp luật quy định cấp bậc của công vụ viên cũng là cấp Bộ trưởng cao hơn cấp Tỉnh, cấp Thứ trưởng cao hơn cấp phó Tỉnh. cấp sở lại cao hơn cấp thành phố. Thực ra cấp bậc là tương đương chỉ là khác biệt ở cấp bậc cụ thể. Như Đường Thiên Tắc Ủy viên Bộ vụ có thể ngang với cấp Phó chủ tịch tỉnh ủy.
Ngay ngày hôm sau khi Đường Sinh đến Thanh Thị thì nhận được điện thoại của Đường Thiên Tứ, cũng được biết tình hình cha mình được bổ nhiệm.
Tuy nhiên khi nói với Sắc Sắc chuyện này cô lại cảm thấy lạ:
- Chẳng phải nói Bí thư Đường sẽ tới tỉnh Lỗ sao? Sao lại nhậm chức ở Ban Tổ chức Trung ương?
- Coi như là sắp xếp tạm thời quá độ, bằng không sao có thể tham gia Đại hội Đảng kì này? Cụ thể chức vụ điều chỉnh như thế nào cũng khó nói, mấu chốt là cần phải có lí lịch bề thế, chẳng hạn như Ủy viên dự khuyết Trung ương, nếu đảm nhiệm trọng trách, lý lịch càng được coi trọng.
- Em không hiểu nổi!
Sắc Sắc như đứa trẻ bá lấy cổ Đường Sinh, ngồi trên đùi hắn. Biểu lộ ngây thơ quyến rũ ấy làm cho người khác khó tin là cô hơn Đường Sinh đến vài tuổi, trông cô giống người tình bé nhỏ trong lòng hắn.
Đối với Đường Sinh mà nói, nếu có một người phụ nữ không thể thiếu trong cuộc đời thì La Sắc Sắc có vẻ có đủ tư cách làm người phụ nữ ấy. Người để lại cho Đường Sinh nhiều tình cảm đau xót cũng như nỗi luyến tiếc lớn lao nhất ở kiếp trước chính là La Sắc Sắc, cô khác với Đường Cẩn, Đường Cẩn chỉ là người phụ nữ bị Đường Sinh vô tình trêu chọc làm hại, kiếp trước bọn họ không có tình cảm sâu nặng, còn nói về Ninh Hân, quan hệ giữa cô và Đường Sinh chỉ là ở kiếp này, kiếp trước bọn họ đối đầu nhau, chỉ có La Sắc Sắc là có duyên với Đường Sinh từ kiếp trước, đối vối Sắc Sắc, Đường Sinh không có lời nào để nói.
Nếu như hỏi Đường Sinh người phụ nữ nào thích hợp sinh cho hắn đứa con đầu tiên hắn sẽ trả lời không hề do dự: La Sắc Sắc.
Cho nên khi nghe Sắc Sắc mang thai hắn mừng đến phát điên, mỗi mong đợi khát vọng từ hai kiếp cũng chỉ là chút cốt nhục đó. Sinh mạng Sắc Sắc từng rực rỡ như vậy mà cũng héo tàn vì chuyện này, chỉ nghĩ đến điều này trong lòng Đường Sinh đã đau tựa như dao cứa vào trong tim.
Chỉ có kiếp này để Sắc Sắc nuôi dưỡng đứa con của họ mới có thể xóa hẳn được nỗi đau đó trong lòng Đường Sinh.
Lúc ôm Sắc Sắc, Đường Sinh có ý nghĩ mãnh liệt muốn tan chảy vào nhau, bàn tay to lớn ôm xiết cô vào lòng, hai gương mặt đẹp đẽ kề nhau.
- Tổng giám đốc Sắc Sắc, thời gian này bàn giao lại công việc cho Hinh tổng đi làm đi.
- Không cần, người ta đâu có yếu ớt như vậy đâu?
Sắc Sắc trong lòng vô cùng mãn nguyện, có thể nghe được từ miệng hắn câu nói thể hiện sự quan tâm đến cô sâu sắc.
- Nghe lời nào, cơ thể bây giờ rất quan trọng, nếu chị không nghe lời tôi thấy công việc này chị cũng đừng làm nữa.
Đường Sinh sầm mặt.
Sắc Sắc vội vàng lên giọng
- Tôi sẽ cẩn thận mà, thật mà không có gì đáng ngại cả, để tôi múa bụng cho cậu xem nhé?
- Múa cái đầu chị ấy!
Đường Sinh lại siết mạnh cô:
- Múa bụng hay là Yoga gì gì đấy cũng không được tập bừa bãi nữa, để ta hỏi ý kiến chị Trần.
- Ồ…
Gương mặt xinh đẹp của Sắc Sắc khẽ phủ một màn sương mơ hồ, không phải tủi thân mà là niềm hạnh phúc khi cảm thấy mình được yêu thương chân thành.
Đường Sinh thấy bộ dạng đáng thương ấy cũng mềm lòng cười khổ sở:
- Không phải tôi không cho chị uốn bụng nghiêng người, tôi lo chị tập làm vặn vẹo cả con, không được để con bị tác động mạnh quá. Còn về việc ăn uống sinh hoạt hằng ngày của chị phải nghe theo sự sắp đặt của chị Trần.
Sắc Sắc trong lòng nghĩ, thôi xong rồi, sao mà bỗng biến thành động vật được đưa vào sách đỏ rồi, chợt nghĩ đến lúc bụng to rồi thì đúng là phiền toái, lại khẽ nói:
- Đường Sinh, nhỡ bụng to rồi tôi lại không thể gặp ai được à? Còn nữa, việc này còn phải giấu gia đình tôi nữa, ôi…”
- Khổ thân chị rồi, hay là chúng ta ra nước ngòai, làm quốc tịch nước ngòai, tôi sẽ cưới chị trước, như vậy có được không?
Nước mắt lăn trên mặt Sắc Sắc trong khi cô lại khẽ lắc đầu cười:
- Phiền chết đi được, tôi không quan trọng gì thân phận, chỉ cần biết cậu yêu tôi là đủ rồi, chỉ cần Đường Sinh yêu tôi, để tôi đứng sau lưng cậu cả đời cũng được, còn nếu như không có tình yêu, kết hôn rồi để làm gì chứ?
Khóe mắt Đường Sinh cũng long lanh, ít nhất hắn ta cũng có phản ứng như vậy, Sắc Sắc nâng gương mặt tuấn tú:
- Muốn khóc sao?
- Không được sao? Khóc cũng không phải là đặc quyền của phái nữ. Không thể đàng hoàng lấy Sắc Sắc chẳng lẽ tôi không được khóc một lần sao?
Nói xong câu này lệ đã lăn dài trên mặt Đường Sinh, đối với Sắc Sắc mà nói đúng là thực sự chưa bao giờ nhìn thấy Đường Sinh rơi lệ, cứ ngỡ hắn có lòng dạ sắt đá vậy mà cũng có lúc hắn rơi lệ. Lòng rưng rưng xúc động Sắc Sắc liếm trọn những giọt nước mắt của hắn.
Đúng lúc này chị Trần đi vào, cũng chỉ có chị ta là có thể xuất hiện bên cạnh Đường Sinh bất cứ lúc nào kể cả là khi hắn đang ở trên giường với phụ nữ.
- Thế này là thế nào đây?
Chị Trần đi vào nhìn đôi tình nhân ngồi đối diện nhau mắt rưng rưng lệ cất tiếng hỏi nhẹ nhàng, Đường Sinh cùng Sắc Sắc cùng đưa tay kéo chị Trần vào ba người ôm lấy nhau, cũng chỉ có chị Trần có thể hòa hợp thân mật với Đường Sinh và người phụ nữ khác.
- Chị Trần ạ, cậu bé này khóc vì không thể làm gì với em, chưa từng thấy người đàn ông nào như thế? Làm thế nào bây giờ?
Chị Trần nghe nói thấy buồn cười cũng mỉm cười, cảnh tượng trước mắt thực sự rất cảm động, cô và Sắc Sắc sau khi mang bầu kết hợp với nhau công kích Đường Sinh, cũng là làm cho tình yêu của họ được nâng lên vô hạn, cô giơ tay xoa đầu Đường Sinh khẽ cười:
- Lại suy nghĩ nhiều rồi à? Có thể làm được, nhẹ nhàng thôi là được, chỉ có Sắc Sắc không thích hợp có cao trào, đợi cho thai nhi ổn định rồi sẽ không có sao cả, còn khóc sao ?
