Mục lục
[Dịch]Cực Phẩm Thái Tử Gia- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, việc Đường Sinh cần phải làm là giải quyết xong chuyện ở Sri Lanka, kế hoạch lúc trước sắp xếp cũng gần đến thời điểm rồi.

Vương Ngạn Tương lại một lần nữa gọi điện cho Đường Sinh, Đường Sinh cũng đã hạ trực thăng xuống sân bay. Ngồi ở xe của thiếu tướng Đường Thiếu Tứ có rèm che, Đường Sinh nghe điện thoại của Vương Ngạn Tương,

- … Xin chào Vương tổng, tôi đang ở thủ đô!

- Đường Sinh! Tôi mặc kệ cậu ở đâu! Tôi đã thực hiện một loạt các thay đổi để đánh cược, cậu có thể xem lại một chút.

Cảm thấy Vương Ngạn Tương không nhịn được tức giận. Một mặt vài ba ngày không tin tức, đánh mất lòng tin của cô ta, cô ta lại chủ động quấy rối Đường Sinh.

- Vương tổng. Cô thay đổi thế nào thì tôi cũng phải chuẩn bị 5 tỷ đúng không? Tiền nó dẫn người đi mà, tôi không phải chạy tới thủ đô để gom tiền đánh bạc sao, kiên nhẫn chờ tin tức của tôi. Nếu không có gì xảy ra, trước giao thừa tôi sẽ trả lời cô.

Thờ phù. Trước giao thừa? Vương Ngạn Tương mắt trợn trắng,

- Đường Sinh! Bọn tôi không cứ phải nhất định là đầu tư 5 tỷ, 3 tỷ cũng được mà!

- Gì hả? Vương tổng! Đừng nói đến tiền tỷ chứ tiền trăm triệu thì tôi cũng phải đi gom chứ. Cô nói tôi thứ nhất không có tiền lương, thứ hai là không có tài chính. Tiền tiêu vặt mỗi tháng bị mẹ khống chế trong vòng ba trăm, tôi…

Vương Ngạn Tương nghe nói đến đây, người này chỉ ăn nói lung tung, nào có nửa câu là thật?

- Đường Sinh, nếu cậu phản đối đánh bạc,

- Haizzz… Cái này là đúng rồi, đánh cược làm gì chứ? Cô lại không thắng được tôi, tôi từng nói giỡn với Quan Cẩn Du, tôi là cha của thần bài. Trên thực tế những lời này không ngoa chút nào, tài đánh cuộc của tôi sớm đã xuất thần nhập hóa cực đỉnh, tôi không muốn thắng cô cô sẽ không có mặt mũi nào gặp người ta? Nếu là việc buôn bán, chúng ta sẽ chính thức nói chuyện kinh doanh, tôi sẽ chia sẻ kinh nghiệm, không nên lộn xộn theo hướng đường ngang ngõ tắt. Tôi tôn trọng cô là Chủ tịch tổng công ty xây dựng Hoa Đông, cũng xin cô tôn trọng Tiểu Đường tôi đây. Nhập khẩu khí đốt thiên nhiên là tốt, nhưng trước mắt tôi không có hứng thú.

- Rốt cục cậu cũng nói thật được một câu. Hóa ra cậu không có lòng tin đối với các công ty khí đốt thiên nhiên Đại Đôn. Sợ không cạnh tranh được với tổng công ty Dầu mỏ và hóa chất Trung Quốc sao?

- Điều này rõ ràng như rận sống trên đầu hói mà, nói gì đến cạnh tranh nữa chứ, làm ăn nhỏ thì còn được, một khi đã đầu tư và thì chiến tuyến này sẽ kéo rất dài, chúng ta không có nhiều nguồn tài chính dồi dào. Đầu tư mấy tỷ đến cuối cùng chỉ có thể bán lẻ, lợi nhuận từ hàng cũ cũng theo đó mà giảm, chúng ta sẽ phụ thuộc vào hạ du thôi. Lần này tôi rối rắm lắm!

Vương Ngạn Tương im lặng thật lâu, sau đó mới lại nói:

- Theo cách nói của cậu thì công ty khí đốt thiên nhiên Đại Đôn không cần đầu tư sao?

- Đương nhiên không phải. Cá nhân tôi cho rằng đầu tư cao nhất không cần vượt quá ba tỷ, chủ yếu xây dựng cửa hàng bán lẻ bao trùm mười lăm tỉnh, một trăm thành phố lớn. Ít nhất cũng có được một trặm triệu người sử dụng. Đó là một hướng đi nỗ lực, phải mất một năm thậm chí lâu hơn để làm công việc này. Cuối cùng đưa ra thị trường, trong lúc đang phát triển có thể tổ chức bán lẻ, không cần cầu kỳ ngay từ đầu để người ta coi mình là đối thủ, do đó cuối cùng sẽ nhất quyết không tha cho cô. Chờ đến khi đạt được mục tiêu đầu tiên, chúng ta sẽ đập thêm năm tỷ đô la mỹ vào để xây dựng mục tiêu thứ hai cũng không có vấn đề gì. Khi đó bọn chúng sẽ phải ồ lên một tiếng, phát hiện ra vấn đề cũng đã quá muộn rồi, đúng không?

- Tôi không thể không bái phục kế hoạch ác độc của cậu. Bây giờ tôi cũng cảm giác được đối địch với cậu thật không thoải mái chút nào!

- Vương tổng quá khen. Về sự phát triển của khí đốt thiên nhiên Đại Đôn tôi có đề nghị này, cô có thể cùng Thiệu tổng bàn bạc, vứt bỏ hết ân oán. Ba tỷ tạm thời tôi sẽ cho mượn tạm để làm hài lòng các người. Tôi cũng sẽ không yêu cầu cổ phần khống chế Đại Đôn. Cô suy nghĩ đi!

Lần đầu tiên trong lòng cảm thấy ngưỡng mộ tiểu tử kia. Mặc dù luôn luôn căm thù hắn, nhưng không thể phủ nhận Đường Sinh ưu tú. Em trai mình bại trong tay hắn thật sự không oan. Chỉ có điều kết cục rất bi thảm. Vương Ngạn Tương cúp di động, cánh tay ôm khuỷu tay suy nghĩ!

Chiếc xe quân đội nhanh chóng hướng vào phía nội thành. Đèn đường chiếu rọi khiến những chiếc xe vô cùng uy nghiêm, sang trọng, ở phía sau còn có một cỗ xe việt dã, cũng là biển hiệu của quân đội, khỏi cần nói, bọn họ là bảo vệ Đương Thiếu tướng Bộ tổng tham mưu cảnh vệ cục đặc công.

Đường Thiên Tứ lắng nghe cuộc đối thoại giữa Đường Sinh và Vương tổng, mãi đến khi câu chuyện chấm dứt, mới cười nói:

- Vương tổng nhà họ Vương à?

- Vâng! Vương Ngạn Tương, một người phụ nữ rất có dã tâm, có chút trí tuệ làm việc trong doanh nghiệp quốc doanh nhưng lại quan tâm đến chính sự của gia tộc.

- Ha… Có thể được cháu đánh giá cao như vậy, Vương Ngạn Tương cũng đáng được kiêu ngạo!

Đường Thiên Tứ nói không có khoa trương, thành tích của Đường Sinh mấy năm gần đây, ai có thể xem hắn là một tiểu tử? Những doanh nhân trưởng thành mấy ai được như Đường Sinh? Hắn là một kỳ tài, là hy vọng tương lai của Đường gia. Lão gia hiện tại cứ yên tâm để hắn đi giải quyết đại sự. Là cháu đích tôn.

- Chú Tứ! Chuyện lần này cháu cần đến Ninh Hân, cho nên cháu về đây cùng chú bàn bạc, kêu thím làm hai phần cơm đi…

- Được, để chú gọi điện thoại cho Ninh Hân, mời cô ấy tới đây…

Đường Thiên Tứ ngồi trên xe bắt đầu gọi điện thoại liên lạc.

Hiện tại Ninh Hân đang đoạn tuyệt với nhân thế. Cô đang bí mật huấn luyện “Hồng sắc điên phong đột kích đoàn” chiến sĩ tinh anh. Đây là một đội ngũ tinh anh nhất, bọn họ rất trung thành, rất cứng cỏi, rất dũng mãnh. Bọn họ là niềm kiêu hãnh của nước cộng hòa!

Thái Cực Ninh bản lĩnh siêu việt chỉ ở đây vài ngày ngắn ngủn nhưng đều khiến các chiến sĩ rung động. Trong lúc tập luyện Ninh Hân nhận một đại đội vây sát lấy cô ấy. Nhưng kết quả là một mình cô chế phục cả một đại đội, các chiến sĩ nói: tôi có thể đối phó với người, nhưng không thể đối phó được thần…

Trong mắt bọn họ, Ninh Hân chính là một vị thần trong truyền thuyết có thật. Súng trường tấn công bắn trúng đùi của cô, chỉ rách da, thật không thể tin nổi. Còn kiên cố hơn cả áo chống đạn cấp ba nữa, đúng thật không phải là người mà. Thân xác, máu thịt người sao có thể sánh với cô chứ!

