Mục lục
[Dịch]Cực Phẩm Thái Tử Gia- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đường Cẩn của hiện tại không còn cô đơn nữa, đội ngũ của cô đã được tập hợp lại. Quan Đậu Đậu, Ninh Manh là những cánh tay đắc lực của cô, Tiểu Yên chính là tay chân số một. Tuy vậy nhưng cô không hề bắt nạt ai cả, trừ khi có người muốn gây chuyện với cô. Đương nhiên, có một tên nào đó cứ cố tình gây chuyện với cô.

Là ai nhỉ? Chịu sự xúi giục của Khương Tiểu Uyển, trong kế hoạch bí mật của Khương Tiểu Uyển và Vương Hàm, Hàn Tĩnh chính là nhân vật quan trọng đầu tiên.

Nói về cảnh ngộ của bạn Tiểu Hàn thì thực bất hạnh. Chỉ vì sự phát triển sản nghiệp của gia tộc mà chịu nhục giao thiệp cùng Khương Tiểu Uyển. Trong lòng hắn hiểu rõ Khương Tiểu Uyển là một cô gái lẳng lơ không chịu nổi cô đơn, cô ta xoay mông, xoay eo lại, dùng đôi mắt hút hồn quyến rũ bọn công tử hào hoa.

Vỗn dĩ, cô ta cùng Vương Hàm đuổi theo Đường Cẩn đến Bắc Kinh, nhưng trong đêm đó Đường Cẩn lại bay đến Phượng Thành khiến cô ta không cách nào biết được Đường Cẩn đã đi đâu. Nhưng Khương Tiểu Uyển đã dẫn Vương Hàm đi gặp cha mình là Vương Thế Bình, cô không biết rõ về thân thế của Vương Hàm. Nhưng Vương Ngạn Tương đã nói cho Khương Thế Bình một chút tình hình khiến ông phải xem Vương Hàm với con mắt khác, và cũng dặn riêng con gái mình nên thân thiết với cô Vương Hàm này nhiều hơn.

Khương Tiểu Uyển cũng chẳng thèm quan tâm đến cái người không có gia thế thân phận Vương Hàm này, chỉ là muốn mượn mưu kế của cô ta tính sổ với Đường Cẩn, không ngờ rằng cha mình lại muốn bản thân kết giao nhiều hơn với cô ta, việc này khiến cô không cách nào giải thích được. Thế nhưng Khương Thế Bình lại không hề giải thích gì về thân thế của Vương Hàm mà chỉ nói với con gái rằng cô gái này không bình thường như con tưởng tượng, con chỉ cần biết cô ta mang họ Vương là đủ. Khương Tiểu Uyển liền hiểu ra một vài điều mà mừng thầm trong lòng.

Cô ta cho rằng Vương Hàm rất có thể là người nhà họ Vương, bằng không cha sẽ không bảo mình phải cẩn thận. Nếu đúng vậy thì thật tốt, có thể lợi dụng mối quan hệ với Vương Hàm khiến lời nói của mình ở trước mặt cha sẽ càng có sức thuyết phục, bởi có thể nhờ vào sự giúp đỡ của Vương Hàm.

Nói như vậy, Khương Tiểu Uyển và Vương Hàm liền ngầm liên kết với nhau, họ cùng Đàm Linh kết thành một nhóm nhỏ ba người.

Thực tế nhóm ba cô gái này vô cùng hung hãn. Hai cô gái Vương Đàm lần lượt đại diện cho hai đại thế gia, nắm chặt các vương tôn công tử trong Tuyền Thành bên cạnh bọn họ, còn Khương Tiểu Uyển lại giở thủ đoạn mang cả Lâm Hiểu Kháng lên giường của cô.

Trên danh nghĩa thì cô ta và Hàn Tĩnh đã chia tay nhưng anh ta vẫn là người ủng hộ trung thành của cô. Lục Thành, Lâm Hiểu Kháng, Hàn Tĩnh, Cố Đào, Trần Hựu Binh, mấy người này đều đã bị cô ta ngấm ngầm dụ dỗ. Cô ta đắc ý nói với hai cô Đàm Vương rằng Lâm Hiểu Kháng đã bị khuất phục dưới váy của bổn tiểu thư, đến ngón chân cũng tranh giành nhau, chỉ là bọn họ hắn đều giữ bí mật cho bản thân. Trò chơi này thật là vui mà.

Đàm Linh vô cùng khinh thường cách làm của Tiểu Uyển nhưng cô vẫn phải coi chừng. Mang sự khinh thường đó mà giấu trong lòng, ngoài mặt thì vẫn là bạn bè tốt nhưng lại ngầm cảnh cáo Miêu Tuấn Bách rằng nếu hắn dám động vào cô ta thì sẽ bố thí anh đi luôn. Miêu Tuấn Bách thề rằng tuyệt đối không động vào cô ta.