- Vớ vẩn thật chị Trần, chị tin lời con yêu tinh này nói sao? Rõ ràng là trêu trọc tôi mà, gì chứ, chị Trần, có phải là có việc gì không?
- Ừ, vừa nãy Ninh Hân gọi điện đến, sáng sớm ra cô ấy đã đưa Ninh Manh với Tử Tử đến Sở công an để hỗ trợ điều tra việc đánh người hôm qua. Sau đó Ninh Manh cãi nhau một trận với tên cảnh sát điều tra, đối phương cũng chỉ vì nể mặt Ninh Hân nên không dám làm gì, nhưng tình hình cũng không được lạc quan.
Đường Sinh nhíu mũi:
- Quái gì mà việc lớn chứ, chẳng qua là chuyện đánh nhau đầu đường, nhiều lắm cũng là xử phạt hành chính tội gây rối trật tự trị an, có thể làm gì được tôi chứ? Tức chết đi được, ôi đau quá à…
Hắn có vẻ sốt ruột, vốn dĩ vì chuyện có mang của Sắc Sắc hắn đang trầm mặc, chuyện tình cảm từ kiếp trước đến kiếp này của hắn với Sắc Sắc được nối dài, không dễ gì cùng ngồi khóc với nhau một trận cũng không để người ta được khóc cho tử tế được.
Sắc Sắc mạnh dạn thăm dò
- Đừng nên như thế, cưng à, đâu đau lại đây chị xoa cho nào…
Ở trước mặt chị Trần muốn làm sao cũng được, cũng chưa phải là chưa từng làm việc đó, Đường Sinh ngẩng đầu nhìn chị Trần nói
- Chị Trần à, bắt đầu từ giờ chị sẽ là bảo mẫu của Sắc Sắc, theo sát không được tách rời kể cả lúc đi vệ sinh, chị theo sát cô ấy cho tôi, còn cả chế độ ăn uống tập luyện, thời gian biểu sinh họat, cái này tôi cũng phải thẩm định.
Sắc Sắc trợn mắt đấm hắn, chị Trần chỉ cười gật đầu :
- Sếp cứ yên tâm tôi bảo đảm sẽ hoàn thành nhiệm vụ.
Ở Thanh Thị, khi tổng bộ tập đoàn Thanh Cương, phó chủ tịch Thành phố Đào hải Vân đến thị sát công việc từ sau khi Thanh Cương bị Trung Thuyền và công nghiệp nặng Trung Thuyền liên kết mua lại thì đây là lần đầu tiên, trong lòng có phần khó tin vì có một thời đại đã kết thúc.
Triều Công Nguyên là anh rể họ của Đào Hải Vân, ngoài mặt họ vẫn gọi nhau là Chủ tịch Đào và Tổng giám đốc Triều. Có thể đọc được nỗi đau trên gương mặt Triều Công Nguyên, đó là một người đàn ông kiên nghị, nỗi đau tang người cậu, đến vợ con, gia nghiệp của gia tộc sụp đổ làm ông già đi rất nhiều. Có thể thấy Triều tổng của ngày trước đã chịu đả kích rất nặng.
- Người của Sở tỉnh phái xuống đều rất lạ, đều có liên quan đến việc Đào Quân bị đánh, nữ cảnh sát Ninh Hân là chị ruột của đương sự Ninh Manh, lại cũng là chị họ của một đương sự khác là Tử Tử. Thời điểm sự kiện hội quán Đông Thái, cô ta cũng xuất hiện, còn một người nữa là Đinh Hải Dung, khi mới về Sở còn làm ở phòng hình sự, trước cuộc vây bắt Bạch Chiến Văn cô ta được điều sang phòng Kiểm tra giám sát, rất có khả năng được nhằm vào, lần này cũng lại vì liên lụy, gió lốc từ Tuyền Thành có dấu hiệu di chuyển đến Thanh thị, dường như có người muốn diệt trừ tận gốc ảnh hưởng của họ Bạch.
