Trải qua cái tết dương lịch năm 2007 vô cùng vui vẻ, đến ngày thứ 3 của tết dương lịch thì Hoa Anh Tú, Lý Tú Phổ và Đoan Mộc Chân đã đưa Hujino Nana trở về Tuyền Thành Trung Quốc. Họ đã hoàn thành một nhiệm vụ mang tính lịch sử, công lao này một phần thuộc về Hujino Nana bởi nếu không có cô ta thì nhiệm vụ này cũng không thể hoàn thành được.
Ngày mồng 4 tết, một số phóng viên trong giới truyền thông tỉnh đột nhiên tìm đến phỏng vấn chủ tịch Bích Tú Hinh của tập đoàn công nghiệp tàu thủy Sắc Hinh – người đã dẫn dắt tập đoàn Cẩn Sinh Giang Lăng mua về dây chuyền sản xuất Buv trị giá hàng trăm triệu nhân dân tệ. Giới truyền thông cùng ký giả của các báo lớn nhỏ khiến Phượng Thành một phen huyên náo khi đưa ra tin này, Bí thư Thành ủy thành phố Phượng Thành cũng cảm thấy vô cùng vinh dự.
Lại nói về tập đoàn Phượng Khí Giang Trung, từ khi thay đổi dây chuyền sản xuất thì ngày càng lớn mạnh, sự lớn mạnh này theo từng ngày khiến người ta phải kinh ngạc. Những con người ở đây mỗi ngày đều miệt mài làm việc. Đi đến bất kỳ nơi đâu chỉ cần nói đến tập đoàn Phượng Khí thì ai ai cũng phải nhìn họ với ánh mắt ngưỡng mộ.
Tập đoàn Phượng Khí Cẩn Sinh Giang Lăng cũng đã cùng với công ty Daimler của Đức tiến hành hợp tác dài lâu dưới hình thức giao thoa cổ phần. Hình thức hợp tác này cũng tạo ra sự ảnh hưởng cho nhiều thương hiệu ô tô nổi tiếng như Mercedes- Benz, Dodge, Plymouth…
Tập đoàn Cẩn Sinh Giang Lăng lại một lần nữa thu hút sự chú ý của các doanh nghiệp trong nước khi mà tập đoàn này bỏ ra một kinh phí lớn thu mua Liêu Khí rồi lại mở rộng đầu tư cho dây chuyền sản xuất mới. Do vậy chủ tịch La Sắc Sắc vắng mặt nhưng lại càng thu hút sự quan tâm chú ý. Với việc đầu tư vào tập đoàn Đông Thái tỉnh Lỗ Đông trước đây có thể coi như là một chiến lược của tập đoàn này.
Từ ngành công nghiệp ô tô xâm nhập đến công nghiệp thuyền bè nhưng đều là những ngành công nghiệp chủ chốt của ngành vận chuyển quốc gia.
Đối với hình thức giao thoa cổ phần giữa tập đoàn Cẩn Sinh và Daimler của Đức cụ thể là bao nhiêu, lợi nhuận từ cổ phần của đôi bên cho đến nay vẫn chưa được công khai. Có lẽ hai bên vẫn trong quá trình đàm phán, cũng có thể đây là một bí mật trong kinh doanh. Tóm lại đối với vấn đề này bằng giá nào cũng không thể có được câu trả lời chính xác.
Kỳ nghỉ đặc biệt của Ninh Hân đã kết thúc, hôm nay cô phải quay trở về để tham gia khóa huấn luyện vẫn chưa được hoàn thành. Sau những ngày quấn quýt bên nhau, Đường Sinh tiễn Ninh Hân ra sân bay, chỉ khi máy bay đã cất cánh mới trở về.
Sau một tuần ra ngóng vào trông thì rốt cúc cũng chờ được một cuộc gọi từ nước ngoài, đó là cuộc gọi của Aisha từ Libya. Đường Sinh đã để lại liên lạc cho đối phương từ lần trò chuyện đó và sau một tuần kỹ lưỡng tìm hiểu thì Aisha vẫn cảm thấy thật kỳ lạ khó hiểu, tại sao Hujino Hachiro không chủ động gọi cho cô ta, phải chăng vì hắn rất bận?
- Anh Hujino Hachiro, một lần nữa được nói chuyện cùng ông thực lòng tôi có đôi chút cảm thấy xao xuyến, tiến trình dẫn đến hòa bình của Sri Lanka quả thực như một câu chuyện cổ tích vậy!
- Haha… truyện cổ tích chẳng phải do con người viết ra sao? Con mắt của cô Aisha đây không phải tầm thường có lẽ đang tìm hiểu tình hình của Srilanka nhỉ? Chắc cô cũng không phải là không muốn tìm hiểu việc ký kết hợp đồng quốc tế Hoa viễn và tình hình ngành công nghiệp dầu của Srilanka chứ?
Đường Sinh cười và hỏi.
- Tôi cũng đã tìm hiểu qua và cho rằng đó là một màn giao dịch không rõ ràng. Anh đã nhắc nhở tôi như vậy thì tôi càng hiểu rõ lợi nhuận giành được trong hành động lần này của gia tộc Hujino. Thực sự thì đem nguồn tài nguyên quý giá của mình mà chia cho người khác cùng hưởng thụ quả là một quyết định khó khăn!
Những lời của Aisha quả cũng có lí, dường như cô ta có thể hiểu rằng chính phủ Srilanka khi đưa ra quyết định này đã phải hạ bao nhiêu quyết tâm.
- Không sai, nhưng khi cuộc nôi chiến kéo dài làm rối loạn tình hình của quốc gia đó thì điều đầu tiên họ nghĩ tới đó là phải chấm dứt cuộc nội chiến đó. Đây có thể xem là một điều vĩ đại khi đương nhiệm, so với việc bán đi một mỏ dầu thì việc nhỏ như vậy cũng đáng. Nếu cô Aisha ở vào trường hợp như vậy có lẽ cô cũng sẽ nghĩ như vậy thôi. Tôi nói không có gì sai chứ?
- Đúng vậy, tôi thừa nhận rằng so với sự yên bình lâu dài của đất nước thì một chút đó cũng không là gì, anh Hujino Hachiro, Hoa Viễn là sản nghiệp của gia đình anh sao?
- Chúng tôi không hề lấy công ty ra khoe mẽ, tập đoang quốc tế Hoa Viễn cũng chỉ là cùng chúng tôi thực hiện giao thoa cổ phần với số lượng rất nhỏ, mỏ dầu của Sri Lanka phải bán cho Hoa Viễn cũng là một điều bất đắc dĩ thôi, chúng tôi cũng không muốn tiết lộ quá nhiều, cô hiểu ý tôi chứ.
- Nói như vậy chẳng phải anh đang tiết lộ bí mật cho tôi đó sao? Chẳng lẽ anh Hujino Hachiro lại tin tưởng tôi đến vậy?
- Vậy thì không phải rồi, chúng ta chẳng qua là thuận chuyện nói vài câu, không có gì là căn cứ thực tế thì ai sẽ tin cô đây, cô Aisha?
Aisha bỗng có cảm giác cái tên này quả là một tên vô cùng xảo quyệt, nhưng lại thu hút người khác bằng một trí tuệ siêu việt không ai sánh kịp. Chính vì điều đó càng làm cô quyết tâm phải gặp anh ta lần nữa.
- Được thôi, anh Hachiro tôi chính thức muốn cùng anh gặp mặt một buổi.
- Thật sao? Nhưng tôi hiện tại đang kảo sát một số xí nghiệp ở Trung Quốc và nếu có thể thì tôi sẽ đầu tư vào nơi nào đó ở đây.
- À, có phải ông đang cố ý nói với tôi rằng ông đang rất bận? Không sao cả, tôi cũng đang có ý định đến Trung Quốc tìm hiểu một chút, nghe nói ở đó cũng không tệ.
- Chính xác, nhưng cô Aisha à, tôi khuyên cô đến Trung Quốc nên khiêm tốn một chút, không cần phải làm ầm ĩ lên…
Hai người nhanh chóng đưa ra quyết định về địa điểm gặp mặt. Về phía Đường Sinh sau khi gác máy liền mỉm cười miên man suy nghĩ. Hoạt động ở Sri Lanka có được thu hoạch không chỉ là việc đã xâm nhập được vào ngành công nghiệp dầu mỏ mà một phần thu hoạch lớn hơn chính là đã nắm bắt được cô con gái yêu của Tổng thống Libya. Liệu cô ta có đem chuyện này kể với ba mình? Rất có thể nhưng một khi chưa nắm chắc trong tay nguồn tài nguyên của Libya thì chưa thể đến đó được.
Trước đây mình có để lộ một số nguy cơ của Libya thì có thể sẽ chịu sự căm ghét của Muammar Gaddafi cũng chưa biết chừng.
Bản thân không có tính toán hại người nhưng không vì thế mà đảm bảo họ không có ý hại mình, vẫn nên cẩn thận một chút, chỉ là bàn bạc chuyện làm ăn thôi, mấy cái chính trị gì đó tạm gác qua một bên.
Lại bắt đầu mở ra một thời kỳ mới trên hành trình của La Sắc Sắc. Trước hết là lên phía Bắc để thị sát khu Liêu Đông, tiếp tục tiến vào phía Tây Phượng Thành để xem xét dây chuyền sản xuất mới suV. Nếu mọi việc thuận lợi thì vào khoảng giữa tháng hai đến đầu tháng ba, chiến lược mới suV sẽ chính thức đi vào sản xuất, xưởng động cơ dùng nhiên liệu Diesel đã đình hình loại động cơ cho mẫu xe suV và bắt đầu tiến hành sản xuất.
Một sự thay đổi ở phương diện lớn khác đó là tập đoàn Giang Xỉ Giang Lăng cũng đã tiếp nhận đồng bộ dây chuyền sản xuất Buv, lắp đặt lại bộ dây chuyền sản xuất với hộp số chuyên dụng. Nó sẽ trở thành xưởng sản xuất chủ lực hộp số của các loại xe trong Liêu Khí Phượng Khí.
Một loạt các hoạt động của tập đoàn Giang Lăng nhằm liên kết các tập đoàn lớn thành một chuỗi dây chuyền sản xuất lớn mạnh, mang ánh hào quang rực rỡ chiếu rọi muôn nơi.
Trái ngược với sự huy hoàng rực rỡ của tập đoàn Cẩn Sinh Giang Lăng thì tập đoàn Sở Đại lại có vẻ khá là yên tĩnh nhưng việc đầu tư kiến thiết ở Thanh thị lại đặc biệt thu hút sự chú ý trong và ngoài nước. Với việc đầu tư kiến thiết tại Thanh Thị cùng với nguồn tài nguyên than đá khổng lồ đang dần được khai thác thì tập đoàn này có thể sẽ trở thành một tập đoàn vô cùng lớn mạnh.
Tập đoàn Sở Đại lúc này đã phát triển vượt qua tập đoàn năng lượng Điện Trung Quốc và tập đoàn năng lượng than Trung Hoa, nhưng xét về cơ cấu sản nghiệp và tiềm lực về sau thì có lẽ không thể sánh bằng hai tập đoàn này. Nhưng nhìn vào sự phát triển về lâu dài thì nhiều nhất trong hai năm Sở Đại sẽ hoàn toàn vượt qua hai tập đoàn này.
Cẩn Sinh Giang Lăng và Sở Đại Sắc Hinh chính là những cánh tay chủ lực đối với Đường Sinh ở trong nước, còn ở nước ngoài đó chính là Hoa Viễn, nơi mà tích trữ một lượng không nhỏ dầu mỏ đang được khai thác, nó bao quát cả công ty bên Pháp trước đây của Bích Tú Hinh.
Cũng chính là công ty kinh doanh vàng bạc quốc tế đó với một chút thay đổi đã khiến tỉ giá cổ phiếu tăng mạnh và có dự đoán được tương lai công ty mẹ Hoa Viễn sẽ tràn ngập ánh hào quang nơi mà cất trữ một số lượng dầu khổng lồ.
Dầu mỏ chính là tài nguyên vô cùng đáng giá.
Nếu dựa theo giá trị của tài nguyên này mà so sánh thì có thể coi Hoa Viễn ngay ở những bước khởi đầu đã vượt qua Cẩn Sinh Giang Lăng và Sắc Hinh Sở Đại.
Cẩn Sinh Giang Lăng, Sắc Hinh Sở Đại, Quốc tế Hoa Viễn, Đường Sinh đã trở thành người giàu có nhất trong nước khi nắm giữ cả ba tập đoàn lớn này.
Chưa tính đến việc Mai Chước dùng một khoản đôla Mỹ ném vào thị trường cổ phiếu, cũng không rõ là đã thua lỗ bao nhiêu lần nhưng cô vẫn khẳng định với Đường Sinh dù cho có bán khống số cổ phiếu thì lợi nhuận thu được vẫn hơn là những thùng dầu kia. Tuy vậy trong lời nói của cô vẫn mang một cảm giác vô cùng sợ hãi.