Đám người Lâm Hiểu Kháng, Hàn Tĩnh lại để cho Khương Tiểu Uyển bỡn cợt mà vẫn đắc ý rằng bản thân đã độc chiếm được nha đầu này. Thực ra bọn họ đều bị vẻ bề ngoài thuần khiết thanh nhã của Khương đại tiểu thư đùa giỡn. Ngay cả Vương Hàm cũng cảm thấy hành động của cô họ Khương này thật vô liêm sỉ.

Đối với Vương Hàm mà nói, điều này rất có giá trị lợi dụng, cô cũng kế thừa gien di truyền tranh đấu của gia tộc, nhiều dã tâm, có thể thông qua Khương Tiểu Uyển mà khống chế bọn công tử kia cũng tốt, một số việc bọn họ đều có thể giải quyết.

- Haiz, anh có phải đàn ông không thế? Ngực của tôi suýt chút nữa bị Đường Sinh bóp vỡ rồi, vậy mà anh không có chút căm giận sao? Không có cảm giác nhục nhã sao? Phải chăng đợi đến khi Đường Sinh nuốt chửng tôi thì anh mới vui sao? Vẫn còn muốn tôi ở bên cạnh phải không? Được thôi nhưng với một điều kiện hãy đi cho Đường Cẩn một bài học.

Hàn Tĩnh tái mặt, lần trước gặp bất lợi với Đường Sinh, giờ sao hắn dám động đến nữa. Lâm Hiểu Kháng bị Đường Sinh đánh, chẳng phải cũng không làm gì được sao? Cha người ta là Phó Chủ tịch tỉnh Đường, cha mình dù có tiền đi chăng nữa cũng chỉ là một thương nhân, sao có thể đấu nổi? Hắn, cha hắn là…

- Anh đi chết đi, đồ vô dụng, ngày mai con này sẽ giạng chân cho Đường Sinh. Cút… Đừng để tôi thấy mặt anh nữa, ghê tởm!

Hàn Tĩnh thiếu chút nữa bị đá khỏi giường. Hắn liền nhục nhã mà quỳ trước Khương Tiểu Uyển nói những lời ngọt ngào:

- Lâm Hiểu Kháng cũng không dám chạm vào Đường Sinh nữa.

- Đồ ngu, anh là con lợn hay sao? Quang minh chính đại không được thì không biết ngấm ngầm mà làm sao? Đường Cẩn cũng không phải là có ba đầu sáu tay, anh không biết bỏ tiền thuê người làm sao? Người phụ nữ của anh bị người đàn ông của cô ra ức hiếp, chẳng lẽ anh không nghĩ đến việc trả thù? Trời sinh ra anh đã là một con rùa rụt đầu rồi sao?

- Không phải thế… Thôi được, anh sẽ nghĩ cách cho cô ta một bài hoc.

Hàn Tĩnh cũng là con người tàn nhẫn, hắn vốn cũng đã gây ra nhiều tội lỗi.

- Thế này còn tạm được, anh mau chóng xử lý cô ta, thì tôi sẽ tuyên bố vẫn còn là bạn gái của anh.

Cô ta cưỡi lên người Hàn Tĩnh.

Hàn Tĩnh hạ quyết tâm lập kế hoạch đối phó với Đường Cẩn, nhưng vận may của hắn không được tốt cho lắm, đội ngũ của Đường Cẩn đã trở về, ngoài mặt thì bên cạnh Đường Cẩn chỉ có Quan Đậu Đậu và Ninh Manh, còn Tiểu Yên cũng rất ít khi xuất hiện (Cô là huấn luyện viên.)

Nhưng trên thực tế đội dự bị tiểu ưng đang âm thầm bảo vệ Đường Cẩn, bất đắc dĩ Đường Sinh mới phải làm như vậy, sợ rằng Fujino Chennai đã tiết lộ quá nhiều bí mật, khiến bọn Đường Cẩn trở thành mục tiêu hạ thủ của kẻ khác, nên anh phải cao độ bảo bên cạnh mỗi người.

Hiện giờ, không riêng gì trong nước có một số thế lực đang quan sát Đường Sinh, mà trên quốc tế cũng có vài thế lực đang quan sát anh, mọi việc đều phải được tiến hành cẩn thận.

Đậu Đậu và Ninh Manh trở thành bạn học mới của Đường Cẩn, tự túc tiền học phí ở trường, hơn nữa là có quan hệ nên vào trường cũng không phải việc khó. Vấn đề chính là những ngày tháng ở đây. Dựa vào tính cách của Quan Đậu Đậu mà nói thì cô nào có ham thích học hành gì, đương nhiên học thì vẫn phải học, chỉ có điều không còn muốn tranh giành vị trí học sinh gương mẫu nữa, học chỉ là vì một số phương diện của bản thân còn thiếu sót.