Chỉ trong một thời gian ngắn đã trở thành một huấn luyện viên uy tín, ứng với việc phải làm là một vị quan chỉ huy, Ninh Hân đúng là đi làm. Đối với cô ấy trong tương lai, điều khiển đội ngũ này là điều rất quan trọng. Chỉ cần một quan chỉ huy không có uy tín sẽ đối với đội ngũ của mình như thế nào nếu như chỉ dùng tay sai khiến?

Khi màn đêm buông xuống, Ninh Hân ở căn cứ không quân nào đó của Quân khu thủ đô xuất hiện. Vài phút trước cô mới bước từ trực thăng xuống, ngay sau đó ngồi lên chiếc xe đã đứng chờ từ lúc nào rồi biến mất, xen lẫn ánh đèn rực rỡ trong bóng đêm. Một giờ sau cô gặp được người yêu Đường Sinh!

Tiệc rượu là Đường Thiên Tứ, chỉ có ông và vợ, Đường Sinh và Ninh Hân, Con của ông ta Đường Quang đang tạm ở nhà ngoại học bài.

Hồng Triệu Phân tay nghề không tồi. Đồ ăn đều rất nhiều hương vị. Đường Sinh không khách khí tiêu diệt hết các món ăn trông thật khó coi. Ăn cơm xong, lo đi pha trà, vào bên trong thư phòng. Hồng Triệu Phân đóng cửa lại cho bọn họ, lại phòng khách xem TV, chuyện của đàn ông cô rất ít khi quan tâm.

Đường Sinh nói qua chuyện hắn sẽ tham gia vào thị trường quốc tế với Đường Thiên Tứ và Ninh Hân, cuối cùng nói thêm:

-… Kết thúc nội chiến Sri Lanka không có ảnh hưởng gì đến các khu có xung đột vũ trang khác. Tình hình quốc tế càng chú ý thêm xung đột giữa các quốc gia. Nội chiến đúng là một cuộc mâu thuẫn trong nước. Chúng ta có thể lặng lẽ nhúng tay vào nhưng không thể đánh chiêu bài can dự. Bất luận chính quyền bọn họ có quan hệ ngoại giao với nước ta, cũng không thể bại lộ để chúng ta tham gia, sẽ khiến cho mọi người khắp nơi chú ý. Sri Lanka gần biển, giành được quyền sở hữu khu vực khí đốt cũng chỉ có thể lợi dụng thủ đoạn mua bán. Bây giờ cần một nước ngoài ở giữa làm trung gian. Trước khi đến, tôi đã gọi điện cho Bích Tú Hinh, cô ấy sẽ sắp xếp người thích hợp để đi bàn bạc.

Đường Thiên Tứ lông mày rậm khóa lên:

- Có phải là có thể đổi cách khác đem chiến sĩ “Tiên phong đột kích đoàn” của chúng ta chuyển qua đó?

- Xem ra chú Tứ có sáng kiến rất hay.

Đường Sinh mỉm cười nhìn chú Tứ. Trí tuệ của Đường thiếu tướng là không thể xem thường.

- Năm ngoái khi phu nhân nguyên tổng thống của Sri Lanka Kumalajia tới thăm Trung Hoa cũng thể hiện thái độ hy vọng cùng nước ta xây dựng hệ thống quốc phòng, có thể cùng nhau nghiên cứu thảo luận. Nếu lần này chúng ta lấy lý do xây dựng quốc phòng ra theo dõi, ta nghĩ chính phủ Sri Lanka sẽ đồng ý.

- Ý chú Tứ là nhân cơ hội này, đem hành động đặc biệt, dùng những chiến sĩ tiên phong chuyển qua đó?

Lông mày kiếm Đường Sinh trợn lên,

- Nhưng bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra sự kiện Mãnh Hổ Murs thì sẽ hỏng việc mất. Xã hội quốc tế sẽ đoán được chúng ta ở sau lưng giở trò đấy.

- Hmmm… Nếu xã hội quốc tế tin rằng Mãnh Hổ Murs là giấy thì chúng ta không còn gì để nói. Ninh Hân có nắm chắc không?

- Chỉ cần chúng ta biết được nơi ở của người lãnh đạo tổ chức Mãnh Hổ Murs thì không cần nhiều người để hoàn thành nhiệm vụ đâu.

- Nếu cho cháu một tiểu đội, cháu có thể hoàn thành nhiệm vụ lần này không? Chúng ta cứ làm như vậy đi, nếu không thì cứ bí mật đi trước đi. Càng giao du quốc tế càng rườm rà. Cũng không cần biểu hiện nước ta có năng lực ở một số mặt. Đường Sinh, cháu nói đi!

Đường Sinh tự hỏi một lát,

- Chú Tứ! Đây là lần đầu tiên chúng ta ngọai giao, cháu vẫn nghĩ là nên bí mật đi trước. Nếu chẳng may xảy ra vấn đề gì cũng dễ che lấp. Nói cách khác là làm cho người ta tự cầm đằng chuôi, hết đường chối cãi. Đây là vấn đề quốc tế mà!

Đường Thiên Tứ cũng không kiên trì, gật đầu,

- Vậy được rồi, đội xung kích tiên phong sẽ được sắp xếp huấn luyện bí mật một lần. Ninh Hân, cháu quay về chọn người đi, cụ thể cần bao nhiêu người thì cháu cùng Đường Sinh bàn bạc. Khi tổ chức huấn luyện bí mật thì chỉ cần báo lên cho chú là được.

Ban đêm! Ánh sao tràn ngập. Giường kêu kẽo kẹt, cơ thể đã cạn kiệt sức lực để làm chuyện đó. Cảm giác yêu rất tuyệt vời, có thể hoàn toàn hưởng thụ cảm giác này, lễ rửa tội lâm ly sảng khoái. Khẩu ca-chiu-sa mạnh mẽ đi sâu vào cơ thể của Ninh Hân,

-… Đường Sinh, dùng hết sức đi, tôi lại phải chết rồi…

Ngập tràn màu sắc phong lưu, bắt đầu run rẩy dữ dội.

Hai bàn tay to lớn của Đường Sinh bóp mạnh vào bộ mông tròn trịa của Ninh Hân làm nó biến dạng, Ninh Hân ngẩng lên, môi giương ra, hai tay chăm chú xoa mông hắn. Cảm nhận được cơ mông hắn toát ra, cảm nhận được sức mạnh muốn bùng phát. Mỗi lần va chạm, ma sát giống như bị điện giật… Khiến Đường Sinh ấp úng kêu lên dài dài thì Ninh Hân lại càng nhanh hơn. Xoay người một trăm tám mươi độ, tay cầm khẩu ca-chiu-sa, há mồm nuốt lấy ngọng súng. Người yêu của ta có thể nổ súng. Lúc đó, cả ánh mắt lẫn tâm hồn đều rung động.

Khi chấm dứt tất cả, Ninh Hân đè Đường Sinh xuống dưới, còn ôm chặt lấy. Cô thích cái cảm giác bị Đường Sinh xuyên thấu, vật ấy sưng lên có thể cảm giác được sự tồn tại của tình yêu, dùng sức co rút lại, hiệp nhanh hơn,

- Đường Sinh, lát nữa tôi còn muốn nữa!

- Đó là đương nhiên! Bây giờ gặp được cô một lần cũng khó. Tên ngụy trang của tôi là “Hujino Hachiro”. Hôm nay nhất định phải cùng cô bắn tám phát súng.

- Mẹ kiếp… Tôi biết cậu có thể gây sức ép, có bản lĩnh của đàn ông, thực hiện mọi chuyện đều tốt. Cậu thật sự rất xuất sắc.

- Hân nhi, đừng coi thường Mãnh Hổ Musr, bọn họ đều là những phần tử khủng bố, quan trọng là phải bảo vệ an toàn bản thân.

- Ừ! Vì Đường Sinh, tôi cũng phải bảo vệ chính mình. Không cần phải lo cho tôi. Vì Mãnh Hổ mặc niệm đi, người yêu của tôi…

- Ha… Để tôi tôn trọng Ninh Hân một chút sử dụng ca-chiu-sa của tôi, chuẩn bị xong chưa? Hân nhi, phát súng thứ hai bắt đầu.

- Phi ngựa lại đây đi, không bắn đủ tám phát súng tôi sẽ đem ca-chiu-sa của cậu đưa tới quân đội, xem về sau còn dám khoác lác không!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK