Đầu tháng 8, Đường Sinh lên đường đi Thanh Thị, cùng với 6 tiểu mỹ nhân sắp phải chia tay tha hồ vui chơi giải trí trên biển trong những ngày hè.
Ở Thanh Thị hai tên Hujino Nozomi và Nakamura Miyuki đã vạch kế hoạch thực hiện một tội ác khủng khiếp, mục tiêu không phải là Lý Tú Phổ mà là em trai của cô ấy Lý Tuấn Hách,
- …Lý Tú Phổ, cô không chịu làm vợ của tôi thì để tôi làm em trai cô trước, ha ha ha…
- Anh Hujino, Lý Tuấn Hách này thật đúng là tuyệt vời, trở về chính quốc phát triển nghề trai gọi nhất định sẽ nhất định được hoan nghênh lớn đấy nha!
Một chồng toàn bộ là ảnh chụp Lý Tuấn Hách, đó là một ngày mùa hè thư nhàn trên bãi biển, cậu chỉ mặc một cái quần nhỏ, da thịt so với những người trắng còn trắng hơn nhiều.
Lý Tú Phổ không biết việc mình bắt em trai trở về chính quốc là đẩy cậu ấy vào tai họa mới, một kế hoạch đã được tiến hành âm thầm và lặng lẽ.
Bản thân cô không còn tâm tư đâu để để ý cậu em trai ở chính quốc nữa, cô nghĩ cậu ấy về nước sẽ rất an toàn, cô không hề nghĩ Hujino Nozomi sẽ xuống tay với em trai mình, bởi vì gia tộc nhà Hujino đang cùng với nhà họ Lý bàn tính tới chuyện thông gia, cha của cô dưới áp lực của ông nội đang muốn tới thuyết phục cô.
Lý Tú Phổ vô cùng khốn khổ, sau khi bị Đường Sinh cưỡng hiếp tâm trạng của cô liền chìm xuống trầm trọng, vì chính cảm giác của mình trong hoàn cảnh đó mà xấu hổ và phẫn hận, những người cô phái đi bí mật theo dõi báo cho cô biết Đường Sinh đang ở bãi biển Thanh Thị cùng một nhóm mỹ nữ du thuyền tiêu khiển ngày hè, cô liền quyết định hành động.
Ở Hokkaido, Asugawa Shigeru nhận được tin tức do đệ tử đáng tin cậy bí mật báo là Hujino Nozomi đã có những hành động nào đó…
Đối với Asugawa Shigeru mà nói việc đời như mây bay, y một lòng chỉ muốn nghiên cứu vỡ phách thủ, nên đối với tình đời dần dần lạnh nhạt đi,chỉ duy nhất có một người trong lòng không bỏ xuống được là Lý Tú Phổ. Người con gái Hàn Quốc này đã khiến cho y yêu mến từ mấy năm trước, bởi vì tổng bộ hình sự quốc tế đối với một bộ phận của gia tộc nhà Hujino có nghi ngờ nên ngay cả y là đệ tử của lão nhân Hujino cũng bị liên lụy theo, kết quả khiến cho Asugawa Shigeru cuối cùng đã phải nộp đơn xin từ chức ở cảnh sát hình sự Quốc tế.
Đệ tử đáng tin cậy của môn phái bí mật báo cho y, chuyện này có liên quan đến em trai của Lý Tú Phổ là Lý Tuấn Hách, mày rậm của Asugawa Shigeru nhíu lại, việc này, mình có nên động vào không?
Chiếc thuyền trở dầu xa hoa lộng lẫy đang dập dềnh ở gần biển Thanh Thị , Đường Sinh và 6 cô gái chơi đùa nghịch nước rất thỏa thích. Chỉ có duy nhất Đường Cẩn, còn những người khác như Đậu Đậu, Tiểu Yên, Ninh Manh, Tiểu Man, Tử Tử đều sắp phải trải qua bước ngoặt của cuộc đời, tuy ngoài mặt vui vẻ đùa giỡn kỳ thật trong lòng lại ảm đạm bi thương.
Đường Sinh và Đường Cẩn cùng ở lại Lỗ Đông học trường Đại học kinh tế tài chính, cho dù ở Lỗ Đông hay trên phạm vi cả nước mà nói, trường đại học này rất được quan tâm chú ý, việc Đường Cẩn theo học ở Học viện Tài chính và kinh tế là do Đường Sinh gợi ý, hắn một mực muốn kéo Đường Cẩn đến nơi này học. Bởi theo Đường Sinh cô tương lai sẽ là đệ nhất phu nhân các tập đoàn lớn của chúng ta, nếu không hiểu được các vấn đề về kinh tế và tài chính sẽ không làm cho người khác phục được, cho nên phải học!
- Đường Sinh, sau này tôi sẽ phải quản lý tài sản thuộc quyền sở hữu sao? Vậy có phải là sẽ có rất nhiều tiền hay không? Có thể mua được phi cơ, đại pháo lớn hay không?
- Phi cơ thì có thể xem xét chứ đại pháo thì không cần, bởi nhà chúng ta đã có pháo rồi, đó chính là Đường thị Ca chiu sa, ha ha ha….
- Hứ, cái kia của cậu không phải chỉ là khúc thịt thôi sao? Tôi là muốn cái cứng rắn, có thể bắn ra đạn cơ.
Đường Cẩn mặt mũi nhăn lại phản bác.
- Khúc thịt thì làm sao? Chẳng lẽ không cứng rắn được? Của tôi không phải còn có thể vừa cứng vừa mềm? Không bắn ra viên đạn nào sao? Cô không phải đã bị nó bắn cho còn gì?
Phù, Đường Cẩn xoay người ấn Đường Sinh ngã xuống để đấm:
- Bại hoại, còn dám nói linh tinh nữa tôi lột trần cậu, cho cậu lõa thể mà đi bơi…
Ở trên chiếc thuyền chở dầu này chỉ có vài người bọn họ, thuyền chở dầu này là sản phẩm do công ty chế tạo thuyền chở dầu Đông Thái sản xuất, vô cùng xa hoa lộng lẫy, giá cả thấp nhất trên thị trường cũng phải 400.000 đô la Mỹ, tương đương mấy triệu nhân dân tệ, nhưng bọn họ lại tùy tiện đến lấy chơi vài ngày, cứ như là mua về làm đồ chơi.
Lúc trước Đậu Đậu nói muốn mua một con thuyền để đi chơi, Đường Sinh lại nói không cần phải mua, cả xưởng đóng tàu đều là của nhà chúng ta, cô mua thuyền chở dầu của chính nhà chúng ta về, thế thì biết để ở đâu? Đông Thái là của Sắc Hinh, Sắc Hinh là của Sở Đại, mà Sở Đại lại là của Đường Sinh tôi, ha!
Có nhân viên chuyên nghiệp điều khiển thuyền chở dầu nên bọn họ chỉ việc chơi đùa mà thôi, ở trung tâm của boong tàu là bể bơi nước xanh như ngọc, trong suốt thấy đáy, mấy cô gái như các mỹ nhân ngư đang bơi lội chơi đùa ở đó, nằm trên ghế dựa cạnh bể bơi là Đường Sinh và Đường Cẩn, cô đang ngồi ở trên đùi Đường Sinh với tư thế rất mờ ám.
Đường Sinh tay ôm thắt lưng thanh tú của Đường Cẩn, ngón tay đi xuống nhẹ gãi lên bộ phận nổi lên bị quần bơi nhỏ che phủ, có mấy cái lông tơ màu đen bóng không an phận theo khe hẹp ở giữa chui ra hai bên, Đậu Đậu đang nằm úp sấp ở cạnh bể bơi liền ngóng nhìn chăm chú, bên trái bên phải cô là Ninh Manh và Tiểu Yên:
- Ai, nhìn kìa, chị cả lông đều bị lộ ra ngoài rồi, đếm xem, một cái, hai cái, ba cái.. Oa, những 5 cái!
Ba cô gái đều che miệng cười, Ninh Manh nói nhỏ:
- Không phải lần trước các cô đã đi thẩm mỹ viện tu sửa toàn thân sao? Không chỉnh đốn chỗ đó lại sao?
Tiểu Yên nói:
- Chị Man ý nghĩ thật không tốt, chỉ có những cô gái có chồng mới phải chỉnh sửa lông, chúng em nhỏ như vậy thì sửa cái gì? Chỉ có Đậu Đậu chỉnh một chút thôi.
Đậu Đậu bĩu môi nói:
- Tôi không chỉnh không được a, mặc cái quần bơi hẹp như vậy, so với Đường Cẩn có khi còn lộ ra nhiều hơn gấp 3 gấp 4 lần, định hãm hại chị a!
Xa xa có một chiếc thuyền ca nô đang tiến lại gần bên này, đứng trên đài là mỹ nữ La Tố Hồng dùng kính viễn vọng quan sát mọi nơi, cô là vệ sĩ của mấy cô giá này cũng có thân phận rất đặc biệt. Cô tiếp tục quan sát chiếc thuyền ca nô đang tiến lại gần kia, sau đó thấy một thân hình nhảy xuống dưới nước lặn xuống, chiếc du thuyền kia vẫn lắc lư tiến lên, La Tố Hồng giật mình, không phải là muốn đâm vào chỗ chúng ta đấy chứ?
Cô hạ chiếc kính viễn vọng xuống, đến bể bơi bên cạnh tìm Đường Sinh để báo cáo, lúc này Đường Sinh đang nằm úp sấp trên ghế dựa, để cho Đường Cẩn cưỡi ở trên đùi mình dùng mông mát xa lưng cho hắn, thấy La Tố Hồng đi tới, Đường Cẩn vội vàng đem chiếc quần bơi đã bị lột ra của Đường Sinh cho hắn mặc vào, che cái mông đi.
La Tố Hồng giả bộ không thấy gì, tiến đến đem dấu hiệu khả nghi nói cho Đường Sinh, Đường Sinh híp con mắt tinh tường lại cười nói:
- Đến để đưa đồ ăn cho tôi à?
Hắn chẳng biết sợ cái gì cả, chắc hơn phân nửa là người nào đó bất bình với hắn nên mới đến đi? Lại còn ở đó mà nói đùa nữa
- Chị Hồng, chị đi chuẩn bị súng của mình cho tốt vào!
La Tố Hồng gật đầu đi chuẩn bị, Đường Cẩn đem thân mình ghé vào tấm lưng cường tráng của người yêu:
- Không biết là ai vậy?
- Cũng chưa biết được, khả năng là người do Hujino Nozomi cử tới là không lớn, bởi Asugawa Yoshiko và sáu tên dưới tay y đều có đi mà không có về nên y cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ nữa đâu, y chỉ có thể lựa chọn ở lĩnh vực buôn bán để đấu với tôi thôi, muốn đánh? Đến cả chim của lão tử đây còn giỏi hơn y? Ha ha ha!
- Phải, tôi thấy cậu chỉ giỏi nói khoác với cái chim to thôi…
Đường Cẩn cười khanh khách, đôi môi như cánh hoa hôn một cái vào đằng sau cổ hắn, hất khuôn mặt xinh đẹp tươi cười về phía Tiểu Yên đang ở trong bể bơi:
- Yên nhi, đến đây một chút.
Đang ở bên bờ bể bơi thì thầm to nhỏ với Đậu Đậu và Ninh Manh, Tiểu Yên liền nhảy lên bờ đi lên.
Dùng sóng lớn cuộn trào mãnh liệt để tả hai bầu ngực to lớn của người đẹp Yên đèn xe là hoàn toàn xứng đáng, mảnh áo bơi ở phía trên chỉ che được gần một phần ba hung khí của nàng, bầu ngực như tuyết trắng lúc cô đi lại đung đưa rung nảy, phải nói là gò ngực đó mê người điên đảo.
Bị Đường Sinh khai thác phát triển một thời gian, xương hông của cô bé kia đã mở rộng ra, eo nhỏ nhắn, mông vểnh lên càng lúc càng quyến rũ, hấp dẫn, hai đùi duyên dáng trắng như tuyết khiến cho cả đám đàn ông phải phun ra cả lít máu, may mà ở đây không có người đàn ông thứ hai nào, nếu không vị Đường Sinh này sẽ thiệt rất lớn.
- Có chuyện gì vậy? Chị cả!
Hiện giờ tất cả mọi người đều gọi Đường Cẩn là chị cả, sau đó cô cúi đầu nói vào tai chị cả Cẩn:
- Lông lộ ra ngoài rồi!
Đường Cẩn nhéo vào cái mông vểnh của cô một cái, cười nói:
- Có phải mấy người lúc nãy lén lút thì thầm là đang cười tôi đúng không? Muốn ăn đánh à?
Cô đứng dậy liền kéo Tiểu Yên ngồi lên người của Đường Sinh:
- Anh chim to của cô có việc cần tìm cô, tôi đi bơi một lát đây…
Anh chim to? Tiểu Yên phì cười, chờ Đường Cẩn xuống nước cô mới nằm úp sấp lên người Đường Sinh, đem hung khí xà chát lên lưng của hắn, khiến cho hắn thích đến mức rên hừ hừ:
- Anh chim to, tên này nghe rất được nha, có gì chỉ bảo a?
Đường Sinh mắt khép lại:
- Ngực ấn rất thích, xin mời cứ tiếp tục.
Tiểu Yên đưa tay đến mông của hắn nhéo một cái, ngượng ngùng nói:
- Mấy chị ấy đang nhìn chằm chằm kia kìa, đợi lúc khác sẽ lại ấn đi,
Cô ngồi dậy. Đừng nghĩ Tiểu Yên đã từng là một trong sáu cô gái bị Đường Sinh phát triển, khai thác, nhưng bản tính trời sinh hay ngượng ngùng của cô vẫn không thay đổi lắm, dường như vẫn như cũ.
-Được rồi, Yên nhi, cô bị tôi phạt vào trong kia làm chuyện đó với tôi, đi nào…
Hắn trở người ôm mông của Tiểu Yên, bật người dậy liền ôm lưng của Tiểu Yên đứng lên, lực vô cùng lớn, Tiểu Yên vô cùng xấu hổ,
- Đừng, để tôi ấn được không? Tôi không dám đâu!
- Đã muộn rồi, ha ha !
Đường Sinh khẽ lật cổ tay đem thân mình nàng đổi lại khiêng lên vai hắn,
- Có người nào muốn xem thịt bò không? Muốn xem thì lên xa đài nhìn, nữ diễn viên chính chính là Đoan Mộc Yên ngực lớn, còn nam chính chính là bổn thiếu gia đây,
Hắn càng cười lợi hại hơn nữa.
Không ai tin hắn sẽ đem Yên đèn xe lên đài làm gì nên tất cả mọi người đều bĩu môi, đồng thanh lên tiếng:
- Khoác lác vừa thôi!
Ở trên đài quan sát, La Tố Hồng vẫn đang giả bộ bơi lội nhưng ở bên ngoài áo khoác gió của cô, có thể thấy thấp thoáng vai của cô đeo một cái súng, nách bên trái cũng có một cái nữa, đưa kính viễn vọng cho Đường Sinh, chỉ vào một khu vực:
- Bên kia có một chiếc thuyền ca nô đang bập bềnh, người đang lặn dưới nước kia chính là nhảy từ chiếc thuyền ca nô đó xuống, có lẽ là đang hướng đến chỗ chúng ta. Không biết có phải chỉ có một người hay không, từ góc độ này của chúng ta chỉ có thể nhìn thấy một mặt, có lẽ một mặc khác cũng có người nhảy xuống nước, theo phỏng đoán ban đầu là có nhiều hơn một người.