Về mặt này, Ninh Manh mạnh hơn so với Đậu Đậu, tuy rằng cô cũng nỗ lực học tập như vậy nhưng trong lòng lại không muốn kém cỏi hơn Đường Cẩn cho nên luôn muốn vượt qua Đường Cẩn ở một phương diện nào đó, chẳng hạn như học hỏi thêm kiến thức về một lĩnh vực nào đó, lấy lại thể diện trước mặt Đường Sinh.

Suy nghĩ này của cô lại hoàn toàn không tồn tại trong đầu của Đậu Đậu. Lúc ở Giang Lăng, Quan Đậu Đậu cũng là một học sinh ưu tú, tính khí cao ngạo của cô, lại mắc vào mối tình với Đường Nhị Thế Tổ, kết quả chịu kích động, đến bây giờ cũng không có gì đáng nói, cam chịu số phận thôi.

Nhưng không thể phủ nhận, tình cảm Đậu Đậu dành cho Đường Sinh là thực lòng, cho nên cô không lo lắng Đường Sinh sẽ vì kết quả học tập không tốt mà coi thường cô. Hơn nữa, cha mẹ dường như cũng biết về chuyện của bản thân và Đường Sinh, họ cũng không phản đối hay khuyên bảo gì. Điều này càng khuyến khích tình cảm đơn phương này, cũng chính là tôi muốn tiến triển thế nào với Đường Sinh đều có thể, dù sao mọi người đều đã ngầm đồng ý.

Nói chung, suy nghĩ của Đậu Đậu cũng thật đơn giản, cô cũng không tranh giành thứ gì với Đường Cẩn, cô rất bằng lòng với vị trí hiện tại. Bởi từ lúc bắt đầu, bản thân chỉ ở phía sau Đường Cẩn, vung dao mà cướp người yêu là chuyện cô làm không nổi, tình nghĩa chị em này đâu phải là giả dối.

Mà Ninh Manh cũng không phải muốn cướp Đường Sinh từ tay Đường Cẩn. Cô chỉ muốn mình ngồi vững vị trí mà bản thân mình nên có mà thôi.

Thực ra thì vị trí mà Ninh Hân chiếm trước đó, cũng khiến Ninh Manh được thơm lây rồi. Trên thực tế, Đường Sinh trở lại kiếp trước, Ninh Hân chính là người con gái đầu tiên mà Đường Sinh yêu thương, cũng là người đầu tiên chỉ trích anh. Địa vị trong “hậu cung Đường Thị” của Ninh Hân cũng vô cùng quan trọng.

Ba cô gái đối với tập đoàn nhỏ của ba cô lặng lẽ đụng độ nhau ở trường tài chính. Đường Quan Ninh với Khương Vương Đàm, Miêu Tuấn Bách hướng ánh mắt về phía Quan Đậu Đậu mới xuất hiện kia, Lâm Hiểu Kháng cũng bắt đầu yêu đơn phương Ninh Manh, bọn Hàn Tĩnh không nói lời nào, trợn trừng mắt khi thành viên trong hậu cung Đường xuất hiện, bọn họ không biết hai cô Quan, Ninh cũng là người phụ nữ của Đường Sinh.

Cũng dễ hiểu thôi, bọn họ tuyệt đối không cho rằng Đường Cẩn cùng lúc có thể chấp nhận chuyện Đường Sinh có thêm hai tiểu mĩ nhân Quan, Ninh. Mối họa hồng nhan ngay lập tức mở màn tại trường Tài chính. Bức thư tình đầu tiên của Miêu Tuấn Bách bị Quan Đậu Đậu dán tại tấm bảng lớn ở giảng đường.

Bạn học Tiểu Miêu liền gặp phải sự tàn bạo của Đàm Linh, con gái nhà họ Đàm đều rất nhanh nhẹn, dũng mãnh. Gen cường tráng của quân nhân nhà họ Đàm đều được truyền cho mỗi đữa con. Có thể nói, Đàm Linh chính là con cọp cái đích thực. Dù sao thì ngày thứ hai mắt phải của Miêu Tuấn Bách có một vùng thâm tím, hắn nói là do bị ngã.

- Anh Miêu này, không phải khổ cực như vậy chứ? Là Đàm Linh đánh phải không? Anh thật có sức chịu đựng.

Hiểu Kháng trêu chọc hắn.

- Sao có thể thế? Chỉ là bị ngã thôi, ngươi nghĩ mà xem, cô ta dám đánh ta sao? Tôi sẽ giết cô ta.

Miêu Tuấn Bách không chịu thừa nhận.

