Ở cung ngầm xa hoa của Kê ca, không khí nói chuyện có vẻ ôn hòa, không đáng sợ như trong tưởng tượng của Loan Nghệ Mỹ.
Chủ yếu là Ninh Hân khiến bà có ấn tượng rất sâu, sắc mặt mỹ nữ này không có một chút e ngại, ngược lại cô nói rất từ tốn, ngay cả với mấy người đàn ông tráng kiện khoanh tay trước ngực đứng ngay sau lưng Kê ca cô cũng không coi ra gì, trên thực tế bọn họ đều không chịu nổi vài đòn của Ninh Hân.
Mà Kê ca cũng chưa thể hiện ra bản tính tà ác của y, bằng không đã sớm bị Ninh Hân và Trần tỷ trừng phạt, Đường Sinh cũng sẽ không ra tay, mặc dù bọn chúng có thể có mang súng ống, cũng không làm được gì, Ninh Hân cùng Trần tỷ liên kết với nhau, đủ để quét sạch bọn chúng.
Loan Nghệ Mỹ liền cùng Đường Sinh ngồi đối diện với Kê ca ở bên này, ngược lại Ninh Hân ngồi bên trái, Trần tỷ bên phải, hình thành hai cánh bảo vệ.
Khi cùng Ninh Hân nói chuyện, ánh mắt Kê ca nhiều lần nhìn chăm chú Đường Sinh, còn có vài lần liếm môi, không biết là nói nhiều miệng khô hay là mắt đang ngắm nghía thèm khát Đường Sinh. Nhị Thế Tổ của chúng ta hơi không chịu nổi ánh mắt của Kê ca, mẹ kiếp, đừng lén lút liếc mắt đưa tình với tôi chăm chú thế chứ?
Loan Nghệ Mỹ cũng cắn răng một cái, hiện tại sợ cũng vô dụng, đều ngồi ở trong hang ổ của người ta, sợ có thể ngăn cản khả năng phát sinh mọi chuyện sao? Căn bản không có khả năng, bà hít sâu một hơi:
- Tôi cũng tin tưởng nhân phẩm của Kê ca anh nên mới tới, anh muốn nói chuyện gì?
- Lần trước không phải đã xảy ra chuyện bắt cóc nho nhỏ không thành sao? Tôi thừa nhận, tên côn đồ lạc loài kia chính là thủ hạ của tôi, trên thực tế tôi không có ý bắt cóc, nếu có, tôi sẽ không chỉ đi tìm ba tên như vậy để làm bại lộ hành tung, có một số việc không phải tôi làm không đạt, mà là tôi cố ý làm bại lộ, vì sao chứ? Bởi vì cục diện ở Lỗ Đông có thay đổi.
Bốp bốp bốp, Đường Sinh bắt đầu vỗ tay, đồng thời xen ngang vào:
- Kê ca có tính chính trị rất mạnh mẽ sâu sắc, cái này làm cho tầm nhìn của anh rất có chiều rộng rất xa, có thể xem kỹ toàn bộ tình hình một cách toàn diện, trên ngọn Kim Tự Tháp thay đổi làm cho phía dưới đáy cũng có một loạt thay đổi, tôi có chút tán thưởng Kê ca đối với mọi chuyện có năng lực nắm chắc chuẩn xác, tuy nhiên anh không phải muốn nói cho cô tôi anh muốn bán đứng hai nhà Triều Bạch chứ?
- ….Tiều Đường là cậu hả? Trong tay tôi có ảnh chụp cậu và Liễu Tiểu Man ở cùng một chỗ, tôi đối với cậu rất có ấn tượng, cậu cũng thực thông minh, không ngờ nhìn ra tôi muốn nói tới chuyện gì? Tục ngữ nói thức thời mới là tuấn kiệt, tình hình ở tỉnh Lỗ có thay đổi lớn, tình hình tập đoàn Thanh Cương đang biến động, ánh hào quang ngày xưa đang tắt dần, chỉ còn le lói, vì sao tôi phải cùng với bọn họ cùng nhau chìm vào vực sâu? Bọn họ cho tôi chỗ tốt sao? Đầu tiên là bảo tôi phế bỏ Tiểu Đường cậu, sau đó lại muốn tôi bắt cóc Liễu Tiểu Man, tôi đều đi làm, nhưng làm rất cẩu thả, không làm đến nơi, đến chốn, vì sao chứ? Tôi cho tới bây giờ vẫn là người như thế, nhưng tôi có nguyên tắc trong nghề kiếm tiền, tôi chỉ là vì kết giao với bọn danh gia quyền quý, giả bộ bản thân rất đen tối thôi, kỳ thật tôi là người tốt.
- Ha, trước mắt anh không cần nhấn mạnh anh có phải người tốt hay không, giữa chúng ta không có xung đột về quyền lợi, anh là người xấu cũng không liên quan đến tôi, mà đó là vấn đề Cục trưởng chấp pháp Ninh quan tâm, tuy nhiên anh đừng có dùng ánh mắt đó nhìn chằm chằm vào tôi là được rồi? Tôi không được tự nhiên.
Lần này đến lượt Kê ca mỉm cười:
- Tôi không che dấu tính của tôi, cũng không che dấu tôi đối với cậu có hứng thú, pháp luật cũng không thể ngăn cản tôi thấy hứng thú đối với một người đàn ông, cậu không cần cảm thấy ghê tởm, cậu có năng lực để có thể cự tuyệt tôi, các người dám đi vào nơi này như thế, chính là có sự tự phụ rất lớn, không sợ xảy ra vấn đề gì đúng không? Tôi dám “triển lãm” việc tụ hội của người đồng tính khổng lồ như vậy với các người, tôi cũng tự hỏi chính mình, không đáp ứng điều kiện của tôi, các người nghĩ rằng mình có thể từ nơi này đi ra ngoài sao? Tôi là vật trang trí sao?
Đường Sinh bĩu môi, hai tay xoè ra, mỉm cười:
- Anh không phải vật trang trí, anh rất hùng mạnh, nhưng anh cũng đừng nghĩ chúng tôi là vật trang trí.
-… Tiểu Đường, tôi khâm phục sự can đảm của cậu, càng khâm phục Cục trưởng Ninh tự mình thâm nhập vào hang ổ mà sắc mặt không sợ hãi, nhưng người phụ nữ nào có thể ngăn được “gậy gộc” cứng rắn? Hiểu không? Nơi này có hơn một trăm bốn mươi người đàn ông, từ giờ trở đi có thể đem ba người phụ nữ bên cạnh cậu muốn làm gì đến sáng mai cũng không sao, các người có lựa chọn sao? Ngoại trừ hợp tác thì dạng chân ra đi.
Loan Nghệ Mỹ mặt mày thất sắc, cả người run lên, sớm biết là không thể tới, vì sao tôi vấn muốn tới chứ? Bà bị dọa chân đều run lên, hơn một trăm bốn mươi đàn ông? Trực tiếp chết đi được rồi, ai chịu nổi cái loại này chứ.
- Kê ca, anh…anh có điều kiện gì?
Ngoại trừ đáp ứng điều kiện của y, còn có thể làm gì sao? Đây là suy nghĩ của Loan Nghệ Mỹ, cho nên bà liền hỏi thẳng.
Đường Sinh cùng Ninh Hân, Trần tỷ lại không có gì khác thường, khó trách Kê ca ngồi ổn như vậy mới dám ăn nói đĩnh đạc, hóa ra là định tiêu diệt bọn Đường Sinh. Được rồi, trước hết xem điều kiện của y là cái gì, lúc này cảm thấy mạnh mẽ, cứng rắn, y sẽ đem một số nguyện vọng ở trong lòng nói ra.
Kê ca quệt miệng, nhìn chăm chú khuôn mặt xinh đẹp của Loan Nghệ Mỹ bị doạ đã trở nên trắng nhợt, cười nói:
- Liễu phu nhân, tôi nói rồi, tôi không làm chuyện gì trái pháp luật, ví dụ như hiện tại đe dọa các người, cũng chỉ là nói miệng, các người nếu theo tôi, sẽ không xảy ra chuyện gì… Tôi muốn cùng Đông Thái hợp tác, ồ, không, chính xác nói hẳn ra là với công ty đóng tàu Tường Hinh, tôi có một số vật này đổi lấy cổ phiếu bộ phận Tường Hinh Đông Thái, chắc chắn là Liễu phu nhân cảm thấy có hứng thú, các anh em Triều gia và các người đang trong thế nước lửa đối đầu, ai cũng muốn làm cho đối phương điêu đứng, tài liệu này giá trị rất lớn nha…
Y từ phía dưới bàn trà lấy ra một xấp giấy:
- Các người xem trước đi…
Ninh Hân tuyệt đối không hoảng, cầm lên xem, xem hết một lượt, truyền lại cho Loan Nghệ Mỹ xem, bà xem xong cũng biến sắc.
- Thế nào? Nhị vị, có giá trị chứ? Liễu phu nhân, người ra một cái giá đi, nói xem có thể cho tôi tương đương bao nhiêu cổ phiếu Tường Hinh đi.
Việc này khiến Loan Nghệ Mỹ rất khó xử, tài liệu này chính là một số tài liệu có thể lật đổ anh em Triều gia, bao gồm việc hối lộ, lậu thuế, bao dưỡng… của bọn họ, thực sự có thể làm anh em Triều gia thất bại thảm hại, nhưng liên lụy cũng rộng nghe rợn cả người, chỉ sợ cùng một lúc cán bộ ở tỉnh Lỗ Đông bị dính vào, to nhỏ nhiều vô số, Ninh Hân cân nhắc một chút, có trên trăm cán bộ và nhóm Chủ tịch các xí nghiệp cỡ trung, việc này tính thế nào đây? Có một số chỉ là hối lộ nhỏ để rồi đi nơi khác, muốn điều tra cũng có thể điều tra, nhưng để làm gì chứ?
Loan Nghệ Mỹ không ra được giá, may là có Đường Sinh ở một bên cũng không tồi, liền chuyển cho hắn, thầm nghĩ, thiếu gia, cậu xem xem cái này giá trị bao nhiêu tiền?
Sau khi Đường Sinh xem qua, hơi mỉm cười, tiện tay ném ở trên bàn trà,
- Cô, việc này liên lụy rất lớn, ngẫu nhiên chọn lấy hai phần mà dùng một chút, còn lại vứt cả đi, Tỉnh ủy đã bỏ làm giấy vụn lâu rồi, giá trị cũng cỡ 200 đồng tiền đấy.
Phù, Ninh Hân cùng Trần tỷ không kìm được liền mỉm cười, Loan Nghệ Mỹ vừa nghe liền nhe răng, mắt trợn trắng, thiếu gia à, tôi cũng không biết nó đáng giá bao nhiêu tiền, nhưng là chúng ta đang ở trong nhà giam, cậu không thể đùa với người này? Như vậy không phải buộc y trở mặt dùng sức mạnh sao?
Kê ca nghe g Đường Sinh nói xong, không giận còn mỉm cười:
- Tốt lắm, có can đảm, xem ra các người là có chuẩn bị mà tới?
- Kê huynh à, không chắc ba phần, ai dám lên Lương Sơn? Anh thật đúng là quá tự tin rồi? Định giết chúng tôi à?
Kê ca đột nhiên vỗ vỗ tay, hai bên đại sảnh liền xuất hiện hơn mười người vạm vỡ, trong tay bọn họ không có súng có đao, chỉ có dây xích màu bạc, hàng chục ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào bốn người Đường Sinh, khuôn mặt xinh đẹp của Loan Nghệ Mỹ bị dọa thành trắng nhợt, kêu lên sợ hãi.
-… Liễu phu nhân, người đừng sợ, tôi sẽ không làm tổn thương người, người tuy rằng là phụ nữ trung niên, nhưng vẫn thướt tha cực đẹp, có câu rượu ngon ủ lâu càng nồng càng thơm, một phụ nữ thành thục chín muồi như bà làm ngay cả một người đồng tính như tôi cũng phải rung động, tôi có một ý tưởng khác, đó là nếu bà vui lòng làm tình nhân của tôi, tôi sẽ tha cho bốn người các ngươi một lần, từ nơi này trở về mật báo, thế nào?
- Anh thật vô sỉ…
Giọng Loan Nghệ Mỹ hơi lạc đi, như vậy mà cũng được gọi là điều kiện? Chỉ là một thủ đoạn uy hiếp.
Đường Sinh vẫn có dáng vẻ ung dung như cũ, càng đem chân vắt chéo vểnh lên, ý cười dạt dào nói:
- Tôi nghĩ đến đường đường là một Kê ca mà có thủ đoạn kinh người gì đâu, sao lại có chút bản lĩnh thôi vậy? Như vậy bỉ ổi không tốt, không đủ tư cách cùng tôi chơi, Trần tỷ…
Đường Sinh vừa hô một tiếng Trần tỷ, Trần tỷ liền nhẹ nhàng lộn một vòng phóng người lên, động tác mau lẹ vọt đến bên phải hơn mười tên thanh niên vạm vỡ kia, sau đó là những tiếng kêu la thảm thiết, ối, ái, ui da…thời gian chừng một phút đồng hồ, mười hai người đã bị xử lý xong, mùi máu tươi xộc lên trong đại sảnh. Kê ca vừa thấy không ổn, liền nhảy dựng lên, Ninh Hân đang đứng rất gần đó liền chuyển động, nhanh như chớp tung ra một cước, “ôi cha” một tiếng kêu sợ hãi, bụng Kê ca liền bị đá trúng.
Ninh Hân dùng Thái Cực miên quyền độc đáo, ngón trỏ gập lại rồi duỗi ra, dùng khớp xương ngón tay đập trúng vài chỗ trên người Kê ca, ngực, bụng, xương sườn, xương vai, khuỷu tay, xương cổ tay, tất cả trong nháy mắt đều bị đánh trúng, y không kịp kêu gào đã bị ngã văng ra một bên.
Trong sảnh một trận đại loạn, có tên xông vào đánh Ninh Hân, Trần tỷ, có tên xông về phia Đường Sinh cùng Loan Nghệ Mỹ, nhưng vừa tới được đều nằm lăn xuống, Đường Sinh che chở bên người Loan Nghệ Mỹ, trước sau xông tới năm tên, đều bị hắn đánh ngã xuống sô pha bên cạnh, Loan Nghệ Mỹ kinh ngạc ngây người.
Bên kia Ninh Hân cũng sớm ngay từ đầu đem bốn tên “làm ra vẻ” sau lưng Kê ca đốn ngã, vài phút sau đã kiểm soát được tình hình.
Bên này Đường Sinh gô cổ Kê ca đem y ấn xuống bàn trà thủy tinh bên cạnh,
- Kê ca, là anh tấn công hay là bị tấn công?
Kê ca miệng sùi bọt lẫn máu, không thể tin trong ba phút tình thế liền thay đổi thế này:
- Tôi…tôi…là tôi tấn công…
- Đúng rồi, Trần tỷ, tỷ giúp tôi giẫm lên đầu hắn ta.
Trần tỷ bước tới, cô vừa nhấc chân lên giẫm lên đầu Kê ca, trên thực tế toàn thân Kê ca dường như tan ra, ngoại trừ run rấy căn bản không còn chút sức lực nào, trong mắt y tất cả đều là hoảng sợ:
- Có…có chuyện gì cũng cứ từ từ!
Đường Sinh cầm một con dao gọt hoa quả, đặt mũi dao lên lớp quần da ngay giữa hai mông hắn đâm xuống một chút sau đó thuận tay vẽ một cái.
- Ý ý… Thủ pháp của tôi không tốt lắm, đlàm đứt mông của anh cắt rồi, ngại quá, thật ra tôi chỉ muốn mở đũng quần của anh.
- Đừng, đừng, Tiểu Đường, Đường ca, tôi có mắt như mù, tôi phục rồi, tôi nguyện ý cùng Cục trưởng Ninh đi tới Cục cảnh sát…
- Hê, sẽ gọi anh đi, tuy nhiên hôm nay có dịp gặp gỡ, tôi cũng muốn được “kiến thức” phong thái của Kê ca một chút. Làm một người đồng tính, anh luôn “công kích” người ta mà không chịu bị “công kich”, như vậy không công bằng, anh là lão Đại, phải tiến hành thể nghiệm toàn diện chứ! Trần tỷ, phiền tỷ đem cái chai kia cho tôi.
Kê ca bắt đầu run rẩy:
- Đừng mà, Đường gia, ông nội Đường, Liễu…Liễu phu nhân, cứu mạng với, tôi…tôi đưa tiền…
Trần tỷ đem cái chai đưa cho Đường Sinh, hắn nắm bắt cái chai ngắm nghía tới lui:
- Kê ca, anh kiên nhẫn một chút, mặc dù anh “hoa cúc” của anh non một chút cũng đáng, chai này là Hennessy Cognac, tuy nhiên từ bây giờ nó đã được đổi tên, kêu là “Hennessy ‘chơi’ mày”.
Vừa dứt lời, chai rượu liền thọc vào giữa mông Kê ca.
Loan Nghệ Mỹ ở ngay trước mặt Kê ca, có thể nhìn thấy trên mặt y vẻ mặt thống khổ vặn vẹo, trong lòng thầm nói, đồ cặn bã, thật đáng kiếp, ngươi phải chết mới tốt.
Kê ca tự cho là hung hãn kiềm nén tiếng khóc nức nở nhưng vẫn bật ra, mắt y lồi lên:
- Ô … Tha cho tôi…
Nửa cái chai thọc vào khiến Kê ca kinh hoàng, kêu gào lạc cả giọng, Đường Sinh cũng mất đi tính nhẫn nại, nhấc chân đá vào đáy chai:
- Vào trong luôn đi!