Thật ra, 3,3 tỷ USD không phải là nhiều, năm 2006, hiệp ước khoảng 40 tỷ nhân dân tệ, mà tỷ giá của USD so với tệ luôn giảm, Đường Sinh gửi món tiền này vào tài khoản “cẩn sinh quốc tế” để Mai Chước mang món tiền này tiếp tục sản sinh ra tiền.
Đối với một công ty bình thường, 3,3 tỷ USD là một món tiền khổng lồ không ngờ tới nhưng ném nó vào thị trường quốc tế thì rất nhỏ bé/
Năm 1997 khi cơn lốc tài chính ở Đông Nam Á, con cá sấu lớn George Soros lấy thái thù khai đao trước, chính phủ Thái Lan đã bỏ ra 30 tỷ USD ngoại hối dự trữ và 15 tỷ USD cho vay quốc tế để cứu thị trường. Nhưng 45 tỷ USD này ngay cả bọt biển cũng chưa bắn được, đối mặt với vốn lưu động quốc tế tiền tỷ mà nói nó chẳng tính là gì? Theo thống kê chưa hoàn chỉnh vốn lưu động quốc tế lúc đó không quá 1500 tỷ USD.
Mà con số 3,3 tỷ USD này không có gì là bất ngờ, con thuyền thương mại của Đường Sinh muốn đứng vững trên thị trường quốc tế thì còn kém xa. Trước mắt, hắn chỉ là vừa mới bắt đầu, hắn cũng biết bản thân còn nhỏ giống như một đứa trẻ mới sinh trên trái đất.
Mai Chước cũng kinh ngạc cười toe toét, trong tài khoản chốc lát lại có món tiền lớn như vậy,
- Dọa chết người rồi, từ đâu mà có vậy?
Đường Sinh nắm lấy tay của cô, cười khổ nói:
- Xem ra Chước tổng còn có tố chất chịu đựng tâm lý tăng cường, sao lại yếu ớt như vậy?
- Cũng không phải, đột nhiên làm ra nhiều tiên như vậy khiến tôi kinh ngạc thôi, người khác có thể làm ra cái số lẻ ấy cũng sung sướng ba ngày ba đêm không ngủ được ấy. Cậu hình như rất là khổ tâm thì phải? Tôi có chút không hiểu.
Mai Chước nói như vậy Đường Sinh cũng không mỉm cười.
- Cái này có gì vui chứ? Tiền nhiều ít chỉ là con số thôi, chỉ đại diện cho của cải mà thôi, người giàu trên thế giới rất nhiều đều là trông rất bình thường, giống như Bill Gate được mọi người để ý tới vì coi tiền như rác, những người giàu có như ông ấy rất là nhiều.
- À… không phải thế chứ? Tài sản của Bill Gates phải đạt tới con số 50 tỷ USD, sao lại những người giàu như ông ta rất nhiều chứ?
- Chị Chước, mãi mãi đừng bao giờ tin truyền thông, bản lĩnh lớn nhất của chúng là khoa trương, khoe khoang. Vào những năm 90 của thế kỷ trước, những gia tộc giàu có tư bản thao túng toàn bộ thế giới có 200 tỷ USD có đến mười mấy người nhưng bọn họ đi lên chiếc Forbes, tại sao? Bởi vì bọn họ sớm đã khống chế được truyền thông phương tây, lấy sự tư bản hùng hậu của bọn họ cũng đủ để nắm được xu thế kinh tế của các nước trái phải.
Ngươi tin chắc Bill Gates là người giàu có nhất thế giới sao? Dù sao tôi cũng không tin, Bill Gates là người giàu nhưng tuyết đối không phải là người giàu nhất.
- Đường Sinh, tôi cảm thấy dạo này cậu hơi thâm trầm đấy, có phải là suy nghĩ gì không?
Mai Chước tâm tư vẫn rất là nhạy bén.
Đường Sinh gật đầu:
- Hujino Nana vô duyên vô cớ đến tận cửa, tôi luôn không hiểu tại sao ông trời lại đưa cô ta tới Trung quốc? Bản thân cô ta cũng thấy lạ bản thân tại sao lại tới Trung Quốc? Một cách giải thích vớ vẩn nhất chính là cô ta tới là để phục vụ tôi.
- Tên bại hoại cậu, ép người ta bỏ ra nhiều tiền như vậy còn nói được như thế sao? Một chút lương tâm cũng không có à?
Mai Chước cười mắng hắn.
- Đối với bất kỳ một quốc gia hay một tổ chức nào, giá trị sự tồn tại của Hujino Nana không chỉ là tài sản hàng trăm triệu USD mà cô ta có. Ở mấy chục quốc gia của Đông Nam Á, Trung Đông, Đông Âu, con đường vơ vét của cải và sức ảnh hưởng màu xám rộng khắp mà cô ta có. Cô ta là một phần tử khủng bố đứng dưới ánh mặt trời, có lẽ cô ta có được sự che chở mờ ám của nhiều quốc gia, bao gồm cả cục tình báo Nhật Bản cũng bao che cô ta, điều này chứng tỏ cái gì? Chứng tỏ giá trị lợi dụng của cô ta, rất nhiều các cơ quan quốc gia không có cách nào lộ diện để làm việc, nhưng cô ta thì có thể đi làm.
- A…vậy cậu ở cùng với người như vậy liệu có nguy hiểm không?
Mai Chước vẫn quan tâm tới người trong lòng mình.
- Cô ta sẽ trở thành một công cụ của tôi, công cụ mở cửa đi ra quốc tế, chúng ta không phải không thể đi đường chính nhưng chúng ta cần có một con đường khác ngoài đường chính, càng bỏ ít sức mà thu được lợi nhiều, càng có nhiều kinh nghiệm, giống như cá gặp nước, cô hiểu chưa?
- Người ta là lo cho cậu mà, cậu vẫn còn chưa tới 19 tuổi, trong nhà còn có gia thế lớn như vậy, ngộ nhỡ….
- Không có ngộ nhỡ, có thể khống chế hay không trong lòng tôi hiểu rõ, khi dự cảm bị thất thế tôi sẽ quét sạch bọn họ.
Khi Đường Sinh nói câu này lộ ra sát khí lạnh thấu xương và một tia lạnh như băng, một người chi kỷ như Mai Chước cũng thấy ớn lạnh, tình lang thật độc ác.
Ôm sát Mai Chước đang run sợ vào lồng ngực, hôn đôi môi anh đào của cô:
- Chước, vì người phụ nữ mà tôi yêu thương sâu sắc tôi sẽ quý trọng bản thân mình, hãy tin vào thực lực của người đàn ông của cô, không thắng được còn trốn không thoát sao? Thật không chịu nổi như vậy, tôi còn lăn lộn làm gì?
Mai Chước đang vuốt ve hai má của hắn gật đầu:
- Tôi tin cậu, tôi cũng tin chắc rằng Đường Sinh của tôi có thể làm ra được đại nghiệp.
- Ừ, tôi luôn nghĩ như vậy, cũng luôn cố gắng, quan niệm lớn có tính toàn cục là rất quan trọng, tôi lại có gia thế lớn phía sau chống đỡ, chỉ cần tìm được một cái cớ tốt chúng ta có thể lợi dụng được tất cả ưu thế để bước tới đỉnh cao của sự huy hoàng. Tôi chỉ muốn khiến gia tộc này hùng mạnh lên, chỉ muốn khiến đồng bào của mình không phải sống trong ánh mắt khinh bỉ của người khác, chúng ta có lòng tự tôn.
Ở Bắc Kinh tại Tổng cục II của Bộ tổng tham mưu, Đường Thiên Tứ sau khi quay lại văn phòng thì được mời dự họp hội nghị nội bộ. Sau khi cán bộ Bắc triều thuận lợi trở về nước, những trận sóng ngầm mãnh liệt lặng lẽ rút lui, hai cái mục tiêu bị Bộ an ninh Quốc gia và tổng cục II coi trọng cũng đồng thời biến mất.
Cảnh giới ẩn hình bị triệt tiêu rồi, tất cả dường như trở lại sự bình thản vốn có của nó, mà Đại hội Đảng năm 2006 cũng lửa sém lông mày.
Trong hội nghị vừa rồi quyết định, Bộ trưởng Đường chuẩn bị cùng đi với Tổng tham mưu trưởng xuống quân khu Lỗ Đông để thị sát hai đại đội đặc chủng “Hắc bối lôi” và “Hùng ưng”, hai chi đội đặc chủng này của quân khu Lỗ Đông là niềm kiêu ngao của quân giải phóng, chúng là hai điểm sáng của quân khu dự bị.
Rút di động ra gọi cho Đường Sinh, Đường Thiên Tứ chuẩn bị một lát mới nói:
- Đường Sinh, nói với chú tư, cháu chuẩn bị lợi dụng Hujino Nana sao?
Việc mẫn cảm này muốn giấu Đường Thiên Tứ là chuyện không thể nào, Đường Thiên Tứ làm gì chứ? Bao nhiêu năm trong quân ngũ ở vị trí cao như vậy, đầu óc ông ta nhạy bén vô cùng. Với trí tuệ của ông ta hễ nhìn qua là có thể nhìn thấu mục đích lợi dùng Hujino Nana của Đường Sinh, chỉ là ông ta nghĩ nhiều hơn một chút. Đứng ở góc độ cao hơn suy xét và các khả năng, hơn nữa, đứng trên góc độ chuyên môn nhìn rõ vấn đề này.
Đại hội Đảng Quân ủy cuối năm nay cần làm một vài điều chỉnh quan trọng, làm công tác chuẩn bị cho nhiệm kỳ mới năm 2007.
Mà Đường Thiên Tứ suy xét đến Đường Sinh cần lợi dụng Hujino Nana để phát triển tình thế mới mà không thể không ở bên cạnh để làm một vài chuẩn bị tương ứng. Cái này gọi là phòng ngừa chu đáo, vì có một vài tình thế chưa xác định rõ ràng, lúc nào cũng có thể biến đổi.
- Chú tư, cháu biết là không giấu được chú, thật ra sau khi cháu đưa ra quyết định này sẽ phải lĩnh giáo chú tứ, chỉ là hiện nay chưa xác định được có cần phải nắm giữ Hujino Nana nhưng ngẫm nghĩ một chút, giá trị của người phụ nữ này khá lớn, cho nên…
- Chú biết tiểu hoạt đầu cháu sẽ suy nghĩ đến những điều này, chú cũng đang suy nghĩ cho cháu, nếu cháu chuẩn bị lợi dụng cô ta, phía chú sẽ phải chuẩn bị cho một tình huống khác, cấp bậc của lập hồ sơ là cấp SSS là cấp tuyệt mật tối cao trong quân sự, lãnh đạo phi quốc gia không thể xem thêm.
- Như vậy, chú tư, chú lập hồ sơ đi, sau đó cháu sẽ gửi hồ sơ của Tú Nhi qua cho chú, cũng là để lập hồ sơ.
- Ừ, vạn sự đều phải suy xét chu toàn, không thể để lại lỗ hổng gì cho người khác chui được, còn nữa, chú ở Tổng cục II này thời gian không nhiều nhưng bên này những cán bộ có thể thay thế trong hệ thống của chúng ta cũng chưa tốt lắm, hay là phía lão Đinh gia, thế nào? Cháu cho chú ý kiến xem?
Nếu Đường Thiên Tứ rời khỏi tổng cục II thì toàn bộ quyền lực sẽ giao lại cho tướng lãnh của Đường hệ, người ta sẽ có cách nhìn riêng. Cho nên lúc này ông ta mới nhắc tới lão Đinh gia, hỏi ý của Đường Sinh là xác nhận lại lần nữa sự liên kết mờ ám với Lão Đinh gia liệu đã đạt tới mức độ bền chặt?
- Cháu thấy có thể, chúng ta trong tình cảnh không có sự lựa chọn khiến công tác chủ trì của lão Đinh gia có kết quả tốt nhất, đúng không?
- Ha… Tiểu hoạt đầu, được rồi, chú biết rồi, trước khi chú rời khỏi sẽ làm xong hồ sơ tuyệt mật cho cháu, có cần nhân tài không?
- Vâng, chú tư, đối với việc quốc tế cháu cũng không hiểu rõ lắm, nếu có thể sắp xếp được một người thích hợp tiếp xúc với cháu…
- Cục trưởng của Cục 19 Lý Tấn không được động, ông ta còn sẽ lên được phó Bộ trưởng của Tổng cục II, cho dù lão Đinh gia không dễ nói chuyện cũng có thể tìm Lý Tấn, chú ở Tổng cục II này nhiều năm, không phải ai vào cũng có thể xóa đi sức ảnh hưởng của chú, những cái khác thì không có gì.
- Không có, đúng rồi chú tư, chú chuẩn bị chuyển tới đâu đấy ạ?
Đường Sinh vẫn khá quan tâm tới chức vụ mới của chú tư.
Đường Thiên Tứ cười nói:
- Khả năng vào thẳng quân ủy là rất lớn, đương nhiên không phải là ủy viên, ha… cụ thể không rõ.
Cụ thể không rõ sao? Dụ ai chứ? Không nói ra sao? Ha, Đường Sinh lại không hỏi nữa:
- Vậy được ạ, tuần tới cháu đi Liêu Đông.
Cúp điện thoại với Đường Sinh, Đường Thiên Tứ xì một hơi, tình thế mới này Đường Sinh lợi dụng Hujino Nana, sau mười phút suy nghĩ, sau khi rụi điếu thuốc tàn, ông ta bắt đầu viết một cái cái gì đó rất quan trọng, tiêu đề có bốn chữ khiến người ta phải suy nghĩ sâu xa: Kiến long tại dã.
Kiến long tại dã, hàm ý của nó là không thể quan sát được chân tướng của sự vật, rất mơ hồ. Tuy là dụ ý rất thấp nhưng những thứ mà nó ẩn núp rất thâm thúy. Đường Thiên Tứ từ khi chịu sự giáo huấn của cụ Đường, tính cách rất kiên nghị, trí tuệ siêu quần, ông ta dùng bốn chữ “kiến long tại dã” dành cho việc làm mới của Đường Sinh, bốn chữ không thể hình dung được sự thỏa đáng, vì bản chất của một số sự vật là không thể để người ta thấy rõ.
Một hồi thu đã đưa ra được kế hoạch tuyệt mật cấp S “ kiến long tại dã”, Đường Thiên Tứ xem đồng hồ, một mạch cúi đầu viết liền ba tiếng đồng hồ, dương dương tự đắc mấy ngàn chữ. Ông ta thẩm duyệt lại từng câu từng chữ một lần nữa, cuối cùng đích thân coppy một bản nữa ra, bản gốc trong máy tính được xóa sạch sẽ, khi bước ra khỏi văn phòng trời đã tối, đây là việc lớn cuối cùng mà ông làm ở Tổng cục II.
Kể từ đó, cho dù Đường Sinh và Hujino Nana có gây sức ép xảy ra chuyện gì, trung tâm kiến trúc thượng tầng cũng sẽ không kinh ngạc hay chấn động gì cả.
Có thể nói Đường Thiên Tứ lần này lập hồ sơ mới cho Đường Sinh ở quân ủy, hồ sơ ở tầng trung tâm là cực kỳ sáng suốt, sự vụ quốc tế ngộ nhỡ có việc tốt, bị đối thủ trên chính trị lợi dụng lỗ hổng này để công kích Đường lão gia thì sẽ mất nhiều hơn được. Làm như vậy tốt hơn nhiều, ít nhất là cũng bảo vệ được Đường Sinh, cho dù không có công cũng không đến mức có tội gì, vì nó thăng cấp đến cao độ cấp quốc gia.
Đêm đó, Đường Thiên Tứ đến chỗ của Cao lão gia, mang tới kế hoạch tuyệt mật “kiến long tại dã”, ngày mai do Cao phó chủ tịch trấn thủ quân ủy và một vị Phó chủ tịch Đàm khác cùng nhau sơ thẩm, quan to trong quân ủy đang thông nghị, sau khi quyết định sẽ báo lên Cục chính trị.
Cùng lúc đó, Đường Sinh và Hải Dung đang thương lượng về chuyến đi Hoa Thành Liêu Đông sắp tới, một là xem xét sức thu mua đối với Liêu Khí, một là gặp Đinh Hán Tĩnh bàn một số việc, Cẩn Du, Sở Tình đi điều tra kết cấu sản xuất của than đá Liêu và cảng căn cứ tàu thuyền Hoa thành.
Trước khi Đinh Hán Tĩnh rời khỏi Liêu Đông, Đường Sinh toàn lực đặt nền móng cho vận mệnh nền kinh tế từ 5-10 năm của Liêu Đông.
Ngày tiếp theo, Đường Sinh nằm trong chăn ôm hai mỹ nữ gọi điện thoại cho Thiệu Tiểu Giác:
- Tôi lại phải đến Liêu Đông, còn cô?
- Hôm nay à? Tôi không đi đâu….
Thiệu Tiểu Giác đáp lại một câu rất rõ ràng, vì bên này cô đang gây quỹ.