Triều Công Nguyên trầm tư nghe Đào Hải Vân phân tích khẽ gật đầu, khi Cậu còn sống thì Thanh Cương có phần vênh váo, bây giờ khi ông không còn nữa, không hiểu có bao nhiêu người muốn nhân cơ hội này thừa nước đục thả câu. Nếu không vì nghiến răng quyết định đem bán Thanh Cương cho liên minh Tổng công ty tàu thuỷ Trung Hoa thì hậu quả bây giờ khó gánh, nhỡ để Đông Thái làm chủ Thanh Cương có lẽ người họ Triều muốn đi nhảy lầu mất, đúng là bi kịch.
Bây giờ chẳng qua là một việc nhỏ mà đối phương theo đến Thanh Thị, vì nơi đây là địa bàn quật khởi của Triều gia, cũng là một trong những khu vực chịu ảnh hưởng mạnh của hai họ Triều- Bạch, ngòai Tuyền Thành ra thì là Thanh Thị, những nơi khác ít chịu ảnh hưởng hơn. Tuyền Thành thì đã xong rồi, cùng với việc nhậm chức của Bí thư Tỉnh ủy mới, hiện nay đã không còn dấu vết ảnh hưởng của họ Bạch, trước mắt chỉ còn Triều thị ở Thanh Thị cũng bị người ta tìm đến rồi.
- Bí thư Mạc ở trong thành phố cũng không có thái độ gì sao?
Triều Công Nguyên hỏi Đào Hải Vân câu này, Mạc Trung Hoàng cũng là được lão Bạch ủng hộ khi còn sống, Thanh thị là thành phố thứ hai của tỉnh Lỗ, tổng sản nghiệp công nghiệp đã vượt qua Tuyền Thành, có thể nói là thành phố trọng điểm, tự nhiên nằm trong tay Bạch đại bí thư. Mạc Trung Hoàng là cán bộ được lão Bạch cất nhắc, cũng chính là chỗ dựa của họ Triều ở Thanh Thị.
Đào Hải Vân nói:
- Chính cái việc Ủy ban Chính trị Pháp luật Tỉnh ủy phái người xuống thị sát cũng chẳng phải việc gì chính quy, có khả năng là Lưu Quang Chấn tiếp tục chỉnh đốn hệ thống chính trị pháp luật trong tỉnh, chỉ có điều chủ yếu dựa vào Thanh Thị. Dưới sự chủ trì của Đinh Hải Dung kia, những người chấp pháp trong hệ thống chính trị pháp luật ở Tuyền Thành có quan hệ dù ít dù nhiều với Bạch Chiến Văn đều bị điểm danh, bị xử phạt, bị điều động rời vị trí hay thậm chí rời khỏi đội ngũ cảnh sát, cũng có người phải hầu tòa. Cái cô Đinh Hải Dung đó hình như là cánh tay phải của Lưu Quang Chấn.
Lưu Quang Chấn, Ủy viên Thường vụ Tỉnh uỷ, Bí thư Ban Chính trị Pháp luật Tỉnh ủy, rốt cuộc là muốn làm gì, sao lại nóng lòng muốn thanh trừ họ Bạch?
Điều này Triều Công Nguyên nghĩ không ra lại nhìn Đào Hải Vân nghi ngại:
- Việc của Đào Quân, anh nghĩ có lẽ phải ngừng lại thôi.
- Đúng, em cũng nghĩ như vậy. Không thể để cho đối phương nắm được nhược điểm, chúng ta không thể chịu nổi đả kích lớn hơn nữa.
Triều Công Nguyên gật gật đầu.
- Phải nghỉ ngơi lấy sức, ngòai ra, tôi nghe nói lần này chính phủ triệu tập cuộc họp các doanh nghiệp đóng tàu cũng mời La Sắc Sắc của công nghiệp nặng Tường Hinh cùng Đông Thái Liễu Tông Quyền, miếng bánh ngọt này bị bọn họ săm soi rồi, chúng ta vẫn phải tranh!
- Ta biết, những việc khác ta sẽ báo với Bí thư Mạc
Đào Hải Vân được phân công quản lý công Nghiệp Thanh thị, hắn có quyền này.