Trong lúc bọn họ bàn bạc chuyện thì ở sườn phía đuôi thuyền chở dầu đã có người nhảy lên, là ai? Chính là Lý Tú Phổ lần này cô đến không có che mặt cũng chẳng cần, lúc trước cô đã nói muốn tìm Đường Sinh tính sổ không cần phải hành động bí mật làm gì, tên vô lại này cũng biết mục đích của mình rồi.
Đá bay chiếc giầy lặn đi, Lý Tú Phổ tiến về phía trước bộ đồ lặn bó sát lấy cơ thể mềm mại giống như ma quỷ của cô, cho dù là nhìn thấy vào ban ngày nhưng màu đen này vẫn hấp dẫn, cám rỗ âm hồn, ngay khi cô trèo lên thuyền thì Tiểu Yên đã phát hiện ra rồi.
Bước lên phía trước, Lý Tú Phổ liền rút chiếc súng không thấm nước của mình ra, tiếp đó cô nhìn thấy Đường Sinh và một mỹ nữ, chính là La Tố Hồng, lúc Lý Tú Phổ giơ súng lên thì La Tố Hồng cũng đồng thời giơ lên, Đường Sinh bộ dáng nhàn nhã:
- A, cô đã đến rồi!
- Bảo người phụ nữ của cậu thu súng lại, cậu có tin tôi một phát bắn vỡ đầu của cậu hay không?
Lý Tú Phổ dịu dàng nói nhưng thần sắc lại lạnh như băng.
- Tiểu thư Tú Phổ, cô rất tự tin, cô đã có cơ hội nổ súng nhưng lại bỏ lỡ mất rồi…
Đường Sinh cười càng rạng rỡ hơn.
Lý Tú Phổ phẫn nộ dâng lên, đồng thời lưng của cô cũng tê dần, thân thể không thể khống chế gục xuống phía trước, Tiểu Yên thoáng xuất hiện vươn cánh tay thon thon non mịn nhanh chóng ôm lấy cổ trắng của Lý Tú Phổ, không để cho khuôn mặt xinh đẹp của cô đập lên boong tàu cứng rắn, nếu bàn về thân thủ thì Lý Tú Phổ và La Tố Hồng tương đương nhau nhưng so với Yên đèn xe thì lại là trời đất cách biệt. Cô ta chỉ giơ tay nhấc chân một chút là đã có thể đánh bại cô một trăm lần, cho nên Lý Tú Phổ đến đây là đã tự chuốc nhục vào thân, khi bầu ngực to lớn đập trên mặt đất, Lý Tú Phổ đau buồn rớt nước mắt.
- Đầu của cô là đầu heo à?
Đường Sinh khoát tay áo để cho La Tố Hồng rời đi trước:
- Tôi đã nói như thế nào với cô?
- Đường Sinh, trừ phi cậu giết tôi nếu không tôi sẽ không bỏ qua cho cậu đâu, cầu xin cậu, giết tôi đi, tôi sống đau khổ cay đắng lắm.
- Hay là, để tôi làm cô một lần nữa nhé? Đỡ cho cô phải thống khổ như vậy. Cao trào có thể giảm bớt rất nhiều loại đau đớn trong lòng.
-Cậu là đồ ma quỷ, cậu nói đi, có phải cậu bắt em trai của tôi đúng không? Thả nó ra, tôi cầu xin cậu.
Sở dĩ Lý Tú Phổ lựa chọn hành động, một mặt là muốn báo thù, một mặt khác là do nhận được tin tức em trai ở Hàn Quốc mất tích, là Đường Sinh làm?
- Sao lại thế? Lý Tuấn Hách mất tích sao?
Đường Sinh mày kiếm nhíu lại:
- Yên nhi, giải bớt huyệt cho cô ấy, đừng để cô ấy nằm úp sấp trên mặt đất….!