Toàn bộ tài sản của Đường Sinh được tính bằng con số hàng tỉ, nhìn vào con số đó chỉ có thể chắp tay mà mơ ước.
Nhưng Đường Sinh lại thở dài nói:
- Ôi… Chước tổng à, con số hàng tỉ đó chỉ là nhân dân tệ, đứng trên hàng ngũ quốc tế mà xét thì tôi cũng chỉ giống như con ma đói mà thôi.
Bích Tú Hinh cũng đồng tình:
- Những lời này không thể coi là khiêm tốn, tại tổng công ty Munich BMW tôi đã gặp được cái người mới thực sự được coi là giàu có, nếu có chút sắc đẹp thì tôi sớm đã chạy theo anh ta rồi.
Tuy chỉ là nói giỡn nhưng những lời đó lại chính là động lực thôi thúc Đường Sinh.
Mai Chước có phần kinh ngạc:
- Sao thiếu gia đây của chúng ta so với người ta lại chỉ như một con ma đói thôi sao?
Cô ta có vẻ hoài nghi.
Bích Tú Hinh bị Đường Sinh ấn ngồi lên đùi hắn mà bóp mông còn tỏ ra hoàn toàn như đang hưởng thụ. Cô ta nói:
- Đúng vây, đến con ma đói còn chưa sánh kịp ý chứ, đem nhân dân tê đổi ra đôla chẳng phải được rồi sao, Nhưng tài sản mà gia tộc cái tên đó có được có thể hù chết người đó, nghe nói là không dưới con số tỉ đôla. Tôi thực không hiểu tiền của nhà gã với giấy vệ sinh có gì khác nhau.
Phụt, Mai Chước kinh ngạc trợn tròn mắt còn Đường Sinh thì cau mày
- Chính là công tử của tập đoàn Rockefller?
Bích Tú Hinh lắc đầu
- Người xinh đẹp như tôi, sợ bị gã dụ dỗ đi nê không dám đến hỏi thân thế của người ta nữa. Tuy vậy thì tôi nghe nói tài sản của gia tộc Rothschild và tập đoàn tài chính cũng không nhỏ hơn con số hàng tỉ. Cho nên nói công tử nhà chúng ta chỉ là con ma đói.
Mai Chước vừa thở dài vừa vỗ vỗ vào vai Đường Sinh
- Đường Sinh à, xem ra con đường cậu phải đi còn rất dài, cậu phải cố gắng nhiều đấy!
Đường Sinh làm ra vẻ chịu ấm ức nghiêng đầu gối lên vai của Mai Chước:
- Chước tổng à, con ma nghèo này cần được an ủi, nó đang muốn uống sữa đó!
- Cút
Mai chước cười nói:
- Kiếm không được một ngàn tỷ đôla Mỹ thì không ăn uống gì hết.
- Ui da…
Đường Sinh kêu lên thảm thiết.
- Phải ăn no thì mới có sức để làm việc chứ. Đã bị thương rồi, làm ơn đi mà!
Bích Tú Hinh ở bên đây đứng dậy nhận một cuộc điện thoại quốc tế từ tổng bộ nước Pháp.
- Hãy tìm Exxon của Mỹ hay Shell của Hà Lan Shell nói chuyện thử xem hoặc là ConocoPhillips, Chevron đều được , còn các công ty xăng dầu quốc gia thì đặt ở bậc thứ 2 …
Hóa ra là tổng bộ nước Pháp xin chỉ thị công việc, không biết lại hỏi việc gì, Bích Tú Hinh che ống nghe lại quay sang hỏi Đường Sinh:
- Đại thiếu gia, nếu lựa chọn công ty xăng dầu quốc gia để hợp tác thì chúng ta nên chọn nước nào? Phương diện này có thể ảnh hưởng đến tình hình chính trị nên phải xin chỉ thị.
Đường Sinh ngẫm nghĩ một chút:
- Đương nhiên là nước Mỹ, bọn họ thường đóng vai cảnh sát quốc tế, chúng ta cũng nên theo đó mà bắt nạt con người.
Thở phào, Mai Chước liền mỉm cười, dù đây là một cách cáo dựa thế oai của hùm nhưng lại là một sự lựa chọn chính xác vì để mở rộng con đường cho Quốc tế Hoa Viễn thì mượn thế là phương thức phát triển nhanh nhất, Bích Tú Hinh quay trở lại trả lời điện thoại:
- Chọn nước Mỹ đi!