Trong lòng đám người Lâm Hiểu Kháng đều hiểu rõ, cũng không nên lật lại vết sẹo của hắn, mà ngược lại nói rằng:

- Quan Đậu Đậu và Ninh Manh cũng khá đấy, không thể cùng một hội với tên họ Đường chứ? Ngoài mặt thì quan hệ với Đường Cẩn không tệ, nếu làm không tốt đã bị Đường Sinh đuổi rồi.

- Được cái con khỉ, ngươi không nhận ra sao? Đường Cẩn rất mạnh mẽ, cô ra nghiễm nhiên là chị cả của bọn họ.

- Theo ta thì không phải.

- Tôi cũng thấy không phải, nhìn dáng hình của hai cô Ninh, Quan không giống một thiếu phụ chút nào.

Hựu Binh tự cho bản thân là chuyên gia về phụ nữ.

Lục Thành coi thường nói:

- Chẳng lẽ các người nhìn thân hình của Khương Tiểu Uyển giống thiếu phụ hay sao? Đã làm chuyện đó thì không nhất định có thể nhìn ra được.

Khi họ nói đến Khương Tiểu Uyển, đều có một chút mập mờ không rõ ràng. Hàn Tĩnh có chút xấu hổ, nghĩ về kế hoạch của mình, nên xuống tay nếu không Khương Tiểu Uyển sẽ cấu kết với Đường Sinh. Thật là một tên súc sinh, cho hắn động đến thì quả đậu nhỏ của mình coi như xong.

Cảnh tượng liều mạng bên khúc sông để lại cho họ ấn tượng rất sâu, khi đó bọn họ lền cho rằng Đường Sinh đúng là tên súc sinh.

Buổi chiều nay, Đường Sinh tiễn Bích Tú Hinh ra sân bay, Bích thị mang theo một đội hộ vệ bước lên máy bay.

Khi trở về thành phố, Dung Nữ gọi điện cho hắn để nói một chuyện, nhóm tiểu ưng báo cáo rằng hai ngày nay có một số phần tử khả nghi đã xuất hiện ở trường Tài chính, thường chăm chú nhìn bọn Đường Cẩn. Trước mắt chúng chưa có hành động gì nhưng không thể bảo đảm rằng bọn chúng sẽ không có hành động gì.

Tuy vậy, không có nhiều cơ hội cho bọn chúng ra tay. Đến buổi chiều thì bọn Đường Cẩn đã đến tổng bộ Sắc Hinh làm thêm rồi, ở đây có một nhóm tiểu ưng đóng quân, đội dự bị và hai đội cơ động đều ở đây. Lấy danh nghĩa sự tồn tại của phòng bảo an Sắc Hinh mà mở một khóa huấn luyện đặc biệt, Tiểu Yên ở trong này đảm nhiệm vai trò huấn luyện viên. Trên thực tế thì phòng bảo an của tổng bộ Sắc Hinh đã trở thành Tổ ưng.

- Nếu khả nghi thì hãy ra tay trước, xem lại lịch của bọn họ thế nào, nếu đợi thì sau này chúng ta sẽ bị động.

Đêm đó, mấy tên đó liền bị tiểu ưng tóm gọn, sau khi lấy cung liền chuyển cho cơ quan chấp pháp. Bọn người này cũng từng phạm tội, cùng lúc nên xử lý, tránh ra xã hội hại người. Dung Nữ chuyển lời lại cho Đường Sinh.

Đường Sinh biết được rằng Hàn Tĩnh đã thuê người hòng có mưu đồ xấu với Đường Cẩn liền bĩu môi, tên tiểu tử này không biết sợ chết là gì hả?

Hắn cũng không coi là chuyện quan trọng gì, buổi đêm đến nói với bọn Đường Cẩn, Đậu Đậu. Kết quả là ngày hôm sau, Đậu Đậu liền cùng Ninh Manh đem Hàn Tĩnh đến góc trường tính sổ. Sau đó các cô chạy đến phòng hành chính báo cáo có người nào đó giở trò lưu manh. Buổi sáng đó, Hàn Tĩnh liền phải nhập viện.

Khương Tiểu Uyển khi biết tin này thì trợn tròn hai mắt, đúng là quá vô dụng mà, đến hai đứa con gái cũng không đối phó nổi, vậy mà còn cho ngươi đi đấu với người ta, ngươi có thể sao? Ngoảnh lại cô cùng Vương Đàm nói chuyện, cả hai cô cũng trợn tròn mắt.

- Không thể trông cậy vào đàn ông được.

Hàn Tĩnh bị thương không thể dậy nổi quả thật Đậu Đậu xuống tay không nhẹ, tên khốn ngươi muốn giở trò với đại tỷ của chúng ra. Bà cô này sẽ diệt trừ ngươi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK