Đêm nay, Đường Sinh ở nhà cùng mẹ và Đường Cẩn đoàn tụ. Tính cả chị Trần là 4 người. Đáng lẽ còn gọi thêm Liễu Vân Cương, nhưng sau đó lại không gọi. Nghĩ đi nghĩ lại, sự tranh chấp giữa 2 nhà Liễu Uông hơi sâu sắc. Liễu Vân Huệ cũng không muốn khiến anh hai quá lo lắng. Thương lượng trước với con trai để xem tình hình thế nào. Tóm lại mình không tiện lộ diện bởi đó là điều cấm kị đối với một số ảnh hưởng khác.
Lúc ăn cơm, nghe mẹ nói về những bí mật của 2 nhà Liễu Uông, đó là ân oán từ 2 đời trước liên quan tới chuyện tình cảm nam nữ.
Con gái đời thứ nhất nhà họ Liễu, năm đó gã cho nhà họ Uông. Nhưng những ngày vui ngắn ngủi chưa được bao lâu thì bị người ta bỏ. Sau đó đau buồn quá mà qua đời. Về sau, ở Nam Phong, hai nhà Liễu Uông trở thành đối thủ trên thương trường. Hai nhà đều là thế thương, trong thời kì dân quốc đều đã làm ăn buôn bán. Thời gian đó gia thế còn rất hưng thịnh. Nhưng bây giờ thì điêu linh đi nhiều. Sau khi qua thế kỉ mới, nhà họ LIễu mới chịu thò đầu ra.
Từ sau khi Liễu Vân Cương lên làm chủ tịch ngân hàng Nam Hối, thương nghiệp nhà họ Liễu nhanh chóng hưng thịnh. Chỉ trong 4 năm ngắn ngủi đã có bước phát triển lớn, liên quan tới không ít sản nghiệp. Với lại Liễu Vân Cương trong tay nắm quyền sở hữu tài sản, cũng không phải là mối đe doạ gì với nhà họ Uông. Cuối cùng vẫn là “công nông thương kiến giao”, những ngân hàng thì đóng vai trò là con đường tài chính của các hộ thương. Chỉ là tài chính của nhà họ Liễu như cá gặp nước, trái ngược với nhà họ Uông. Từ khi Liễu Vân Phong nắm trong tay Nam Hối, bọn họ chưa bao giờ phải nghĩ tới chuyện đến Nam Hối mượn tiền.
Rắn bò đường rắn, rồng bay đường rồng, mỗi bên đều có những toan tính của riêng mình. Ai tách ra cũng có thể sống được. Chỉ là trong quá trình phát triển, Liễu Thị mạnh cực kì.
Bên ngoài không ít người nói Liễu Vân Cương lợi dụng quyền lực trong tay để các gia tộc khác phụ thuộc vào mà phát triển. hơn nữa,nhiều đầu tư hiện hành của Liễu gia là cho vay ngân hàng. Tính tới tính lui, tài sản chỉ nói thôi cũng đủ doạ người. Nếu lần này người của Uông gia nắm giữ ngân hàng Nam Hối, rõ ràng là một cú đả kích chí mạng đối với nhà họ Liễu. Không nói tới chuyện tài chính sau này, chỉ cần thu hồi khoản cho vay trước đây, các đại gia vay tiền trước đây cũng sẽ thê thảm sao? Vậy thì không nhất định, người ta muốn thanh toán ngươi, muốn thanh lý tài sản của ngươi. Cánh tay nhỏ bao giờ cũng không thể mạnh hơn cái đùi lớn. Chỉ là có một số việc về mặt can thiệp của nó khá rộng, không có ai truy cứu rõ ràng mà thôi.
Ví dụ như nói tới ân oán hơn mười năm qua của 2 nhà Liễu Uông, không gây sức ép một chút lên nhà họ Liễu cũng không được, Liễu Vân HUệ sẽ không tin.
- Mấy năm gần đây, sự phát triển của Uông gia rất bị quản chế, chính là do cậu hai con ngăn Chủ tịch ngân hàng của Nhiễm Hối, quan hệ với các ngân hàng khác cũng thân thiệt hơn nhiều. đặc biệt là quan hệ cá nhân với các thẩm đốc của Chủ tịch. Sau đó là tạo thành sự khó khăn tài chính ở mọi nơi đối với Uông gia.
Trên sô fa ngoài phòng khách, Đường Sinh lại gác chân như đang ngồi nghe mẹ kể chuyện. sau khi tắm rửa, cảm giác thư thái dễ chịu, mặc bộ đồ ngủ rộng thùng thình cảm giác lại càng dễ chịu hơn. Hắn cũng không nói xen vào, ngồi lăng yên lắng nghe, Đường Cẩn tất nhiên cũng ngồi bên cạnh lắng nghe.
- Lần này ở trên có truyền chút tin tức, có lẽ là xác thực. ngân hàng trung ương và hội giám sát ngân hàng cử người xuống thanh tra tổng tài khoản ba bốn năm gần đây của ngân hàng Nam Hối. Tình hình cụ thể mẹ cũng không rõ, cậu hai cũng chưa nói gì với mẹ. Nhưng đại thể số lượng tăng lên một chút. Nguồn tài chính của Liễu gia mấy năm nay ở ngan hàng Nam Hối rất cao, hung ất chi cự, được sử dụng rộng rãi cho việc phát triển các sản nghiệp. Có cái cũng kiếm được chút ít, có cái tốt...Đường Sinh vuốt vuốt mũi:
- Ruộng đất có bao nhiêu trăn triệu? vẫn không phải là con số nhỏ. Chỉ cần nghe mẹ nói có cái kiếm chút chút, có cái thì bồi. Những lời này cái nào cũng giống nhau. Chỉ sợ kiếm thì ít mà bồi thì nhiều. Với tính cách của cậu lớn và cậu ba thì việc này khó mà làm được.
Một người tính cách có lúc sẽ quyết định sự phát triển của nó. Ví dụ, cậu ba tham vọng quá lớn, tự cao tự đại. Cậu lớn cũng không có tấm lòng bao dung. Những điều này đổi lại là cậu hai nắm giữ trong tay, có lẽ sẽ là 2 thái cực. hiện giờ xem xét, vấn đề sợ là không nhỏ.
- Mẹ hãy nói trực tiếp với con, Liễu gia hiện nay thiếu ngân hàng bao nhiêu tiền? con cũng xem trọng việc cậu lớn và cậu ba nắm giữ quyền lực.
Liễu Vân Huệ liếc con trai một cái:
- Không biết lớn nhỏ! Cụ thể thiếu bao nhiêu tiền? Tạo nên bao nhiêu tài khoản chết, cậu hai con cũng không nói. Tóm lại là không lạc quan lắm. Ông ấy nói nếu ngân hàng Trung Ương và hội giám sát ngân hàng điều tra, dù có dựa vào những người nhiều tiền nhà họ Liễu thì cái ghế chủ tịch ngân hàng cũng không thể giữ được. đây không phải vấn đề cấp trên có hay không người bảo vệ ông ấy nữa. Vấn đề là phải quy tội ông ấy không cẩn thận, không nghiêm túc...
- ừm. Ngày mai con đi ngân hàng Nam Hối nói chuyện với cậu hai. Có giữ được cái ghế chủ tịch ngân hàng hay không bây giờ không đến lượt chúng ta làm chủ. Nếu không giải quyết được vấn đề của bản thân thì chẳng có ai giúp được cả. Khó trách người ta nói xấu. chung quy lại là chúng ta không làm tốt.
Ban đêm Liễu Vân Huệ ngủ với Đường Cẩn. Đường Sinh cũng không có cách khác. Nửa đêm về sáng lại lén lút vụng trộm với chị Trần. Cả đêm cũng không nói chuyện gì.
Sáng nay, khi Đường Sinh đi vào lầu tổng bộ của ngân hàng Nam Hối thành phố Nam Phong tìm cậu hai Liễu Vân Cương, Uông gia cũng đang họp.
- Lần này, Liễu Vân Cương không thể tiếp tục giấu đi cái xấu nữa. Trong bốn năm qua Liễu gia từ ngân hàng Nam Hối rút ra ít nhất cũng phải là bốn trăm triệu. Nhà đẹp, xe xịn của Lão Tam nhà họ Liễu cũng phải xếp một đống. Chỉ tính mấy cô nhân tình thôi cũng phải hơn mười cô. Số tiền tiêu trong một ngày nhiều bao nhiêu thì không cần phải nhắc đến. Quan trọng nhất là ông ta không có con mắt kinh doanh xem xét chuyện đầu tư sản nghiệp của Liễu gia trong mấy năm qua. Đều là bồi tiền, lại thêm lợi tức ngân hàng. Có thể chống đỡ được ba bốn năm, quả thực là kì tích! Ngoài việc đào tường lấp tường ra thì chẳng có gì khác. Hừ! Để xem cuối cùng ai mới cười được.
Đang phát biểu là chú hai của Uông Sở Tình- Uông Ích. Người này chính là cha của Uông Triệu Quân, là một trong 2 người người cháu đích tôn đời thứ hai của nhà họ Uông. Cha của Uông Sở Tình- Uông Lý là anh cả. Nhưng sau ông lại không có con trai, chỉ có một đứa con gái là Sở Tình . Trên danh nghĩa sản nghiệp của ông đều để lại cho con gái Sở Tình, cũng không thể nào lại để cho con trai của em trai Uông Triệu Quân thừa kế. Cho nên nói Uông thị tuy lớn,nhưng nội bộ cũng có chia rẽ.
Còn có mấy người anh em họ, chiếm giữ một số phần trăm cổ phần. hiện nay, người đích thực nắm giữ cổ phiếu của Uông gia chính là Uông Ích.
Quyền cổ phiếu của cá nhân Uông Ích chính là sợi dây cương trong tổng tài sản của nhà họ Uông. Số trong tay Uông lý là ?. phần còn lại nằm trong tay nhưng người anh em họ khác. Sở Tình trong gia đình cũng có tiếng nói nhất định, bởi vì cô đại diện cho Uông lão đại.
Uông Thị là thương gia bất động sản lâu đời. Vào nhưng năm cuối thế kỷ trước mới bắt đầu đặt chân vào lĩnh vực khác, nhưng nhưng sản nghiệp đó đều không phát triển cho lắm.
Hiện tại Uông Sở Tình là phó Chủ tịch ban chấp hành tập đoàn, quyền lực trong tay rất lớn. gần nửa năm qua, cô vẫn ở Giang Lăng và Phượng Thành. Hơn nữa, cô còn làm cho sản nghiệp gia đình ở hai nơi đó đi lên. Hạng mục Lô Hồ ở Giang Lăng, khu mua sắm Khí Tạo ở Phượng Thành, và cả sự đầu tư từ Bích Thị. Tất cả đều là những thành tựu bắt mắt. Đại hội nghị gia tộc lần này, tất nhiên sẽ cần sự tham gia của cô. Ý kiến của cô cũng sẽ rất quan trọng.
Là một nhận vật có tầm ảnh hưởng lớn trog gia tộc Uông thị, Uông Sở Tình cũng hiểu rất rõ tình hình Liễu gia. Chỉ có điều người nhà Uông gia không đem tập đoàn Cẩn Sinh của Đường Sinh tiến hành suy xét mang tính toàn diện. điều này thì Uông Sở Tình cảm thấy không thoả đáng, có thể xem nhẹ hắn sao?
Đáp ác án là khẳng định, tuyệt đối không thể xem nhẹ. Nếu như xem nhẹ Đường Sinh, biến số sẽ lớn hơn rất nhiều. lần này hắn vào tỉnh phủ, chỉ sợ là vì chuyện nhà họ Liễu? Những lời hôm qua lúc chào tạm biệt hắn, cũng đã mơ hồ nói cho đối phương rằng chuyện đối đầu của hai nhà Uông Liễu là không thể tránh khỏi. Cũng không thể vì tình bạn giữa hai người mà làm chuyển biến đại cục. Vì thế bọn họ đã ước định, về sau vẫn sẽ là bạn bè.
Lúc chú hai và bác họ, chú họ mấy người đang mồm năm miệng bảy thì Uông Sở Tình nghĩ, Đường Sinh sẽ ứng phó chuyện này như thế nào?
Cô để mình đứng trên lập trường của Đường Sinh hoá giải nguy cơ lần này của Liễu Thị. Nhưng nghĩ tới nghĩ lui, cũng không thể nghĩ ra một biện pháp chu toàn nào. Trong lòng vô duyên vô cớ lại xuất hiện một phần lo lắng. kì lạ! mình lo cái gì chứ? Tổn thất là của nhà họ Liễu, liến quan gì đến mình?
- Sở Tình, cháu cũng nói gì đi. Đã gọi cháu về đây rồi không phải để ngồi đây nghe không.
Chú hai Uông Ích cười hỏi.
Gần đây sắc mặt Uông Ích khá hơn rất nhiều, bộ dạng đã hăng hái hẳn lên. Rất có thể hắn sẽ xuống chức Chủ tịch ban chấp hành tập đoàn Uông Thị để đến ngân hàng Nam hối. Nếu không có gì ngoài dự kiến, chức chủ tịch ngân hàng Nam Hối năm nay phải đổi người. Thần tài gia phải mang họ Uông rồi!
- Cháu cũng không có ý kiến gì. Không thể xem thường con rễ liễu Gia Đường Thiên Tắc. Tập đoàn Cẩn Sinh của Liễu gia có thể ảnh hưởng đến Giang Lăng, tập đoàn mới nổi lên này cũng không thể xem nhẹ. Quan hệ của con trai Đường Thiên Tắc- Đường Sinh và Cẩn Sinh rất mật thiết. Cháu nghĩ nên suy xét nhiều mặt. Nhất định phải suy xét thêm Cẩn Sinh và Đường Sinh. Có thể biến số sẽ nằm ở đây. Về những mặt khác thật ra không có gì. Uông Ích bĩu môi. Tuổi tác của hắn cũng phải bốn mươi ba bốn mươi bốn rồi, sinh lực tràn trề:
- Sở Tình, Cẩn Sinh ở Giang Lăng lợi dụng quyền thế của Đường Thiên Tắc. Bỏ đi điểm này, nó có khả năng nổi lên nhanh như vậy sao? Nghiệp quan không phân gia.Không có Đường Thiên Tắc đứng sau chống đỡ, ai mà mua cố phiếu của hắn? Tuy chú không hiểu rõ tình hình ở Giang Lăng, nhưng cũng có thể đoán ra điều này. Người bác họ Uông Lâm cũng nói:
- CẨn Sinh vẫn còn non yếu mà? Trong giới thu mua Phượng Khí, hắn cũng chỉ là một cổ đông nhỏ. Nhỏ hơn rất nhiều so với Uông Thị chúng ta. Một con búp bê sứt mẻ thì làm được cái gì? Bác nghĩ đó chỉ là yểm hộ sau lưng Đường Thiên tắc. La Sắc Sắc của Cẩn Sinh ngày trước chính là thư kí của Bình Vân Huệ. Sau lưng khó mà giữ được chính là tình nhân của Đường Thiên tắc. những thứ này ai có thể nói chuẩn xác? Coi như Cẩn Sinh bước một chân vào, hắn có thể giúp gì cho Liễu gia? Hắn có thể bù lấp vào cái khoản thâm hụt lớn của nhà họ Liễu sao? Tài sản phụ hiện nay của nhà họ Liễu đã về phận chị
- ừh. Anh họ Lâm nói không sai. Nếu như Liễu Vân Cương rời ngân hàng Nam Hối, thì chính là hồi bắt đầu cho sự lụn bại của tập đoàn Liễu thị. Không ai có thể cứu được sự xuống dốc của gia tộc này. Đem dán hết tài sản của họ vào thì cũng không thấm thía gì so với những gì đã đi ra. 400 triệu, Sở Tình, cháu sẽ không cho rằng thằng nhóc thúi tha tên Đường Sinh nào đó có tài xoay vận chứ? Ha, ánh hào quang của nhà họ Liễu tắt lịm trong một đêm, ý trời a!