Việc đầu tiên Đường Sinh làm khi trở về Tuyền Thành Lỗ Đông là gọi điện cho Bích Tú Hinh đang ở nước ngoài để cho cô triển khai một công ty cổ phần dầu khí, thậm chí phải mua lại, trước mắt đa số các công ty dầu khí đều có nhà nước đứng sau.
Ngành sản xuất dầu mỏ sẽ không dễ dàng để doanh nghiệp tư nhân gia nhập vào, thậm chí vài doanh nghiệp có tư chất trung ương cũng không dễ gì gia nhập.
Cẩn Du, Sở Tình đợi Đường Sinh kết thúc cuộc điện thoại với Bích Tú Hinh xong hỏi
- Thực sự muốn gia nhập vài ngành dầu mỏ sao?
Đường Sinh nhìn hai người khẽ mỉm cười.
- Đúng vậy, đúng là tôi có suy nghĩ này, hai vị tổng giám đốc, cho xin chút ý kiến đi ...
Cẩn Du và Sở Tình liếc mắt nhìn nhau, Cẩn Du nói
- Từ sau năm 98 nước ta đã thắt chặt chính sách lũng đoạn ngành dầu mỏ, Tổng công ty dầu mỏ TQ, tổng công ty hóa chất Trung Quốc, công ty dầu khí biển Trung Quốc ba tập đoàn lớn này về cơ bản đã lũng đoạn thị trường dầu khí Trung Quốc, doanh nghiệp tư nhân vốn đã không chen chân vào được. Nói đến tập đòan Sở Đại, mặc dù là các doanh nghiệp nhà nước không có cơ sở để hoạt động trong ngành dầu khí. Sau khi các tập đòan dầu khí lớn trên thế giới lần lượt góp cổ phần vào ba tập đoàn dầu khí lớn trong nước, thế nhưng ở trong nước, lĩnh vực này vẫn là cấm địa đối với các doanh nghiệp tư nhân. Cuối năm 2004, vì những cam kết của nhà nước khi ra nhập WTO mà nhà nước đã mở cửa cho ngành bán lẻ dầu khí đối của nước ngoài, đầu năm 2005 laji công bố chính sách gồm 36 điều lệ thúc đẩy phát triển kinh tế, trong đó có một điều lệ mở cửa cho phép các doanh nghiệp tư nhân tham gia vào trong lĩnh vực này. Điều này đã làm các doanh nghiệp dầu khí tư nhân nhìn thấy hi vọng, tuy nhiên đến tận bây giờ, ngòai việc bán lẻ dầu đã qua chế biến ra thì chưa có một chính sách nào cho phép các doanh nghiệp tư nhân được tham gia vào các lĩnh vực khai thác, chế biến, vận chuyển dầu mỏ. Những lĩnh vực này đã không gia nhập được thì coi gì là doanh nghiệp dầu mỏ? Ngay cả đến việc bán lẻ dầu thành phẩm cũng thêm một điều kiện bắt buộc là phải có nguồn nhiên liệu ổn định, phải kí kết hợp đồng với các doanh nghiệp cung ứng nguồn nhiên liệu mới được gia nhập. Vẫn là bị lũng đoạn.
Cẩn Du nói những điều này là để muốn Đường Sinh từ bỏ ý định tiến chân vào lĩnh vực dầu mỏ. Kể cả có vào được cũng chỉ là hớt váng của ba tập đoàn lớn trong ngành này.
Sở Tình cũng nói
- Bên ngòai giới cũng có người nói, doanh nghiệp dầu tư nhân, công việc kinh doanh chủ yếu không phải là phát triển doanh nghiệp mà là tranh thủ chính sách.
Đúng là cách nói có phần cay độc nhưng thực tế đúng là như vậy, muốn dỡ bỏ sự lũng đoạn của nhà nước đối với ngành dầu khí là rất khó.
Đường Sinh gật gật đầu cười nói
- Công ty vốn tư nhân cũng không nên oán hận làm gì, nhà nước có lũng đoạn ngành này chẳng qua vì muốn bảo hộ nguồn tài nguyên, không phải vì sợ các doanh nghiệp tư nhân trong nước tranh thủ, cũng có thể là sợ ba tập đoàn lớn kia bị các tập đoàn nước ngòai thôn tính, chỉ có các doanh nghiệp tư nhân trong nước thì có được bao nhiêu thực lực, Tổng công ty dầu khí Trung Quốc ở đó cho ngươi nuốt ngươi cũng nuốt không trôi. Nhưng thực tế rất nhiều công ty lớn của nước ngòai đều đang nhăm nhe, nhà nước buông ba tập đoàn này ra có thể là sự khởi đầu cho một trận đại nạn, nước ta cũng khá đặc thù.
- Vậy cậu muốn đi vào ngành này như thế nào? Bắt đầu từ nước ngòai sao? Có như vậy cũng không phá được cửa bước vào ba tập đoàn lớn kia.
Đường Sinh đột nhiên nổi hứng nảy ra ý định xâm nhập vào ngành dầu mỏ đã buộc Hujino phải ra mặt, cùng liên hệ tới sự việc Trung Đông, ở đó không thiếu gì dầu mỏ, những thứ khác có muốn cũng không có, vì vậy nếu không phải vì muốn có dầu thì không còn gì để nói.
- Trước mắt, lượng dầu khí mà ba tập đoàn lớn trong nước có được ở ngòai nước là rất hạn chế, có cố gắng mười mấy năm cũng không thay đổi được cục diện. Có người nói tổng công ty dầu khí Trung Quốc mua một thùng dầu từ nước nào đó đã mất 40 Usd, còn doanh nghiệp tư nhân mua chỉ mất 8 Usd, đắt hơn năm lần, vậy là vì đâu? Dầu các doanh nghiệp tư nhân mua được không chen được chân vào thị trường trong nước, chưa cần nói đến bạn mua bao nhiêu. Đối với một thị trường lớn như Trung Quốc mà nói chỉ như muối bỏ bể. Sự lũng đoạn của ba tập đòan lớn cũng là sự lũng đoạn mang tính cân bằng. Mỗi năm nước ta nhập một lượng lớn dầu thô, nhập không dùng, đây không đơn thuần là vấn đề hạ giá thành mà là kết quả tất yếu của nhiều yếu tố mang lại.
Hai cô gái nhìn Đường Sinh, giống như được lên lớp, Đường Sinh thở dài nói tiếp
- Tôi đang nghĩ cách kiếm nguồn cung từ nước ngòai để bù đắp vào phần hao hụt của ba tập đoàn lớn kia. Trung Đông cần nhà nước mở rộng quyền sở hữu dầu khí, nhưng những thứ họ cần người thường không đáp ứng được, cần phát triển tòan diện nền kinh tế? Cần xây dựng quốc phòng toàn diện, cần quân sự, cần khoa học, các cô nói ai có thể đáp ứng được? Chỉ cần thỏa mãn điều kiện của bọn họ, họ sẽ mở rộng quyền sở hữu dầu mỏ cho các ngươi, thế nhưng những thứ này chúng ta có không? Chúng ta phải đi thương lượng với nhà nước, để cho bọn họ những thứ này đi, nhà nước sẽ cho chúng ta ra tòa ngay, các ngươi còn muốn bán rẻ cái gì nữa? Có cần phải bán nước cho bọn họ không? Thế nên, đây không phải vấn đề tài nguyên mà là vấn đề vể chính trị và thể chế.
- Vậy chúng ta phải làm thế nào? Bọn tôi không muốn ngồi tù cùng cậu đâu nhé? Còn nhiều tiền chưa tiêu hết đâu.
Sở Tình pha trò.
Đường Sinh đưa tay kéo cô lại đùa giỡn ngay trước mặt Cẩn Du. Sở Tình liền đỏ mặt
- Không dám đâu nhé/
- Tôi đang lợi dụng một chút tình thế, có thể lấy được quyền sở hữu dầu khí từ những nước có trữ lượng dầu mỏ lớn, đặc biệt là những nước đang có chiến loạn, bọn họ khao khát đẩy nhanh tiến trình hòa bình, bọn họ cần một hòan cảnh kinh tế phát triển bình ổn. Lúc này ai có thể đáp ứng được bọn họ là có thể lấy được quyền sở hữu giá trị đó trong tay bọn họ. Sri Lanka là một ví dụ. Để chờ xem kết quả đã.
Đầu tháng 12 năm 2006, Giang lăng Cẩn Sinh kết hợp với Đại Đôn Nguyên Hanh bỏ ra hai lăm tỷ mua lại cổ phần công ty chế tạo ô tô Liêu Đông
Đồng thời, Giang Lăng Cẩn Sinh cũng góp hai tỷ rưỡi vào Đại Đôn Nguyên Hinh, hợp tác xâm nhập sâu vào tập đoàn này.
Bích Tú Hinh một mặt bôn ba tìm kiếm nhân tài trên thế giới, một mặt mua lại dây chuyền sản xuất ô tô mới nhất, còn tiến hành thử mua cổ phần của công ty dầu khí lớn. Công ty quá lớn thì chẳng cần tơ tưởng gì nhưng những công ty tầm tầm thì còn có thể ra tay được, rất nhanh chóng đã có thể tiếp xúc được với một nhân vật, là ai vậy? Aisha Gaddafi, một người phụ nữ khá danh tiếng, người phụ nữ đã gặp Saddam Hussein.
Aisha là một người phụ nữ có danh khá mẫn cảm trên thế giới, cha cô là Tổng thống Lybia Muammar Gaddafi.
Không rõ bằng cách nào mà Bích Tú Hinh có thể quen biết được với người phụ nữ này, khi cô báo cáo việc này với Đường Sinh hắn cũng phải giật mình.
- Khẳng định cô ta là con gái duy nhất của Gaddafi – Aisha sao?
Đường Sinh hỏi Bích Tú Hinh một cách thận trọng
- Không sai được, bởi hiện tại tôi đang ở Tripoli, đang tiếp xúc với người của công ty dầu mỏ quốc gia Lybia…
Trời, tổng giám đốc Bích của chúng ta không ngờ đã đến thủ đô của một quốc gia nhạy cảm khác, Tripoli, thủ đô của Lybia.
- Gì nhỉ, Bích Tú Hinh, chẳng phải cô muốn gia nhập vào công ty dầu mỏ quốc gia Lybia sao? Điều này tôi cũng thực sự chưa nghĩ tới…
Đường Sinh thực sự thấy đắn đo, về tương lai của Gaddafi ở Lybia hắn cũng biết rõ, năm năm nữa ông ta sẽ đi hướng diệt vong.
Tuy nhiên tiếp xúc với Lybia của ngày này năm năm về trước có vẻ như cũng không có gì khác biệt, giai đoạn từ năm 2005 đến năm 2006, mâu thuẫn giữa Lybia và các quốc gia phương Tây đã dịu đi, cuối cùng bị diệt vong là kết quả của mâu thuẫn đỉnh điểm giữa Gaddafi và các nước phương Tây.
Aisha là người phụ nữ vô cùng xinh đẹp, được người đời coi là đệ nhất công chúa Lybia, hình như cô kết hôn năm 2006…
- Tú Hinh, cô không hỏi Aisha kết hôn chưa sao?
Câu hỏi này của Đường Sinh làm Bích Tú Hinh trợn trừng mắt.
- Làm sao? Thiếu gia, người rất quan tâm đến tình hình hôn nhân của người ta sao? Việc này còn quan trọng hơn việc mua cổ phần của công ty dầu mỏ hơn chăng?
Đường Sinh toát mồ hôi
- Chẳng qua tôi tiện thể hỏi vậy thôi, cô làm gì mà kích động thế? Tìm hiểu một chút tình hình thôi mà…
- Được rồi, tôi nói cho anh nghe, cô ấy không những chưa kết hôn mà còn rất đẹp, ngực khủng lắm, cậu thích chứ?
Phì, Đường Sinh vò đầu. Cô đã nói như vậy thì tôi cũng có thể đê tiện chút rồi.
- Như vầy đi, Tú Hinh, lừa cô ta đến bất kì một quốc gia nào ở Trung Đông đi, để tôi chơi một trận, như vậy cô vừa ý rồi chứ?
- Cái tên khốn này, cô ấy làm chính trị đấy, chơi nhà chính trị thế giới, cậu chưa nghe cô ấy sẽ là người nối nghiệp Gaddafi sao, tưởng cô ấy không thích đàn ông sao, cô ta chỉ cần ngoắc ngón tay thôi là đàn ông thèm muốn cô ta đã xếp hàng dài từ Tripoli đến tận Ả rập.
- Ha ha, điều này tôi không nghi ngờ gì cả, cô ta muốn cùng với ai, đàn bà ai cũng phải cần, đây là nhu cầu sinh lý, điều này không ảnh hưởng gì đến công việc của cô ta ban ngày cả, cũng không ảnh hưởng gì đến lý tưởng tín ngưỡng cô ấy theo đuổi, vì vậy, tôi cần trao đổi với cô ấy.
- Đồ khốn, cậu muốn làm việc với cô ta sao? Tôi không thể mời được con gái của một vị nguyên thủ quốc gia bỏ đi cùng với mình.
- Hinh tổng, tình hình Lybia cô không được rõ, nhưng tôi – người đàn ông của cô lại biết rõ, cô để cho tôi số điện thoại liên lạc với cô ta rồi đi Đức đi, đem về cho tôi dây chuyền sản xuất xe hơi chúng ta cần, những việc khác cứ để tôi lo.
Đường Sinh bỗng nhiên như bắt được bảo bối, không phải vì vẻ đẹp của Aisha mê hoặc y mà chính là vận mệnh của đất nước Lybia trong tương lai, hắn biết có những việc có thể thực hiện trước khi đất nước này bị diệt vong, nếu hành động đúng đắn thì sẽ rất phát tài.
Mâu thuẫn tồn tại trong các vấn đề quốc tế quá phức tạp, mâu thuẫn giữa các nước với nhau lại càng phức tạp. Cũng vì Đường Sinh có biết rõ vận mệnh, hướng đi của Lybia trong tương lai nên mới có những động thái này, vì hắn biết được phương hướng tình thế phát triển, lại cũng có được khả năng dự đóan tương lai.
Vừa xoa xoa tay đi đi lại lại trong phòng, trong đầu hắn vừa hiện lên từng cảnh thịnh suy trong lịch sử của Lybia.
- Đường Siinh lại đây giúp ta mút sữa với, lại bị căng tức quá rồi…
Sắc Sắc từ trong phòng ngủ gọi người vào mút sữa, sữa đang tràn ra.
Đối mặt với cặp vú đang tiết đầy sữa, Đường Sinh không thể kìm chế được ý nghĩ nào đó, hai tay miết lấy bầu ngực đang căng sữa của Sắc Sắc vừa ca thán
- Trước kia cứ mong nó chảy sữa ra, bây giờ có rồi mới biết rốt cuộc mút sữa cũng không phải là một sự hưởng thụ.
- Bớt nói nhảm đi, người khác có muốn cũng không được đâu, cậu còn nhăn nhó gì?
Sắc Sắc ấn đầu Đường Sinh, một tay nắm lấy bầu ngực nhét vào mồm hắn, trước mặt bao nhiêu người bắt hắn mút sữa, Mai Chước, Cẩn Du, Sở Tình bọn họ đều không nhịn nổi cười.
- Này, mấy người có thấy không? Thiếu gia của chúng ta dạo này có vẻ như rất quan tâm đến tình hình thế giới, cũng lắm ý tưởng đó nha!
- Đúng đấy, tôi có hơi lo lắng chút, dù sao thì chúng ta cũng chỉ là những người bình thường không có thân phận trong chính phủ, quan tâm đến tình hình quốc tế có tác dụng gì không?
Lúc này, Đường Sinh muốn mở mồm ra nói xen vào một câu liền bị Sắc Sắc ấn đầu gắt
- Không được bỏ ra.
Chết tiệt, đến quyền phát ngôn cũng không được. Mai Chước cười
- Đổi bên đi, mút mãi một bên thế bên to bên nhỏ thì sao?
Haha, mấy người phụ nữ cười nghiêng ngả, Sắc Sắc nghe vậy liền nói
- Có lý, nào, ngoan nào, mút bên này đi.
Cái máy hút sữa này đúng là có tác dụng thật, Sắc Sắc có cảm giác rất hưởng thụ khi được hắn làm vậy, lâu lắm rồi cô không được làm cái việc kia rồi, hôm trước còn hỏi chị Trần là có được làm hay không? Chị Trần nói cũng được rồi đấy nhưng Sắc Sắc còn hơi sợ nên mãi chưa dám hành động.
Thực ra cũng đến mấy tháng rồi, cũng không còn vấn đề gì nữa cả, chỉ có điều Ca chiu sa của họ Đường kia hơi biến thái, tiếp xúc muộn một chút thì tốt hơn.
Khoảng giờ trưa, Thiệu Tiểu Giác lại gọi điện đến nói là muốn mời Đường Sinh dùng cơm, Đường Sinh kiên quyết bắt Cẩn Du đi dự cùng hắn.